Cơn Mưa Khiến Nàng Ướt Đẫm Vô Tình Rơi Vào Giấc Mộng Của Ta
Cơn Mưa Khiến Nàng Ướt Đẫm Vô Tình Rơi Vào Giấc Mộng Của Ta
Tác giả: _柒拾贰
Trans by: jjj
Cre bìa: lụm đâu đó không có nhớ 😢
Sau công 2, Lưu Nhã Sắt trở thành thành viên của Team Tạ Na. Sau khi nói lời tạm biệt với Chi Pu, cô bắt đầu bận rộn luyện tập.
Trên mạng có nhiều bình luận ác ý, cách duy nhất để đáp trả chính là dùng thực lực vả thẳng mặt họ. Cô lặng lẽ tắt tin nhắn tự động trả lời ở Weibo, chuyên tâm luyện tập cho công 3.
Khi nghỉ ngơi liền cùng Chi Pu nhắn tin trên wechat, tán gẫu về việc huấn luyện hôm nay, thảo luận về những điều xảy ra, mọi vấn đề thú vị.
Sau công 2, người vốn tưởng rằng người sẽ không còn bất cứ giao điểm nào lại cư nhiên trở thành người quan trọng trong lòng cô. Cô đã lấp đầy thẻ nhớ máy ảnh của mình bằng ảnh chụp chung của cô và Chi Pu, đem hình chụp chung của hai người thành ảnh nền điện thoại.
Tuy nhiên, vì cô và Chi Pu không tập luyện cùng nhau nên cô đã không biết Chi Pu đã gặp vấn đề lớn, cho đến khi có 1 vị tỷ tỷ nói ChiPu đang suy sụp và đã khóc. Lưu Nhã Sắt sốt ruột như kiến bò chảo nóng, nội tâm nhỏ bé thoáng chút thắt lại. tự hỏi vì sao không đến tìm mình hỗ trợ.
Sau đó, cô đã lôi kéo 1 vị tỷ tỷ đi cùng giả vờ đi ngang qua chỗ Chi Pu. Cô nhìn thấy Chi Pu đang cầm khăn giấy, cả khuôn mặt đỏ bừng, cô lập tức chạy lên, nắm lấy tay cô.
"What's wrong?"(Chuyện gì vây?)
Nhận thấy Chi Pu đang né tránh ánh mắt của mình, Lưu Nhã Sắt một mực tìm kiếm đôi mắt của nàng.
Chi Pu vì sự quan tâm của cô, đấu tranh, cố nén khóc.
"I can't stop crying." ( Ta không thể ngừng khóc)
Ngay cả người không biết nói tiếng Anh cũng hiểu được những lời này, Lưu Nhã Sắt rất đau lòng, cô giơ tay nhẹ nhàng chạm tóc Chi Pu.
Chi Pu sợ sợ vì sự ôn nhu này lại càng muốn khóc nên muốn rời đi. Nhưng vừa bước một bước liền bị cô kéo trở lại, nhìn đôi mắt ướt át.
Nhìn thấy vành mắt đỏ bừng của Chi Pu cùng đôi mắt đẫm lệ, Lưu Nhã Sắt luống cuống tay chân, cô cố gắng dùng những câu chọc nàng vui vẻ mà trước đây từng nói với nàng. Nhưng còn chưa kịp nói ra, đã bị một tỷ tỷ ở một bên cạnh gọi đi.
Lưu Nhã Sắt trong lòng sốt ruột, nhưng lại không có cách nào, chỉ có thể nhìn Chi Pu xoay người rời đi. Đêm đó Lưu Nhã Sắt nằm trên giường lăn qua lăn lại. Trong đầu đều là bộ dáng khổ sở của Chi Pu, ngay cả khi khóc cũng rất đẹp. Mà hình như nước mắt của nàng, giống như là tất cả đều rơi vào lòng Lưu Nhã Sắt, lặng lẽ thấm đẫm cả đêm.
Lưu Nhã Sắt rốt cuộc nhịn không được nữa,cô lặng lẽ đứng lên ra khỏi giường, đi tới phòng của Chi Pu. Nàng vẫn chưa ngủ, chỉ ngồi đó ngạc nhiên khi thấy cô đến.
"Don't worry, I will help you." (Đừng lo lắng, ta sẽ giúp ngươi)
Lưu Nhã Sắt nhẹ nhàng ngồi trên giường, đưa tay giữ Chi Pu lại. Chi Pu không thể kìm được nữa, dựa trên vai cô khóc nức nở, nhưng nhanh chóng dừng lại, rồi lặng lẽ ôm cô.
"I will always be with you." (Ta sẽ luôn ở bên người)
Lưu Nhã Sắt nhẹ nhàng vỗ vỗ nàng. Trước dây họ khó có thể giao tiếp vì rào cản ngôn ngữ, cô lặng lẽ bí mật học một chút tiếng Anh, học một số câu giao tiếp đơn giản.
Chi Pu có chút bất ngờ, nói hàng loạt những câu dài ngoằng, vượt qua phạm vi mà Lưu Nhã Sắt có thể hiểu được. Cô chỉ còn biết ngây ngốc gật đầu cho đến khi Chi Pu nói:
"Do you understand."
Lưu Nhã Sắt lắc đầu, giống như kẻ ngốc, Chi Pu bị cô chọc cười, nhẹ vỗ cô, lấy máy phiên dịch ra.
"Ta sợ mình làm không tốt, sẽ liên lụy mọi người."
Giọng nói máy móc của máy phiên dịch truyền tới.
"Ngươi không cần phải lo lắng, nếu có từ tiếngTrung không biết ta có thể dạy ngươi. Ngươi là tốt nhất, ngươi nhảy đẹp hát hay, tất cả mọi người đều thích ngươi a."
Hai người dựa vào máy phiên dịch trò chuyện đến rất muộn. Họ nằm cùng nhau, cười đùa giỡn trong chăn. Cả hai đều có chút mệt mỏi, lẳng lặng nhìn đối phương, bầu không khí trở nên mơ hồ.
Lưu Nhã Sắt muốn nói cái gì đó, nhưng lại do dự. Chi Pu nhìn cô mở miệng, nhẹ nhàng ấn ngón tay lên.
"Suỵt..."
Câu nói này ai cũng biết. Chi Pu di chuyển một chút, chui vào lòng cô, hơi thở trở nên nặng nề đã dần ổn định lại. Đại não Lưu Nhã Sắt trống rỗng, chỉ nhớ tim đập rất nhanh.
Sáng hôm sau, mọi người đều nhìn thấy quầng thâm của Lưu Nhã Sắt và hỏi tối qua cô ấy đã làm gì. Lưu Nhã Sắt lắp bắp, cô nhìn trộm Chi Pu, thấy nàng đối diện với mình mỉm cười.
Trong khi viết lời rap, cô đã thấy Tăng Khả Ny đã viết về một tỷ tỷ đã từng giúp mình, Lưu Nhã Sắt cũng quyết định viết về người đển lại ấn tượng sâu sắc cho cô.
Cô viết trên giấy. Cơn mưa khiến nàng ướt đẫm rơi vô tình rơi vào giấc mộng của ta.
~END~
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro