Oneshot - 2
⚠️ : Smut, Mpreg ...
"Chân! Mình có chân."
Đúng là Seonghwa không biết cách vận động đôi chân nhưng cậu sẽ nhờ Hongjoong giúp đỡ. Cậu quay lại đầm nước thì thấy con người đã ra ngoài, có lẽ anh đang đi săn để tìm thêm trái cây và nguồn cung cấp. Seonghwa tận dụng thời gian này để nâng người lên khỏi mặt nước, đáp xuống nền cát mềm của hang động. Trong vài giây, đuôi của cậu đã được thay thế bằng chân, chàng người cá phấn khích đá chúng ra xung quanh trong niềm vui tuyệt đối. Cậu không thể đợi Hongjoong nhìn thấy chúng.
Vào một số buổi sáng, Hongjoong sẽ tận dụng ánh nắng sớm để khám phá rừng rậm. Anh đã sử dụng thời gian này để lấy nguồn cung cấp và thêm vào giỏ trái cây vốn đã phát triển của mình. Hongjoong chắc chắn sẽ lấy thêm xoài cho chàng người cá vì cậu rất thích chúng.
Nghĩ về Seonghwa vào bất kỳ thời gian nào trong ngày đã bắt đầu trở thành thói quen. Cho dù anh đang đợi cậu bên đầm nước hay mỗi lần chàng người cá đã rời đi mỗi khi đêm về, tâm trí của Hongjoong lại trôi đi, thường tự hỏi chàng người cá đã làm gì khi cậu không ở cùng với Hongjoong. Một phần ích kỷ trong anh hy vọng Seonghwa cũng nghĩ như vậy. Những suy nghĩ vẩn vơ về khoảng thời gian họ ở bên nhau.
Hoàn tất việc lấy tất cả những gì cần thiết, Hongjoong quay trở lại đầm nước, ngâm nga một bài hát trong hơi thở của mình. Anh dừng lại khi nhận thấy sự bổ sung mới đang ngồi trên nền cát.
"Hongjoong!"
Ngồi ở đó, là Seonghwa, chàng người cá, không có đuôi và có một đôi chân mới để thể hiện cho điều đó. Anh trố mắt. "Hongjoong, tôi có chân!"
"Tôi thấy rồi."
Seonghwa đang ngồi với hai chân bị kẹp bên dưới cậu, theo thói quen, anh đoán vậy, và cậu chỉ như vậy, nên là, nên là - "Khỏa thân."
"Gì cơ?"
"Cậu đang khỏa thân. Cầm lấy." Anh cởi chiếc áo sơ mi đã mặc thật nhanh và đưa cho Seonghwa. "Khi ra khỏi nước, cậu nên mặc quần áo."
Seonghwa buồn cười nhìn chiếc áo. "Giúp tôi với?"
Tất nhiên, làm thế nào Hongjoong có thể quên được? Anh ngồi trước chàng người cá, yêu cầu cậu giơ hai tay lên trên đầu. Con người đã giúp kéo chiếc áo sơ mi qua đầu cậu, viền áo che đi thứ mà Hongjoong vẫn nhìn chằm chằm, sau đó anh vỗ nhẹ vào cánh tay của Seonghwa.
"Xong rồi đấy."
Seonghwa vỗ tay vì phấn khích. "Bây giờ tôi là một con người thực sự."
"Không hoàn toàn," Hongjoong cười, "Cậu cũng sẽ phải học cách đi bộ."
"Đó là những gì Hongjoong làm? Khi anh rời khỏi hang động, anh phải đi bộ sao?" Con người đã đồng ý một tiếng. "Vậy nếu tôi học cách đi bộ, tôi có thể đi cùng anh không? Vào rừng."
Đôi mắt của Seonghwa rất sáng, phản chiếu những ngôi sao ngay cả khi thiếu ánh sáng. Hongjoong không đùa khi anh nói rằng chàng người cá sẽ có vô số những người đàn ông ngã dưới chân cậu ấy. Hongjoong sẽ là một trong số đó.
"Có thể là lần sau. Hãy xem ngày hôm nay chúng ta tiến được bao xa."
Không giống như trải nghiệm của Hongjoong với nước, Seonghwa đã đặt mục tiêu cao ở những bước đầu tiên của đôi chân, thực tế là chạy nước rút vào cuối ngày. Thật dễ thương khi nhìn cách cậu tập đi, nhắc nhở Hongjoong rất nhiều về những cậu học sinh cấp ba mà anh đã thấy trên đoạn đường đi làm. Đôi má anh gần như đau đớn vì anh đã mỉm cười quá nhiều cùng với chàng người cá. Tâm trạng vui vẻ của anh khiến thời gian nói lời tạm biệt của họ khó khăn hơn, lần đầu tiên, Hongjoong ước cậu sẽ ở lại qua đêm.
"Cậu có thể ... ở lại," anh thấy mình đang nói, "nếu cậu muốn."
"Tôi muốn." Chàng người cá xác nhận.
Họ chia sẻ trái cây mà Hongjoong đã hái vào sáng hôm đó và cuối ngày là thời gian để nằm xuống nghỉ ngơi. Seonghwa gần như ngủ gật, gối đầu trên một cánh tay dang rộng khi cậu nằm trên cát. Khóe môi Hongjoong nhếch lên thành nụ cười tự mãn. Anh hướng cơ thể của mình theo hướng ngược lại, đặt đầu gần với Seonghwa, hoàn toàn song song. Anh nhìn chằm chằm vào chàng người cá, nghiên cứu cách thở ra của cậu cho đến khi Seonghwa ngủ say.
Vẫn háo hức như mọi khi, Seonghwa yêu cầu con người đưa cậu vào rừng ngay khi cậu vừa tỉnh dậy. Lúc đầu, Hongjoong phản đối chàng người cá, khẳng định khu rừng không phải là nơi dành cho một người cá vụng về, nhưng giống như nhiều lần trước, đôi mắt sáng ngời đó của Seonghwa đã khiến Hongjoong phải thở gấp. Anh phải giữ một bàn tay của cậu để yên tâm. Anh không nghĩ Seonghwa để ý, môi anh cong lên thành một nụ cười ngốc nghếch, Hongjong chắc chắn rằng cậu cũng sẽ như vậy. Trái tim Hongjoong chắc chắn sẽ nổ tung vào một ngày nào đó.
Đó không phải là một cuộc đua để xem mọi thứ nhỏ nhặt mà hòn đảo cung cấp, vì vậy họ đã dành thời gian cho nhau, Hongjoong chỉ ra những dấu vết mà anh đã để lại để có thể biết anh đang ở đâu. Seonghwa chăm chú lắng nghe, biến nó thành một trò chơi để xem cậu có thể phát hiện ra bao nhiêu vị trí đánh dấu mà không cần người kia nói trước cho cậu biết. Những ngày sau đó cũng trải qua như vậy, Seonghwa ở lại cả đêm và thức dậy để làm phiền Hongjoong bằng một chuyến đi bộ khác quanh khu rừng. Mỗi ngày trôi qua, những bức tường mà Hongjoong hết sức dựng lên lại đổ ập xuống, cho đến một đêm, con người ngủ với một tay ôm eo chàng người cá, một sự bình yên tuyệt đối.
Đúng như dự đoán của Nữ thần, Hongjoong là ứng cử viên hoàn hảo. Anh đã chứng minh hết lần này đến lần khác, anh có khả năng như thế nào. Bộ não, sức mạnh, con của họ sẽ là một bản sao nhỏ dễ thương của anh. Seonghwa hy vọng thế. Có thể là đôi mắt của Seonghwa, nhưng là mũi của Hongjoong. Tóc của chàng người cá, chiều cao của con người. Con của họ sẽ là một đứa bé hoàn hảo.
Tất cả những gì còn lại là quan hệ.
Cách tốt nhất để thu hút Hongjoong là làm cho bản thân trông hấp dẫn hơn. Mặc dù vậy, Hongjoong đã nói với Seonghwa trước khi cậu nghĩ rằng mình xinh đẹp. Đôi má cậu ửng hồng. Hongjoong biết cách nói chuyện ngọt ngào. Điều đó làm cho việc lựa chọn những viên đá trở nên khó khăn hơn. Cậu muốn Hongjoong thích chúng. Để anh thích cả cậu.
Nếu Seonghwa không vội vàng, mặt trăng sẽ làm cho chúng xuất hiện. Cậu đi với một cái gì đó đơn giản, những viên ngọc nhỏ dưới cả hai mắt. Seonghwa bắt gặp hình ảnh phản chiếu của mình trong nước và mỉm cười. Cậu rất đẹp. Seonghwa hy vọng Hongjoong cũng nghĩ như vậy.
Cậu đến đầm nước, nhìn thấy con người đang đắm chìm trong thế giới của riêng mình.
Seonghwa đùa cợt, rũ rượi hàng mi khi cậu bơi đến gần hơn, "Hongjoong?"
"Hm?" Anh vẫn chưa nhìn cậu. Seonghwa đã thử lại.
"Hongjoong, cho tôi hỏi một chuyện được không?"
"Chắc chắn rồi." Ngay cả một cái nhìn cũng không.
Một cách cẩn thận, Seonghwa nhô lên khỏi mặt nước, lưu tâm đến ngọn lửa mà con người đã thắp lên. Khi có thể khuỵu gối, cậu trườn về phía con người. Seonghwa đặt một bàn tay nhẹ nhàng lên cánh tay của con người. Hongjoong bối rối, cuối cùng dời mắt về thứ đang khiến anh chú ý.
Khi chàng người cá đi đến, Hongjoong đang trong quá trình chế tạo một chiếc bút. Anh đã nghe thấy tiếng gọi của Seonghwa. Anh đã cho cậu cơ hội để nói. Bàn tay trên cánh tay khiến anh nhận ra Seonghwa không chỉ muốn nói chuyện. Cậu muốn được nhìn thấy.
Và Hongjoong đã thấy cậu hoàn toàn ổn. Chiếc áo sơ mi - áo sơ mi của anh! - nuốt chửng cơ thể mỏng manh của cậu. Hongjoong đã nhận thấy điều đó trước đây, nhưng hôm nay. Hôm nay Seonghwa thật thanh tao. Những ngôi sao vốn luôn tỏa sáng trong mắt cậu, nhưng giờ đây, chúng cũng tỏa sáng bên dưới đôi mắt, những viên đá quý bắt ánh sáng và làm cho chàng người cá phát sáng. Cậu thật đẹp xuất sắc.
"Wow," anh thì thầm. Hoàn toàn chết lặng.
Seonghwa rũ mi xuống. "Anh có thích chúng không?"
Hongjoong yêu chúng. Có một cơ hội là anh cũng yêu người đang đeo chúng. "T-Thích."
"Tôi có xinh không?" Giọng cậu đầy bất an.
"Seonghwa, em thật đẹp." Hongjoong sẽ nói điều đó hàng triệu lần cho đến khi Seonghwa tin vào điều đó.
Chàng người cá nhìn xuống. Đến môi của Hongjoong. Một cảm giác hồi hộp dâng lên sống lưng của Hongjoong.
Cậu đang nghiêng người lại gần hơn, không chắc chắn. Điều đó thật đáng mến. Và gần như trêu ngươi. Hongjoong lung lay, rơi vào cám dỗ.
Ngọt ngào sẽ là từ tốt nhất để miêu tả nụ hôn đầu tiên đó. Seonghwa tỏ ra vụng về khi chạm vào môi họ, chỉ nán lại một hoặc hai giây trước khi lùi lại. Đôi mắt cậu đã choáng váng khi Hongjoong bắt gặp ánh nhìn của cậu và điều đó khiến ham muốn trong bụng Seonghwa tăng vọt. Hongjoong quấn một cánh tay quanh eo chàng người cá, gần như lật đổ cơ thể cậu bằng sự hung hăng của mình. Lần này anh cúi người trước, chiếm lấy đôi môi của Seonghwa với ý định, ấn lưỡi anh dọc theo đường miệng của cậu.
Như mọi khi, Seonghwa gằn giọng, tạo đủ không gian để Hongjoong có thể vồ lấy, tự mình nuốt chửng khuôn miệng ẩm ướt, ấm áp của cậu. Chàng người cá ngã gục trong vòng tay anh, mất thăng bằng và kéo Hongjoong xuống theo cậu. Họ tách nhau ra khi hạ cánh xuống nền cát, hơi thở gấp gáp của Hongjoong phả vào mặt Seonghwa. Anh đã sụp đổ, đôi môi lấp lánh nước bọt và đôi mắt khép hờ kết nối với Seonghwa. Hongjoong sẽ không thể sống sót.
Anh hạ thấp miệng mình xuống miệng Seonghwa, thu được những âm thanh nhỏ nhoi từ chàng người cá qua mỗi lần lướt lưỡi. Anh ấn xuống, giữ lại toàn bộ trọng lượng của mình và gần như mất đi ý thức khi anh cảm nhận được sự kích thích của Seonghwa vào hông mình. Hongjoong đã phá vỡ nụ hôn của họ một lần nữa.
"Chúng ta nên—" Lời nói thật khó khăn khi có một khuôn miệng đặt những nụ hôn yếu ớt nhất từ cổ lên má anh. "Seonghwa..."
"Giao phối với em? Làm ơn." Hongjoong không biết chàng người cá thậm chí còn biết những lời trần tục như vậy. "Hãy lấp đầy em hoàn toàn. Muốn có con của anh." Seonghwa rên rỉ, lao lên áp vào con người một cách tuyệt vọng. Hongjoong không có thời gian để suy nghĩ.
Anh lại chiếm lấy miệng của Seonghwa, hôn và cắn môi cậu cho đến khi nước bắt đầu đọng lại ở khóe miệng chàng người cá vào lúc cậu để Hongjoong ngậm lấy. Cần phải than vãn bàn tay đáng tin cậy của mình. Hongjoong đang đung đưa hông đúng lúc với Seonghwa, rên rỉ với từng chút ma sát chạm vào dương vật của cậu. Anh đã rất cố gắng đến mức đau đớn.
Hongjoong chỉ là một con người. Trở nên yếu đuối bởi vì một cậu bé xinh đẹp nằm bên dưới. Anh đã bị cám dỗ.
Bàn tay anh lướt bên dưới lớp vải cotton ngăn cách họ, bàn tay thô ráp gặp làn da mềm mại, mịn màng. Seonghwa đang vặn vẹo, ưỡn người ra sau khi tay của Hongjoong chạm vào đầu ngực của cậu. Chàng người cá mê mẩn. Sự chú ý của Hongjoong đã chuyển hướng sang cổ của Seonghwa khi cậu hất đầu sang một bên, rõ ràng là rất nhạy cảm với sự tiếp xúc của con người. Hàm răng anh găm sâu vào làn da, khiến chàng người cá khó thở khi Hongjoong tiếp tục tấn công vào ngực cậu.
Anh luôn muốn chạm vào, kể cả trước đây, khi Seonghwa luôn ở trong nước. Bộ ngực trần của cậu luôn ở đó, trong tầm nhìn của Hongjoong, cậu luôn hấp dẫn con người với cặp ngực màu hồng đó mà giờ đây Hongjoong đã có thể chạm tay vào. Anh chạm nhẹ vào bên phải, nhận được tiếng khóc yếu ớt nhất của Seonghwa khi cậu cong người lên trước cảm giác mới. Con người nhếch mép.
"Em đã từng chạm vào chính mình chưa?"
"Ha — K-không. Ahhhh!" Cậu kêu lên khi Hongjoong đánh nhẹ một cái vào giữa những ngón tay chai sạn của mình.
"Anh đúng là một người rất may mắn, phải không?" Hongjoong cố gắng không tỏ ra quá vênh váo. "Chúng ta có nên cởi cái này ra không?" Những ngón tay anh lướt trên lớp vải.
"Làm ơn."
Một nụ cười nhếch mép hiện hữu trên khuôn mặt anh trước sự tuyệt vọng. Điều này quá hấp dẫn. Từ từ, Hongjoong cởi bỏ chiếc áo sơ mi chết tiệt, để Seonghwa hoàn toàn trần trụi bên dưới anh. Làn da của cậu ửng lên một màu hồng đẹp nhất. Hongjoong không thể giữ được bình tĩnh. Anh sượt bàn tay dọc theo hai bên chàng người cá, Seonghwa thút thít mỗi khi bị chạm vào.
Chỉ một chuyển động nhỏ lại nhạy cảm như vậy. Tỏ ra thông cảm, con người nắm chặt lấy dương vật của Seonghwa, trong một nỗ lực để giảm bớt sự khó chịu của cậu. Chàng trai người cá ngay lập tức thổn thức, không kiểm soát được hông khi cậu cố gắng tấn công vào nắm tay của Hongjoong.
"Em cảm thấy tốt hơn chưa?" Con người hỏi, cho phép Seonghwa cảm nhận trong nắm tay mình một lúc.
Chàng người cá gật đầu hết sức có thể. "Bây giờ anh sẽ giao phối với em chứ?"
Hongjoong rên rỉ.
"Nó không đơn giản như vậy, Hwa." Biệt danh trượt ra khỏi môi. "Anh cần chuẩn bị cho em."
"L-Làm thế nào để anh làm điều đó?"
"Được rồi..."
Anh buông Seonghwa để đưa tay xuống thấp hơn. Nơi mà Seonghwa đang yêu cầu được lấp đầy. Đầu ngón trỏ của anh chạm vào lỗ lõm của cậu. Seonghwa phản ứng ngay lập tức.
"Các ngón tay của anh sẽ phải đi vào từ đây. Em có nghĩ rằng mình chịu đựng được không?"
Thậm chí quá choáng váng, "Vâng, vâng. Bất cứ điều gì anh cần."
Bất cứ lúc nào khác, Hongjoong có thể đã bật cười trước câu trả lời háo hức như vậy. Lúc này, anh đang bị phân tâm bởi cách hậu huyệt của Seonghwa co giật khi ngón tay anh chạm vào vùng da xung quanh nó. Cậu đang vượt lên chính mình. Hongjoong đưa tay lên miệng Seonghwa.
"Mút nó đi."
Seonghwa dễ dàng tuân theo. Lưỡi của cậu chạy dọc theo từng đầu ngón tay khi cậu cố gắng phủ từng ngón tay của Hongjoong trong nước bọt. Miệng đầy ắp, mắt nhìn chằm chằm vào anh, Hongjoong cảm thấy dương vật của mình đang co giật. Anh cần đảm bảo rằng các ngón tay của mình đã được tráng hoàn toàn trước khi đưa chúng ra ngoài, một sợi dây kéo dài giữa chúng khi tay của Hongjoong lại hạ xuống. Anh vòng qua vành tai của Seonghwa.
"Thư giãn đi cưng. Anh sẽ có cho em đầy đủ tinh dịch của anh ngay lập tức." Seonghwa rên rỉ.
Ngón tay đầu tiên của anh đã gặp phải sự phản kháng, chàng người cá đóng cửa hậu huyệt bên dưới cậu. Hongjoong đặt vài nụ hôn lên rốn của Seonghwa, dỗ dành anh chàng thư giãn hơn nữa. Anh đưa ngón tay xuống đốt ngón tay thứ hai, khen ngợi Seonghwa vì đã làm rất tốt.
"Em đang làm rất tốt cho anh, Hwa. Em có nghĩ rằng mình có thể nhận được một ngón khác nữa không?"
Anh biết phản ứng của Seonghwa sẽ là một cái gật đầu thiếu kiên nhẫn. Hongjoong cười khúc khích. Một cách cẩn thận, anh đưa ngón tay đầu tiên của mình vào và ra khỏi chàng người cá, sững sờ khi Seonghwa thút thít theo từng cú thúc. Cậu rất lớn tiếng, một điều mà Hongjoong chưa bao giờ thực sự quan tâm đối với các đối tác khác cho đến bây giờ. Cậu đang phát ra một điệp khúc của những tiếng rên rỉ dâm đãng, theo sau đó là những tiếng rên rỉ the thé khiến Hongjoong càng muốn làm cho chàng người cá xuất ra trong tuyệt vọng. Anh muốn nhìn Seonghwa hoàn toàn gục ngã dưới tay anh.
Một ngón tay trở thành hai, rồi thành ba, đâm vào thành bên trong của Seonghwa một cách không thương tiếc để tìm ra điểm có thể khiến cậu run rẩy. Hongjoong đang quan sát cậu với sự chú ý cuồng nhiệt, tận hưởng phản ứng mà anh nhận được từ chàng trai xinh đẹp. Đây là việc anh làm. Seonghwa bị những ngón tay của anh làm cho chết lặng. Sớm sẽ được thay thế bằng dương vật của mình. Anh im lặng.
Cuối cùng, Hongjoong cho rằng chàng người cá đã sẵn sàng, con người phải vật lộn với chiếc quần đùi của anh để có thể giải phóng dương vật cứng ngắc đang đau nhức của mình. Hongjoong nhổ nước bọt vào tay anh, tự làm mình ẩm ướt và rít lên khi anh dành sự quan tâm rất cần thiết cho dương vật của chính mình.
Chiều dài cong lên của anh đã sớm thay thế những ngón tay, khiến Hongjoong hoàn toàn mất kiểm soát về tay chân của mình, vì anh bây giờ đã được bao bọc bên trong Seonghwa. Cánh tay anh đưa ra, hạ cánh cơ thể ngang bằng với ngực của chàng người cá, những tiếng rên rỉ đứt quãng trượt qua môi cả hai khi họ đã điều chỉnh. Seonghwa cảm thấy thật ấm áp bên dưới anh, lồng ngực lên xuống làm xao nhãng khiến hơi thở của Hongjoong đều cạn dần. Hongjoong đã thành công với mỗi pha kéo chậm, khiến đầu cậu quay cuồng. Seonghwa thật chặt.
"Hongjoong..."
Hongjoong không thể nghĩ ra điều gì tốt hơn vào khoảnh khắc này, Seonghwa đang siết vào dương vật của anh, tên anh lướt qua đôi môi xinh xắn đó của cậu. Hongjoong sẽ cho cậu một đứa con. Anh sẽ cho chàng người cá bất cứ thứ gì cậu mong muốn.
Một chuyển động nhẹ nhàng của hông anh để thử nghiệm dung dịch. Vòng tay của Seonghwa ôm lấy anh, cho anh thứ gì đó để giữ lại khi Hongjoong bắt kịp nhịp độ. Hai tay cậu đang kéo tóc Hongjoong khi anh bắt đầu thúc vào Seonghwa, con người chìm đắm trong cảm giác sung sướng tuyệt đối khi được làm tình với một người quá ấm áp và ngây thơ. Seonghwa trở thành một mớ hỗn độn của những tiếng rên rỉ, từ ngữ phát ra hầu như không có ý nghĩa.
"Đ... ặt .... một đứa .. bé .... bê.. ên... trong... em," Seonghwa cầu xin, câu duy nhất có ý nghĩa cho đến nay. "Hongjoong — mmph — đứa bé, L .. Làm ơn."
"Em đang rất khao khát nó, Hwa. Em muốn nó nhiều đến vậy sao?"
Chàng người cá mong muốn điều đó nhiều đến mức cậu cần cầu xin Hongjoong cho điều đó. Đôi tay của Seonghwa trên tóc anh siết chặt khi Hongjoong đè trở lại cậu với nhiều lực hơn. Gần như nâng cao hông của chàng người cá với sức mạnh bởi những cú thúc của anh. Hongjoong móc một cánh tay dưới đùi của Seonghwa, nâng cậu lên khỏi nền cát để tạo đòn bẩy tốt hơn. Seonghwa nức nở.
"Fuck, em thật là nóng bỏng," Hongjoong lảm nhảm. "Hãy lấy tất cả những gì anh đưa cho em để em có thể mang thai."
Hongjoong đã mất trí. Anh không muốn gì hơn là được nhìn thấy Seonghwa tròn trịa bên đứa con của mình. "Một lần có thể là không đủ. Em có định để anh làm tình cùng em nhiều hơn một lần không?"
"Em ... c .. cần ... nh... nhiều ... hơn." Seonghwa thút thít.
Khỉ thật, cậu thực sự sẽ không thể kéo dài lâu. Hai chân của Seonghwa đang run rẩy ở hai bên anh, cảnh báo anh về cơn cực khoái sắp xảy ra của chàng người cá. Hongjoong đã không bỏ cuộc ngay cả khi Seonghwa đã đứng dậy, miệng thều thào với những tiếng thút thít xinh đẹp nhất khi cậu tạo nên một mớ hỗn độn giữa họ. Tinh dịch của cậu bắn tung tóe đến tận cằm của Hongjoong, con người không hề bận tâm chút nào khi anh tiếp tục đắm chìm trong làn nhiệt ấm áp chặt chẽ. Seonghwa đang siết chặt lấy anh. Đó là điều dành cho Hongjoong. Anh đẩy một, hai cú trước khi lao vào bên trong chàng người cá.
Nhiều nụ hôn nhẹ nhàng đang được đặt dọc theo quai hàm và má Hongjoong. Khiến khóe môi anh nhếch lên.
"Cảm ơn", chàng người cá đang nói. "Cảm ơn anh, cảm ơn."
Seonghwa đang cảm ơn Hongjoong. Vì đã quan hệ tình dục. "Tại sao em lại dễ thương như thế chứ?" Anh không thể không cười.
Lời hứa của anh đã thành sự thật. Hongjoong tiếp tục làm tình cùng Seonghwa hai lần nữa trong đêm đó. Chàng người cá đã rơi nước mắt suốt hành trình, nhưng lần nào cậu cũng mỉm cười và cảm ơn Hongjoong sau đó. Họ dính chặt vào nhau chìm vào giấc ngủ, quá mệt mỏi để di chuyển.
Để đề phòng, Seonghwa vẫn ở trong hình dạng con người của mình. Một khi cậu biết mình đang mang trong mình một đứa bé, cậu sẽ không thể chuyển đổi giữa hai thế giới. Seonghwa sẽ đứng bằng hai chân trong suốt thời gian mang thai. Phải mất nhiều tuần trước khi cậu có thể biết chắc chắn. Trong thời gian đó, Seonghwa đã làm quen với hòn đảo, đi dạo nhiều hơn với con người để thích nghi tốt hơn với cuộc sống mới của mình.
Về phần mình, Hongjoong đã học được cách sống cùng với chàng người cá. Anh đã từng như vậy trước đây, nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác. Vì Seonghwa đã chọn ở bên anh mỗi đêm. Cậu ngủ bên anh, đi bên anh, ăn bên anh. Luôn luôn bên cạnh nhau. Hongjoong dự định sẽ hỏi điều gì đã khiến cậu thay đổi, nhưng anh không làm vậy, anh sợ rằng việc thăm dò của anh có thể làm mất đi người bạn đồng hành duy nhất. Thêm vào đó, anh rất thích sự tương tác mới của họ. Anh cảm thấy mình như trở thành một con người mới hoàn toàn với Seonghwa. Điều đó xứng đáng. Chàng người cá nhìn anh như thể cậu sẽ cho anh cả thế giới. Và điều đó đã khiến Hongjoong dũng cảm và tự tin hơn một chút. Anh sẽ không đơn độc.
Vài ngày sau, khi đang bắt cá, Seonghwa chạy nhanh vào bờ. Tóc của cậu là những lọn tóc xoăn buông xõa hoang dại mà Hongjoong vô cùng yêu thích. Cậu đang mỉm cười, rõ ràng là rất ham chơi và Hongjoong đã mở rộng vòng tay về phía Seonghwa khi cậu dừng lại gần mặt nước.
"Có gì mà em hạnh phúc như vậy?"
"Em sắp có con!"
Hongjoong vẫn đứng im. "Gì cơ?"
"Anh đã cho em một đứa con, Hongjoong!"
Bị sốc. Tiếp theo sau đó, là sự hoài nghi. "L-Làm sao ..."
"Khi chúng ta quan hệ. Nữ thần Biển cả đã đúng khi chọn anh." Chàng người cá vẫn cười toe toét.
Cậu thật rạng rỡ. Cung cấp tin tức này với nụ cười tỏa sáng nhất. Và Hongjoong ... Hongjoong đã bị say sưa.
"Chúng ta đang có một đứa con!"
Anh đã ôm chặt chàng người cá vào vòng tay của mình. Hongjoong sắp làm cha. Thật là đáng sợ. Nhưng điều đó cũng thật là thú vị. Đó là điều mà Hongjoong không thể ngờ tới khi con tàu du lịch mà anh đi bị đắm. Vậy mà, trong giây phút này, anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Hạnh phúc hơn những gì anh tưởng tượng.
Nữ thần Biển cả đã ban cho Seonghwa điều ước của mình. Bây giờ cậu đang mong đợi! Một đứa con của riêng mình. Cảm ơn Hongjoong ...
Con người đã siết chặt chàng người cá trong vòng tay của mình và cả hai quan hệ một lần nữa, ngay tại đó, bên đại dương. Anh đặt những nụ hôn vào da cậu, dịu dàng hơn lần đầu, chăm sóc cho bụng cậu nhiều hơn. Seonghwa đã thở không ra hơi. Cậu đã không mong đợi một phản ứng như vậy từ Hongjoong. Nhưng rồi một lần nữa, anh không định dừng lại. Trước khi gặp gỡ Hongjoong, Seonghwa từng có ý định rời đi sau khi ước nguyện của mình được hoàn thành. Cậu sẽ có được đứa con của mình và con người sẽ trở lại bất cứ cuộc sống nào mà họ từng sống trước khi tình cờ gặp Seonghwa. Tuy nhiên, với hoàn cảnh hiện tại, cậu không thể tưởng tượng việc rời khỏi Hongjoong lúc này.
Hongjoong gục đầu vào bụng chàng người cá vào đêm đó, đôi môi mềm mại như cánh hoa nhảy múa trên làn da cậu cùng với những lời ngọt ngào trên lưỡi anh. Mỗi khi anh liếc nhìn Seonghwa, trái tim chàng người cá lại đập loạn xạ, thình thịch trong lồng ngực gấp đôi tốc độ bình thường. Bàn tay cậu lần theo những sợi tóc màu đỏ của con người. Hongjoong đã nhắm mắt thích thú. Một cảm giác thật đúng đắn như thế này. Vì vậy, Seonghwa đã ở lại.
Sáu tháng trôi qua. Bụng của Seonghwa đã phình to ra, gần gấp đôi kích thước của nó. Lưng của cậu bắt đầu đau nhức vì sức nặng tăng thêm, Seonghwa không thể đứng bằng chân cả ngày như trước. Hongjoong đã ra lệnh cho cậu ở lại ốc đảo nhỏ của họ. Anh sẽ xử lý thức ăn và vật dụng họ cần. Hongjoong thường đi ra ngoài vào buổi sáng sớm, khi Seonghwa vẫn đang ngủ, vì vậy chàng người cá sẽ không phải ở một mình.
Hongjoong đã rất ân cần và chu đáo. Hiện tại hơn bao giờ hết. Anh đảm bảo rằng mọi nhu cầu của chàng người cá đều được đáp ứng. Ngay cả khi cậu có một chút không giống với một người bình thường.
"Anh không biết mình có thích điều này không."
"Anh không cần phải thích nó. Em thấy ổn với nó."
Trong tay Seonghwa có một con cá chưa nấu chín cùng với những miếng cơm dừa. Hongjoong tỏ vẻ sợ hãi trong khi người bạn đồng hành người cá của anh lại chảy nước miếng vì thích thú. Quả thật là kỳ lạ. Cảm giác thèm ăn của Seonghwa bắt đầu nghiêng về phía kỳ lạ. Tôm chưa nấu chín, nhiều cá ngừ, một lượng tảo bẹ không tốt cho sức khỏe. Lý do duy nhất khiến Hongjoong cho phép một loạt đồ ăn kỳ lạ như vậy là do Seonghwa khăng khăng rằng nó không gây hại cho cậu. Đây là thức ăn cậu đã từng ăn trước đây. Seonghwa có thể xử lý nó. Và cậu đã làm như vậy. Rất tốt.
Khuôn mặt thon gọn của cậu cũng bắt đầu phồng lên vì cân nặng tăng thêm. Nó làm cho Seonghwa trông dễ thương hơn, hai má tròn xoe luôn căng đầy. Trong khi chàng người cá đang bận xúc thức ăn vào miệng, Hongjoong đang quan sát cậu với nụ cười si tình nhất. Luôn luôn cảm thấy say mê bởi chàng người cá xinh đẹp của mình.
Trước khi đi ngủ, Hongjoong sẽ vuốt ve chiếc bụng to tròn của Seonghwa, nói với em bé của họ bằng những lời thì thầm nhẹ nhàng nhất. Đôi khi, Seonghwa thậm chí còn không biết anh đã nói gì, buồn ngủ vì cả ngày dài và ngủ gà gật khi tay của Hongjoong đi lang thang trên bụng mình. Nếu Hongjoong cảm thấy hào phóng, anh sẽ xoa bóp cho chàng người cá, từ đầu vai đến lòng bàn chân của cậu. Seonghwa thường phàn nàn về đôi chân của mình, cảm giác khó chịu trở nên tồi tệ nhất khi đến giờ ngủ. Hongjoong sẽ đảm bảo rằng Seonghwa không bao giờ bị đau để cậu có thể có một đêm ngon giấc.
Tháng thứ bảy đã đến. Seonghwa ngủ nhiều hơn trong ngày. Thật khó để mở mắt lâu hơn vài giờ. Hongjoong đã trở nên lo lắng bởi số lượng giấc ngủ ngắn mà chàng người cá đang thực hiện. Seonghwa trấn an anh rằng cậu vẫn ổn. Đó là một phần của việc mang một đứa bé. Cậu biết rất rõ. Ngay cả khi đây là lần đầu tiên cậu mang thai. Nữ thần Biển Cả biết Bà ấy đang làm gì. Seonghwa và con của cậu sẽ không sao. Họ sẽ vượt qua điều đó.
Với tình hình không bao giờ được giải cứu, Hongjoong đã sống cuộc sống của mình. Anh không cần phải quay lại. Anh đã có mọi thứ mà anh cần ngay tại đây. Chắc chắn, đó không phải là cuộc sống mà anh tưởng tượng, nhưng nó lại tốt hơn, theo một số cách. Seonghwa, đối với Hongjoong, là điều tuyệt vời nhất từng xảy ra với cuộc đời anh. Nếu không lên con tàu đó, anh sẽ chẳng bao giờ gặp được nửa kia của mình. Người đã khiến anh học được cách yêu. Anh sẽ cảm ơn thế giới này vì đứa con của họ. Hongjoong mỉm cười mỗi khi nghĩ về điều đó.
Một buổi sáng, khi Hongjoong đang đi lấy nguồn cung cấp, anh nghe thấy một điều gì đó ở đằng xa. Anh dừng lại để lắng nghe một lần nữa. Ù ù. Trên không. Anh đưa mắt nhìn lên bầu trời xanh và đó là lúc anh nhìn thấy nó. Máy bay trực thăng. Đang bay phía trên anh.
Hongjoong đã không suy nghĩ kỹ.
Hongjoong bắt đầu vẫy tay trên không trung như một kẻ mất trí, cố gắng thu hút sự chú ý của họ. Anh rời khỏi khu rừng rậm để đến bãi đất trống, tiếp tục ra hiệu bằng những cánh tay vẫy chào chiếc trực thăng phía trên anh. Họ bay thẳng qua và Hongjoong đã ngã phịch xuống cát. Tiếng ù ù trở nên mờ nhạt ... trong một phút. Sau đó, chiếc trực thăng quay trở lại. Hongjoong liếc nhìn lại phía sau, chiếc trực thăng lại lù lù trên đầu một lần nữa. Lần này, anh không cần phải vẫy cờ cho họ, họ dễ dàng phát hiện ra anh, bay lơ lửng trên mảng cát mà Hongjoong đã ngã xuống. Gió cuốn xung quanh anh, nhưng anh phớt lờ nó khi tập trung nhìn về thứ gì đó từ trên trời rơi xuống. Một chiếc hộp đáp xuống ngay bên cạnh Hongjoong. Nước ngọt và một cái radio.
"Cậu có bị thương không?" Một tiếng nói phát qua radio.
"Không! Tôi không bị thương."
"Tên cậu là gì. Cậu đến từ đâu?"
"Kim Hongjoong. Tôi là một trong những người trên tàu du lịch Aurora."
"Sự trợ giúp đang được tiến hành. Hãy ở yên đó."
Hongjoong nhìn chiếc trực thăng bay đi.
Hongjoong sẽ được giải cứu! Anh sẽ được gặp lại bạn bè của mình. Bé con của anh cũng có thể được sinh ra trong bệnh viện — Ôi không, Seonghwa! Người cá ...
Bản năng đã thúc đẩy anh ra hiệu cầu cứu. Nhưng ra đi đồng nghĩa với việc ...
Hongjoong chạy trở lại ốc đảo của họ. Seonghwa đã thức giấc khi Hongjoong tình cờ bước vào. Cậu cười rạng rỡ, hạnh phúc khi không nhận ra Hongjoong đã mắc sai lầm.
"Anh có lấy thêm xoài không?" Cậu bĩu môi khi nhận thấy sự thiếu thốn nguồn cung cấp trong vòng tay Hongjoong.
"Seonghwa, anh-anh có chuyện muốn nói với em." Chàng người cá gật đầu một lần như xác nhận để Hongjoong tiếp tục. "Khi anh đang ra ngoài lấy trái cây, anh nghe thấy điều gì đó ..."
"Một con thú ư? Nó có thể làm chúng ta bị thương?" Cậu đưa tay lên che bụng theo bản năng.
"Không, không có gì giống như vậy. Đó là ... đó là một chiếc trực thăng." Seonghwa tựa đầu tò mò. "Họ — ừm — đã nhìn thấy anh. Họ muốn giải cứu anh."
"Giải cứu? Nghĩa là sao?" Giá như Hongjoong không phải giải thích.
"Nó có nghĩa là, anh phải quay trở lại nơi mình đã từng sống."
Anh nhìn thấy khoảnh khắc nhấp nháy trong đôi mắt chàng người cá. Nước mắt cậu trào ra. "A-Anh sẽ rời đi?"
"Anh sẽ không bỏ rơi em, Hwa. Anh sẽ không bỏ rơi em và đứa con của chúng ta." Anh nắm lấy tay chàng người cá. "Đi với anh."
"Nhưng, đại dương là nhà của em."
Seonghwa không giống như Hongjoong. Cậu đã quen với thế giới này. Biển, sóng, cát. Khác với anh, người đã từng có một cuộc sống khác ngoài hòn đảo này. Tuy nhiên, Hongjoong sẽ không bỏ rơi gia đình của mình.
"Chúng ta sẽ trở lại! Chúng ta có thể xây dựng một ngôi nhà thực sự. Anh sẽ bán những thứ anh có, anh sẽ bán những bài hát của mình. Chúng ta sẽ trở lại và anh sẽ xây dựng cho chúng ta một nơi ở đây, cho em, cho anh và cho con của chúng ta." Một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng chàng người cá. "Anh hứa. Anh sẽ đưa em về nhà."
Âm thanh của máy bay trực thăng có thể được nghe thấy một lần nữa. Họ đã hết thời gian. Hongjoong sẽ phải lựa chọn. Với chàng người cá trước mặt, anh đã biết câu trả lời của mình.
"Anh hứa chúng ta sẽ trở lại."
"Bằng cả cuộc đời của anh."
Một cái gật đầu cẩn thận, rồi một cái chắc chắn hơn. "Em đồng ý."
"Được rồi." Hongjoong đã ôm chàng người cá một lúc, rồi anh kéo cậu theo. "Nó sẽ nhanh như thể em chưa từng rời đi."
Ngay trước khi họ ra khỏi hang động, Seonghwa đã dừng lại. Cậu nhìn lướt qua nơi mà cậu đã gọi là nhà. Ít nhất là nơi Hongjoong từng ở đó. Hongjoong đã kéo mạnh đôi bàn tay được liên kết của họ. Seonghwa cảm ơn Nữ thần Biển cả một lần nữa trước khi đuổi theo con người. Anh nói rằng họ sẽ trở lại. Và cậu chắc chắn tin tưởng anh.
Hai tháng sau, họ chào đón cô con gái xinh đẹp của mình ra đời. Seonghwa trở thành một mớ hỗn độn bởi nước mắt. Cậu đã giữ chặt cô con gái xinh đẹp của mình, đứa con được tạo ra từ một nửa của cậu và một nửa của Hongjoong. Cô bé sở hữu chiếc mũi của anh. Seonghwa càng khóc nhiều hơn vì điều đó.
Điều đầu tiên Hongjoong làm khi họ hạ cánh về đất liền là mua một quyển nhật ký. Anh đã dành cả tuần để viết, dùng bút viết nguệch ngoạc trên giấy trong nhiều giờ khi Seonghwa đang ngủ, ăn hay làm bất cứ điều gì thực sự. Sau khi viết thỏa thích, anh bắt đầu gọi điện, gửi email. Hongjoong đã tìm đến những người bạn cũ của mình để được giúp đỡ và chẳng bao lâu, anh đã bán được bài hát đầu tiên của mình. Hongjoong đã rất cố gắng chống chọi với những giọt nước mắt gần như trào ra trong suốt cuộc họp, anh rời đi với một cái bắt tay cộc lốc. Trở lại căn hộ siêu nhỏ mà anh đang sống cùng với Seonghwa sau khi bị đuổi ra khỏi nơi ở cũ, anh ngã vào vòng tay của cậu, thổn thức trước những nụ hôn an ủi từ người bạn đời cho đến khi anh cảm thấy khá hơn. Sau đó, trở lại cuộc đua, Hongjoong đã bán thêm bốn bài hát và cuối cùng, có được một công việc ổn định cùng với một trong những người bạn cũ của anh, Maddox.
Với đủ sự hậu thuẫn, Hongjoong bắt đầu tạo dựng tên tuổi cho mình. Anh được săn đón, công việc đến nhanh hơn anh mong đợi, điều đó rất tốt. Anh đang làm tất cả những điều này cho gia đình mình. Seonghwa và Aera.
Aera nghĩa là tình yêu. Tình yêu dành cho cuộc sống của anh, cho con gái của anh, và đặc biệt nhất là tình yêu dành cho Seonghwa. Người vẫn gắn bó với anh như keo, ngay cả khi anh đã gây ra một cuộc chiến giữa họ. Anh vui mừng vì chàng người cá đã phá bỏ bức tường của anh. Nếu Seonghwa không thúc đẩy điều đó, Hongjoong đã không ở đây, nỗ lực hết mình vì ước mơ của cả hai. Quay trở lại cuộc sống bên đại dương. Anh sẽ làm cho điều đó xảy ra. Dành cho Seonghwa.
Phải mất một năm nữa họ mới quay lại được đại dương. Nửa năm trước đó, Hongjoong đã dành thời gian để lập kế hoạch, làm việc với những người bạn khác của anh — Yunho và Yeosang — để xây dựng một tổ ấm. Họ đã thảo ra những kế hoạch mà sau này họ sẽ sử dụng để thực sự xây dựng mọi thứ, những người bạn sẽ đồng hành cùng anh trên mọi bước đường. Hongjoong không nói với Seonghwa về điều đó. Anh muốn mang đến một bất ngờ.
Aera đã tập đi vào lúc họ thu dọn đồ đạc để rời khỏi. Căn hộ siêu nhỏ đã mang lại cho họ những kỷ niệm đẹp, như lần Aera mọc đuôi trong bồn tắm. Seonghwa cảnh báo nó có thể xảy ra một vài lần khi cô bé còn nhỏ. Cô nhóc sẽ phải học cách kiểm soát nó. Giống như cậu đã hoàn toàn kiểm soát rất tốt toàn bộ thời gian họ sống trên đất liền. Seonghwa chưa bao giờ phàn nàn về điều đó, nhưng Hongjoong vẫn biết. Cậu nhớ nước. Sẽ có lúc, khi họ đi dạo, anh bắt gặp Seonghwa đang nhìn về phía bờ biển. Điều đó càng khiến Hongjoong quyết tâm xây dựng ngôi nhà của riêng họ.
Và khi việc đó được hoàn thành, Hongjoong gom tất cả những gì họ có và gửi nó đi bằng thuyền. Yunho ở trên đảo, giám sát công trình trong khi Yeosang lo liệu việc vận chuyển nguồn cung cấp cho họ. Hongjoong đã ký hợp đồng với một số ngư dân trên bến tàu. Anh chia sẻ bí mật về những nơi đánh bắt tốt nhất để đổi lấy nhu yếu phẩm, hoặc những vật phẩm không thể dễ dàng lấy được trên một hòn đảo. Tất cả mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng để có thể rời đi.
Cũng giống như khoảng thời gian ở trong hang động, Seonghwa liếc nhanh lần cuối về nơi mà cậu gọi là nhà trong hơn một năm qua. Cậu mỉm cười, quay sang Hongjoong.
"Anh đã giữ lời hứa của mình."
"Tất nhiên là anh đã làm."
Điều đó còn nhiều hơn thế nữa. Ngày mà Hongjoong trao cho cậu viên đá đó, anh đã hứa hẹn nhiều điều hơn cả tình bạn. Anh đã hứa sẽ bên nhau trọn đời. Hongjoong có thể không biết ý nghĩa của hành động đó, cho đến hiện tại anh vẫn không biết vì Seonghwa chưa hề giải thích, nhưng anh vẫn sẽ làm như vậy cho dù quay ngược thời gian khi cả hai vẫn còn ở trên hòn đảo.
Đá rất quan trọng đối với người cá. Giống như chim cánh cụt, người cá sẽ trao những viên đá cho người mà họ đang cố gắng theo đuổi. Seonghwa đã giữ viên đá đó kể từ ngày anh trao nó cho cậu. Seonghwa chấp nhận cách tán tỉnh của Hongjoong trước khi con người có thể nhận ra tình cảm của mình. Rất lâu trước khi Seonghwa chấp nhận cách bản thân cảm thấy dành cho Hongjoong. Chàng trai con người của cậu đã cho cậu Aera. Được tạo nên từ tình yêu đích thực.
Trong đầu Seonghwa luôn cảm ơn Nữ thần biển Cả vô số lần. Vào ngày Hongjoong được mang đến cuộc đời cậu, thì Seonghwa chính là một người cá may mắn nhất trên đời.
~ End ~
(Cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc hết câu chuyện này).
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro