5. Ai bị bao dưỡng , Ai là chó con


Bill Kin rất ngạc nhiên về cách mà Tay đi thẳng vào vấn đề. Điều này nực cười đến mức BillKin phải suy nghĩ trong vài giây liệu hắn ta có đang nói đùa hay không.

"Hôm nay là ngày cá tháng tư sao?"

"KHÔNG."

Cũng lạ , kẻ đầu đinh này trông nửa điểm cũng không giống như đang nói đùa và lại chả ai lại phải ăn mặc sang trọng tới vậy để đi lừa một sinh viên đại học nghèo rớt mồng rau như hắn .

"Vậy thì ai là người sẽ bao dưỡng tôi?"

" Không giải thích thêm."

"Vậy cô ấy đã gặp qua tôi chưa ? vừa ý tôi ở điểm gì ?"

"Không giải thích thêm."

" Vậy anh có thể nói cho tôi cái gì chứ?"

" Không thể trả lời , cái gì có thể đều sẽ nói "

Billkin :.....

Đây hẳn không phải là một lời nói dối, bởi vì không có kẻ lừa đảo nào có thể gây khó chịu với nạn nhân như vậy. BillKin đẩy hợp đồng trước mặt Tay: "Tôi không làm được".

Tay cũng không nói nhảm với hắn ta nữa, cậu nhanh chóng đem hợp đồng ra vô cảm đọc phần nói về thù lao cho BillKin: "Nghĩ kỹ đi ! Lương cơ bản của cậu là 200.000 baht mỗi tháng, thêm 100.000 baht nữa làm phần thưởng."

" Thù lao cao như vậy, dù có lừa đảo cũng không dám nói dễ như vậy." BillKin thầm cảm thán cái kẻ đầu đinh này không chỉ âm trầm mà còn cố chấp tới phát phiền. Hắn ta khẽ lướt qua bản hợp đồng và thấy rằng các điều khoản trên đó rất chi tiết và chuyên nghiệp.

Những điều khoản đó bao gồm bạn phải ăn mặc theo yêu cầu của chủ nhân đối với từng lần phục vụ, không được phép ở lại qua đêm mà không có sự cho phép của chủ nhân , không thể liên lạc với ông chủ, v.v.

BillKin ngay lập tức có thể hình dung ra hình ảnh một người phụ nữ trung niên giàu có và quyền lực, nói không chừng con trai bà cũng bằng tuổi hắn.

Thành thật mà nói, trong lòng Billkin đã rung động trong vòng không phẩy mấy giây. Nhưng dấn thân vào công việc này chẳng khác nào đánh mất phẩm của chính hắn . Nếu đó là chuyện nhỏ thì khi sự tình bại lộ, cả trường huyên náo ồn ào có khi đến cả tư cách đi học và tương lai của hắn đều biến mất.

Hắn tuyệt đối không thể làm chuyện như vậy.

Nghĩ đến đây Billkin liền đẩy ghế đứng dậy: " Dù có cho tôi thêm tiền cũng vô ích. Tôi có thể tự giải quyết vấn đề tài chính của mình ."

Ngoài ý muốn của BillKin , Tay đã không hề ngăn cản hắn ta mà quay người bước đi . Trước khi đi còn không quên đặt một tấm danh thiếp lên bàn .

"Anh đang làm gì vậy?" BillKin bối rối trước một loạt hành động của Tay.

"Cầm đi." Tay ra vẻ không cho phép từ chối mà mở lời.

Cảm giác bị nhìn thấu và coi thường ập đến, BillKin trong lòng dâng lên một cỗ tức giận khó giải thích được.

"Cầm thì cầm , cơ mà nếu sau này tôi quay lại tìm anh thì tôi sẽ làm con chó nhỏ cho anh xem." Bill Kin nhét danh thiếp vào túi rồi bước đi.

BillKin đã suy nghĩ suốt hai ngày nhưng vẫn không thể hiểu được tại sao lại có người muốn bao nuôi hắn. Hắn ta thậm chí còn gửi tin nhắn hỏi chị Poy xem có phải cô ấy đã để lộ thông tin cá nhân của hắn ra ngoài dẫn đến việc có người tìm đến tận trường hắn hay không .

Nhưng Poy chỉ có thể trả lời cho cho hắn ba dấu chấm hỏi rồi cười hỏi có phải hắn nghĩ rằng hắn rất có giá trị thị trường phải không?

Billkin: ...

Xem ra không phải là Poy, vậy đó là ai? Hai ngày trôi qua nhưng BillKin vẫn đang suy nghĩ về câu hỏi này . 10h tối hắn đang đợi đồng nghiệp của mình đổi ca ở cửa hàng tiện lợi.

Một lúc sau, cửa cảm biến tự động mở ra với tiếng "ding" và một chàng trai mặc áo hoodie bước vào. Anh ta không thấp nhưng vì dáng người mảnh khảnh nên trông nhỏ nhắn , mũ trùm đầu che gần hết khuôn mặt.

Bill Kin càng nhìn bóng dáng người con trai càng thấy quen quen, nhưng lại không thể nhớ ra mình đã từng thấy ở đâu.

Chàng trai không lấy bất cứ thứ gì trên kệ mà chỉ lấy năm chai bia và một hộp bao cao su size XL đến quầy tính tiền.

Bàn tay của chàng trai rất đẹp, dài và thon với các khớp xương rõ ràng.

Nó trông thật gợi cảm.

Sẽ thật tuyệt làm sao nếu những bàn tay này mọc trên người của một cô gái.

BillKin trầm mặc nhìn vào bàn tay của chàng trai thêm vài lần nữa cho tới khi quét mã vạch, hắn ta thấy một chiếc vòng tay màu cam được siết lỏng lẻo trên cổ tay phải mảnh khảnh của chàng trai.

Trên đó ghi chữ " DDAY."

"DDAY" là một quán bar đồng tính nổi tiếng gần đó.

Đây là một người đồng tính sao ?

Anh ấy đã mua đồ bảo hộ không phải vì anh ta muốn ...

Nhưng đàn ông và đàn ông thì làm tình kiểu gì nhỉ ? Bill Kin nghĩ đến vấn đề này tựa hồ giống như khi còn nhỏ lén xem phim khiêu dâm sau lưng cha mẹ . Anh cảm thấy vừa hiếu kỳ cùng có chút kháng cự vậy nên không hỏi nhìn người trước mặt nhiều hơn.

" Anh có cần túi không?" Bởi vì suy nghĩ nên động tác của Billkin cũng trở nên chậm một chút nhưng chàng trai đối diện tựa hồ cũng không để ý đến việc đó.

Chàng trai gật đầu, đặt tiền lên bàn và nhận chiếc túi từ tay BillKin.

Trong nháy mắt, tay hai người khẽ chạm vào nhau. Sự đụng chạm ấm áp và cùng chút hơi lạnh như truyền một dòng điện kỳ ​​lạ chạy thẳng vào nội tâm BillKin khiếm trái tim anh run lên bần bật , anh vội vàng rút tay về.

Thật kỳ lạ ! Rõ ràng hắn chỉ là vô ý chạm vào thế nhưng lại cảm thấy chột dạ , tựa hồ thật sự sắp làm ra chuyện gì.

Tuyệt nhiên hắn không phải gay.

Nhung mà tay của người đó rất đẹp đoán chừng khuôn mặt của anh ta chắc hẳn cũng rất diễm lệ .

Thật đáng tiếc khi anh ấy là gay, giống như nhà tài trợ ở trường học của hắn....

Cho đến khi bóng dáng người con trai biến mất ngoài cửa với bia và hộp bao cao su, BillKin vẫn chìm đắm trong suy nghĩ của mình tận cho đến khi cô gái chạy tới thay ca thu hút sự chú ý của hắn trở lại.

" Billkin ! Tớ xin lỗi, tớ bị kẹt xe !" Cô gái chống nạnh thở hổn hển.

"Không sao." BillKin cười cười, nhìn sắc mặt cô tái nhợt mới ý thức được có gì đó không ổn " Cậu sao vậy?"

Cô gái tựa hồ nhớ tới cái gì đáng sợ, nhỏ giọng nói với BillKin: " Lát nữa cậu về thì cẩn thận một chút đừng đi đường bên kia, nãy tớ nhìn thấy có ba kẻ mập mạp xăm trổ kéo theo 1 đám cao to tầm năm người đang đứng canh ở đó ...Hẳn có lẽ là bọn xã hội đen."

"Năm kẻ cao to cùng ba người đàn ông mập mạp?" BillKin cau mày "Có phải một trong số họ mặc áo ba lỗ với một hình xăm lớn màu đen trên ngực, còn người kia thì cạo trọc đầu và có một vết sẹo dài trên trán bên trái?"

Cô gái hồi tưởng một hồi, sau đó gật đầu: " Cậu biết bọn họ sao?"

Quả nhiên là bọn họ.

BillKin nghĩ tốt hơn hết là không nên nói ra phòng lại hù dọa đồng nghiệp vô tội. Hắn lấy ví tiền và điện thoại di động khóa vào ngăn kéo của quầy sau đó quay người bước ra ngoài: " Tớ về trước, ngày mai tớ sẽ quay lại lấy những thứ đó."

"Đợi đã, có phải cậu quen những người đó ? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ??". Cô gái lo lắng đuổi theo Billkin nhưng chỉ nhận lại được câu nói hết sức không có thuyết phục.

" Đều không có việc gì xảy ra cả."

Cánh cửa cảm biến đóng lại trước mặt cô, bóng dáng BillKin tan dần vào màn đêm đen kịt hoà lẫn với những ánh đèn neon nhấp nháy.

Ngay khi BillKin đến lối vào của con hẻm tối, hắn nghe thấy tiếng sột soạt phía sau.Nắm đấm mang theo gió dội thẳng qua mai tai BillKin, hắn ta nhanh chóng né bằng mắt và tay rồi dùng tay trái khống chế nắm đấm của kẻ phía sau . Billkin xoay người một cách uyển chuyển rồi đá bay một người khác đang muốn tấn công từ bên cạnh mình .

"Mẹ kiếp!" Những tiếng chửi rủa tục tĩu lần lượt vang lên .BillKin né được đòn tấn công của hai kẻ này nhưng hắn không thể chặn được sự tập kích từ bóng tối của những tên còn lại.

Sau tiếng gậy va vào cơ thể , toàn bộ máu thịt trong cơ thể hắn như bị bóp nghẹt . Billkin đau đớn ôm bụng lùi lại mấy bước, dựa vào tường nhìn ba người trước mặt.

"Mày đánh nhau giỏi đấy khôn hồn thì trả tiền !"
Người đàn ông có hình xăm trên ngực cầm cây gậy trên tay đi đến chỗ Bill Kin chửi rủa, thấy hắn định đứng thẳng dậy muốn đánh trả thì tên bặm trợn ấy liền đánh thêm 1 gậy vào đầu gối của Billkin.

Một gậy này thực sự quá thâm độc ! Bill Kin không thể giữ vững được nữa, hắn trượt dọc theo bức tường và rồi xuống đất.

Hai người đàn ông vừa bị BillKin đánh lần lượt đá vào ngực và bụng hắn . Cơn đau rát ở xương sườn khiến hắn gần như không thể ngồi dậy , sự thịnh nộ trong người hắn bốc lên ngùn ngụt.

Hắn nghiến răng vừa cười nhạt vừa mở miệng nhìn xung quanh tìm cơ hội ra tay: "Anh Song , không phải tháng này tôi mới trả anh 10,000 baht sao?"

Hắn vừa nói vừa rít lên , giọng run run vì cơn đau từ bụng kéo tới.

" Mày nói cái đéo gì mà tháng này tháng trước !"

Push và Beer bên cạnh Song chế nhạo nói: "Bố mày bị mẹ kế của mày lừa dẫn đến phá sản, bà ấy đã bán nhà máy và cầm tiền của bố mày bỏ trốn rồi. Bố mày đã vay của tao 240.000 baht để trả nợ ! Bây giờ một năm mày phải trả ít nhất 300.000 cả gốc lẫn lãi, năm nay còn thiếu 100.000 , khi nào mới trả xong hả?"

BillKin trong lòng nhất thời trầm xuống: " Anh không phải đồng ý để tôi trả góp hàng tháng sao?"

"Thằng nhóc ! Đấy là khi tao tâm tình tốt, nguyện ý kéo dài ân huệ của mày mấy tháng. Còn hiện tại tiền bạc eo hẹp, muốn mày nhanh chóng trả lại tiền ,có được hay không?"

" Không thể ! Anh không thể vô lý thế được?"

Bill Kin tiếp tục nói để chuyển hướng sự chú ý của họ và khi cả ba người họ không chuẩn bị trước . Billkin liền đứng dậy và đấm cho hắn một quyền vô cùng dứt khoát.

" Rầm "

Song ôm má kêu lên đau đớn, dắt theo hai người em của mình tiến lên để chiến đấu với BillKin.

Liên tiếp những tiếng trầm đục ồn ào vang lên trong con hẻm, đối phương cuối cùng đã giành được thế thượng phong nhờ số lượng người đông đảo.

Cách đó không xa, tiếng còi báo động đột nhiên vang lên từ xa đến gần.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro