11 Lệ Khí Chu Đối Đầu Triệu Viễn Chu

Triệu Uyển Nhi trở thành Bạch Trạch Thần Nữ đời mới, Ly Luân tuân theo ước hẹn với Bạch Trạch Thần Nữ tiền nhiệm, trở về nơi sinh ra tiếp nhận ba trăm năm diện bích tư quá, nói trắng ra là phong ấn.

"Đừng có bộ dạng khổ đại thâm thù như vậy, chẳng phải chỉ ba trăm năm thôi sao, một đám mây ở Đại Hoang cũng có thể lơ lửng trên trời hai trăm năm."

"Ngươi còn biết thành ngữ khổ đại thâm thù." Triệu Viễn Chu luôn bị Ly Luân chọc cười bất ngờ.

"Ta xem rất nhiều thoại bản nhân gian, bây giờ ta cũng rất hiểu con người rồi." Ly Luân huênh hoang nói.

"Chỉ là, ta không thể thời khắc ở bên cạnh ngươi, A Yếm, ngươi nhất định phải bảo vệ tốt bản thân, có chuyện gì cứ để cái hồ lô rách kia xông lên trước."

Hồ·(lô)·(xanh)·rách: Đầu gỗ, ngươi có lịch sự không hả?

"Ta sẽ thương lượng với Bạch Trạch Thần Nữ, tranh thủ để ngươi ra sớm một chút, bây giờ lệ khí hóa hình không biết trốn ở đâu, Đại Hoang cần chúng ta cùng nhau bảo vệ."

"Được, đều nghe A Yếm." Ly Luân thích nghe tất cả kế hoạch sắp xếp của Chu Yếm đều có sự tồn tại của hắn.

Rời khỏi Hòe Giang Cốc, Triệu Viễn Chu trở về miếu Sơn Thần, quả nhiên, Triệu Uyển Nhi và Anh Chiêu đều đang đợi y.

"Có phải lệ khí hiện thân rồi không?" Triệu Viễn Chu còn tưởng là lệ khí xuất hiện, lại gây ra chuyện.

"Không phải, nhưng hắn sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện. Ta đến đây cũng là để gặp Tiểu Lam, hỏi xem nó có cách nào có thể áp chế lệ khí không."

"Ai, ai gọi ta đó?"

Tiểu Lam rời khỏi Bất Chu Sơn liền luôn duy trì nguyên hình treo ở bên hông Triệu Viễn Chu, nó thực sự lười đi bộ.

"Tiểu Lam, ngươi là tinh linh bảo vệ linh đằng, trời đất thông suốt, có cách nào có thể áp chế được cái lệ khí mượn nội đan của ta tu luyện thành hình kia không?"

"Lệ khí? Hắn là thứ vĩnh viễn không thể giết chết." Trong nhận thức của tiểu hồ lô xanh, lệ khí giống như không khí vậy, thiên đạo cho phép và thừa nhận sự tồn tại của chúng, vậy thì chúng không thể bị tiêu diệt hoàn toàn.

Triệu Viễn Chu biết dù là Bạch Trạch thần lực hay lệ khí đều chỉ là một phần của vòng tuần hoàn trời đất, chúng sẽ không tiêu vong.

Nhưng tình hình hiện tại rất phức tạp nguy cấp, nếu lệ khí vẫn còn trong một cái vật chứa có lý trí nào đó thì còn dễ giải quyết, nhưng hắn trực tiếp mang theo nội đan tu luyện thành hình, chạy loạn khắp nơi, vậy thì Đại Hoang nhân gian chẳng phải là mặc hắn muốn làm gì thì làm sao.

"Nhưng cũng đừng quá lo lắng, A Yếm chẳng phải có linh đằng thần lực sao, thêm Uyển Nhi kế thừa Bạch Trạch thần lực, còn có ta cái hồ lô này nữa, cùng lắm thì hút hắn vào bụng, nhốt chết hắn!"

"Ngươi nói thật sao?" Triệu Viễn Chu nắm lấy trọng điểm.

"Đương nhiên rồi, đừng có coi thường linh đằng thần lực được không? Đó chính là kế thừa thần uy dồi dào của Hỗn Độn Thanh Liên đó..."

"Không phải, ta nói là, ngươi có thể hấp thụ áp chế lệ khí..." Triệu Viễn Chu giải thích.

"Ờ...... chắc là được thôi, ta cũng không biết nữa, chủ yếu là ta sợ cái tên đó thối quá..." Tiểu Lam có chút không chắc chắn, bởi vì nó chưa thử bao giờ.

Lệ khí Chu đang lang thang ở nơi khác đột ngột hắt hơi một cái: Hắt xì! Ai mắng ta thối!

"Lệ khí chỉ hung thôi, hắn không thối đâu..." Nếu không phải lệ khí ở trên người Triệu Viễn Chu nhiều năm như vậy, Triệu Viễn Chu sợ bị hiểu lầm, hiếm khi biện hộ cho lệ khí một phen.

......

"Thì ra ngươi ở đây." Lệ khí Chu mượn cảm ứng giữa bản thể nội đan Chu Yếm và thần hồn của y, trong nháy mắt đã biết vị trí của y, nóng lòng muốn đi gặp y.

Nơi khác, Triệu Viễn Chu rời khỏi miếu Sơn Thần, lặng lẽ đứng ở một nơi nào đó trong Đại Hoang. Y biết lệ khí nhất định sẽ đến tìm y, mà họ lại hoàn toàn không biết gì về lệ khí hiện tại, đành phải dụ hắn ra thử dò xét một phen.

"Chu Yếm, ngươi đang đợi ta sao?"

"Ta đã chọn ngươi, ngươi không thể nào thoát khỏi ta được." Lệ khí Chu cười cuồng ngạo đáng sợ, Triệu Viễn Chu đột nhiên cảm thấy cảnh tượng này có chút quen thuộc, giống hệt như kiếp trước y và Ly Luân đối đầu nhau, đáng tiếc là, y và lệ khí không có một chút tình cảm nào, nếu thực sự phải nói, thì chỉ còn lại hận thù.

"Ngươi sở hữu thân thể bất tử bất diệt, ta sở hữu sức mạnh diệt thế, chúng ta sinh ra vốn dĩ là để ở bên nhau, ôm lấy ta đi, chúng ta sẽ cùng nhau đạt đến đỉnh cao." Lệ khí Chu vẫn như cũ dụ dỗ Triệu Viễn Chu.

Ly Luân đang điên cuồng bế quan tu luyện: Trời sinh một đôi? Phì! Hỏi ta chưa hả?

"Tiểu Lam, thế nào rồi?" Triệu Viễn Chu cảnh giác nhìn chằm chằm vào lệ khí trước mắt, nhỏ giọng hỏi tiểu hồ lô xanh bên hông, xem có thể một lần hành động bắt được lệ khí không.

"Ừm? Còn có một cái móc khóa nhỏ nữa?" Lệ khí Chu giống như một đứa trẻ phát hiện ra đồ chơi thú vị, lộ ra nụ cười ngây thơ tàn nhẫn.

Tiểu hồ lô xanh vốn định giả chết: ...... Ngươi mới là móc khóa, cả nhà ngươi đều là móc khóa! @¥%!#¥...%&......

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro