Chapter 10


Author: _blinkdeukie_
Translator: JinviTr


Ngày hôm sau, Jennie thức dậy sớm hơn bao giờ hết do không thoải mái khi ngủ trên ghế dài. Nàng gọi bữa sáng đến phòng của họ sau đó dùng điện thoại để xem lịch bay. Có một chuyến bay ba giờ sau đó và một chuyến khác vào buổi tối. Không hề do dự, Jennie đã đặt chuyến bay mới nhất có sẵn. Nàng muốn có nhiều thời gian riêng tư nhất có thể chỉ dành cho hai người họ.

Sau khi đặt chuyến bay, nàng tắm và sau khi ra khỏi phòng tắm, bữa ăn của họ đã ở đó. Không muốn đánh thức Jisoo dậy vì tiếng máy sấy, Jennie đi ra ban công để sấy tóc. Gió lạnh cóng và vì tóc của Jennie vẫn còn ướt, nên nàng thực sự đóng băng theo nghĩa đen.

Nàng hắt hơi một vài lần và chuẩn bị trở thành một khối băng thì đột nhiên Jisoo mở cửa và hét lên:

"Em đang làm gì đấy?"

Jennie từ từ quay lại, với đôi môi run rẩy, nàng nói:

"Làm khô tóc của em"

"Vào đây!" Jisoo vừa nói vừa kéo tay Jennie

Jennie rút máy sấy tóc và đi vào phòng của họ. Jennie vẫn đứng đó vì nàng quá lạnh để di chuyển. Jisoo lắc đầu và hỏi:

"Tại sao em thổi tóc ở bên ngoài?"

"Bởi vì máy sấy tóc ồn ào" Jennie nói

"Thì?"

"Chị đang ngủ" Jennie nói

Jisoo nhìn nàng mà không trả lời. Sau một lúc, Jennie cuối cùng cũng có đủ can đảm và hỏi:

"Chị có thể ôm em không? Bởi vì bây giờ em lạnh quá"

Jisoo ngay lập tức gật đầu và bước lên trước, cô đưa tay ôm lấy Jennie và kéo nàng lại gần mình hơn. Jennie cảm thấy rất ấm áp khoảnh khắc đó. Jisoo giống như một lò sưởi người và Jennie khao khát sự ấm áp đó. Jennie di chuyển đôi bàn tay lạnh cóng của mình và vòng quanh eo Jisoo, rồi nàng kéo Jisoo về phía mình như thể nàng muốn siết chặt Jisoo vào trong mình.

Họ vẫn ở vị trí đó một lúc rồi Jisoo buông tay vì cô chạm vào mái tóc ẩm ướt của Jennie. Cô mang Jennie đến bàn trang điểm và để nàng ngồi xuống. Không nói gì, cô bật máy sấy tóc rồi bắt đầu thổi tóc của Jennie.

Jisoo đang tập trung vào mái tóc của Jennie nhưng qua khóe mắt, cô thấy Jennie đang nhìn cô qua gương. Cô không thể không đỏ mặt một chút. Jennie thấy mặt Jisoo đỏ lên và nàng hỏi:

"Tại sao chị lại đỏ mặt?"

"K-không, ở đây có hơi nóng em có nghĩ vậy không?" Jisoo nói

Vừa như một tảng băng được chữa lành, Jennie vừa lắc đầu vừa nói:

"Không"

"Đừng di chuyển đầu của em!" Jisoo ra lệnh

Cô muốn đánh lạc hướng sự chú ý của Jennie và nó đã hoạt động. Jennie ngay lập tức ngồi yên và không di chuyển. Cuối cùng, Jisoo sấy tóc của Jennie và tắt máy sấy tóc.

Jisoo nhìn thấy thức ăn ở bàn và hỏi:

"Đây là bữa sáng của chúng ta à?"

Jennie đột nhiên nhớ ra về chúng và hét lên:

"Khoan đã! Quay lại giường đi!"

"Cái gì?" Jisoo hỏi

"Cứ đi đi!" Jennie ra lệnh

"Được rồi" Jisoo nói

Cô đã rất bối rối nhưng vẫn bước về phía giường. Nhìn Jisoo nằm lại xuống giường, Jennie gật đầu và nói:

"Tốt, giờ nhóm người dậy một tí đi"

Jisoo điều chỉnh tư thế, Jennie đi đến bàn và lấy thức ăn lên giường. Nàng đưa thức ăn cho Jisoo với nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt.

"Em đang làm gì đấy?" Jisoo hỏi, cô không hiểu hành động của Jennie

"Cho chị một bữa sáng tận giường!" nàng kêu lên

"Oh!"

Cô mỉm cười và tiếp nhận thức ăn, cô ngước nhìn Jennie và nói:

"Chị thích điều này"

"Thật mừng khi biết vậy" Jennie trả lời

Jisoo nhìn xung quanh nói:

"Nhưng không có bàn để chị đặt tất cả những thứ này"

"Không sao, đưa mọi thứ cho em" Jennie nói

Nàng lấy lại thức ăn và đặt nó trên cái tủ đầu giường. Sau đó, nàng ngồi bên giường và lấy bát ngũ cốc. Nàng trộn nó với một ít sữa sau đó bắt đầu cho Jisoo ăn.

Jisoo cười khúc khích và nói:

"Chị không còn là một đứa trẻ nữa em biết không"

Jennie mỉm cười và nói:

"Điều đó không quan trọng"

Jisoo mở miệng và vui vẻ nhận thìa ngũ cốc. Sau ngũ cốc, Jennie cũng cho cô ăn một ít trái cây và sữa chua. Nửa chừng trái cây, Jisoo hỏi:

"Em đã ăn gì chưa?"

Jennie lắc đầu và nói:

"Ổn mà"

Jisoo cau mày và nói:

"Bữa sáng rất quan trọng mà em biết không, việc cung cấp năng lượng của chúng ta cho cả ngày, không có bữa sáng em sẽ ..."

Jisoo đã cho Jennie một bài phát biểu đầy đủ về tầm quan trọng của bữa sáng. Không như những người khác, Jennie không dừng lại giữa chừng, nàng quá thích thú với bài phát biểu của Jisoo. Sau khi Jisoo kết thúc bài phát biểu dài hai phút của mình, cô nhìn Jennie và hỏi:

"Em hiểu không?"

Jennie mỉm cười và gật đầu, nàng trả lời:

"Vâng"

"Chà, em có thể ăn trái cây của chị trước, chúng ta sẽ đi mua cho em cái gì đó để ăn sau" Jisoo nói

Jennie lắc đầu và nói:

"Những thứ này là cho chị"

"Không sao đâu, em có thể ăn nó" Jisoo nói

Jennie suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Em sẽ ăn nếu chị đút em"

Jisoo cười khúc khích và lắc đầu, cô nói:

"Chắc chắn rồi"

Jennie nhếch mép và nói:

"Không bằng thìa"

"Vậy thì?" Jisoo hỏi

"Với miệng của chị" Jennie trả lời

Jisoo sững sờ một lúc, cô không chắc mình có nghe đúng không, những gì Jennie nói khiến cô sốc.

"Em đang nói gì vậy?" Jisoo chậm rãi hỏi

"Dễ thôi" Jennie nói

"Chị cắn một đầu của quả táo cắt lát ở đây sau đó em sẽ ăn nó từ đầu kia" Jennie tiếp tục

Jisoo nhìn Jennie và sau một lúc, cô nhướn mày và hỏi:

"Và tại sao chị phải làm vậy?"

Khuôn mặt Jennie trở nên nghiêm túc và nói:

"Bởi vì bữa sáng rất quan trọng, nó cung cấp cho chúng ta năng lượng"

Jisoo không trả lời, Jennie bĩu môi và nói:

"Làm ơn đi, làm ơn đi mà"

Cuối cùng, Jisoo thở dài và nói:

"Được rồi"

Jennie ngay lập tức cười toe toét như một đứa ngốc. Chỉ còn lại bốn hoặc năm miếng táo. Jisoo cắn một bên miếng táo và quay sang Jennie. Jennie mỉm cười và cắn qua miếng táo.

Đối với lát đầu tiên, Jisoo cắn một góc nhỏ, Jennie cắn một góc nhỏ.

Đối với lát thứ hai, Jisoo cắn một góc nhỏ, Jennie cắn một góc lớn hơn một chút.

Đối với lát thứ ba, Jisoo cắn một góc hơi lớn, Jennie cắn một góc lớn.

Đối với lát thứ tư, Jisoo vô tình cắn một góc lớn, trong khi cô không chú ý lắm, Jennie nghiêng về phía trước và cắn một góc lớn, môi họ chạm vào giữa miếng táo.

Jisoo sững sờ, trước khi cô có thể phản ứng, Jennie đẩy môi về phía trước để nụ hôn mạnh hơn, nhưng rồi nàng rời khỏi môi Jisoo sau đó.

Jisoo chớp mắt và lắp bắp:

"Cái gì vậy?"

Ngay cả ai đó mù cũng có thể nhìn thấy sự táo tợn trong mắt Jennie, nàng mỉm cười và trả lời một cách ngây thơ:

"Một tai nạn"

Trước khi Jisoo có thể nói bất cứ điều gì, Jennie ngay lập tức tiếp tục:

"Đừng lo lắng! Em sẽ chịu trách nhiệm về điều đó! Em sẽ không hôn chị như thế này! Em sẽ trả cho tất cả sự mất mát của chị! Ví dụ như chị nghiện nụ hôn này, em có thể hôn chị mãi mãi! Nghe thật tuyệt vời! Ồ vâng! Có lẽ chúng ta có thể đến ở cùng nhau để chúng ta có thể chị biết đó, làm cho những tai nạn này xảy ra hàng ngày, sau đó- "

Jisoo nghiêng người về phía trước và nhẹ nhàng hôn Jennie, nhưng Jennie ngừng nói ngay lập tức. Nhìn Jennie đã dừng lại, Jisoo mỉm cười và đẩy nàng xuống giường, cô cúi xuống và hôn sâu. Jisoo nâng đỡ cơ thể cô bằng hai tay đẩy giường để cô không tăng thêm trọng lượng cho Jennie nhưng Jennie vòng cổ và kéo cô lại gần hơn. Jisoo cuối cùng đã đâm sầm vào Jennie nhưng không ai trong số họ quan tâm.

Sau một lúc, Jisoo rời khỏi môi Jennie và muốn đứng dậy khi Jennie từ chối và ôm cô từ trên cao. Jennie nhìn vào mắt Jisoo, nhưng lần này đôi mắt cô không còn đăm chiêu nữa, đó là cảm giác với sự chân thành và tình cảm, và Jisoo cảm nhận được điều đó. Jennie từ từ cúi xuống và họ tiếp tục nụ hôn. Và nó thậm chí lần này còn khắc nghiệt hơn. Jennie khẽ cắn đôi môi của Jisoo khiến Jisoo đau đớn và sung sướng. Lưỡi của Jennie đi vào miệng của Jisoo một cách dễ dàng và từ từ cọ vào vòm miệng cô. Đó là cuộc ân ái nóng nhất trên thế giới theo nghĩa đen .

Cuối cùng, Jennie rời khỏi miệng Jisoo, trán họ vẫn chạm vào nhau, Jennie khẽ lẩm bẩm:

"Tình yêu của em, em yêu chị, nhiều lắm"

Jisoo không trả lời, Jennie khẽ hôn lên trán cô rồi đứng dậy từ người Jisoo. Nàng kéo Jisoo lên và vuốt tóc cô. Nàng thở dài và nói:

"Em đã rất mù quáng khi rời xa chị"

Một lúc sau, nàng vỗ nhẹ vào cánh tay của Jisoo và nói:

"Đi chuẩn bị đi, em sẽ gói đồ"

Jisoo gật đầu và Jennie bước đi.

Vì chuyến bay của họ là vào buổi tối, cả hai đã đi đến một con phố đi bộ gần khách sạn của họ để giết thời gian. Thật ra, Jennie không muốn đi, nàng chỉ muốn dành thời gian nhìn chằm chằm vào Jisoo, nhưng rõ ràng Jisoo sẽ không để điều đó xảy ra.

Họ đi bộ đến khu vực trung tâm. Jisoo đội mũ lưỡi trai và đeo kính để tránh bị nhận ra. Jennie đeo một cặp kính râm, vì nàng thích đeo kính râm. Nó giống như một con đường cho khách du lịch đi mua sắm, có rất nhiều cửa hàng và quầy hàng bên đường.

Jisoo nhìn quanh đường phố và nói:

"Em biết gì không, chúng ta nên tặng Lisa và Chaeng vài món quà"

"Tại sao?" Jennie hỏi

"Chà, lần cuối cùng chúng ta đến đây, chúng ta đã mua cho họ một chiếc mũ xấu xí và một chiếc móc khóa đánh vần 'Jeji', nhớ chứ?" Jisoo nói

Jennie nhớ. Nàng cũng nhớ sau chuyến đi cuối cùng đó, nàng rời Jisoo và bay đến New Zealand. Đó là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời nàng , và ngay lúc này, Jisoo đã nhắc nhở nàng về điều đó. Tâm trạng của Jennie rơi xuống đáy, nàng chỉ đơn giản gật đầu và nói:

"Yeah"

Không nhận thấy sự mất hứng của Jennie, Jisoo mỉm cười và nói:

"Đi thôi!"

Họ đi qua tất cả các quầy hàng và cuối cùng mua cho cả hai một số đá núi lửa thực sự đẹp. Nó vô dụng nhưng đẹp. Họ rất hài lòng với chính mình.

Họ đi ngang qua một góc phố khá đẹp, Jisoo dừng lại và nói:

"Nơi này thật đẹp"

Jennie mỉm cười và nói:

"Đi đến đằng kia, em sẽ giúp chị chụp ảnh"

Jisoo gật đầu và vui vẻ đi đến góc, cô đứng yên và mỉm cười hạnh phúc với điện thoại của Jennie.

Bức ảnh thật hoàn hảo, Jisoo trông như một thiên thần, thậm chí chỉ qua máy ảnh, trái tim của Jennie vẫn dừng lại một giây sau khi nhìn vào khung cảnh phía trước. Jennie sững sờ khi Jisoo hỏi:

"Xong chưa?"

"K-không, một giây nữa" Jennie hét lên

Jennie điều chỉnh camera và hét lên:

"Một hai ba!"

Rồi nàng gật đầu với Jisoo, Jisoo chạy đến để xem bức tranh, cô hài lòng và cô gật đầu.

"Em là một nhiếp ảnh gia giỏi" Jisoo khen ngợi

"Em biết" Jennie chấp nhận nó mà không nghi ngờ gì

Jisoo lấy điện thoại của Jennie và nói:

"Đến đằng kia đứng đi"

"Cái gì, em không muốn chụp ảnh" Jennie nói

"Cứ đi đi" Jisoo nói

Jennie nhìn vào khuôn mặt kiên quyết của Jisoo và thở dài

"Được thôi" nàng nói

Jennie bước tới và đứng thẳng, nàng đang đeo kính râm và nàng không cười, điều đó khiến nàng trông thậm chí còn ngầu hơn.

"Cười đi!" Jisoo hét lên

"Em không cười!" Jennie hét lại

"Kim Jennie!" Jisoo hét

"Cái gì?" Jennie hét lại

"CƯỜI LÊN!" Jisoo lại hét lên

"EM KHÔNG CƯỜI!" Jennie hét

"Tháo cái kính của em ra đi!" Jisoo hét lên

Jennie muốn hét lại nhưng họ đang thu hút vài ánh mắt, nàng lại thở dài và tháo kính râm ra. Jisoo mỉm cười và điều chỉnh điện thoại để chụp ảnh. Sau khi Jennie tháo kính râm ra, nàng thấy rằng ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào Jisoo, cô trông thật ấm áp, như nhà vậy. Thậm chí không nhận ra chính mình, nét mặt của Jennie dịu lại và đôi môi nàng nhếch lên một chút.

"Sẵn sàng chưa?" Jisoo hét lên

Jennie khẽ gật đầu

"Ba hai một!" Jisoo hét lên

Và cuối cùng họ đã chụp được bức ảnh. Sau đó, Jennie đi đến chỗ Jisoo và trong khi Jisoo vẫn đang kiểm tra bức ảnh, nàng tự nhiên bám vào cánh tay của Jisoo và bắt đầu dẫn cô đi vì nàng nhận thấy một số người đã nhìn vào Jisoo.

Jennie quét xung quanh một cách bảo vệ để đề phòng. Nhưng Jisoo không để ý, vì thực tế, cô vẫn vui vẻ xem qua những bức ảnh đó. Cô chọn bức ảnh yêu thích của mình và đưa nó cho Jennie.

"Hãy nhìn xem, đây là một bức ảnh đẹp!"

Trong bức ảnh đó, Jennie đang nhìn thẳng vào máy ảnh, đôi mắt của nàng trông như bị lấp đầy bởi hàng ngàn từ, đôi môi nàng nhếch lên theo một đường cong nhỏ nhưng có thể thấy được, bức ảnh trông có vẻ đáng yêu. Jennie gật đầu và nói:

"Yeah"

"Chị thật là một nhiếp ảnh gia giỏi" Jisoo vui vẻ nói

"Em nghĩ đó là vì chị có một người mẫu đẹp" Jennie đáp

"Không, đó là vì kỹ năng của chị" Jisoo nói

Jennie cười khúc khích và nói:

"Em không nghĩ vậy nhưng không sao"

"Này!"Jisoo kêu lên

"Thật ra em nghĩ có một thứ mà bức ảnh chị chụp đẹp hơn của em " Jennie nói

"Gì?" Jisoo hào hứng hỏi

Jennie nhếch mép và nói:

"Người mẫu của chị đẹp hơn của em"

Mất một lúc để Jisoo tiêu hóa những lời đó nhưng cuối cùng cô cũng hiểu được và kêu lên:

"Thật là sai trái!"

Jennie mỉm cười và nói:

"Sao cũng được"

Họ từ từ đi bộ về khách sạn và sau khi hoàn thành thủ tục trả phòng, họ bắt taxi đến sân bay. Họ đợi ở phòng chờ VIP trong khi chờ thời gian trôi qua. Jisoo yêu cầu Jennie gửi cho cô những bức ảnh họ vừa chụp. Jennie gửi cho cô những bức ảnh và Jisoo bắt đầu chỉnh sửa chúng.

Cảm thấy hơi chán, Jennie ngồi bên cạnh Jisoo và hỏi:

"Chị đang làm gì đấy?"

"Chỉnh sửa ảnh" Jisoo trả lời

"Để làm gì?" Jennie hỏi

"Để đăng nó lên" Jisoo trả lời

"Đăng ở đâu?" Jennie hỏi

"Instagram" Jisoo trả lời

"Ồ, chị sử dụng Instagram?" Jennie hỏi

"Bây giờ mọi người đều dùng, ai lại không chứ?" Jisoo nói

"Em nè" Jennie nói đơn giản

Khuôn mặt của Jisoo quay sang Jennie và hỏi một cách không tin được:

"Thật đó hả?"

Jennie gật đầu và hỏi:

"Tại sao chị trông rất bất ngờ vậy?"

"Em sống trong hang động hay sao vậy?" Jisoo hỏi

"Chị đang cố nói điều gì vậy?" Jennie hỏi

Jisoo lắc đầu và nói:

"Em nên mở một tài khoản"

Jennie lắc đầu và nói:

"Em lười lắm"

"Chị sẽ làm điều đó cho em!" Jisoo đề nghị

Jennie không hứng thú với Instagram, nhưng nàng thích Jisoo làm gì đó cho mình nên nàng gật đầu ngay lập tức.

Jisoo lấy điện thoại của Jennie và tải xuống ứng dụng cho nàng. Sau một lúc, Jisoo điền vào các thông tin cơ bản và hỏi:

"Em muốn đặt mật khẩu là gì?"

"Giống như của chị" Jennie trả lời

Jisoo mỉm cười và nói:

"Mật khẩu được cho là riêng tư, chị sẽ không nói cho em biết, đồ ngớ ngẩn"

"Vậy thì đừng nói với em, em không cần biết" Jennie nói

"Được rồi, cho chị biết em muốn đặt mật khẩu của em là gì" Jisoo nói

"Em nghiêm túc đó, chỉ cần đặt giống chị" Jennie nói

"Được thôi" Jisoo nói

Cô nhập mật khẩu và nói:

"Xong, nhưng chị sẽ không nói cho em biết mật khẩu"

"Được" Jennie thờ ơ trả lời

"Em muốn đặt tên người dùng của em là gì" Jisoo hỏi

"Em có cần phải có tên người dùng không?" Jennie rên rỉ

"Có tất nhiên" Jisoo trả lời

"Của chị là gì?" Jennie hỏi

Jisoo mỉm cười và nói:

"Đó là sooyaaa__, nhưng em không thể có cùng tên người dùng với chị, hệ thống không cho phép điều đó!"

"Tốt thôi, chỉ cần đặt tên của em" Jennie nói

"Jennie Kim?" Jisoo hỏi

Jennie suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Jennie Ruby Jane"

Jisoo bối rối nhìn Jennie và Jennie giải thích:

"Đó là tên của em ở New Zealand"

Jisoo gật đầu và gõ: jennierubyjane

Sau khi hoàn tất thủ tục, cô chuyển điện thoại của Jennie cho Jennie rồi nói:

"Đó! Tất cả đã xong!"

Jennie lấy điện thoại và hỏi:

"Giờ em phải làm gì?"

"Chà, em có thể theo dõi các tài khoản khác để xem cập nhật của họ và em cũng có thể đăng ảnh và em có thể gắn thẻ mọi người khi em đăng bất cứ điều gì hoặc nhận xét bài người khác đăng" Jisoo giải thích

"Em có thể xem tài khoản của chị không?" Jennie hỏi

"Tất nhiên, em chỉ cần nhập tên người dùng của chị ở đây" Jisoo nói

Jennie tìm kiếm tài khoản của Jisoo và ấn vào bên trong, Jisoo tự hào nói:

"Thấy chưa, chị có 17 triệu người theo dõi"

"Vậy là rất nhiều hả?" Jennie hỏi

"Đúng" Jisoo xác nhận

Jennie gật đầu và nhấn theo dõi của Jisoo, nàng nhìn thoáng qua và thấy hai tên người dùng thu hút sự chú ý của nàng đó là 'roses_are_rosie' và 'lalalalisa_m', Jennie chỉ vào những cái tên đó và hỏi:

"Họ là Chaeng và Lisa phải không?"

Jisoo gật đầu. Jennie nhấn vào và chỉ cuộn qua trang của họ. Sau đó, nàng nhấn nút theo dõi cho cả ba người họ.

"Theo dõi chị là một sự lựa chọn tốt đó" Jisoo nói

"Em nghĩ chị cũng nên theo dõi em" Jennie nói

"Chị không thể đơn giản là theo dõi bất cứ ai, có chính sách này tại công ty của chị" Jisoo giải thích

"Ồ" Jennie nói

Trong một khoảnh khắc, Jisoo nghĩ rằng cô thấy sự thất vọng trong đôi mắt của Jennie, trái tim cô dịu lại và nói:

"Được rồi được rồi, chị sẽ theo dõi em"

"Yay!" Jennie kêu lên

Trong khi Jisoo tìm kiếm tài khoản của Jennie, Jennie đã gửi tên người dùng của mình cho Rosé và Lisa sau đó cũng yêu cầu họ theo dõi nàng. Cả hai đều nói không nhưng ngay lập tức theo dõi lại, Jennie cũng yêu cầu họ đón nàng và Jisoo sau và hứa sẽ mang quà cho họ. Sau đó, Jennie cất điện thoại của mình và nghỉ ngơi bên cạnh Jisoo.

Sau khi theo dõi lại Jennie, Jisoo đã đăng bức ảnh cô vừa chỉnh sửa với chú thích: 'Người mẫu của em tốt hơn của chị'. Sau đó, cô tắt điện thoại và đọc một tờ tạp chí.

Không lâu, họ lên máy bay và bay trở lại sau đó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro