9.Quần lót nữ



Trong công viên cách đó vài trăm mét. Tay im lặng đứng trên bãi cỏ nhìn một con thằn lằn khổng lồ lười biếng bò qua chân mình. Xung quanh có rất nhiều khách du lịch, tiếng cười nói ồn ào cùng tiếng bước chân ngoài kia dường như không cùng chung một thế giới với anh.

Anh nhìn xuống bộ quần áo mình đang mặc, bộ vest được may đo cao cấp theo yêu cầu của thiếu gia, bởi vì đối phương nói anh ăn mặc quá lỗi thời nhìn sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu.

Nhưng dù ăn mặc bảnh bao như thế nhưng xem ra   tâm trạng của thiếu gia cũng không cải thiện hơn chút nào . Tay tự giễu cười cười , mấy phút sau liền nhận được tin nhắn của PP.

Cậu chủ: Về thôi.

Tay vừa mở cửa xe ngồi vào trong ghế lái lập tức mùi hormone nồng đậm xông thẳng vào mũi khiến Tay hơi cau mày . Tay quay nửa đầu lại cái gì cũng không nói, ánh mắt cẩn thận rơi xuống trên người PP.

" Thiếu gia, cậu có muốn mở cửa sổ xe không?"

"Không." PP lười biếng nói.

Anh chàng đó hơi ngốc một chút nhưng đôi mắt, chiếc mũi và bộ dạng khi bị dục vọng chi phối đều giống hệt với Eason khiến cậu như một lần nữa thấy lại những ký ức cay đắng trước kia kèm theo hưng phấn không thể kiềm chế.

Kể cả mùi hương cậu ta để lại.

Chiếc xe từ từ rời khỏi nơi hẹn hò đầu tiên của cậu và Eason khi cả hai còn học đại học. PP nhớ lại ánh nhìn đầy dục vọng khi nãy của Bill Kin cùng khuôn mặt đầy vết thương nhưng vẫn không muốn thừa nhận thất bại vào đêm muộn hôm đó . Một tay cậu nhấn nút trên cửa xe , lập tức một vách ngăn màu đen nhô lên giữa hàng ghế trước và sau , ngăn cách cậu trong một không gian riêng tư.

PP chậm rãi ngả lưng xuống ghế tựa , thở dài nhẹ nhõm rồi cởi quần ngoài xuống để lộ vòng eo mảnh khảnh cùng cặp đùi trắng nõn thon gọn

Bên dưới là một chiếc quần lót nữ màu đen, kiểu dáng gợi cảm.

Dây lưng mỏng như không bị kéo căng ra trên làn da trắng như tuyết của PP, dính vào xương hông nhô cao của cậu bao lấy cặp mông đầy đặn và săn chắc. Vùng hình tam giác phía trước được bọc trong chất liệu lụa chỉ lớn bằng lòng bàn tay cùng phần phình ra mà lẽ ra một người mặc đồ lót như vậy không nên có..

PP vốn đã cứng từ lâu còn bị giam chặt trong chiếc quần lót nhỏ đến đáng thương tuy có khó chịu nhưng nó lại khiến cậu cảm thấy hưng phấn và kích thích hơn ở một mức độ nhất định. Cậu dùng tay ma sát qua lớp vải mỏng ... một tiếng rên rỉ dính dớp phát ra từ sâu trong cổ họng.

" Ưm...ha..."

Rất nhanh kiểu tự xoa bóp hời hợt không gãi đúng chỗ ngứa này chẳng thể làm cho cậu thỏa mãn nữa. Eo nhỏ và hông của PP cọ sát vào ghế da khiến quần lót của cậu trượt xuống một chút. Cậu duỗi tay nhằm giải phóng hoàn toàn tinh khí đang bị chói chặt của mình đồng thời di chuyển lên xuống một cách không có trình tự.

"Mmm, thoải mái quá, sắp bắn rồi...a!"

PP thời điểm tự chơi đùa một mình cũng rất thích rên la, âm thanh thậm chí còn rất lớn dâm đãng đến mức gần như không có chút kiêng dè nào. Trong quá trình đó chiếc xe đang di chuyển êm ái dường như va chạm lắc lư vài lần cũng không ảnh hưởng tới cậu.

"Ha ha......"

PP cuối cùng cũng bắn ra , chất lỏng màu trắng đục dính đầy trên lòng bàn tay trái của cậu. PP thở hổn hển mang theo âm thanh nức nở hồi lâu , sau đó cầm chiếc điện thoại di động đặt ở một bên lên chụp ảnh phần thân dưới của mình.

Cách đó vài km, BillKin đang đợi ở bến xe bus liền nhận được lời mời kết bạn. Ảnh hồ sơ của bên kia trống rỗng và thông tin bên dưới cũng cực kì sơ sài.

[Vừa rồi tôi quên thêm cậu, nhanh lên mau đồng ý]

Người đó không nói rõ danh tính, nhưng theo bản năng Bill Kin biết anh ta là ai. Hắn không dám lơ ​​là nhấn nút "Đồng ý". Sau đó đặt biệt danh "Mr Khách hàng" cho PP thì tin nhắn của bên kia đã truyền đến.

Mr Khách hàng: [Hình ảnh]

BillKin bấm vào thì choáng váng.

Bức ảnh này hình như là của một người phụ nữ, nói chính xác thì phải là ảnh bụng của một người phụ nữ với phần eo phẳng và xương hông nhô ra. Dây lưng mảnh màu đen căng ra trên da, trông giống như dây của một chiếc quần lót gợi cảm nào đó.

Nhìn qua như đang mời gọi cùng khiêu khích điều gì đó.

BillKin không hiểu tại sao nhà tài trợ lại gửi cho hắn ảnh phụ nữ?

Hắn ta vẫn chưa phục hồi lại được sự nhiệt tình quá mức của nhà tài trợ trên xe vừa rồi sau đó là thái độ lạnh lùng đột ngột thì đối phương đã gửi cho hắn một bức ảnh như thế này...

BillKin phát hiện mình không thể hiểu được suy nghĩ của người giàu nhưng vì đối phương đã gửi nó cho hắn rồi thì ít ra anh ta hẳn là hy vọng nhận được hồi âm đúng không?

Nhưng hắn nên trả lời thế nào nhỉ?

BillKin suy nghĩ mất một lúc rồi cuối cùng trả lời: "Trông ổn đấy."

Thực ra hắn ta định nhắn "sexy" nhưng sau khi nghĩ lại hắn cảm thấy nó quá lộ liễu nên đành bỏ cuộc.

Nhắc đến "gợi cảm" BillKin lại nhớ đến ánh mắt của PP khi nãy lúc thổi kèn cho hắn cũng như cảm giác ấm áp và mềm mại trong khoang miệng của cậu.

Chết tiệt hắn ta không phải nên quên nó đi sao cớ gì mà cứ tơ tưởng tới dư vị đó làm gì ! BillKin bực bội gãi gãi đầu buộc mình phải quên đi những cảm xúc hỗn loạn này.

Đoán chừng tên này cũng không dám nói gì khác.

PP nhìn câu trả lời của BillKin, khóe môi nhếch lên.

Ham muốn vừa mới nguôi ngoai lại tiếp tục quay trở lại, PP buồn bực lấy tinh dịch của chính mình rồi đưa tay lên phía sau mông.

.....

Sau khi trở về biệt thự bên bờ sông Chao Phraya, PP trực tiếp quấn mình nằm gọn trên giường mệt mỏi nhìn trần nhà tối đen.

Cánh cửa cộp cộp vang lên 3 lần .

"Vào đi." PP mơ hồ nói gần giống như đang ngâm nga trong cổ họng.

Tay đẩy cửa bước vào nhìn bóng dáng mờ ảo của PP cuộn tròn trong bóng tối: " Thiếu gia ,Time vừa đến rồi , cậu ta nói đất đai ở Sukhumvit xảy ra vấn đề."

"Đã biét." PP xoa xoa đôi lông mày đau nhức của mình mệt mỏi nói

Nửa giờ sau, thư ký của PP . Time đã đứng chờ trong thư phòng run rẩy cúi đầu, thậm chí không dám nhìn PP.

  Không trách được tại sao hắn cảm thấy sợ sệt chỉ trách thiếu gia quá mạnh mẽ và kiên quyết, phương pháp chấn chỉnh nhân lực của PP đều nổi tiếng trong gia tộc. Time đã từng tận mắt chứng kiến ​​một lão nhân làm việc cho tập đoàn hơn chục năm bị PP trừng phạt đến mức không thể vực dậy được nữa chỉ vì một sai sót nhỏ, thậm chí cả người nhà của ông cũng bị liên lụy. Thành thật mà nói, nếu mức lương ở đây không hấp dẫn thì hắn tuyệt nhiên không muốn vào đây làm việc.

"Có chuyện gì vậy?" PP ngồi sau chiếc bàn gỗ màu trắng . Cậu mặc chiếc áo sơ mi lụa màu xanh nước biển, quần tây đen ở phía dưới . Đôi mắt cậu không giấu được vẻ mệt mỏi sau cơn tình ái qua đi nhưng lưng cậu vẫn thẳng tắp không chút ủ rũ.

"Khu đất Sukhumvit... Như ngài đã biết, ban đầu chính phủ muốn giao nó cho Công ty S.K...nhưng chúng ta đã can thiệp và tiếp quản. Bây giờ..."

"Anh vào công ty đã hai ba năm mà vẫn chưa học được cách nói chuyện thẳng thắn à?" PP không khách khí ngắt lời hắn.

"Là..." Time lấy ra một chiếc khăn tay, lau mồ hôi trên trán. Hắn ta đã làm việc dưới quyền của gia tộc Amnuaydechkorn được ba năm nhưng hắn ta vẫn sợ hãi khi nhìn thấy PP vì không ai có thể đoán được thiếu gia đang nghĩ gì trong đầu.

"...Bây giờ vấn đề này đã bị đem ra đào bới trên Internet. Người ta nói rằng chúng ta đã thông đồng với thị trưởng, quan chức chính phủ và doanh nhân để làm thủ tục đấu thầu đất bất hợp pháp...Dư luận trên Internet gần như đều đang rất tiêu cực và đều đang chỉ trích.. chúngta."

"Anh đến gặp tôi vì chuyện này à?" PP lại ngắt lời hắn lần nữa. Mọi nhân vật trong ngành bất động sản đều hiểu rằng khi liên quan đến những vấn đề như đấu thầu đất đai, đấu thầu khi cần phải giải quyết với chính phủ thì hiếm có công ty nào có được thủ tục "chính thức" hoàn toàn, hẳn là S.K đã giở trò tác động phía sau.

Chuyện này bị lôi lên mặt báo có lẽ người đứng đằng sau chính là người của người S.K. Nhưng S.K chỉ là một công ty mới niêm yết được hơn hai năm, sao dám chống lại gia tộc Amnuaydechkorn ?

Trong đầu PP bỗng hiện lên một cái tên.

"Bình thường loại chuyện này cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng bây giờ lại là trong thời điểm của cuộc tổng tuyển cử, e rằng..." Nhìn thấy PP tựa hồ đang chìm trong suy nghĩ, Time do dự hồi lâu rồi nói một cách thận trọng.

"Bầu cử không phải ngày tận thế, Anh muốn tôi dạy lại anh cách ứng phó như thế nào à?" Giọng điệu PP càng ngày càng lạnh lùng, một phần vì mệt mỏi cũng phần vì năng lực làm việc của cấp dưới.

"Loại bỏ ảnh hưởng và thực hiện quan hệ công chúng ( PR) những điều này mà còn phải để nói sao?"

" Tôi hiểu rồi, Tôi lập tức làm việc" Time không dám biểu lộ cảm xúc gì lập tức rời đi.

Cánh cửa phòng làm việc bị Time đóng lại, dùng lực cực kỳ nhẹ nhàng như sợ lại làm PP nổi giận.

PP hít một hơi dài rồi nhắm mắt lại.

Chết tiệt ! vừa rồi cậu buồn ngủ kinh khủng nhưng bây giờ lại như có thứ gì đó quấy rầy khiến cậu không thể ngủ được nữa.

Khuôn mặt của BillKin lại xuất hiện trước mắt PP.
Cậu ta thực sự rất giống Eason, không chỉ về ngoại hình mà còn về khí chất khi khi mặc áo sơ mi trắng.

Lần sau nên chơi gì với cậu ta tiếp đây?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro