Chapter 19

Góc nhìn của Jessica
[ Mốc thời gian : Thứ 2 - tiếp Chapter 18 ]

Trời đã sáng. Tôi nhìn đồng hồ. 10 giờ sáng.

Cánh tay cô ấy vẫn choàng ngang bụng tôi. Cô ấy đã không thay đổi tư thế đó cả buổi tối.

Tôi trở người nằm ngửa ra. Tôi nhẹ nhàng chạm vào tay của cô ấy. Tôi yêu cách mà cô ấy ôm chặt lấy tôi. Cô ấy rất dịu dàng và quan trọng hơn cô ấy làm tôi cảm thấy được an toàn.

Cảm giác thật không thể hiểu được.

Tôi ngắm nhìn cô ấy. Cô ấy trông rất ngây thơ và thánh thiện.

Làn da trắng ngần càng làm cô ấy trông giống một thiên thần hơn.

Tôi không thể rời mắt khỏi cô ấy.

Tôi tự hỏi mọi thứ sẽ diễn ra thế nào với cả hai chúng tôi.

Tôi lo lắng về phản ứng của cô ấy khi cô ấy thức dậy.

Từ cái cách cô ấy ôm tôi rất đỗi dịu dàng, tôi khá chắc rằng cô ấy khao khát tôi còn hơn cả một người bạn.

Tôi ngáp. Tôi đưa tay trái lên dụi mắt. Tôi vẫn giữ tay phải của mình trên cánh tay của Taeyeon.

Tôi vẫn đang nhìn cô ấy.

Ngay lúc đó, cô ấy mở mắt ra.

"OMO. Tớ đang làm gì ở đây thế này. Tớ đã ngủ quên sao? Tớ rất xin lỗi. Chắc hẳn tớ đã quá mệt."

Cô ấy thực sự không ý thức rằng cô ấy đã ngủ quên sao? Hoặc giả đó là vì cô ấy không biết phải phản ứng thế nào?

"Không sao đâu", tôi nói và lại ngáp.

Tay cô ấy vẫn choàng ngang bụng tôi. Tôi cố tình vẫn để bàn tay mình trên đó.

"OMO. Tớ xin lỗi, tớ hẳn đã nghĩ cậu là chiếc gối ôm của tớ. Tớ rất xin lỗi." Cô nhanh chóng rút tay ra.

Quá nhiều thứ xảy ra lúc này. Cô ấy nghĩ tôi là cái gối ôm của cô ấy sao? Tôi chỉ là... một cái gối ôm thôi sao?

Tôi ngồi dậy và bước khỏi giường.

"À, chào buổi sáng" Cô ấy nở nụ cười.

"Cậu có buổi học nào vào hôm nay không?" Cô ấy tiếp tục.

"Tớ không có." Tôi đã đưa ra câu trả lời cộc lốc.

Làm thế nào cô ấy có thể buông ra những câu hỏi như thế vào thời điểm này chứ. Tôi vẫn còn 'đóng băng' ngay lúc cô ấy nghĩ tôi chỉ là chiếc gối ôm của cô ấy. Loại gối nào mà ấm áp được như vậy hả? Loại gối nào mà trông xinh đẹp như tôi hả?

Tôi chỉ muốn thoát khỏi phòng ngay lập tức. Từ lúc sinh ra đến giờ, tôi chưa bao giờ cảm thấy bị từ chối như lúc này. Thật xấu hổ.

"Chờ đã. Dừng lại. Đừng mở cửa." Cô ấy ngăn tôi lại.

Giờ thì cô ấy muốn gì đây? Tôi quay lại. Hay là có gì đó muốn nói với tôi?

"Tớ có thể nhờ cậu một chuyện được không? Cậu có thể đừng cho Yoona biết là tớ đã ngủ ở đây không? Làm ơn đi. Và trước đó cậu có thể kiểm tra dùm tớ là Yoona có ở ngoài không? Cám ơn cậu rất nhiều." Cô ấy như là đang cầu xin cho mạng sống của chính mình. Lời thỉnh cầu thốt lên một cách hết sức tuyệt vọng.

Tôi chết lặng. Cô ấy đã trải qua một đêm dài ôm tôi trong vòng tay và giờ thì mọi thứ cô ấy nghĩ đến chỉ là Yoona Yoona Yoona. Tại sao cô ấy phải làm tôi đau lòng đến thế này.

Tôi chỉ gật đầu và đi ra khỏi phòng. Tôi nhìn quanh để xem liệu Yoona có ở quanh đó. Tôi không thể tin rằng tôi đã tôn trọng yêu cầu của cô ấy.

Tôi bước vào phòng tắm. Yoona ở đó. Cô ấy đang đánh răng. Tôi chúc cô ấy buổi sáng tốt lành.

Tôi quay trở về phòng mình.

"Yoona đang trong phòng tắm. Nếu cậu không muốn em ấy nhìn thấy thì cậu nên rời khỏi ngay bây giờ." Tôi nói và ra hiệu cho cô ấy nhanh chân lên nếu không muốn bị bắt gặp.

Một phần trong tôi muốn Yoona sẽ đi ra khỏi phòng tắm và bắt gặp Taeyeon chạy ra khỏi phòng tôi. Điều đó khá ác nhưng tôi đã thật sự muốn nó xảy ra. Tâm trạng tôi khá tệ. Tôi biết tôi không nên chia rẽ họ. Tôi cũng không muốn làm điều đó.

Tôi đoán bản thân bị choáng ngợp bởi phản ứng của cô ấy. Nó rõ ràng không như những gì tôi mong đợi. Yoona thực sự quá đẹp. Tôi biết mình không thể sánh bằng. Hơn nữa họ lại quen biết nhau từ lâu rồi.

Tôi đành cam chịu số phận ông trời đã sắp đặt cho mình.

Tôi tắm rửa và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.

Hôm nay, tôi cảm thấy thích món bánh kếp. Đó là món ăn làm tôi cảm thấy thoải mái. Đó cũng là món duy nhất mà tôi làm khá giỏi.

Yoona đang có mặt trong nhà bếp. Cô bé đang chuẩn bị bánh sandwich cá ngừ.

Cảm giác hơi khó xử. Tất cả những gì tôi nghĩ lúc này là về những gì Taeyeon đã nói sáng nay. Lẽ ra tôi không nên để bất cứ điều gì như thế xảy ra. Nhưng đây là Taeyeon, đơn giản là không thể cưỡng lại được.

Chuông cửa reo.

"Jessica-unnie, làm ơn mở cửa giúp em được không ạ? Tay em đang rất bẩn."

Tôi đi về phía cánh cửa. Tôi kéo cánh cửa để lộ ra người mà tôi cực không muốn gặp nhất lúc này. Vâng, là Taeyeon. Tôi vẫn còn rất buồn.

"Chào Jessica. Bọn tớ đến gặp Yoona."

Các từ ấy tuôn ra từ Taeyeon nghe có vẻ rất có chủ ý. Nó giống như cô ấy muốn nhắc tôi biết một điều rằng cô ấy đã có Yoona.

Yuri và Taeyeon ngồi xuống bàn ăn.

"Wow~ Mùi thật thơm. Jessica thật đáng ngạc nhiên đấy." Yuri vừa ca ngợi món bánh kếp của tôi.

"Cảm ơn lời khen. Tớ không tuyệt đến thế đâu, đây là món duy nhất tớ làm giỏi thôi", tôi thú nhận.

"Nó không quan trọng. Bánh kếp của cậu làm rất ngon! Nó làm tớ chảy cả nước miếng rồi đây", Yuri nói vui vẻ.

Yoona mang dĩa sandwich ra bàn.

"Đừng chạm vào những cái bánh sandwich. Nó là dành cho Taeyeon-unnie. Unnie có thể hỏi ăn vài cái bánh kếp của Jessica-unnie kìa. Em chắc chắn cô ấy sẽ không thấy phiền đâu. Đúng không Jessica-unnie?"

Có vẻ như cô bé đang nói chuyện với Yuri. Yoona vừa công khai tình cảm với Taeyeon sao?

Nó càng làm tôi bực bội hơn. Ban đầu tôi dự định sẽ mời mọi người cùng dùng bánh kếp, nhưng lúc này Taeyeon có cả một dĩa lớn sandwich mà Yoona đáng yêu của cô ấy đã đặc biệt làm cho cô ấy.

Tôi đã đề nghị chia sẻ món bánh kếp cùng Yuri.

Taeyeon và Yuri đề nghị sẽ dọn dẹp bàn ăn.

Tôi quay về phòng. Tôi không muốn nhìn thấy Taeyeon.

Một lúc sau, có một tiếng gõ cửa phòng tôi.

Tôi quay đầu lại và thấy Taeyeon đứng đó.

Giờ thì lại muốn gì nào? Tôi quay mặt đi và lại nhìn vào màn hình laptop.

"Cậu cần gì à?" Tôi cố tình hỏi mà không nhìn vào cô ấy. Tôi chỉ ngồi đó nhấp chuột bậy bạ chỗ này chỗ kia trên màn hình. Thật sự tôi đâu có việc gì làm. =)))))

"Ồ.. ừ..h..m. Tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu." Cô ấy vừa nói vừa bước vào và ngồi lên giường.

Chỉ nghĩ đến việc cô ấy ở trên giường của tôi chỉ càng làm tôi cảm thấy tức giận hơn.

"Cậu muốn nói về chuyện gì?", tôi ngạc nhiên về cách những lời đó phát ra. Nó hoàn toàn ngược lại với cảm giác tôi dành cho Taeyeon.

"À..à... về đêm hôm qua..."

"Ngừng nói về chuyện tối qua được không? Tôi biết, tôi hiểu và tôi sẽ không nói gì với Yoona cả, được chưa?? Thế, nếu cậu hết chuyện thì xin mời ra ngoài cho. Tôi đang rất bận."

Tôi mất kiểm soát. Tôi tức giận. Tại sao cô ấy lại cư xử theo cách này. Cô ấy không cần phải nhắc đi nhắc lại với tôi điều đó.

Cô ấy xin lỗi và rời khỏi phòng.

Cô ấy trông có vẻ rất buồn bã và vô vọng.

Vào lúc đó lòng tôi dịu lại. Tôi cảm thấy tệ bởi sự mất kiểm soát của mình.

Càng nghĩ về nó tôi càng cảm thấy tệ hơn .

Mất một lúc lâu để tôi dặn lòng chấp nhận rằng tôi chỉ nên cư xử như một người bạn bình thường với Taeyeon.

Sau mọi chuyện, cô ấy không làm điều gì sai cả. Tại sao tôi lại nổi giận với cô ấy và khiến cô ấy phải dằn vặt bởi lỗi lầm của chính tôi.

Tôi ra khỏi phòng. Yuri đang gõ cửa phòng Yoona. Cô mỉm cười với tôi khi thấy tôi ra khỏi phòng.

Cậu ấy tiếp tục gõ cửa. Lẽ nào Yoona đang 'bận rộn' với Taeyeon bên trong phòng? Tôi thật không muốn nghĩ về điều đó. Tôi tiếp tục hướng đến nhà bếp.

Tôi nhận ra có một người nào đó đứng ở ban công. Trông như đó là Taeyeon. Tôi quyết định xin lỗi cô ấy.

Tôi hướng ra ban công.

"Cảnh vật nhìn từ đây đẹp quá nhỉ", đó là những lời đầu tiên cô nói.

"Đúng vậy. Tớ xin lỗi về chuyện khi nãy nhé. Tớ không cố ý lớn tiếng với cậu thế đâu."

"Đừng ngớ ngẩn thế. Không sao cả, tớ không để tâm đâu. Dù sao thì lúc nãy không phải là tớ muốn đề cập đến việc giữ bí mật với Yoona gì đâu. Tớ chỉ muốn xin lỗi về đêm qua."

Cô ấy mới là ngớ ngẩn thì có. Tại sao lại phải vị tha như thế. Cô ấy thậm chí không giận dữ vì sự bùng nổ của tôi. Tôi cảm thấy tệ vì cô ấy chỉ muốn nói lời xin lỗi.

Mà chẳng có gì để xin lỗi cả. Tôi đã rất thích thú với cảm giác ấm áp được trong vòng tay cô ấy.

"Ồ, không có gì phải xin lỗi về chuyện đó cả. Tớ đã ngủ rất ngon mà." Tôi nghĩ về đêm hôm trước. Tôi cảm thấy xấu hổ khi phải thừa nhận rằng tôi thực sự thích cảm giác được ngủ trong vòng tay của cô ấy.

Đột nhiên có tiếng ai đó la hét từ bên trong căn hộ.

"TÔI YÊU IM YOONA. CÔ ẤY LÀ CÔ GÁI ĐẸP NHẤT VÀ HOÀN HẢO NHẤT TRÊN THẾ GIỚI NÀY!"

Tôi quay lại và nhận ra đó là Yuri. Tôi hoảng hốt. Tình huống này, Taeyeon sẽ ứng phó ra sao? Yuri không biết rằng cả hai người đó là một đôi sao.

Yoona đột nhiên xuất hiện ở hành lang. Cô bé dùng cả hai tay che miệng Yuri lại.

Nụ cười của cô bé thật sự rạng rỡ. Yuri ôm chầm lấy Yoona.

Rồi cậu ấy nói với Yoona những lời, "Đừng giận nữa nhé? Thật sự, Yuri này rất yêu em đấy."

Yoona gật đầu.

Taeyeon thò đầu qua cánh cửa ban công và bắt đầu nói với cả hai người họ.

"Yaaaaaa, bọn tớ đều biết cậu yêu Yoona, đâu cần phải hét to thế chứ. Giờ thì cả thế giới này đều biết cậu thuộc về Yoona rồi. Awww, tan nát trái tim yếu đuối của tớ rồi. Cậu đã cướp Yoona bé bỏng khỏi vòng tay tớ."

Giọng điệu của cô ấy như đang trêu đùa vậy? Điều gì đang diễn ra thế này. Tôi cảm thấy mọi thứ quá mơ hồ và rối bời.

"YAaa! Đừng đùa nữa" Yuri hét lại Taeyeon.

"Ố ồ, sao cậu còn cần Yoona khi cậu đang phải lòng..." Taeyeon phản ứng lại những lời này bằng cách đóng sầm cánh cửa trượt lại.

Sao cô ấy lại phản ứng như thế nhỉ?

Cả hai Yuri và Yoona tay trong tay mất hút theo lối đi.

"Chuyện gì vừa diễn ra thế?" Tôi hỏi với vẻ thích thú. Lẽ nào tôi đã hiểu nhầm mọi chuyện từ lúc đầu?

"À, bọn họ là một cặp. Sáng nay, Yoona đã ghen. Khi nãy Yuri đã làm tốt việc làm yên lòng cô nhóc."

"Ohhh ..." Cuối cùng tôi đã hiểu tại sao Yuri không được phép chạm vào món sandwich.

"Và Yoona đã qua đêm cùng Yuri và chắc có gì đó đã diễn ra."

Toàn bộ bức tranh đã hiện ra với đủ mảnh ghép. Hoàn toàn rõ ràng. Tôi biết rõ điều tôi phải làm lúc này.

"Thế có vẻ như cậu và Yuri rất thích việc ngủ lại và lợi dụng những cô gái khác đấy nhỉ?" Tôi nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy.

Đôi mắt cô ấy rất đẹp.

Ngay tức thì, mặt cô ấy đỏ ửng lên.

Nó chứng minh một điều là suy đoán của tôi đều đúng.

"Umm, tớ không chủ tâm làm thế. T..ớ...ớ...rr.."

Tôi không thể nhịn cười với cách phản ứng của cô ấy.

"Tớ chỉ đùa thôi. Thư giãn nào." Tôi cố gắng để cô ấy cảm thấy thoải mái hơn.

Tôi quyết định hỏi một câu nữa để tìm hiểu thêm về tình cảm thật sự của cô ấy.

"Thế ai là người mà cậu phải lòng thế?"

"Oh không có ai cả. Cậu ấy đùa đấy." Cô ấy có vẻ bồn chồn không thoải mái. Tôi biết lý do. Cô ấy không thể nói cho tôi biết người đó là ai.

"Ok, thôi được. Vì cậu không xem tớ là bạn nên chắc tớ nên đi khỏi đây", tôi trêu.

Cô ấy nhanh chóng nắm lấy bàn tay tôi. Tôi vui mừng khôn xiết. Đó là hành động rõ ràng để khẳng định tất cả mọi thứ.

Cô ấy xin lỗi và buông tay tôi ra.

"Tớ chỉ muốn cho cậu biết một điều rằng tớ đã xem cậu là bạn tớ."

Tôi lại không thể nín cười. Cô ấy kết thúc bằng một lý do cực kỳ ngớ ngẩn nhưng mà nó nghe rất chân thành.

Tôi nói rằng tôi chỉ đùa và mời cô ấy ra ngoài xem film.

Tôi đã có sẵn một bộ phim trong đầu. Tôi thấy nó giới thiệu trên TV tối qua rằng có một bộ phim kinh dị đang được chiếu tại rạp. Tôi ghét phim kinh dị. Nó rất đáng sợ nhưng nó tạo ra cơ hội hoàn hảo cho tôi.

***

Taeyeon đang đứng ở phía cuối các bậc thang, với một chiếc áo khoác đen trên người. Cô ấy đứng với hai tay cho vào túi.

Với dáng điệu đó trông cô ấy vẫn rất tuyệt. Cô ấy có sức quyến rũ kỳ lạ. Cô ấy luôn mang vẻ rất tự tin.

***

Chúng tôi đến rạp chiếu phim.

Tôi đã lên kế hoạch mọi thứ. Tôi biết chính xác tôi muốn gì.

Tôi yêu cầu chỗ ngồi ở hàng cuối. Tôi biết đó là ghế đôi.

Tôi biết Taeyeon sẽ để tôi quyết định. Chúng tôi mua thức uống và vào trong rạp.

Chúng tôi tìm thấy chỗ ngồi của mình và ngồi xuống. Taeyeon đã để lại một khoảng cách nhỏ giữa chúng tôi. Tôi biết cô ấy cố gắng thận trọng khi ở cạnh tôi.

Taeyeon bắt chéo tay phía trước.

Bộ phim bắt đầu. Tiếng nhạc ghê rợn vang lên.

Tôi muốn chết vì sợ. Rất đáng sợ.

Tôi thấy rằng cô ấy đã đặt tay lên đùi. Tôi biết nó có ý gì. Nghĩa là 'cứ nắm lấy bàn tay tớ nếu cậu thấy sợ'.

Ngay lúc đó, *BAM* một con ma bất ngờ xuất hiện

Tôi ôm chặt cánh tay cô ấy và đặt bàn tay của tôi ngay lòng bàn tay của cô ấy.

Tôi muốn giữ chặt lấy nó nhưng nó không phải mục đích chính của tôi. Tôi đến đây vì một cái lớn hơn thế. Tôi buông tay cô ấy ra một cách chậm rãi. ( chế đầy một bụng mưu mô nha =)) )

Bộ film vẫn tiếp tục. Đột nhiên có một cảnh cực kỳ đáng sợ và gây sốc.

Tôi gần như giật bắn mình vì sợ hãi.

Tôi đã lao mình vào vòng tay Taeyeon. Tôi vùi mặt mình vào vai cô ấy.

Cảm giác thật tuyệt vời khi lại được gần gũi với cô ấy thế này. Tôi không hề dịch chuyển. Tôi cứ như thế giữ chặt lấy cô ấy.

Tôi muốn cô ấy cũng ôm tôi. Và cô ấy đã làm thế.

Tôi cũng quàng cánh tay mình ra sau và ôm lấy cô ấy.

Đó là bộ phim hay nhất mà tôi từng xem. Đương nhiên tôi không tập trung nhiều vào nó.

Sự tập trung của tôi dồn hết vào Taeyeon.

Tôi có thể nghe được nhịp tim của cô ấy. Nó cứ đều đều như một bản nhạc.

Tôi tự hỏi liệu trái tim của cô ấy có đang đập vì tôi như của tôi đang đập vì cô ấy không.

Tôi càng khao khát cô ấy hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro