[Ly Yếm] Đầu Xuân

Đoản ngắn

Note: Trôn có lài ( ͡° ͜ʖ ͡°)


Không hiểu vì sao, bụng dưới của Chu Yếm căng phồng, xung quanh ướt át đáng thương. Chu Yếm không khóc thành tiếng được nữa, chỉ có thể co rúm lại trừng con yêu quái đang chơi đùa với cái huyệt mềm mại của mình. Ly Luân chưa từng thấy chỗ này, sờ vào ướt át lại mềm mại, dù bị hắn dùng dây leo xâm phạm đến mức này, cũng chỉ co rút lại nhả nước.

"Sờ vào hơi nóng..." Ly Luân nghi hoặc xoa nắn âm hộ của Chu Yếm, tiến người lại gần nhìn cậu, tay còn lại ấn đùi cậu xuống giường. "Ta chơi quá trớn rồi sao?"

Lá hòe che kín bầu trời bị gió thổi lay động, hé ra một khe hở, tiếng chim hót bên ngoài khiến Chu Yếm hoàn hồn. Cậu theo bản năng ôm lấy cổ Ly Luân, đè người hắn xuống, dù cho dây leo sũng nước trong huyệt cũng theo động tác của cậu mà cọ xát loạn xạ trong huyệt đạo. Đến khi tầm mắt của cậu hoàn toàn không nhìn thấy trời nữa, mới chậm rãi lên tiếng, "Không được... có chim... chỗ này không tốt."

Ly Luân thẳng người lên, lại thấy Chu Yếm run rẩy muốn kéo hắn trở lại, bất đắc dĩ, chỉ điều khiển lá hòe che chắn lại. "Ta chơi một lát hay nó chơi một lát?"

Âm hộ đỏ ửng hơi sưng, rõ ràng bị dây leo kia chơi đùa một lúc rồi, theo lời nói, Ly Luân lại cố ý nhét dây leo vào sâu hơn, đến khi Chu Yếm căng đến khóc thành tiếng mới thôi.

"Ngươi chơi... nó ra ngoài..."

Chu Yếm lần đầu tiên đón nhận xuân triều, chỉ tưởng rằng Ly Luân sẽ cứ thế xoa nắn huyệt mà chơi, nào có ngờ đến ý nghĩ của Ly Luân. Bụng dưới của khỉ trắng dần dần xẹp xuống theo dây leo rút ra, trong huyệt lại không khống chế được mà phun nước, lần này không có dây leo hứng, ướt sũng rơi xuống giường.

"Rất mềm..." Chu Yếm nghe thấy lời hòe quỷ nói, âm hộ hơi sưng bị hắn nắm trong tay chơi đùa, huyệt động không bao lâu lại run rẩy nhả nước ra.

Đầu ngón tay của Ly Luân đâm vào trong huyệt, theo cái động nhỏ không khép lại được mà banh ra một chút, muốn nghiên cứu thấu đáo tổ chức bên trong con sò này, mắt nhìn chằm chằm vào cái huyệt không rời, yết hầu khẽ động, không tự chủ được mà nuốt nước bọt. "Tò mò bên trong như thế nào." Ly Luân giải thích, bụng ngón tay áp sát vách huyệt chậm rãi sờ soạng, ngón tay từng chút một đưa vào trong, khiến Chu Yếm khép chân lại kháng cự.

"Nói là cho ta chơi mà." Ly Luân lên tiếng, lại banh chân cậu ra, càng tỉ mỉ vuốt ve từng tấc trong hoa huyệt mềm mại của Chu Yếm, bụng ngón tay đè lên thịt mềm không nhịn được mà sờ soạng, kích thích huyệt đạo co rút phun nước.

Chu Yếm run rẩy, nhiều lần cao trào kích thích khiến lông tơ của cậu dựng cả lên. "Đừng chơi nữa..." Cậu có chút suy sụp, ngay cả ánh mắt cũng tan rã. Cậu nhìn hòe quỷ kia cúi đầu tiến lại gần, môi lưỡi bao bọc lấy cả cái huyệt của mình.

Lưỡi mềm mại tùy ý quậy phá trong huyệt cậu, vét sạch nước dịch mới sản xuất, mặt lưỡi không hề do dự mà tiến sâu vào từng chỗ, có chỗ không với tới, hòe quỷ vô thức cọ xát gần hơn. Đầu mũi vừa vặn cọ qua âm hộ, tay vòng qua bên mặt vỗ về cái đuôi lông xù đang bất an quấn lấy, nhẹ nhàng mút vào, ép khỉ trắng nhả ra nhiều mật dịch hơn.

"Đừng ngất... A Yếm, xuân triều của ngươi còn chưa qua." Ly Luân quấn hai chân cậu lên eo mình, trầm giọng nói. Cái huyệt đỏ ửng nuốt chửng đồ vật của hắn vẫn có chút khó khăn, chỉ một cái đã bị hòe quỷ đẩy đến vị trí dưới rốn. "Ngươi trông vẫn đỏ quá."

Căng... càng căng hơn, Chu Yếm sắp ngất đi, chỉ có huyệt đạo vẫn không ngừng mút vào mút ra.

"Ngon lắm, A Yếm."

"Ta rất sẵn lòng giúp ngươi xử lý xuân triều."

////

Kkk tui nhận ra mấy bà Trung ship Ly Chu rất thích song tính =))))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro