Chapter 21
Góc nhìn của Taeyeon
[ Mốc thời gian : Thứ 2 – Tiếp theo Chapter 16, cái ngày mà họ đi xem film ]
Đó là bộ phim rất tuyệt. Tuyệt vời theo đúng nghĩa của nó.
Phần giới thiệu ê-kíp làm film đang được phát. Jessica và tôi vẫn còn bị khóa chặt trong tư thế đó.
Tôi không biết phải làm thế nào. Tôi chỉ muốn giữ lấy cô ấy như thế này mãi mãi. Đó chỉ là một giấc mơ không có thật.
Tôi biết điều tôi phải làm. Tôi miễn cưỡng lấy tay tôi ra và ngồi thẳng dậy.
Cô ấy cũng buông lỏng vòng tay ra.
Một tình huống khó xử. Tôi ý thức được sự việc này.
Tôi hiếm khi như thế. Tôi thường rất biết xoay sở. Tôi vẫn thế. Chỉ là đối với Jessica, tôi có xu hướng lo lắng nhiều hơn.
Tôi đoán đó là khi bạn ở cạnh một người nào đó quan trọng với bạn, bạn có xu hướng thận trọng hơn trong mọi thứ.
Phần giới thiệu cuối cùng cũng hết. Các cặp đôi quanh chúng tôi cũng bắt đầu rời khỏi. Hầu hết bọn họ đều nắm tay hoặc khóa chặt trong vòng tay nhau.
Chúng tôi là những người duy nhất là bạn bè sao?
Bầu không khí khá kỳ lạ. Không phải là tôi không muốn giữ Jessica của riêng tôi. Tôi thực sự mong muốn điều đó vô cùng.
Giống như tôi đã cạnh đúng người con gái của mình ở đúng nơi thích hợp và mọi thứ đều hợp lý, nhưng nó có gì đó sai trái khi cảm thấy nó quá hợp lý?
(Nguyên văn : It was more like I was with the right girl at the right place and everything felt so right but it was so wrong to feel so right?)
Cái ôm của chúng tôi lúc nãy càng khiến tôi khao khát Jessica thậm chí còn nhiều hơn. Tôi biết rằng không thể có chuyện cô ấy có chút tình cảm với tôi nhưng cái ôm đấy huyễn hoặc rằng tôi còn có cơ hội.
Tôi nhắc nhở bản thân một lần nữa rằng Jessica không còn độc thân. Cô ấy đã có bạn trai.
Tôi phải đối xử với cô ấy như một người bạn bình thường.
Tôi dịch người ra xa cô ấy. Tôi đứng dậy.
"Đi thôi nào."
Tôi đợi cho cô ấy đứng lên. Cô ấy đứng dậy và bước đi. Tôi theo sau.
Chúng tôi bước ra khỏi nhà hát. Ánh sáng làm loà mắt tôi. Tôi nheo mắt lại.
Tôi không thể nhìn thấy rõ gì cả. Tôi bước từng bước loạng choạng.
Tôi đã va vào cái gì đó mà tôi giả định đó chính là Jessica bởi cô ấy là người đi ngay trước tôi.
Ngay lúc tôi va vào cô ấy thì cũng là lúc cô ấy đang quay nửa người lại.
Chóp mũi của chúng tôi thực sự đã chạm vào nhau.
Trong tíc tắc, tôi đã phải giật lùi ra sau để tránh cái cảnh đôi môi chúng tôi chạm nhau.
Tôi ném mình về phía sau. Tôi đã đáp xuống đất bằng butt. Tôi phải làm bất cứ điều gì để ngăn chặn tình bạn này chuyển hướng xấu đi.
Jessica nhìn xuống tôi. Tôi không thể nói chính xác những biểu hiện đó cô ấy là gì.
Một nửa thích thú, một nửa hoài nghi.
Chắc hẳn cô ấy thấy ngạc nhiên vì tôi có thể ngã như thế.
Tôi đứng dậy, cảm thấy hơi xấu hổ. Tôi có thể cảm thấy đôi tai mình chuyển sang màu đỏ.
Cô ấy nắm lấy tay tôi.
"Cậu không sao chứ?" Cô ấy hỏi trong khi nhìn vào mắt tôi.
Ánh mắt đầy sự quan tâm của cô ấy càng không giúp gì cho tôi trong tình thế này.
"Tớ ổn", tôi phủi phủi đằng sau quần của mình.
Cô ấy cũng bắt đầu phủi bụi quần jean của tôi. Tôi cảm thấy không thoải mái.
Tôi cảm thấy nỗi thôi thúc cần phải nói thẳng với cô ấy rằng luôn nhớ tôi luôn mến mộ những cô gái. Cô ấy cần phải cẩn thận hành động của mình khi ở cạnh tôi.
Cô ấy cần phải biết rằng luôn có con quái vật trong tôi. Một khi nó đã xổng thì không tài nào nhốt nó lại được. Điều tồi tệ nhất là chính cô ấy là chìa khóa hoàn hảo để mở toang nó.
Cô ấy phải được cảnh báo. Tôi chỉ không biết làm thế nào để truyền tải thông điệp của mình. Tôi suy nghĩ miên man.
"Cậu có chắc là cậu không sao? Cậu có vẻ như đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ." Cô ấy nói với cả hai tay đặt trên cánh tay tôi.
"Ừ..chỉ là..cậu biết đó..đói. Tớ đang nghĩ nên ăn món gì. Có món nào cậu muốn ăn không?" Tôi hỏi với ý định chuyển sự chú ý của cô ấy đến thực phẩm.
Tôi không đủ khả năng ứng phó nếu cô ấy bắt đầu hỏi tôi những câu hỏi mà tôi không thể trả lời. Cũng giống như sáng nay lúc cô ấy hỏi về người mà tôi yêu. Tôi biết câu trả lời. Nó hiện ra ngay lập tức. Có điều tôi không thể nói ra.
Đó là sự thật khi tôi nói rằng tôi đói. Tôi nhìn đồng hồ đeo quanh cổ tay mình. 4 giờ chiều. Thứ cuối cùng chúng tôi cho vào dạ dày là bữa sáng muộn của chúng tôi.
Tôi biết rằng cô ấy cũng đói.
"Tớ muốn ăn thịt nướng bulgogi." Cô ấy khoác tay tôi và kéo tôi đi
Cuối cùng chúng tôi đến ngay nhà hàng yêu thích của cô ấy. Mùi thịt nướng thoảng trong không khí. Nó làm tôi chảy nước miếng.
Chúng tôi được dẫn đến một gian ngay góc của nhà hàng. Cả hai chúng ta bắt đầu xem qua menu. Tôi đã đắm mình vào đó trước khi nghe thấy một giọng nữ quen quen gọi tên tôi.
"Taeyeon?" Tôi nhìn lên và nhận ra người bạn học cùng trung học với mình.
"Ồ chào! Khá lâu rồi nhỉ. Dạo này cậu thế nào?", tôi nói trong khi đứng lên và ôm lấy cô gái đó.
"Tớ vẫn sống tốt, nhưng không có gì sánh bằng việc được gặp lại cậu lần nữa thế này!" Cô ấy vẫn còn vui mừng khi gặp lại tôi.
Cô đã từng phải lòng tôi khi còn trung học.
"Thôi nào." tôi cười lớn.
Cô ấy quay nhìn Jessica rồi quay sang nhìn tôi.
"Ồ, ai thế? Taeyeon duyên dáng lại tung chiêu nữa rồi sao? Cô ấy chắc hẳn là một trong những nạn nhân vô tội của cậu." bạn cùng lớp của tôi trêu.
"Đừng đùa thế. Cô ấy chỉ là một người bạn cùng trường."
"Không phải tất cả họ đều thế sao?" tôi không thể bác bỏ điều đó. Đó là thực tế. Tuy nhiên, Jessica thì khác.
"Tuỳ cậu nghĩ. Dù sao thì tớ đang đói, tập trung vào công việc của cậu và cho tớ gọi món đi nào, bằng không tớ đảm bảo cậu sẽ bị đuổi việc đấy nhá." Tôi nói đùa.
"Sẵn lòng thưa bạn thân mến. Tớ sẽ không bận tâm nếu bị sa thải, nhưng tớ sẽ không để cậu chết đói. Thế cả hai cậu có hứng thú với món gì hôm nay nào?" Cô ấy hỏi Jessica và tôi.
Jessica bắt đầu chỉ các món trong thực đơn. Cô ấy không nói gì cả.
Chúng tôi đã xong việc gọi món.
"Cậu tốt nhất là không được bỏ trốn sau bữa ăn. Tốt hơn hết là để lại cho tớ số điện thoại của cậu để chúng ta giữ liên lạc với nhau." Cô ấy nói và nháy mắt.
Rất rõ ràng rằng cô ấy vẫn còn quan tâm đến tôi.
"Tớ sẽ không thế đâu. Đi làm đồ ăn cho tớ đi, tớ chết đói rồi đây." tôi huých nhẹ cô ấy.
"Rõ thưa tình yêu của tớ. Quay trở lại với cậu sau." Cô ấy nói trước khi bỏ đi để chuẩn bị món ăn.
Tôi cười với cách cư xử của cô ấy. Cô ấy vẫn không thay đổi gì nhiều kể từ trung học.
Tôi quay sang Jessica. Cô ấy vẫn cứ im lặng.
"Dù sao đi nữa cũng xin lỗi cậu về việc đó. Tớ hy vọng cậu ấy đã không xúc phạm cậu khi nói rằng cậu là một trong những nạn nhân mới của tớ." tôi quyết định nói xin lỗi phòng trường hợp Jessica cảm thấy bị xúc phạm.
Jessica chỉ lắc đầu.
Một lần nữa, Jessica cư xử kỳ quặc. Tôi không hiểu tại sao. Có lẽ do cô ấy quá đói.
Chúng tôi chờ khoảng mười phút và thực phẩm cuối cùng cũng được mang ra. Chúng tôi bắt đầu nướng thịt.
Tôi ăn một cách chân thành. Jessica thì lặng lẽ hơn.
Sau đó người bạn của tôi đi tới.
"Chỉ đề phòng cậu sẽ bỏ trốn mất, đây là số của tớ." Cô ấy nói rồi nhét một mảnh giấy vào túi áo khoác tôi.
Cùng lúc đó, Jessica cũng cầm một chiếc khăn giấy lên và với tay ngang qua bàn để lau góc miệng tôi.
"Taeyeon ah~ miệng của cậu dính đầy dầu mỡ." Tôi đã bị sốc trước hành động của cô ấy.
"Phục vụ!" một khách hàng hét lên.
Người bạn của tôi bỏ đi.
Tôi thề rằng nếu tôi không biết trước rằng Jessica đã bị ràng buộc thì tôi đã có thể nghĩ rằng cô ấy có chút quan tâm đến tôi.
Tôi nhận chiếc khăn từ Jessica và tự mình lau miệng. Chúng tôi tiếp tục ăn.
Người bạn của tôi khá bận rộn trong suốt quãng thời gian chúng tôi ăn ở đó vì có khá nhiều người ra vào nhà hàng.
Jessica và tôi cuối cùng cũng dùng xong bữa. Chúng tôi đứng lên và đi đến quầy tính tiền. Tôi trả.
"Ở đây toàn khói. Nhanh lên và ra khỏi đây thôi." Jessica khoác tay tôi và kéo tôi ra khỏi nhà hàng trước khi tôi có thể chào tạm biệt người bạn của tôi.
Nếu như không biết thì tôi có thể sẽ nghĩ rằng cô ấy đang ghen.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro