19. Đòi hôn

Nguồn: 冰镇热气球

---

**Hãy tưởng tượng một số cảnh hai người đòi hôn**

Hai người họ thường sẽ tiến lại gần và hôn nhau khi ánh mắt chạm nhau, nhưng đôi lúc cũng có những khoảnh khắc không thể gặp bắt được ánh mắt của đối phương. Ví dụ như khi Tần Trạm đang tập trung làm việc, mặc bộ đồ ngủ màu trắng cổ sâu mà Chu Liệu mua cho, lúc suy nghĩ hắn sẽ hơi nhíu mày, ánh sáng xanh từ máy tính phản chiếu lên lớp kính mỏng, lạnh lùng và khắc khổ. Chu Liệu nhìn thấy vẻ ngoài đạo mạo này của hắn, lòng tràn đầy hứng thú, đứng dậy từ chiếc ghế sofa nhỏ bên cạnh, chạy đến ngồi lên bàn làm việc, gõ nhẹ lên mặt gỗ.

"Ahem."

Tần Trạm tạm thời rời khỏi thế giới mã code, hơi nghi ngờ nhìn cậu. Chu Liệu giả vờ nghiêm túc: "Kiểm tra công việc, Tiểu Tần à, tiến độ thế nào rồi?" Tần Trạm đôi khi sẽ cùng cậu diễn trò, ánh mắt từ khuôn mặt cậu quay lại màn hình máy tính, xoay sang cho cậu xem: "Hiện tại tiến độ đạt 50%, còn thiếu phân tích liên kết ABI và chạy thử." Chu Liệu dù không hiểu nhưng giả vờ hiểu biết là chiêu trò quen thuộc của một ông chủ, "Làm tốt lắm, hãy chi tiết hơn một chút, và đồng bộ hóa độ chi tiết với Tiểu Chu." Tần Trạm mỉm cười khó hiểu, kéo cậu lại ngồi lên người mình, nắm lấy cằm cậu hôn, còn trừng phạt bằng cách cắn nhẹ môi dưới của cậu, hôn đến mức Chu Liệu thở gấp, phần dưới cũng cứng đờ, khó chịu cọ xát vào người Tần Trạm. Nhưng Tần Trạm dường như vẫn đắm chìm trong kịch bản, đẩy cậu ra, hỏi: 
"Tiểu Chu, độ chi tiết đã đồng bộ chưa?" 
Chu Liệu cảm thấy người này thật sự có tính cách xấu xa như địa ngục, vừa hôn vừa nịnh nọt: "Đồng bộ rồi đồng bộ rồi, mau lên đi, khó chịu quá."

Đôi khi Tần Trạm không muốn chơi trò đóng vai với cậu, nhìn ra ý định của cậu liền kéo cậu lại hôn ngay, hôn xong để cậu dựa vào người mình, ôm lấy cậu rồi tiếp tục làm việc với khuôn mặt lạnh lùng.

Còn vào buổi sáng, khi Tần Trạm chuẩn bị đi làm, đứng trước cửa sổ dưới ánh nắng ban mai, từng cái một cài cúc áo sơ mi, Chu Liệu sẽ tỉnh táo trong chốc lát, lặng lẽ nhìn bóng lưng hắn, rồi khàn giọng gọi: "Tần Trạm." Người đàn ông đi đến trước giường cậu, quỳ xuống hỏi cậu có muốn uống nước không. Lúc này Chu Liệu không nói gì, chỉ chằm chằm nhìn vào mắt hắn, Tần Trạm liền hiểu ra, đây là biểu hiện muốn được hôn. Vì vậy, hai người nhắm mắt, để bốn môi khẽ chạm nhau, đầu lưỡi đan vào nhau, hôn một cách đắm đuối và lưu luyến.

Kết thúc, cả hai đều hơi ửng đỏ, hơi thở cũng gấp gáp hơn. Hắn đứng dậy đi lấy nước, Chu Liệu sẽ giơ tay nắm lấy cổ tay hắn, ý là: Đừng đi. Tần Trạm sẽ nắm chặt tay cậu, giọng nói vốn lạnh lùng và trầm ấm cũng không tự chủ lộ ra chút tình cảm và dịu dàng mà chính hắn cũng không nhận ra: "Không đi đâu, đi lấy nước cho cậu." Khi mang nước lại, Tần Trạm lại ngậm nước rồi môi đối môi đút cho "tiểu thư" uống, sau đó lại đắm đuối một hồi, đợi Chu Liệu ngủ lại rồi mới đi làm.

---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro