Chương 7: Phong tỏa toàn khu
Trans + Edit: Cú Mèo Cạp Bắp, Beta: Lông Vũ Chạy TeTe
--------------------
Cả buổi chiều hôm đó, tiếng thét tuyệt vọng vang khắp phố Hàn Sương dường như chưa từng ngừng lại.
Tuy nhiên, Trần Linh, kẻ đầu xỏ của tất cả chuyện này lại ngẩng cao đầu im lặng ngồi dưới gốc cây, cùng hóng hớt với mọi người xung quanh, đồng thời cũng chú ý đến sự thay đổi của [Giá trị kỳ vọng của khán giả].
Khi chú Triệu bắt đầu tét mông Triệu Ất, giá trị kỳ vọng có tăng lên đôi chút. Nhưng sau khi đã vụt được mấy roi thì giá trị bị chững lại, cuối cùng dừng ở mức 48%. Đứng cạnh quan sát thêm một lát, giá trị kỳ vọng vậy mà tụt đi 1%, còn 47%. Xem ra khán giả cảm thấy muốn phát ngán rồi.
"Mấy vị khán giả trong đầu mình có khi nào toàn mấy người ham vui?" Trần Linh trộm nghĩ.
Thông qua vài lần thử, Trần Linh đã có thể xác định giá trị kỳ vọng của khán giả sẽ thay đổi dựa trên hành động của chính mình. Nếu sự kiện chính mình trải qua càng đặc sắc, giá trị sẽ tăng. Còn nếu trong thời gian dài không làm ra trò gì vui, giá trị sẽ theo đó hạ xuống dần. Như vậy có nghĩa là để duy trì giá trị kỳ vọng luôn ở mức trên 20%, cậu phải không ngừng tạo ra "tình tiết đặc sắc"?
Hôm nay là Triệu Ất chọc giận cậu trước, đối phương lại là một tên côn đồ ở phố Hàn Sương, dạy cho cậu ta một bài học nhỏ cũng là điều dễ hiểu... Nhưng việc này cũng đâu thể làm mỗi ngày. Cứ tiếp tục như vậy chẳng phải cậu chắc chắn sẽ trở thành đại ma đầu gây hoạ cho thế gian à?
Nghĩ tới đây, Trần Linh thấy mệt mệt rồi đó.
Hiện tại cọng rơm cứu mạng duy nhất của Trần Linh chính là vị【bác sĩ】ở thành Cực Quang mà bác sĩ Lâm đã đề cập. Biết đâu người đó có thể loại bỏ Tai Ương đang nhiễm trong cơ thể mình, cứu mình ra khỏi quỹ đạo cuộc đời của "mấy người ham vui bị động" này.
Ngay lúc Trần Linh đang chìm trong suy nghĩ, có tiếng chuông vang lên từ xa!
Leng keng- leng keng- leng keng-
Hồi chuông vang lên ba tiếng, dường như có thể xuyên qua không gian và vang vọng đến mọi ngóc ngách trời và đất. Khoảnh khắc nghe thấy tiếng chuông, sắc mặt mọi người đều lập tức thay đổi. Ngay cả chú Triệu đang đuổi đánh Triệu Ất cũng phải ngừng tay, hoảng hốt nhìn về phía xa.
"Ba tiếng chuông báo Tai Ương?!" Vẻ mặt ông lão khó coi vô cùng: "Chuyện này sao có thể?"
"Tiếng chuông Tai Ương vang lên, đó là tín hiệu cảnh báo từ những người Chấp Pháp cho thấy họ đã phát hiện dấu vết giao thoa Thế giới Xám trong khu vực, có Tai Ương đang xâm nhập..."
"Không phải nói lãnh thổ Cực Quang có Cực Quang bảo vệ, sẽ không có giao thoa với Thế giới Xám mà? Trong mười năm qua, Tai Ương xảy ra còn không quá ba lần..."
"Vậy bây giờ Tai Ương đang ở đâu?"
"Không biết... Dù sao cứ về nhà trước đã, không việc gì thì đừng ra ngoài."
Khi nghe thấy ba tiếng chuông Tai Ương vang lên, sắc mặt mọi người đều tái nhợt. Triệu Ất vừa bị đánh kêu la thảm thiết cảm thấy cặp giò mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất.
Mặt đất dưới chân hơi rung động, Trần Linh quay đầu lại, thấy hơn mười con ngựa đang phi nước đại về phía mình từ xa. Trên mỗi con ngựa đều có một bóng người mặc đồng phục màu đen và đỏ, đeo bao súng lục ngang hông, vẻ mặt rất nghiêm trọng.
"Nghi ngờ Tai Ương nguy hiểm cao đã xuất hiện! Toàn bộ Khu 3 bị phong tỏa! Không ai được phép ra vào!"
"Hãy chú ý đến bất kỳ dấu hiệu đáng ngờ nào xung quanh, chẳng hạn như đường sá hoặc kiến trúc xuất hiện từ hư không, những sinh vật bí ẩn có ngoại hình quái dị, thậm chí cả con người có hành vi bất thường."
"Nếu phát hiện bất thường, lập tức báo cáo với Người Chấp Pháp."
"Tất cả mọi người xin mời phối hợp điều tra."
Tiếng nói của người Chấp Pháp vang khắp phố Hàn Sương, đến mọi ngóc ngách của Khu 3, cùng với tiếng chuông báo hiệu Tai Ương còn sót lại trong không trung, cảm giác căng thẳng khó hiểu bao trùm khắp thế gian. Lúc này không ai còn tâm trạng buôn chuyện, mọi người đều vội vã về nhà, ngay cả Triệu Ất đang bị đòn cũng bị cha mình kéo vào nhà chửi bới.
Trần Linh đứng một mình dưới gốc cây cũng đang chuẩn bị trở về. Lúc này, hai dòng chữ lóe lên trên chiếc lá vừa rơi.
[Giá trị kỳ vọng của khán giả +18]
[Giá trị kỳ vọng hiện tại: 65%]
Nhìn thấy giá trị kỳ vọng của khán giả tăng điên cuồng, Trần Linh ngu người. Giây tiếp theo, một ý nghĩ kinh hoàng đột nhiên hiện lên trong tâm trí cậu...
"Mấy người này... Chắc không phải nhắm vào mình đâu ha."
...
Khu 3. Trụ sở Người Chấp Pháp.
Ánh sáng mờ ảo của mặt trời xuyên qua mái vòm bán cầu bằng thủy tinh, khúc xạ những tia sáng lốm đốm chiếu sáng căn phòng bên trong.
Một lá cờ dài hàng chục mét được treo cao ở chính giữa, trên nền đen tuyền, hai ngôi sao sáu cánh màu xanh lam chồng lên nhau, tựa như những vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm Bắc Cực.
Lúc này, bên dưới lá cờ, hơn chục Người Chấp Pháp mặc đồng phục đen đỏ đứng nghiêm trang. Họ đứng thành một hàng thẳng tắp, hướng về phía cửa chính của trụ sở như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Khi cánh cửa mở ra, năm vị Quan Chấp Pháp mặc áo khoác màu đen, vai kề vai bước vào.
Trong số năm người, Hàn Mông đi ở vị trí trung tâm, vạt áo khoác của anh ta được thêu bốn đường vân bạc, bốn người còn lại chỉ có ba đường vân. Khi họ đến, tất cả những Người Chấp Pháp đang có mặt đều đồng loạt đứng nghiêm.
"Tình hình thế nào rồi?" Hàn Mông thấp giọng hỏi.
"Chuông báo Tai Ương đã báo hiệu, đã phong tỏa toàn bộ Khu 3, nhưng vẫn chưa có tung tích của Tai Ương." Một Người Chấp Pháp do dự một lúc, nhịn không được mà hỏi: "Anh Mông, kim chỉ Tai Ương tự gãy... Vậy nghĩa là sao?"
"Kim chỉ Tai Ương tự gãy, việc này chỉ có hai khả năng." Hàn Mông bình tĩnh nói.
"Thứ nhất, xung quanh có Tai Ương đặc biệt xuất hiện, năng lực của loại Tai Ương đặc biệt này vừa vặn khiến kim chỉ Tai Ương mất hiệu lực... Chẳng qua cách giải thích này chỉ tồn tại về mặt lý thuyết, cho đến nay vẫn chưa phát hiện bất kỳ một Tai Ương nào như vậy."
"Thứ hai, gần đó có cấp 9 ... Còn gọi chung là Tai Ương cấp "diệt thế" xâm nhập, dao động năng lượng còn sót lại vượt quá giới hạn chịu đựng của kim chỉ, tự động nổ tung."
"Cấp... Cấp diệt thế?" Sắc mặt cả đám lập tức tái xanh.
"Không cần lo lắng, đừng nói mọi người thật sự nghĩ rằng "diệt thế" sẽ xuất hiện đó chứ." Quan Chấp Pháp bên cạnh Hàn Mông cười khẽ.
Tai Ương cấp "diệt thế" có thể hủy diệt lãnh thổ của con người. Cả Thế giới xám chỉ có vài loại như vậy... nếu thực sự có "diệt thế" xuất hiện, đừng nói đến Khu 3, e rằng ngay cả thành Cực Quang cũng sẽ tan thành tro bụi trong khoảnh khắc nó đến.
Nghe đến đây, mọi người thở phào nhẹ nhõm.
"Vì vậy, có lẽ chỉ là 'Tai Ương' đặc biệt thôi à?"
"Trước mắt có thể hiểu là như vậy."
"Nhưng kim chỉ Tai Ương hỏng rồi, làm sao có thể xét cấp của nó được nữa?"
"Không có cách nào xét cấp". Hàn Mông lắc đầu. "Trừ khi nó xuất hiện thêm một lần nữa, sau đó chúng ta ra tay với nó...Điều quan trọng nhất bây giờ là huy động toàn bộ nhân lực để tìm kiếm trên diện rộng, tìm ra nó trước khi nó chủ động gây thương tích cho người khác."
"Tìm kiếm trên diện rộng? Nhưng người của chúng ta chưa chắc đủ."
"Vậy trước hết cứ tạm thời điều động những Người Chấp Pháp dự bị. Mấy ngày trước chẳng phải kỳ thi lý thuyết đã kết thúc rồi à? Tập hợp những người đạt tiêu chuẩn lại, nói với họ đây là kỳ thi thực hành."
"Rõ."
Hết chương 7
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro