6

Warning: xíu xiu smut gần cuối ('▽'ʃ♡ƪ)

___








Và thế là họ kết hôn, Katsuki với một bó hoa cháy xém và Izuku với vết máu trên cổ áo. Mẹ Inko khóc và bố Masaru khóc và All Might cố ý mỉm cười trong suốt buổi lễ, và lần này Izuku lắng nghe từng lời được nói. Mặt trời vừa lặn vào thời điểm họ nói con đồng ý. Được bao quanh bởi những người cậu yêu thương nhất trên thế giới, Izuku cúi xuống và trao cho vợ mình nụ hôn đầu tiên trong số rất nhiều người.

Mọi người vỗ tay và cắt bánh sau đó. Ai đó, có lẽ là Kaminari, đã đánh cắp những chiếc bánh nhỏ để trang trí và thay thế chúng bằng mô hình All Might hành động và Godzilla. All Might được dán khuôn mặt của Izuku lên, và tên Bakugou được viết trên lưng Godzilla bằng bút sắc nét. Kacchan đảo mắt và Izuku cười, sau đó cậu hôn em lần nữa vì giờ cậu đã được phép làm điều đó. Họ đút bánh cho nhau. Đó là vị sô cô la và cà phê. Kacchan tinh nghịch bôi một ít kem lên mũi Izuku.

Bữa tối rất ngon miệng, mặc dù Izuku làm loạn với đôi đũa của mình vì Kacchan không chịu buông tay thuận của cậu ra. Không sao hết. Dù sao thì cuối cùng em đút cũng cho cậu ăn, mặc dù một nửa bạn học cũ của họ đã giả tiếng động buồn nôn với cả hai. Kacchan bật lại họ. Izuku cũng bật lại ngoại trừ mẹ cậu ở ngay bên cạnh vì cậu không muốn xúc phạm bà.

Những chiếc đèn lồng đung đưa trong gió đêm khi những người phục vụ dọn đi món tráng miệng thạch hoa anh đào cuối cùng. Kacchan trộm một ngụm sâm panh của Izuku. "Này. Điều gì đã khiến mày quyết định nói với tao?"

Cậu chơi đùa với những ngón tay của em. Em đã chọn nhẫn cưới và chiếc nhẫn của em nằm rất đẹp trên ngón áp út. Bằng kim cương và màu vàng trắng. "Tôi đang chạy trốn và cảm thấy tiếc cho bản thân thì một quý ông lớn tuổi dừng lại trò chuyện với tôi. Ông ấy đã nói với tôi rằng tôi sẽ hối tiếc về những gì tôi đã không nói nhiều hơn là những gì tôi đã nói. Thực ra, ông ấy chắc hẳn là một trong những người thân của em. Ông ấy không phải người thân tôi. Ông ấy bị mù và đeo bình dưỡng khí?"

Kacchan cau mày. "Nghe có vẻ không quen lắm. Ông ta ở đâu?"

Izuku chỉ về hướng ông ta. Ông và những người bạn kỳ quặc của mình đang ngồi ở một chiếc bàn gần phía sau. Kacchan huých mẹ em. "Mẹ, chúng ta có biết ông lão đó không?"

Mitsuki lau đi vết son bóng dính trên mặt Kacchan bằng ngón tay cái của mình. "Không, mẹ không nghĩ vậy. Inko?"

"Hửm?"

Izuku chỉ ra người lạ. Biểu hiện của Inko trở nên khá kém ấn tượng. "Ồ. Ông ta nói gì với con?"

"Ông ấy chỉ ngồi xuống và hỏi có chuyện gì vậy con trai."

"Con trai à," Inko nói thẳng thừng. Bằng cách nào đó, người lạ khiếm thị đã lọt vào mắt bà và thu mình vào chỗ ngồi của ông ta.

Izuku nghiêng đầu. "Mẹ có biết ông ấy không?"

"Không," Inko nói một cách thiếu thuyết phục. "Xin thứ lỗi cho tôi một phút."

Họ nhìn bà ấy đi. Yaomomo tiến đến bàn chính với Todoroki theo sau. "Jirou đã viết cho hai cậu một bài hát," cô nói và chỉ vào sân khấu nơi Jirou đang cố trốn sau cây đàn guitar của mình. "Cậu ấy đang hỏi hai cậu có muốn nghe không."

"Chắc chắn rồi," Izuku nói và nắm lấy tay vợ mình. "Sẵn sàng cho điệu nhảy đầu tiên của chúng ta chưa?"

___

Sau đó, khi bữa tiệc kết thúc và các vị khách đã ra về và Izuku hứa với Hitoshi về sự phục tùng vĩnh viễn của mình, họ quay trở lại khách sạn và ngắm hoa anh đào trên đường đi. Chiếc váy công chúa bồng bềnh của Kacchan có chút nhăn nhúm nhưng em có vẻ không quan tâm. Em dẫn cậu trở lại phòng cô dâu. Nó đơn giản nhưng rất đẹp. Ai đó, Izuku lo lắng nhận ra, đã để lại những cánh hoa trên giường.

Kacchan rên rỉ và cởi giày cao gót. "Tao cần phải bỏ cái thứ chết tiệt này ra khỏi mặt. Đợi ở đây để tao tắm."

"Được rồi," Izuku nói, và cố gắng ngồi yên đúng ba phút trước khi phải vùi mặt vào gối.

Họ đã kết hôn. Họ đã kết hôn và ở chung một phòng và một chiếc giường. Izuku biết điều gì sẽ xảy ra vào đêm tân hôn của bạn, nhưng cậu mới hai mươi bốn tuổi và mới chỉ có (hoặc một vài) nụ hôn đầu tiên, còn Kacchan đang tắm trong phòng tắm và em sẽ bước ra và thấy cậu hành xử như một thiếu niên. "Hãy bình tĩnh nào," cậu rít lên với chính mình và đi chỉnh lại mái tóc của mình trước gương. Cậu có mùi dễ ngửi. Cậu trông ổn. "Kacchan sẽ không cưới mình nếu em ấy không thấy mình hấp dẫn chút nào, phải không?"

"Anh đẹp trai mà," Kacchan nói. "Em đang lấy quần áo, đừng nhìn."

Cậu nhắm mắt lại một cách nghiêm túc. Tiếng vải kêu sột soạt, rồi em thở dài. "Được rồi. Quay lại đi."

Izuku quay lại. Và rồi bộ não của cậu quyết định ngừng hoạt động.

Tai của Kacchan đỏ rực. "Đừng có cười đấy."

Izuku không cười. Izuku không thể phát ra âm thanh, bởi vì những từ duy nhất cậu biết lúc này là vải ren, màu trắngtất dài. Cậu thực sự không biết phải nhìn đi đâu.

Em giải quyết vấn đề đó cho cậu bằng cách từ từ tiến lại gần, vẻ mặt do dự và có chút từ tốn. "Anh có thích nó không?"

Không nói một lời, Izuku gật đầu. "Anh được phép nhìn mà," em nhẹ nhàng nói với cậu, như thể em không chắc liệu mình có muốn được nhìn vào chính mình hay không. "Bây giờ chúng ta đã kết hôn. Và em đã mua món đặc biệt này cho anh."

"Tôi– em hấp dẫn một cách đau đớn," Izuku cố gắng nói mà không bị vỡ giọng. Cậu đã nhìn thấy em khỏa thân, về mặt kỹ thuật, nhưng không phải như thế này, không phải khi cậu biết em ở đây vì mình. "Tôi, ừm, tôi thấy vali của mình ở đây nhưng tôi không nghĩ mình đã đóng gói đủ quần áo."

Kacchan nói: "Anh sẽ không cần quần áo trong vài ngày nữa," điều này thật không công bằng. "Izuku. Đưa em lên giường đi."

Và, được thôi. Cậu thực sự không thể nói không với điều đó, nhất là khi em bước thẳng vào vòng tay cậu và ngửa mặt lên để được hôn. Em có mùi như xà phòng và làn da em vẫn còn ấm sau khi tắm. Tim đập thình thịch, Izuku nhắm mắt lại và nghĩ, mình là người đàn ông may mắn nhất còn sống.

Em hôn cậu thật nhẹ nhàng, vẫn háo hức nhưng có chút không chắc chắn. Izuku thong thả, vòng tay quanh eo em và tập trung vào sức ép mạnh mẽ từ môi em, mở miệng đón nhận chiếc lưỡi tò mò có vị như kem đánh răng và son dưỡng môi. Em lướt những nụ hôn từ miệng đến má rồi quai hàm cậu, móc ngón tay vào nút cà vạt của anh và kéo nó ra để mình có thể chạm vào cổ cậu. "Anh đỏ bừng như vậy suốt chặng đường tới đây," em nói và gõ nhẹ vào xương đòn của cậu. Izuku không cần phải nói với em rằng đó hoàn toàn là lỗi của em.

Sẽ bớt choáng ngợp hơn khi em không nhìn thẳng vào cậu. Sau khi hôn cậu đến nghẹt thở, em tách ra, nắm tay cậu dẫn đến chiếc giường king size. Cậu thầm ngưỡng mộ em từ phía sau. Và từ phía trước, khi em đẩy cậu lên nệm và trèo vào lòng cậu.

Một cách ngập ngừng, cậu đặt tay lên đùi em. "Em là điều đẹp nhất mà tôi từng thấy," cậu nói vào cổ em. "Chúa ơi, tôi muốn hôn em."

"Vậy hãy hôn em đi," em nói, nâng cằm cậu lên. "Tất cả những gì anh muốn. Chỉ có em và anh thôi."

Cậu lướt đôi môi xuống cổ em, gặm nhấm xương đòn và ấn lưỡi mình vào hõm cổ em. Em ngửa đầu ra sau và thở một hơi dài, và cậu coi đó như lời mời hôn phớt xuống ngực cô cho đến khi chạm vào phần vải. Cậu ngồi đó, mặt đỏ bừng, cho đến khi em ấn tay cậu vào ngực mình. "Cởi quần áo cho em, Izuku."

Nghe thấy tên mình trong giọng nói của em khiến cậu rùng mình. Với những ngón tay run rẩy, cậu cởi chiếc móc đầu tiên trên áo nịt ngực của em, rồi chiếc thứ hai, rồi chiếc thứ ba, cho đến khi em chẳng còn gì ngoài chiếc quần lót và đôi tất trắng. Em thật tuyệt mĩ. Cậu cảm thấy như mình đang bốc cháy, và không cần thúc giục, cậu hôn vào xương ức của em, giữa hai bầu ngực em, và rồi, tim đập thình thịch, lướt lưỡi dọc theo một đầu ngực hồng hào.

Em thở hổn hển. Cậu làm lại lần nữa và dùng các ngón tay của mình chăm sóc bên kia cho đến khi em tan chảy trong vòng tay cậu và luồn những ngón tay vào tóc cậu. Cậu có thể ngồi đây mãi mãi, làm hài lòng em, nhưng em dựa vào cậu cho đến khi cậu nhận ra lời nhắn và ngã ngửa ra. Cậu vẫn còn mặc quần áo đầy đủ, cậu nhận ra là vậy. Những ngón tay của em thao tác nhanh chóng với các nút áo khoác và áo sơ mi của cậu để chúng có thể ở với áo nịt ngực của em trên sàn nhà.

Họ thay phiên nhau khám phá, lướt tay và môi dọc theo cơ thể nhau, ngậm miệng vào điểm nhạy cảm hoặc mút những vết hôn trên làn da mịn màng. Thật say sưa làm sao. Thời gian cứ trôi mà không có họ, không để lại gì cho họ ngoài tứ chi, những tấm lụa mềm và những tiếng rên rỉ sung sướng lặng lẽ. Izuku ngày càng táo bạo. Cậu luồn tay vào trong quần lót của em để cảm nhận sự ẩm ướt trên ngón tay, say sưa ngắm nhìn em khi cậu từ từ xoa bóp cô bé của em. "Tôi muốn cảm nhận em," cậu thì thầm vào tai em. Đỏ mặt, em dạng chân ra và kéo quần lót xuống để cho cậu xem những gì cậu muốn thấy.

Em thật ấm. Cậu tò mò hôn em, cho phép em dùng đùi mình kẹp lấy đầu cậu. Cậu không biết mình đang làm gì nhưng em dường như không bận tâm. Em thích lúc cậu liếm lấy em, và thực sự thích lúc cậu mút âm vật của em. Miệng cậu chảy nước miếng. Em mềm mại và hơi mặn, và em để cậu nghiên cứu mình bằng đôi môi và cái lưỡi thích rình mò cho đến khi em co ngón chân lại, thở hổn hển và đẩy cậu ra bằng đôi chân đi tất.

"Sướng chứ?" cậu nói và lau miệng bằng mu bàn tay.

"Ừ," em thở ra, đưa tay ra để cậu ôm mình. "Có bao cao su trong ngăn kéo đầu giường."

Ý nghĩ đó khiến cậu ấm áp hơn. "Em chắc chứ?"

"Em chắc chắn," em nói, nhìn cậu. Nó nói lên sự khao khát, tình yêu và sự thoải mái. "Hãy biến em thành của anh đi."

"Một ngày nào đó em sẽ giết chết tôi," cậu run rẩy nói. Cậu lùi ra vừa đủ lâu để lục lọi ngăn kéo, gần như bóp nát chiếc bao cao su khi em quyết định cào vào phía trước quần cậu. "Chúa ơi, ngay hôm nay em sẽ giết tôi mất."

Câu trả lời duy nhất cậu nhận được là một nụ cười toe toét. Tiếng khóa kéo của cậu kêu to một cách không tương xứng. Chậm rãi, em kéo quần cậu xuống hông, cùng với chiếc quần lót màu đen bó sát mà cậu mặc bên dưới.

Và sau đó cậu khỏa thân. Em nhìn chằm chằm vào cậu, và cậu đỏ mặt. "Ồ."

"Ừm," cậu nói, nghịch nghịch lớp vỏ bọc bao cao su. "Tôi... xin chào."

"Chúng ta sẽ cần dầu bôi trơn đấy," em nói thẳng thừng. "Lấy chai dầu và đến đây nào."

Cậu vâng lời. Phải mất hai lần cố gắng mới đeo được bao cao su vào vì cậu quá lo lắng, nhưng em lại trèo vào lòng cậu và hôn để xua đi nỗi lo. Khi họ tách ra, cậu thở hổn hển và bị kích thích. Ra lệnh, em đẩy cậu xuống và cưỡi lên người cậu. Cậu có cảm giác như mình đang nhìn lên một vị thần.

Em bôi trơn cho cậu và bản thân mình để có biện pháp tốt. Chậm rãi, thật chậm rãi, em chìm vào dương vật cậu, răng cắn vào môi dưới, cặp đùi cơ bắp run rẩy khi em đưa cậu vào từng inch dày đặc. Izuku cố gắng không ra đúng lúc đó. Em thở dài khi xuống đến dưới cùng, nhướng mày và hông vặn vẹo như thể em đang cố gắng làm quen với cậu. Hình ảnh đó in sâu vào tâm trí cậu mãi mãi và Izuku chắc chắn rằng cậu có thể chết ngay bây giờ như một người đàn ông hạnh phúc.

"Em không sao chứ?" cậu cố gắng, bóp lấy chân em. Em gật đầu, thở ra một hơi nặng nề và thử lắc hông.

Izuku rên rỉ. Cảm giác đó thật tuyệt vời, cảm xúc và sự hưng phấn tăng cường trước mỗi cú thúc cẩn thận mà em trao cho cậu. Cậu nhấc hông lên để chạm tới em, lúc đầu thật tinh tế nhưng sau đó lại chất đầy tự tin. Ngực em nảy lên theo từng chuyển động. Cậu không thể quyết định nhìn vào đâu.

"Hãy tiếp tục như vậy đi," em nói với cậu một cách ngắt quãng. "Em– âm vật của em, em có thể cảm nhận được anh đang cọ xát vào nó như thế này. Izuku, Izuku, làm em ra đi."

"Katsuki," cậu bất lực nói, nhìn đôi mắt em nhắm nghiền và cong người một cách xinh đẹp. Em kêu lên những từ vô nghĩa khi ra lần nữa, cao vút, ngọt ngào và đầy suy sụp.

Quá nhiều rồi. Izuku để mình cưỡi lên những đợt sóng tình, để bản thân kết thúc khi em đã xong việc, mạch đập dồn dập, da thịt ngứa ran và mọi cơ bắp đều hát lên những lời khen ngợi từ Katsuki. Em như người không xương nằm trên người cậu và cậu ôm lấy em vì cả quãng đời thân yêu, không cố cử động cho đến khi của cậu mềm ra và tuột ra khỏi em và cậu phải vứt chiếc bao cao su đi.

Em vui vẻ nhăn nhó khi cậu quay lại giường. Cậu đã làm điều đó. Cậu đã khiến em có cảm giác đó. "Izuku."

"Ơi?" cậu đáp, tim đập thình thịch khi em cười.

"Không có gì. Em yêu anh."

"Tôi cũng yêu em," cậu nói. Cảm giác như cậu nên mở cửa sổ và hét to điều đó với cả thế giới.

Nhưng cậu không làm vậy. Thay vào đó, cậu chui vào chăn và ôm vợ mình vào lòng, hôn lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi đang chìm trong màu vàng lộn xộn. "Tôi hơi ngốc một chút. Nên thỉnh thoảng em sẽ phải nhắc nhở tôi rằng em yêu tôi."

"Nếu em phải làm vậy," em nói, rúc đầu dưới cằm cậu và quấn chân họ vào nhau. Tất của em thật mát và mịn. "Và nghĩ rằng chúng ta gần như không hiểu được điều này. Em đã bỏ lỡ trải nghiệm có bạn trai của mình vì anh đấy."

"Đừng lo," Izuku nói và đưa tay ra phía sau để tắt đèn. Căn phòng được bao bọc trong bóng tối dễ chịu, yên tĩnh nhưng có nhịp tim của cậu vang bên tai Katsuki. "Chúng ta có cả cuộc đời để bù đắp cho điều đó."

Họ ôm nhau ngủ. Thế giới vẫn tiếp tục quay mà không có họ và mặt trăng vẫn di chuyển đều đặn trên bầu trời. Bên ngoài, gió thì thầm để ru chính mình ngủ say, từng bông hoa anh đào rời cành lặng lẽ trôi trên thảm cỏ.








___

T/N: Vậy là đám cưới bất ổn của chông vợ hài đã kết thúc viên mãn rồi 🥹 Dịch đến đâu là giãy đến đấy vì độ cuti của 2 bé: em Kat thì vã lắm rồi mà em Deku thì ngố quá không tinh ý nhận ra gì cả =))) Nhưng cuối cùng họ vẫn về bên nhau iu quó 💖

"Always where I need to be" đến đây là kết thúc, mọi người nhớ ủng hộ bạn tác giả gốc supercrunch nữa nhe 🤘🤘🤘

20.7.2024

Rine

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro