Chap 4: Đá bóng

Giang Hành tham gia đội bóng đá, trong khi thi đấu phát sinh mẫu thuẫn với người khác.

Thân hình cao to lực lưỡng hóa ra lại yếu xìu, bị đối phương đẩy vai là liên tục lùi lại.

Lý Phái Ân tức điên lên được, Giang Hành lại nói đánh nhau không tốt, không để ý đến bọn họ là được.

Sau đấy, Lý Phái Ân tự ý gia nhập đội bóng đá, cùng cậu thi đấu. Khi đám người kia xông tới, Lý Phái Ân lập tức chắn trước mặt Giang Hành, nhe răng trợn mắt rồi đẩy một tên ngã lăn quay.

Giang Hành cuối cùng cũng dám đánh rồi, vì Lý Phái Ân bị đấm một cú.

Dữ dằn đấy! Đồng đội bật ngón cái cho Lý Phái Ân.

Thỏ con phát điên cũng rất ghê gớm - Đối thủ cay cú nhổ một bãi nước bọt.

Giang Hành nổi đóa, ai cho phép mấy người thấy cậu ấy dễ thương?

Tối đến Giang Hành cầm bông băng giúp Lý Phái Ân bôi thuốc lên vết bầm tím, nói chúng ta không chơi đá bóng nữa nhé.

 Lý Phái Ân nói mình không đá nữa, mình tới giúp cậu đánh nhau mà, nhưng mình thấy cậu đá bóng siêu đẹp trai.

Giang Hành nói cậu tốt với mình quá.

Lý Phái Ân đắc ý ngẩng đầu nói, chứ còn gì nữa, hiếu thảo với tớ chút.

Mắt Giang Hành dán chặt vào phần xương nhỏ nhô lên nơi cổ cậu ấy, không biết đã bao nhiêu lần muốn cắn nó một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro