sáu,
Jimin
Tôi thật vụng về.
Tôi không thể tin được rằng tôi thực sự đã ngã vào người cậu ấy. Nhưng... khoảng cách giữa chúng tôi thực sự rất gần... vì thế... gần quá... tôi có thể... nghe thấy từng nhịp đập nơi tim cậu ấy. Nó không hề chậm chút nào. Nó giống như một bài hát ru, một giai điệu tôi luôn mơ ước được thưởng thức. Và cuối cùng tôi đã làm được.
Nhưng cậu ấy... ôi Chúa, cậu ấy thật đẹp. Tôi không thể ngưng nhìn chằm chằm vào gương mặt như tạc tượng kia được. Cậu ấy như một loại thuốc vậy. Một loại thuốc tôi sẵn sàng dùng hàng ngày cho đến khi cuộc đời này kết thúc.
Một lần nữa, bàn tay tôi chạm vào người cậu khi tôi ngã. Chúng tôi sinh ra là để nắm lấy tay nhau.
•
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro