[Hắc Miêu] Tình yêu học đường

Link: https://ccbbjkl.lofter.com/post/4b4b67e2_1ca8fcc6b

Author: ccbbjk

*Cảnh báo abo.

*Phúc lợi truyện ngắn toàn văn 2000+.

Học tỷ hội trưởng x học đệ nghiện game.




___


Ánh nắng mặt trời chói chang trải dài theo ngọn cây liễu ngoài cửa sổ, xuyên thấu qua khe hở giữa cành lá phản chiếu xuống mặt đất.


Bây giờ vẫn đang là giờ học, Viên Nhất Kỳ lảo đảo nghênh ngang đi qua hành lang dài không người. Dường như tất cả Omega trong mỗi lớp học đều bị hấp dẫn bởi cô, thái độ trẻ con lại kiêu ngạo của người nọ làm cho không ít những khuôn mặt xinh đẹp giấu sau sách đỏ bừng.


Viên Nhất Kỳ không khống chế tin tức tố như trước đây. Một tuần trước trường đã đổi một hội trưởng hội học sinh mới, chị gái hâm mộ bé nhỏ của cô đã được thay thế bằng một Omega khác có tên là Thẩm Mộng Dao. Mấy ngày trước, Viên Nhất Kỳ đang băn khoăn về việc trốn học nhưng kết quả lại bị Thẩm Mộng Dao bắt được và đem cô đến phòng hội học sinh, phạt cô viết kiểm điểm cả một buổi chiều, Viên Nhất Kỳ cho rằng ngày đó quả thực là tận thế, thật sự rất mất mặt.



"Viên Nhất Kỳ!"


Viên Nhất Kỳ bị tiếng kêu này dọa đến rụt cả cổ.


"Tôi đi... không phải chứ?"


Cuối hàng lang vọng đến âm sắc Viên Nhất Kỳ vô cùng quen thuộc, hôm qua chính cái thanh âm này lải nhải như Đường Tăng niệm chú cả nửa ngày.


Điều đầu tiên mà Viên Nhất Kỳ cần làm bây giờ chính là chạy!


Tốc độ nhanh đến mức bên tai chỉ nghe toàn tiếng gió, tiếng la của Thẩm Mộng Dao dường như bị át đi phân nửa, Viên Nhất Kỳ nghiêng đầu thấy Thẩm Mộng Dao không có ý đuổi theo liền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tốc độ cũng dần chậm lại.


Chỉ sau đó, cô mới thật sự nghe rõ rằng Thẩm Mộng Dao nói cái gì.


"Này, tiết kiệm chút sức lực đi, em không thể ra ngoài."


Mà Viên Nhất Kỳ ngay lúc này đã chạy đến trước cửa thoát hiểm ở cuối hành lang. Cô đặt tay lên tay vịn cửa, nhìn Thẩm Mộng Dao và vẫy tay chào tạm biệt như một người chiến thắng.


"Hội trưởng, em đi trước, à đúng rồi khuyên chị một câu, lớn tuổi như vậy cũng đừng gây chiến với một tiểu soái ca đang tuổi ăn tuổi lớn, không khéo lại bị hố đấy."


Viên Nhất Kỳ vặn tay nắm chuẩn bị mở cửa rời đi.


【? ? ? Không phải chứ】


Viên Nhất Kỳ có chút ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Mộng Dao đang chầm chậm tiến về phía của mình, ngón trỏ tay phải không biết từ lúc nào đã bắt đầu quay quay cái chìa khóa quanh ngón tay.


"Chậc, đã nói là đừng chạy rồi mà, không bằng em giữ lấy sức mà đến chỗ của tôi tập chống đẩy."


Viên Nhất Kỳ trong lòng âm thầm than khổ, người phụ nữ này quả thực là trở ngại lớn nhất trong cuộc đời cô, tại sao lúc nào người gặp rắc rối cũng là cô.


Đây là tầng thứ năm của tòa nhà giảng dạy, Viên Nhất Kỳ lại không thể nhảy xuống, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn Thẩm Mộng Dao không nhanh không chậm đi tới trước mặt mình mà thôi.


"Viên Nhất Kỳ phải không, vừa rồi em gọi tôi là gì?"



Thẩm Mộng Dao nắm lấy dái tai của cô, nhướng mày nhìn Viên Nhất Kỳ.


Thái độ của Viên Nhất Kỳ trong nháy mắt chuyển đổi 180 độ, vẫn giữ được nụ cười ở trên môi.


"Hả? Người đẹp, là nữ thần... nữ thần."



Thẩm Mộng Dao lườm cô một cái.


"Đừng có nói nhảm, mau đi theo tôi"



Thẩm Mộng Dao nắm lấy cái cà vạt của Viên Nhất Kỳ kéo về phía phòng hội học sinh, cảnh tượng này đột nhiên rơi vào mắt các Alpha và Omega khác trong lớp học, cách một lớp cửa thủy tính cũng có thể nghe được tiếng đau lòng của họ.


___



"400 chữ, nhanh lên."


"Hả? 400, hôm qua không phải đã viết được 200 chữ rồi sao, chị có thể nào xem xét lại được không?"


Vẻ mặt chua xót của Viên Nhất Kỳ nhìn Thẩm Mộng Dao đang ngồi trên ghế bĩu môi cầu xin.


"Còn không biết xấu hổ nhắc lại cái bảng kiểm điểm ngày hôm qua sao? Nguyên một bản của em không có một chữ liên quan đến việc tự kiểm điểm bản thân, tất cả đều viết ra là hướng dẫn chơi game."


Thẩm Mộng Dao lấy tờ giấy 'kiểm điểm' của ngày hôm qua kia ra, làm bộ muốn xé bỏ.



Viên Nhất Kỳ tiến lên một bước ngăn cản.


"Ây ây ây, đừng xé a, đó đều là những kiến thức trọng điểm!"


Thẩm Mộng Dao vẫn ngồi trên ghế, chân trái của Viên Nhất Kỳ quỳ gối đè ở giữa hai chân của Thẩm Mộng Dao, tay phải chống lấy lưng ghế đem cả người của Thẩm Mộng Dao ôm vào trong ngực, tay còn lại thì chớp thời cơ cướp lấy tờ kiểm điểm kia.


"Viên... Viên Nhất Kỳ."


Tin tố vị cam quýt tràn ngập trong không khí. Lúc này Viên Nhất Kỳ mới phát hiện ra mình lơ đãng giải phóng tin tức tố vị bạc hà tươi mát, khiến Thẩm Mộng Dao bây giờ cảm thấy toàn thân đều khô nóng.


Viên Nhất Kỳ nhanh chóng thu liễm lại tin tức tố của mình, Thẩm Mộng Dao lại càng cảm thấy khó chịu hơn, bắt đầu dùng tay đem quần áo của mình xé toạc, cúc áo sơ mi bị bung, kéo xuống lộ ra một mảng lớn da thịt.


Ai có thể chống lại được điều này chứ, hai mắt Viên Nhất Kỳ hiện đầy tơ máu, cổ họng khô khốc thể hiện rõ sức chịu đựng của cô.


Thẩm Mộng Dao bắt đầu đem quần áo của Viên Nhất Kỳ cởi ra, chôn mặt mình vào hõm cổ trắng trẻo của Viên Nhất Kỳ, đôi môi mềm mại của nàng khẽ hôn lên yết hầu của cô.


Thân thể Viên Nhất Kỳ khẽ run lên, nụ hôn này hoàn toàn đã châm ngòi cho cô, cô đưa tay nâng cằm Thẩm Mộng Dao mà hôn lên.


Tiếng đồng hồ quay cho biết rằng thời gian vẫn đang trôi qua, mùi hương bạc hà mát mẻ vừa vặn hòa quyện vào vị ngọt của cam quýt, những tiếng rên rỉ trong trẻo trong phòng không dứt bên tai.



___


Lúc Thẩm Mộng Dao tỉnh lại đã là tan học được một lúc lâu, Viên Nhất Kỳ hẳn là đã rời đi, quần áo trên người nàng được người kia cẩn thận mặc vào, khác biệt duy nhất trên người nàng đó chính là chiếc áo sơ mi của Viên Nhất Kỳ.


Thẩm Mộng Dao cầm lấy tờ giấy trên bàn, phía trên có phương thức liên lạc do Viên Nhất Kỳ tự tay ghi xuống, phía sau còn vẽ một cái máy chơi game nhỏ khiến Thẩm Mộng dao không khỏi bật cười.



"Ôi trời!"


Cảm giác vô lực trên đùi, đau đớn vùng thắt lưng làm cho Thẩm Mộng Dao ngã xuống đất, nàng đau đớn nhếch miệng rít lên, tay không ngừng xoa xoa nói thắt lưng.


"Thật là, tiểu hài tử này cũng quá là mãnh liệt rồi đi."



___



Viên Nhất Kỳ hiện tại ngược lại, tâm tình không thể nào tốt hơn, cố ý hẹn mấy tên Alpha ra tiệm net. Mấy cái tên Alpha kia nhìn Viên Nhất Kỳ, người đang cười toe toét với vẻ mặt có chút hèn mọn, còn có người ngửi ngửi trên người Viên Nhất Kỳ.


"Yo... Viên ca trên người thật thơm a, chúng ta đây là có chị dâu rồi sao?"


"Xùy xùy xùy, có phải cậu đang chứng tỏ cậu thông minh có phải hay không, mau mở máy, không có chơi lâu như vậy cũng có chút ngứa ngáy rồi."


Đêm nay, tiếng gõ bàn phím ở ngón tay rầm rầm, tiếng đồng đội hò hét báo thời gian đã trôi qua.



___



Trong vòng hai tháng sau đó, Viên Nhất Kỳ vẫn trốn học đi đến tiệm net như thường lệ, nhưng mỗi lần đều bị Thẩm Mộng Dao bắt được, sau đó Viên Nhất Kỳ lại bị đem đến phòng hội học sinh.


Thời gian trôi qua, mùi bạc hà và cam quýt giống như đã xâm chiếm các vách tường, mọi đồ dùng đều thoảng mùi, vừa bước vào phòng hội học sinh cũng có thể ngửi thấy được mùi hương ngập tràn tình yêu.


Từ sau lần đó, Thẩm Mộng Dao cũng đã bị Viên Nhất Kỳ lôi kéo thích chơi game, mỗi lần đến sớm đều gọi cho Viên Nhất Kỳ mở máy, thế cho nên Viên Nhất Kỳ có cảm giác người cùng cô trốn học chơi game càng phải là Thẩm Mộng Dao.



___


Hôm nay là đại hội thể thao, Alpha trên sân vận động đổ mồ hôi liên tục, theo gió thi thoảng xen lẫn tiếng hò hét cổ vũ.


Viên Nhất Kỳ vừa xong chặng 1500m, Thẩm Mộng Dao săn sóc tiến đến lau mồ hôi đưa nước cho cô, Omega cùng Alpha xung quanh đều biết mà lui xuống nhường vị trí cho cả hai.


Viên Nhất Kỳ kéo Thẩm Mộng Dao vào phòng hội học sinh, hai người ngồi cùng nhau, không khí có chút vi diệu.


"Có muốn chơi game một chút không?"


"Được a."


Thẩm Mộng Dao vừa mới online, liền hiển thị một thông báo.


【Ứng dụng: Tiểu Hắc của bạn đã thiết lập mối quan hệ tình nhân với bạn.】



Thẩm Mộng Dao ngẩng đầu nhìn sâu vào đôi mắt của Viên Nhất Kỳ.


"Thẩm Mộng Dao... Những trận đấu về sau em sẽ mang chị đến chiến thắng, màu xanh cho chị, đầu cũng giao cho chị, kể cả em cũng cho chị nốt. Chị có thể làm bạn gái của em được không?"


Tiểu hài tử giống như đang có một cuộc đấu tranh tư tưởng trong lòng rất mãnh liệt nói ra, trong nháy mắt liền cảm thấy hai má đỏ đến nóng bỏng.


Thẩm Mộng Dao cúi đầu cười nhẹ, ngón tay lướt qua màn hình.


"Chị không phải sớm là của em rồi sao?"


Viên Nhất Kỳ nhìn quan hệ tình nhân được thiết lập trên màn hình cười ngây ngốc, đột nhiên trước mắt sáng ngời hưng phấn nhìn Thẩm Mộng Dao.


"Vậy sau này có phải em có thể trốn ra ngoài chơi game hay không?"


Nụ cười của Thẩm Mộng Dao chợt tắt, tức giận cú lên đầu của Viên Nhất Kỳ một cái.


"Mơ mộng."


___


END.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro