19

Vương Nguyên biết giọng của mình khi phố âm là cố ý đè thấp xuống, nhưng là công nhận thanh âm rất cao, cho nên toàn bộ quá trình đều trầm mặc, xã viên của Mộng Hạ Lưu Niên đều cho rằng cậu là người khó nói chuyện, liền không tự tìm mất mặt, hơn nữa cũng không thân thiết, cho nên mọi người đều là chọc cười Dịch Dương Thiên Tỉ, Vương Nguyên ngồi ở một bên xem náo nhiệt, cũng không cảm thấy nhàm chán.

Bởi vì Dịch Dương Thiên Tỉ không nghĩ để Vương Nguyên bại lộ thân phận trong hôm nay, cho nên cự tuyệt lời mời cùng mọi người đi KTV, nói muốn đưa cậu về, thì thế hai người dưới ánh mắt khinh bỉ "Chúng ta hiểu được" của mọi người, đi ra khỏi khách sạn.

"Vương Nguyên, cậu không muốn để mọi người biết cậu là Mỹ Nhân Trướng Hạ sao?" Vương Nguyên nghe Dịch Dương Thiên Tỉ hỏi vậy, giảo hoạt cười cười, "Không phải a, ta chỉ đang nghĩ muốn phóng một đại chiêu."

"A?" Dịch Dương Thiên Tỉ sửng sốt một chút, không biết Vương nguyên muốn làm gì, nhưng mà anh có một dự cảm, Vương Nguyên nhất định làm cho những người trong phòng vừa rồi kia hối hận không kịp.

Vương Nguyên kêu Dịch Dương Thiên Tỉ đăng nhập vào Weibo Dịch Thiên Vạn, Thiên Tỉ nghe lời đăng nhập vào, sau đó liền nhìn Vương Nguyên bình tĩnh ở trước mặt mình phát một cái Weibo.

Mỹ Nhân Trướng Hạ: Vừa mới đi theo Vạn Tuế Gia tham gia gặp mặt xã đoàn bọn họ , mọi người đều rất vui vẻ, tôi từ đầu tới cuối đều ngồi xem náo nhiệt.

Sau đó Vương Nguyên lấy điện thoại di độg của Dịch Dương Thiên Tỉ chuyển phát, Dịch Thiên Vạn: Đó là bọn họ không biết cậu là Mỹ Nhân Trướng Hạ // Mỹ Nhân Trướng Hạ: Vừa mới đi theo Vạn Tuế Gia tham gia gặp mặt xã đoàn bọn họ , mọi người đều rất vui vẻ, tôi từ đầu tới cuối đều ngồi xem náo nhiệt.

Sau khi làm xong hai việc này, Vương Nguyên liền một mình ngồi cười ngây ngô, Dịch Dương Thiên Tỉ đã hiểu, như nào là phóng đại chiêu, kết hợp với Weibo vừa rồi của xã đoàn, này quả thực chính là đạn hạt nhân, "Vương Nguyên Nhi, cậu vừa rồi là khiến tôi bị động cùng cậu làm việc xấu sao?"

"Đừng ồn, xã đoàn của cậu giúp cậu làm việc xấu thì tốt sao, tôi chỉ là tự mình làm việc xấu, sau đó phòng ngừa cậu chạy trốn cùng người khác mà thôi." Dịch Dương Thiên Tỉ nghe vậy không biết có nên khen Vương Nguyên thông minh hay không, đành phải nghẹn ra một câu, "Mỹ Nhân đại đại, mau uống thuốc cho tốt đi, các fans đã phát điên hết rồi"

"Nga, fans không ngừng điên loạn." Vương Nguyên quơ quơ di động của mình, Wechat đã bị Lưu Chí Hoành khủng bố, tất cả đều chỉ có một câu, "Trọng sắc khinh bạn, về nước lại không nói với tớ (╬ ̄ mãnh  ̄)=○#( ̄#)3 ̄) bất quá Vạn Trượng Đảng viên mãn, nhưng mà cũng không thể tha thứ."

Vì thế Vương Nguyên trả lời một câu, "A, thật ngại quá, cho là quảng cáo, cho nên không để ý". "Quảng cáo cái đầu cậu a, Vương Nguyên cậu chờ đó, mau khai thật cho tớ, rốt cuộc là sao, nhà mẹ đẻ của cậu (ý chỉ nhà ngoại của Vạn Trượng Đảng), cư nhiên cái gì cũng không biết, hợp lý sao?! Cậu nhẫn tâm như vậy sao?!" Lưu Chí Hoành ở bên kia bắt đẩu rít gào, Vương Nguyên liền không mặn không nhạt nói một cậu, "Tớ thích cậu ta, cậu ta thích tớ, sau đó tất cả trên mạng đều đã rõ a."

Sau đó hai người lại bắt đầu ở trên Wechat làm loạn cả lên, sau đó Dịch Dương Thiên Tỉ cũng bị người của xã đoàn Mộng Hạ Lưu Niên ở trên QQ oanh tạc một trận, yêu cầu bọn họ lập tức quay lại, hát Karaoke, bọn họ họ còn dám đừa giỡn, muốn thưởng thức Mỹ Nhân đại đại, kết quả Dịch Dương Thiên Tỉ trả lời một câu "Muốn thưởng thức cũng là tôi một người thưởng thức, mấy người hảo hảo chơi đi." liền off.

"A, Lưu Chí Hoành nói trên diễn đàn đều đã  phát điên rồi." Vương Nguyên đột nhiên nói, sau đó lại tiếp một câu, "Tôi đúng là một nam nhân ác độc a, cư nhiên làm nữ nhân vì tôi mà gào thét, mà tôi lại chỉ thích một người nam nhân."

Dịch Dương Thiên Tỉ đang lái xe nghe xong thì, "Phụt" một tiếng liền bật cười, "Tôi vốn nghĩ cậu chỉ quên uống thuốc lúc lên mạng thôi, không ngờ ngày thường cũng như vậy a."

"Ghét bỏ tôi sao?" Vương Nguyên liếc Dịch Dương Thiên tỉ, bĩu môi nói.

Dịch Dương Thiên Tỉ vội nói, "Không có không có, nhưng mà Vương Nguyên cậu bao nhiêu tuổi? Mới tốt nghiệp sao?"

"Tôi 26 a."

"Ách...... Cậu 22 tuổi mới bắt đầu học đại học sao."

"Sớm hơn nhiều, Nguyên ca tôi đây tài năng âm nhạc bẩm sinh, 17 tuổi đã lên đại học?"

"Thiên phú bẩm sinh mà học 9  năm đại học sao?"

"Tiểu Thiên Thiên, tôi là nói nghiêm túc, tuy là tôi học đại học 9 năm, nhưng đã lấy được bằng tiến sĩ a."

"......"

"Thế nào? Có một bạn trai là tiến sĩ âm nhạc, có cảm thấy may mắn hay không?"

"Vương Nguyên Nhi, tôi hiện tại có điểm ưu thương."

"A?"

"Tôi nhớ cậu nói sinh nhật là vào ngày 8/11, tôi năm nay cũng 26 tuổi, nói như vậy, lão tử so với cậu nhỏ hơn 20 ngày!"

"Thật kích động a, Tiểu Thiên Thiên, nhỏ hơn 20 ngày cũng là nhỏ, nhỏ hơn 1 ngày cũng là nhỏ, tóm lại tôi chính là ca ca của cậu."

"Cậu một chút cũng không phải là an ủi tôi."

"Tôi không có an ủi cậu, tôi là vui sướng khi người gặp họa."

"......" Hiện tại nên lùi hay tiến? Mỹ Nhân không uống thuốc, cảm giác không thể vui vẻ cùng cậu ta chơi đùa.

Bất quá Dịch Dương Thiên Tỉ cũng chỉ là nghĩ như vậy thôi, về đến nhà, nhìn đến ánh mắt Vương Nguyên sáng lấp lánh, hắn cảm thấy chính mình từ một thanh khống bị bẻ thành nhan khống, đặc biệt là khi Vương Nguyên chớp chớp đôi mắt nhìn mình, lại nhìn làn da trắng sữa, Dịch Dương Thiên Tỉ ho một tiếng, cố nén xúc động, sau đó Vương Nguyên lại gần anh. "Tiểu Thiên Thiên, có đồ ăn vặt không? Tôi nhớ rõ trong nước có đồ ăn vặt siêu phong phú."

"Không có, ngày mai mua." Dich Dương Thiên Tỉ, "Cậu có buồn ngủ không, có muốn ngủ một chút không??."

Bởi vì thời gian bay vừa khéo, 18:40 từ Viên xuất phát, đến thành phố B là 15:10 theo giờ Bắc Kinh, trên máy bay đã ngủ một lúc, cho nên không buồn ngủ, Vương Nguyên lắc đầu hỏi Dịch Dương Thiên Tỉ : "Buổi tối ăn cái gì a?"

Mặc dù có điểm kinh ngạc Vương Nguyên vừa mới ăn cơm trưa đã muốn ăn đồ ăn vạt cùng cơm tối, nhưng vẫn thành thật trả lời: "Xã trường không chịu buông tha chúng ta, đại khái buổi tối muốn cùng chúng ta ăn cơm."

Vương Nguyên nghĩ nghĩ vừa rồi chơi đùa như vậy có điểm hối hận nhưng thời gian lại không thể quay trở lại, rất lớn tiếng mà vỗ vai Thiên Tỉ nói, "Vậy như vậy đi, Nguyên ca tôi không kén ăn." khiến Dịch Dương Thiên Tỉ bất đắc dĩ mà xoa loạn đầu cậu.

Dịch Dương Thiên Tỉ ngồi trên sofa, Vương Nguyên liền tới ngồi lên đùi anh, nhìn anh đăng nhập QQ cùng Weibo "Vương Nguyên Nhi."

"Ân?"

"Cậu có cảm thấy...... Tôi thực tùy ý?"

"Không có a."

"Cậu xem chúng ta mới lần đầu tiên gặp mặt, tôi liền nói với người khác, cậu và tôi là......"

"Ai nha, không sao, Tiểu Thiên Thiên, tôi hiểu ý của cậu, kỳ thật chúng ta đã quen biết khá lâu, hơn nữa a, tôi vẫn luôn cảm thấy, yêu đương vốn dĩ chính là quá trình kiểm nghiệm xem hai người có thể cùng nhau đi đến tương lai hay không, hai người yêu thích lẫn nhau liền đạt điều kiện để có thể ở bên nhau lau dài, nếu ở bên nhau mà một chuyện đơn giản cứ suy xét quá nhiều thì có thể sẽ không thể tiếp tục hoặc dễ dàng từ bỏ, cho nên tình yêu mới có nhất kiến chung tình và lâu ngày sinh tình, ở bên nhau rất đơn giản, nhưng có lẽ chúng ta hai cái kia đều không thích hợp đâu? Này đối với chúng ta nói ra thì rất nhiều, cũng chỉ có đi nếm thử mới biết được, vô luận đưa ra bao nhiêu giả thiết, đều không bằng hành động thực tế, đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro