Chapter 15




Author: _blinkdeukie_
Translator: JinviTr


Với đôi mắt hoàn toàn sững sờ, Jisoo nhìn chằm chằm vào Jennie, không biết phải làm gì hay nói gì. Ngay sau đó, Somin bước tới và hỏi:

"Chúng ta có thể rời đi bây giờ chưa?"

Jennie gật đầu và nói:

"Đi thôi"

Nàng lấy túi của mình và đứng dậy, rồi nàng mỉm cười và nhẹ nhàng lấy tai nghe ra khỏi tay Jisoo. Jennie quay sang Irene và ra hiệu cho chị rời đi. Trước khi quay đi, Jennie lịch sự mỉm cười với Somin và Jisoo sau đó nàng quay lại và bỏ đi.

Dõi theo bóng lưng Jennie rời đi, Somin lắc đầu và nói:

"Cô ấy không phải rất đẹp sao?"

Không ai trả lời cô ấy, Somin quay đầu về phía Jisoo và thấy cô trông sững sờ và sốc, Somin cau mày và búng ngón tay trước mặt Jisoo.

"Xin chào! Dậy đi nào!" Somin nói

Jisoo chớp mắt và lắp bắp:

"Yeah yeah"

"Em có đồng ý không?" Somin hỏi

"Đồng ý với cái gì?" Jisoo hỏi

"Cô Jennie thật xinh đẹp" So Min lặp lại

Jisoo sau đó lầm bầm:

"Yeah"

Somin thở dài và nói:

"Chúa thật bất công"

Jisoo khẽ mỉm cười và nhìn cô ấy, So Min sau đó lấy đồ của cô ấy ra và nói:

"Đi nào"

Cả hai đã đến nơi chụp ảnh trong hai chiếc xe riêng biệt. Vì họ rời đi trước nên tất nhiên xe của Jennie đến trước. Trong suốt cuộc hành trình, cả Irene và Jennie lúc đầu đều im lặng, nhưng sau đó Irene đột nhiên nói:

"Jennie"

Jennie ậm ừ đáp lại

Irene dừng lại một lúc rồi nói:

"Chị không biết chuyện gì đã xảy ra giữa em và Jisoo, nhưng đừng để nó xảy ra giữa buổi chụp hình của em lát nữa, em biết điều này quan trọng như thế nào mà"

Đây thực sự là một buổi chụp hình rất quan trọng đối với Jennie, đây là lần đầu tiên nàng được công khai với thế giới, nó rất quan trọng trong việc tạo ra hình tượng của nàng đối với công chúng .

Jennie thở dài nhưng không trả lời. Irene tiếp tục:

"Em không bao giờ nên đặt bất cứ điều gì trước sự nghiệp của mình, đây không phải là một trò chơi hay cái gì, nó liên quan đến tương lai của em và toàn bộ Kim's Group"

"Hãy chuyên nghiệp, hãy nhớ em là ai và tại sao em đến đây" Irene kết thúc câu nói.

Cuối cùng, Jennie khẽ gật đầu.

Khi họ đến trường quay, Jennie theo Irene ra khỏi xe. Họ cùng nhau bước vào tòa nhà. Ngay khi họ bước vào trường quay, một chàng trai bước tới và hỏi:

"Cô Jennie?"

Irene mỉm cười với người đàn ông và nói:

"Tôi là Irene, trợ lý của Jennie, đây là Jennie"

Người đàn ông mỉm cười với cả hai và nói:

"Chúc một ngày tốt lành, tôi tên là Mino, tôi là trợ lý cho cô Kang, giám đốc sáng tạo của Vogue cũng là nhiếp ảnh gia cho buổi chụp hình này và cô ấy đã ở bên trong chờ mọi người"

Sau khi Mino kết thúc, anh ra hiệu cho họ đi theo mình, Irene nói:

"Jisoo vẫn chưa đến"

Mino gật đầu và nói:

"Không sao đâu, tôi sẽ quay lại sau. Tôi dẫn cả hai cô đến chỗ cô Kang, có lẽ ba người có thể thảo luận trước"

Irene gật đầu rồi nói:

"Được rồi, xin hãy dẫn đường"

Cả hai đi theo Mino vào trong, họ bước qua một vài phông nền. Trong khi họ đang đi qua, Jennie dựa gần vào tai của Irene và hỏi:

"Tại sao giám đốc sáng tạo lại là nhiếp ảnh gia cho em?"

Irene khẽ thì thầm trở lại:

"Bởi vì em sẽ sớm trở thành chủ"

"Vì thế?" Jennie hỏi

"Vì vậy, điều đó làm cho em quan trọng" Irene trả lời

Rồi chị khẽ thì thầm:

"Bây giờ im lặng và hãy tỏ ra lạnh lùng đi"

Mino dẫn cả hai vào phòng họp. Anh mở cửa cho họ và nói:

"Xin vui lòng chờ trong giây lát, cô Kang sẽ đến gặp hai cô ngay"

Cả Irene và Jennie đều gật đầu rồi Mino rời đi để đợi Jisoo. Có một số tạp chí trên bàn và cả hai đều lấy một cái để đọc. Một lúc sau, họ nghe thấy tiếng gõ cửa sau đó Mino bước vào cùng với Jisoo và So Min. Một lần nữa, Jennie lịch sự gật đầu với họ. Họ bước tới và ngồi đối diện với Jennie và Irene. Mino bước tới và nói:

"Cô Kang sẽ đến ngay bây giờ"

Sau đó anh ta lại rời khỏi phòng lần nữa.

Tất cả họ đều điều chỉnh ghế của mình và ngồi thẳng lên để cho người được gọi là giám đốc sáng tạo này có ấn tượng ban đầu tốt đẹp, ngoại trừ Jennie vì nàng không thực sự quan tâm. Một lúc sau, họ nghe thấy tiếng gõ cửa sau đó có ai đó mở cửa, Mino đến và phía sau anh ta là một người phụ nữ mặc bộ đồ liền thân đơn giản. Cô ấy hơi cao và khuôn mặt của cô ấy mang lại cho mọi người một biểu cảm lạnh lùng, giống như Jennie nhưng Jennie thì đáng sợ hơn. Cô ấy khẽ mỉm cười và gật đầu với mọi người.

"Xin lỗi vì đã để mọi người chờ đợi, tôi tên là Kang Seulgi, rất vui được gặp các cô", cô ấy nói

Cô ấy bước tới trước  bàn và ngồi xuống ghế, với Mino đứng đằng sau. Sau khi thấy Seulgi ngồi xuống ghế, Mino nói:

"Cô Kang, đây là cô Jennie, cô Jisoo, cô Irene và cô So Min"

Seulgi mỉm cười một cách biết lỗi và nói:

"Rất xin lỗi vì đã để tất cả các cô phải chờ đợi"

"Không sao, chúng tôi đã không chờ đợi lâu lắm" Somin nói

Seulgi gật đầu và nói:

"Vậy, tôi tin rằng tất cả mọi người đã biết, tôi là người phụ trách dự án chụp ảnh này, không chỉ phụ trách phần chụp ảnh mà còn là phần phỏng vấn. Tôi hoàn toàn tham gia vào phần của cô Jennie trên tạp chí này"

Jennie gật đầu đáp lại. Seulgi mỉm cười và nói:

"Vì vậy, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu với việc chọn phong cách chụp ảnh, tôi đã có một vài ý tưởng, xin hãy nhìn vào màn hình lớn"

Sau một giờ, cuối cùng họ đã thu hẹp lựa chọn của mình xuống còn hai kiểu. Seulgi đã phát lại các mẫu và hỏi:

"Vậy chúng ta nên chọn A hay B?"

"A" Jennie nói

"Với tôi là B" Jisoo nói

Jennie liếc Jisoo nhưng Jisoo lờ nàng đi. Somin nghĩ một lúc rồi nói:

"Tôi thích A hơn"

Lần này, Jisoo liếc Somin nhưng Somin lờ cô đi.

Seulgi quay sang Irene và hỏi:

"Cô Irene?"

Irene không đáp, điều đó làm tất cả mọi người đều bối rối bởi vì thật ra Irene đang nhìn Seulgi với một vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Cô Irene?" Seulgi lặp lại

"Có chuyện gì không ổn sao?" Seulgi hỏi

Jennie huých Irene và thì thầm:

"Xin chào?"

Irene lắc đầu và chớp mắt, như thể đột nhiên thức tỉnh, chị lắp bắp:

"V-vâng?"

"Cô nghĩ sao?" Seulgi lặp lại

"Cái gì? Không! Tôi không nghĩ gì cả! Tại sao cô lại nghĩ rằng tôi đang suy nghĩ cái gì đó chứ?" Irene buột miệng

Khuôn mặt mọi người đều trở nên bối rối, Jennie rướn tới gần hơn và thì thầm:

"Cô ấy đang hỏi chị thích kiểu nào hơn? A hay B?"

Irene thì thấm đáp lại:

"Chị nên chọn cái nào?"

"A" Jennie đáp

Irene gật đầu và quay lại hướng Seulgi, chị bắt buộc bản thân bình tĩnh lại và hắng giọng sau đó lên tiếng:

"A"

Seulgi gật đầu một cách nghi ngờ và nói:

"Đó là 3-1, vì vậy tôi đoán A rồi"

Jennie vui vẻ gật đầu với Jisoo nhưng Jisoo lờ nàng và quay đi. Sau một vài cuộc thảo luận, tất cả bọn họ bắt tay vào việc.

Mino dẫn Jennie và Jisoo đến phòng thay đồ. Jennie có một bộ đồ màu đen vừa vặn với nàng và mang lại cho nàng một thân hình thực sự đẹp. Jisoo có một chiếc váy đen, nó đơn giản nhưng thanh lịch. Họ đến phòng thay đồ để làm tóc và trang điểm. Phải mất gần một giờ để làm như vậy. Trong khi chờ Jennie làm tóc xong, Irene rời phòng thay đồ và đi dạo quanh trường quay.

Chị đang chiêm ngưỡng một nơi nào đó khi một giọng nói phía sau làm chị sợ hãi.

"Có thấy cái gì làm cô hứng thú không?"

Irene thực sự nhảy dựng lên,chị thật sự hoảng hốt bởi giọng nói phát ra từ hư không.

Chậm rãi quay đầu lại, chị thấy ai đó không ngờ được. Đó là Seulgi, và khoảnh khắc đó, cô ấy đang nhìn Irene như muốn cười nhưng cô ấy buộc phải kiềm lại vì cách cư xử.

Irene vỗ ngực khi thấy đó là Seulgi. Seulgi mỉm cười một chút và hỏi:

"Tôi làm cô sợ hả?"

Irene hít một hơi thật sâu và nói:

"Sẽ là quá rõ ràng để nói dối bây giờ"

Seulgi cười khúc khích và nói:

"Vâng đúng vậy"

Bầu không khí trở nên hơi khó xử sau đó. Không ai lên tiếng. Irene suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Vậy, cô đến từ Paris sao?,Cô không giống người địa phương"

Seulgi mỉm cười và nói:

"Không, tôi thậm chí không ở lại Paris, tôi chỉ có một chuyến đi ngắn đến đây cô biết đó, vì công việc"

Irene gật đầu và nói:

"Tôi hiểu "

"Muốn đoán tôi đến từ đâu không?" Seulgi hỏi

Irene lắc đầu và nói:

"Tôi dở mấy trò đoán đố này lắm"

"Thôi nào hãy thử đi" Seulgi nói

Irene nhìn vào mặt Seulgi và nói:

"Ai Cập?"

Seulgi chớp mắt và đơ ra một lúc, sau một lúc, cô ấy hỏi:

"Cô đang nghiêm túc đó hả?"

Irene gật đầu một cách chân thành và nói:

"Tại sao?"

Seulgi ngưng một lúc và bắt đầu cười phá ra, cô ấy cười và nói:

"Cô thật sự rất tệ trong việc đoán đố"

Khuôn mặt Irene hơi đỏ lên và nói:

"Này!"

Seulgi buộc bản thân bình tĩnh lại và nói:

"Đó là một lần đoán rất tệ, hãy thử lại nào"

Irene lại suy nghĩ và nói:

"Trung Quốc?"

Seulgi lắc đầu và nhìn vào Irene để đợi đáp án tiếp theo, Irene nhíu mày và nói:

"Chúng ta thật sự phải làm chuyện này sao?"

Seulgi gật đầu và nói:

"Đúng"

Irene nhíu mày và đoán:

"Nhật Bản?"

"Ôi Chúa ơi, cô là người đoán tệ nhất tôi từng biết đó" Seulgi kêu lên

"Tôi không chắc rằng mình có nên phản biện lại không" Irene nói

"Không bởi vì đó không phải là điều xấu" Seulgi mỉm cười và trả lời

"Làm thế nào là người đoán tệ nhất mà cô đã gặp lại là một điều tốt?" Irene hỏi

"Chúng ta hãy đừng tìm hiểu điều đó" Seulgi nói và nháy mắt với Irene

Nhìn Seulgi, Irene không thể kiểm soát được hỏi:

"Cô luôn luôn như thế này sao?"

"Như thế nào?" Seulgi hỏi

"Như thế này, mỉm cười và cô biết đó, nói đùa, bất cứ điều gì"

Seulgi cau mày một lúc rồi nói:

"Tôi không chắc, tôi không nghĩ vậy, hoặc có lẽ? Tôi chưa bao giờ nghe những từ này mô tả về tôi"

Seulgi nhún vai và nói:

"Được rồi một lần đoán cuối cùng, và tôi sẽ nói với cô câu trả lời đúng và cô chính thức là người đoán tệ nhất tôi từng gặp"

Irene nheo mắt và nói:

"Một gợi ý?"

Seulgi suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Tôi không biết nên đưa ra mẹo gì, nó quá dễ, đừng suy nghĩ quá nhiều"

"Phải có một cái gì đó cô có thể nói với tôi chứ" Irene nói

Seulgi nhìn Irene và cuối cùng nói:

"Được rồi, cô"

Irene cau mày và nói:

"Cô? Như là tôi á hả?"

Seulgi gật đầu, Irene nghĩ và lầm bầm:

"Tôi, tên tôi là Irene, Irene, Ireland?"

Seulgi  lắc đầu một cách không thể tin được và nói:

"Tôi không nói nên lời luôn"

"Gì chứ?" Irene thất vọng phàn nàn

"Tôi đến từ Hàn Quốc!" Seulgi kêu lên

"Vậy thì liên quan gì đến tôi?" Irene hỏi

"Cô không phải đến từ Hàn Quốc à?" Seulgi hỏi

Irene im lặng, chị nhướng mày và trịnh trọng nói:

"Tôi không nghĩ câu trả lời sẽ dễ đến thế"

Seulgi chậm rãi gật đầu và nói:

"Vâng, hoàn toàn dễ"

Irene nhìn Seulgi và nói:

"Để biện hộ cho bản thân, cô không giống người Hàn Quốc lắm"

"Tên tôi là Kang Seulgi, mọi thứ của cái tên này đều liên quan đến Hàn Quốc" Seulgi cười khúc khích và nói

Chỉ vừa nhận ra sự thật này, khuôn mặt của Irene sáng lên và nói:

"Yeah"

Seulgi mỉm cười và nói:

"Dù sao đi nữa, cô chính thức là người đoán tệ nhất trong cuộc đời tôi"

Irene nhún vai và nói:

"Chả quan tâm"

Seulgi bắt đầu cười khúc khích, Irene nhìn cô ấy mà không nói hay làm gì ngoài một nụ cười cũng nở trên mặt chị. Sau một lúc, Irene hít một hơi thật sâu và nói:

"Vậy, cô Kang-"

Trước khi Irene có thể kết thúc, Seulgi đã cắt lời chị:

"Gọi tôi là Seulgi"

Irene đợi một lúc rồi gật đầu và nói:

"Cô Seulgi"

Điều đó khiến Seulgi cười nhiều hơn, qua hơi thở của mình, Seulgi nói lại:

"Đừng gọi tôi là cô, đồ ngớ ngẩn"

Mặt Irene đỏ lên một chút và chị nói:

"Tôi đã tự hỏi nếu cô-"

Ngay trước khi chị có thể kết thúc câu hỏi, điện thoại của Seulgi reo lên. Seulgi nhìn Irene xin lỗi  và nhấc điện thoại lên.

"Vâng?"

"Được"

"Bây giờ"

"Tôi sẽ tới đó ngay"

Sau đó, cô ấy bỏ điện thoại ra và nói với Irene:

"Cả hai đã sẵn sàng, chúng ta hãy đi thôi"

"Ồ" Irene trả lời, có một tí thất vọng trong giọng nói của chị.

Seulgi không để ý, nhưng cô ấy nhớ Irene đang hỏi cô ấy điều gì đó, thấy Irene cúi đầu xuống một chút, Seulgi cầm một tay của Irene và hỏi:

"Cô đang hỏi tôi cái gì sao?"

Cảm nhận được sự đụng chạm của Seulgi, Irene đỏ mặt một chút, chị ngẩng đầu lên và trả lời:

"Quên nó đi"

Seulgi kéo tay Irene và nói:

"Thôi nào, nói cho tôi biết đi!"

Irene mỉm cười một chút và nói:

"Bây giờ tới cô đoán đi"

Seulgi bị sốc trong giây lát nhưng cô ấy ngay lập tức hiểu Irene đang nói gì, cô ấy lại bắt đầu cười và cuối cùng sau khi bình tĩnh lại một chút, cô ấy lắc đầu và nói:

"Cô đúng là không thể tin được"

Irene nhún vai và nói:

"Đó là trò chơi của cô mà"

Seulgi gật đầu và nói:

"Thử thách được chấp nhận"

"Tôi có bao nhiêu lần đoán?" Seulgi hỏi

"Chỉ một" Irene nói

Đôi mắt của Seulgi mở to và cô ấy nói:

"Điều đó không công bằng"

Irene vui vẻ nhìn Seulgi và nói:

"Vâng, tôi biết"

Ngay khi cô ấy định phản kháng lần nữa, Seulgi nhận được một cuộc gọi khác để thúc giục cô ấy  đến trường quay. Cô ấy  cúp điện thoại rồi nói với Irene:

"Tôi sẽ đưa ra dự đoán sau"

Irene gật đầu và nói:

"Chắc chắn rồi"

Seulgi mỉm cười và nói:

"Thật tuyệt khi nói chuyện với cô"

Irene mỉm cười lại và nói:

"Cô cũng vậy"

"Đi nào?" Seulgi hỏi

Irene gật đầu, họ cùng nhau đi đến phòng chụp ảnh

Jennie và Jisoo đã đợi ở đó một lúc. Jennie đang ngồi ở một chiếc ghế bên cạnh trong khi Jisoo đang thư giãn cơ mặt bên cạnh. Cô  đang làm một số khuôn mặt để giãn cơ mặt và trông hoàn toàn dễ thương. Jennie hành động như thể nàng đang lướt điện thoại của mình nhưng thực ra nàng  đang bí mật theo dõi Jisoo mọi lúc.

Sau khi chờ đợi, Seulgi đến cùng với Irene. Jennie cảm thấy ngạc nhiên nhưng nàng không nói hay hỏi bất cứ điều gì. Seulgi đứng ở bàn của nhiếp ảnh gia và tập hợp tất cả nhân viên xung quanh.

Irene bước tới chỗ của Jennie. Chị hỏi:

"Mọi thứ đã xong?"

Jennie gật đầu, nàng nhìn Jisoo và hỏi:

"Chị đã ở đâu?"

"Không đâu cả" Irene nhanh chóng trả lời và quay đầu đi

Nhưng Jennie đã nhận ra đôi tai của Irene chuyển sang màu đỏ. Nàng dõi theo tầm nhìn của Irene và rồi nhận ra Irene đang nhìn Seulgi. Đôi mắt của Jennie mở to và nàng kêu lên:

"Ôi chúa ơi! Cô Kang sao?"

Đôi mắt của Irene mở to và chị nhanh chóng che miệng Jennie bằng tay mình, chị nhìn chằm chằm và Jennie và nói:

"Làm sao em biết?"

Jennie cười khúc khích và ra hiệu cho Irene buông nàng ra. Irene buông Jennie ra và Jennie nói:

"Chà điều đó khá rõ ràng, chị đã nhìn chằm chằm vào cô ấy như một tên biến thái theo đúng nghĩa đen trong vài giờ qua"

Irene chạm vào mặt mình và lầm bầm:

"Có thật không?"

Jennie tự tin gật đầu và nói:

"Vâng"

"Vậy, tại sao chị lại nhìn chằm chằm vào người ta suốt thế?" Jennie hỏi

Irene quay đầu đi và khẽ lầm bầm:

"Em biết mà"

"Biết gì chứ?" Jennie mỉm cười và tiếp tục hỏi

Irene hít một hơi thật sâu và nói:

"Chị hứng thú"

"Với cái gì?" Jennie hỏi

Irene quay đầu về phía Seulgi, cô ấy đang bận rộn sắp xếp công việc của mọi người, Irene mỉm cười và nói:

"Với cô ấy"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro