2.1. There Was One Prize I'd Cheat To Win
[Jungwon]
"Không", Jungwon buột miệng trước khi có thể kịp suy nghĩ điều gì.
Sunghoon nghiêng đầu nhìn cậu rồi chớp mắt, từ từ nhích lại gần để mũi của họ chạm vào nhau. Jungwon chỉ có thể nhìn xuống nốt ruồi trên gò má của người lớn hơn. Nó không đậm như nốt ở bên dưới khóe mắt, và nằm ngay bên sống mũi của anh.
Cậu muốn chạm thử vào nó.
"Không?" Người tóc trắng trầm giọng hỏi lại.
Jungwon nuốt nước bọt, sự chú ý của cậu lại hướng lên người kia. Cậu không định nói từ chối ngay lập tức như thế nhưng cũng không có ý định chấp nhận anh. Tâm trí cậu hỗn loạn, mọi thứ đã diễn ra quá nhanh và Sunghoon thì đang ở quá gần và-
Không, một người như Park Sunghoon không thể nào thích cậu được. Anh ấy, là của tất cả mọi người. Không thể nào đâu.
Cậu lắc lắc đầu để thoát khỏi những dòng suy nghĩ đó và cố gắng tỉnh táo lại. Ngay từ lúc người tóc trắng xuất hiện ở bữa tiệc, khả năng tự chủ của cậu đã tuột dốc xuống đáy vực và cậu đang dần cảm thấy hối hận về tất cả mọi thứ.
"Hmm," người lớn tuổi ậm ừ suy nghĩ trong giây lát rồi nở một nụ cười vô-cùng-ngây-thơ với cậu. "Chà, vậy là chúng ta không thể sao."
Hở?
"Hở?" Jungwon không hiểu cho lắm nhưng ngay sau đó Sunghoon đã vội vàng hôn cậu một lần nữa trước khi cậu có đủ thời gian để suy nghĩ về câu nói của mình.
Jungwon có thể sẽ do dự với việc hẹn hò với người tóc trắng nhưng cậu chắc chắn sẽ không từ chối việc được hôn anh. Cậu hào hứng đáp lại, những ngón tay luồn vào mái tóc bạch kim mềm mại và hơi kéo nhẹ để buộc anh phải nghiêng đầu. Tiếng rên rỉ gợi dục của Sunghoon rơi vào tai Jungwon, eo cậu bị một cánh tay của anh siết chặt một cách đau đớn, tay kia lại giơ lên ôm trọn lấy gáy cậu khiến cho người nhỏ hơn vặn vẹo người, muốn được thân mật với anh hơn.
Sunghoon để cậu làm chủ trong vài giây rồi nhẹ nhàng tách ra, khẽ thì thầm, "Mở miệng to ra nào."
Cũng không kịp đợi Jungwon nghe lời, người lớn hơn đã thu lại bàn tay từ phía sau gáy, ngón cái của anh trượt vào trong khoang miệng cậu để buộc cậu phải há miệng to hơn, trong khi đó những ngón tay còn lại của anh nắm lấy cằm cậu. Sunghoon nghiêng đầu và liếm vào bên trong, lưỡi của anh lướt qua ngón tay cái và bắt lấy đầu lưỡi của cậu.
Jungwon cảm thấy bực mình trước hành động thô lỗ ấy, cậu bỗng nhiên cảm thấy thật bất lực và bị kích thích một cách đáng xấu hổ. Mùi hương của người lớn hơn, hương dâu và cồn đọng lại trên môi cậu. Bàn tay khô ráp của anh, trong lúc Jungwon còn đang mơ màng, đã luồn vào bên trong áo cậu, siết chặt vòng eo một cách đau đớn, còn cả ngón tay vẫn còn đang nằm lì bên trong miệng vẫn chưa có dấu hiệu rút lui... khiến cậu có cảm giác quá nhiều nhưng dường như lại cũng chưa đủ. Cậu muốn rúc vào gần Sunghoon hơn dù cho giữa họ đã không còn khoảng cách, muốn ôm chặt lấy anh cho đến khi cả hai đều phải rên lên vì đau đớn. Cậu kéo mái tóc mềm của anh làm cho Sunghoon phải bật thốt lên một tiếng rên rỉ, âm thanh mờ ám ấy lọt qua kẽ răng và xuyên thẳng xuống hạ thân của Jungwon.
Mẹ kiếp.
Người tóc trắng rời khỏi môi cậu và giơ tay lên nắm lấy cằm người nhỏ hơn để ngăn không cho cậu hôn đến một lần nữa. Jungwon phát ra một tiếng bực bội khi bị cản lại và cậu đã chơi xấu bằng cách giật tóc người kia một lần nữa trước khi anh có thể tiếp tục ngăn cậu lại.
Đôi mắt của Sunghoon tối sầm, đồng tử mở to. Mái tóc trắng của anh rối bù lên và đôi môi của anh trông như bị ăn tươi nuốt sống. Màu hồng hồng bên dưới lớp 'bạc' lấp lánh.
Anh ấy quá đẹp và Jungwon muốn làm chuyện ấy với anh quá.
"Lại lần nữa đi anh," cậu khẽ thì thầm trong khi ngón tay cái vẫn còn nằm trong miệng, nước miếng của cậu cũng theo đó mà chảy xuống tay của Sunghoon. Nhưng anh thậm chí còn chẳng quan tâm đến điều đó.
Người tóc trắng rút lại ngón tay của mình ra khỏi miệng Jungwon và cúi xuống mút lấy nó, cười toe toét và lè lưỡi ra vờn quanh đầu ngón tay, trong khi đó ánh mắt anh vẫn dán chặt lên người sau.
Hầu kết Jungwon lăn nhẹ khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Đau quá. Cậu đã cương đến mức dường như chỉ một cái chạm nhẹ vào nó thôi cũng có thể khiến cậu phát điên.
Sunghoon buông tha cho ngón tay cái của mình và tiếp tục đặt xuống môi cậu một nụ hôn ngọt ngào, hai tay anh vòng qua ôm lấy mảnh eo của cậu. Jungwon ngay lập tức muốn làm cho nụ hôn sâu hơn nhưng lần nào người lớn hơn cũng quay mặt đi rồi lại tiếp túc rải xuống những nụ hôn vụn vặt lên môi cậu, cố tình lờ đi những tiếng thút thít khó chịu và những lần bị người sau giật tóc.
"Hẹn hò với anh đi," người lớn hơn thì thầm giữa những nụ hôn.
Jungwon không trả lời, đầu óc cậu vẫn còn đang quay cuồng. Cậu đang cương và đang phải cố gắng để không cọ thân dưới của mình vào bụng Sunghoon. Những nụ hôn nhỏ vụn kia còn lâu mới khiến cậu xuống và người trước mặt vẫn không chịu thỏa mãn cậu.
Một bên dái tai bất thình lình bị liếm khiến cậu giật mình ngã nhào về phía trước như thể đang bị sốc. Sunghoon làm lại một lần nữa khiến Jungwon rên rỉ trước khoái cảm đó, cậu bắt đầu cọ xát thân dưới của mình và thở hổn hển vì sự ma sát.
"Chỉ cần nói đồng ý thôi và anh sẽ chăm sóc em, đi nào." Người lớn hơn thúc giục, anh cố tình nhấn mạnh lời nói của mình bằng một cú nhấp mạnh vào eo người nhỏ để tiến vào sâu hơn.
"A-Anh ơi-"
"Nói đồng ý đi, Jungwon à."
Jungwon nhắm nghiền mắt lại, há miệng thở dốc khi cậu bắt đầu di chuyển nhanh hơn trên người người lớn. Cậu biết lẽ ra họ không nên làm chuyện này ở hiên nhà. Bất cứ ai cũng có thể đột nhiên đi ra ngoài và nhìn thấy họ. Tuy nhiên, ý tưởng phải dừng lại ngay trước khi cậu kịp xuất tinh dường như còn tệ hơn cả việc bị nhìn thấy.
Và cậu sắp ra. Sắp rồi-
Đôi mắt của Jungwon hoảng hốt mở to khi Sunghoon ép buộc cậu phải dừng lại chuyển động của mình bằng việc siết chặt lấy eo cậu một cách quá đau đớn, cơ thể họ chỉ cách nhau có vài inch. Dạ dày của cậu quặn thắt trước cảm giác trống rỗng bất thình lình.
"Cái- Tại... Tại sao chúng ta lại dừng lại-"
"Hãy đồng ý hẹn hò với anh trước rồi anh sẽ để em ra," Sunghoon thở ra một hơi nặng nề, đôi mắt anh đờ đẫn và làn da thì càng thêm nhợt nhạt.
Cơn giận của Jungwon tăng vụt lên một cách chóng mặt, cậu cố tình cọ lên hạ thân đang phình lên bên dưới mình. Cảnh tượng người lớn hơn cắn chặt môi và run rẩy bên dưới mình rốt cuộc cũng khiến cậu hài lòng thay cho việc anh đột ngột dừng lại.
Sắp ra rồi.
"Mau di chuyển đi," Jungwon ra lệnh. Sunghoon cười gượng một tiếng, vẫn tiếp tục lắc đầu.
"Đây là lần đầu tiên anh phải dùng đến thủ đoạn để ép ai đó hẹn hò với mình đấy," người lớn hơn nói và ném cho cậu một ánh mắt thích thú. "Em là người nắm giữ trái tim của anh, công chúa ơi. Vậy nên đừng làm vỡ nó."
Nhiệt độ trên má cậu hoàn toàn không liên quan gì đến hạ thân của cậu và nó khiến cậu chỉ muốn đấm người lớn hơn một cái rồi nhanh chóng bỏ chạy, hoặc là hôn anh cho đến khi cậu xuất tinh.
Sunghoon nghiêng đầu hôn cậu theo một cách rất ngọt ngào, khẽ thì thầm qua môi cậu. "Hẹn hò với anh, và anh sẽ để em ra như em muốn."
Hơi nóng bỏng chạy dọc xuống người cậu và cậu cảm thấy cả người mình như đang run lên.
"Anh-" Người nhỏ hơn rên rỉ một tiếng thất vọng. Đáng lẽ ra cậu nên mặc kệ anh và tự mình xử nốt phần còn lại. Hoặc cách tốt hơn là nghĩ về ngày tận thế cho đến khi thân dưới của cậu xìu xuống. Mạt thế Zombie.
"Liệu anh có đang tàn nhẫn quá không nhỉ?" Sunghoon thủ thỉ và hôn lên má cậu. Jungwon trừng mắt nhìn anh, cậu ghét cái vẻ mặt đang giả vờ thanh tao kia cùng với mồ hôi bóng loáng trên làn da nhợt nhạt. "Không sao cả. Anh biết anh là như thế mà."
Sự phòng bị của Jungwon nhanh chóng rạn nứt trước câu nói sau đó của người tóc trắng, đang thầm thì trên đôi má đẫm mồ hôi của cậu:
"Em có thể sử dụng miệng của anh."
...
...
Jungwon thẫn thờ nhìn chằm chằm vào tin nhắn đang hiển thị trên điện thoại của mình.
Chào buổi sáng, bạn trai, và theo sau là một loạt các biểu tượng hình trái tim và emoji hôn hôn.
Cậu vỗ tay lên trán và khẽ rên rỉ, cuối cùng cũng nhớ lại những gì đã xảy ra vào tối hôm qua và thậm chí toàn bộ những chuyện ấy còn được tái hiện lại trong giấc mơ của cậu. Những kí ức đen tối lũ lượt ùa về trước khi cậu có thể làm bất cứ điều gì.
Hai bên đùi bị bàn tay của ai đó siết lấy, đôi mắt trong veo ngước lên nhìn cậu, những lọn tóc trắng quấn chặt giữa các ngón tay, và cả hơi nóng ẩm ướt bao quanh lấy hạ thân của cậu khi Sunghoon đưa vào sâu-
Lần này Jungwon tát mạnh vào mặt mình một cái, đỏ mặt dữ dội. Cái quái gì thế.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro