Chap 29: Drunk Talk

Author: jensoopresident

Translator: JinviTr


Jennie ngồi đó im lặng, sực tỉnh sau lời nói của Jisoo.

"Mẹ luôn nói với chúng tôi rằng ông ấy yêu chiếc xe của mình hơn chúng tôi."

Jisoo mỉm cười khi nhớ lại cảnh mẹ cô nói dối một cách kịch tính trong khi bố cô ngồi bên cạnh trợn mắt gọi cô ra ngoài.

"Khi bố qua đời, chúng tôi thậm chí không có thời gian để đau buồn. Ông ấy là người duy nhất hỗ trợ gia đình và không có ông ấy thì chẳng còn nơi nào để đi." Jennie sụt sịt để kìm nước mắt khi Jisoo tiếp tục.

"Chúng tôi chuyển đến một căn hộ nhỏ hơn, bỏ lại ngôi nhà và một nửa đồ đạc của chúng tôi, bao gồm cả chiếc xe của ông ấy. Mẹ đi làm và Jin bỏ học để anh ấy có thể giúp mẹ. Chúng tôi thậm chí còn không gặp nhau nữa ."

Jisoo bật cười, nhớ lại quá khứ của mình.

"Có một chút buồn cười khi thấy họ như vậy, nhất là khi bố không bao giờ để chúng tôi nghĩ đến việc kiếm một công việc bán thời gian. Họ vẫn từ chối để tôi làm việc, giống như họ đang giữ lời hứa với bố vậy."

"Thời gian trôi qua, mọi người bắt đầu quên ông ấy như thể ông ấy chưa từng tồn tại, kể cả tôi."

"Tất cả những gì tôi có là chiếc nhẫn ông ấy tặng và một vài bức ảnh. Như vậy là không đủ". Jennie nhìn Jisoo nghịch chiếc nhẫn của mình.

"Tôi đã bí mật nhận một công việc tại một nhà hàng để kiếm thêm tiền. Làm thêm ca và làm những công việc khác, tôi đã có thể dành dụm để mua chiếc xe của mình vào sinh nhật năm ngoái. Chúng tôi không thể đi cùng nhau nhưng ít nhất tôi giữ lời hứa." Jisoo cười với mặt đất.

"Tôi xin lỗi." Jennie thở ra, hối hận vì đã từng hỏi Jisoo. Nàng cảm thấy nghẹn ngào khi cố kìm nước mắt.

"Đừng, không phải lỗi của em." Jisoo cười với cô ấy "Dù sao thì tôi cũng nên giải quyết mọi hiểu lầm vào năm thứ nhất."

"T-Tại sao chị lại không?" Jennie muốn biết tại sao Jisoo không bao giờ đánh lại bất kỳ cô gái nào vào năm ngoái.

Jisoo quay đầu lại với bầu trời đêm. Nhìn chằm chằm vào một vài ngôi sao thắp sáng nó.

"Tôi không thể. Tôi không được phép."

Câu trả lời của cô chỉ khiến Jennie bối rối hơn nữa.

"Tôi thậm chí còn không được ở đây, Jennie. Đáng lẽ tôi phải đến SMU."

Jennie cảm thấy mình hoảng sợ trước những lời cuối cùng đó. Nàng không thích ý nghĩ không gặp Jisoo mỗi ngày.

"Tôi đã được cấp học bổng ở đây một ngày trước khi tôi được SMU chấp nhận. Hóa ra anh trai tôi đã đăng ký cho tôi sau khi biết tôi không nộp đơn, vì sợ rằng chúng tôi không đủ khả năng chi trả."

"Lần đầu tiên tôi nói chuyện với Jisoo, hắn ta đã đe dọa tôi bằng điều đó. Hắn ta nói với tôi rằng bố mẹ hắn có thể dễ dàng khiến tôi bị đuổi học." Jisoo gửi cho Jennie một nụ cười buồn.

"Tôi không muốn đánh trả vì sợ mất học bổng."

"Nó o-" Jisoo bị chặn lại bởi tiếng kêu khe khẽ.

"Jennie?" Cô xuống khỏi xích đu và quỳ xuống trước mặt Jennie, người đang khóc nức nở đủ để thu hút cả con phố.

Jisoo hốt hoảng, nhìn xung quanh để chắc chắn rằng không có ai đang tiến đến chỗ họ.

"Jennie, em đừng khóc nữa, sẽ có người nghĩ tôi làm gì em đấy."

Jennie vòng tay qua cổ Jisoo và kéo cô lại gần để rúc vào vai cô.

"...Tôi...s...s...ry.....ish...w..shnt..."

Jisoo không thể tiếp thu bất kỳ từ nào và chỉ xoa lưng cho Jennie khóc trên người mình.

Khi cô cảm thấy tiếng nức nở của nàng lắng xuống và hơi thở trở lại bình thường, Jisoo cố gắng rời ra.

"Jennie?" Cô vỗ vai nàng mà không nhận được phản hồi lại "Này?"

Có phải em ấy?

Cô cố gắng giúp nàng đứng dậy chỉ để cảm thấy cơ thể mềm nhũn ngã vào người mình.

EM ẤY ĐÃ NGỦ RỒI??

Jisoo bật cười bế Jennie lên lưng.

Cô không biết điều gì đã khiến cô nói quá nhiều về bản thân với một người lạ ngẫu nhiên và bây giờ phải cõng nàng đi khắp nơi.

Jisoo luôn giữ mọi thứ cho riêng mình. Mẹ cô thường nói với cô rằng cô nên nói ra với ai đó để buông bỏ những ký ức không cần thiết

Và mình đoán Jennie là ai đó.

Jennie thể hiện bằng hành động nhiều hơn lời nói. Khuôn mặt của nàng sẽ bộc lộ cảm xúc nhanh hơn bất cứ thứ gì khác.

Jisoo thích sự im lặng mà họ có giữa các cuộc trò chuyện, nơi cô có thể chỉ cần nhìn vào khuôn mặt của Jennie và gần như thấy những bánh răng đang quay trong đầu cô vậy.

Sự im lặng mà cô không nhận được với ai khác ngoài Jennie.

Em ấy rất nhẹ, mình có thể cõng em ấy 24/24.

Khi quay trở lại quầy bar, cô cảm thấy Jennie hơi ngọ nguậy.

"Em tỉnh rồi?"

Đầu Jennie vẫn tựa vào hõm cổ Jisoo. Tất cả những gì cô nghe được là những từ khó hiểu phát ra khi nàng nói trên da mình.

"Tôi không thể hiểu em nói gì, Jen." Cô cười khi cảm thấy Jennie ngẩng đầu lên.

"Chị lớn tuổi hơn tôi." Jennie đã kiểm tra hồ sơ học sinh của Jisoo và nhận thấy cô đã nghỉ một năm sau khi tốt nghiệp trung học.

"Ừ, một năm."

"Tại sao?"

"Chà, khi hai người làm t-"

"JISOO!" Jisoo đang cười khi Jennie rên rỉ.

"Tôi xin lỗi tôi xin lỗi." Jisoo tiếp tục cười khi Jennie cắn vào vai cô "Tôi chỉ gặp khó khăn trong việc tiết kiệm tiền học phí và tôi vẫn chưa cảm thấy sẵn sàng để bắt đầu." Jisoo giải thích.

"Vậy là chị không bỏ qua một năm vì đang trong thời gian quản chế?" Jennie nhớ lại những tin đồn kỳ lạ xoay quanh việc Jisoo là thành viên của các băng đảng.

"Ôi không." Jisoo không thể ngừng cười. Cô quên rằng có những người vẫn tin điều đó.

"Lisa chỉ bịa ra chuyện đó để mọi người đừng làm phiền tôi nữa. Seulgi thậm chí còn đi khắp nơi để thông báo về nó trong một tuần."

Jennie cảm thấy thật ngu ngốc khi thực sự tin vào một điều quá ngu ngốc.

Jisoo tiếp tục lặng lẽ cõng nàng khi Jennie phá vỡ sự im lặng một lần nữa bằng một câu hỏi.

"Nếu chị gặp tôi đêm đó, chị sẽ thích tôi chứ?"

Jisoo dừng bước và quay đầu về phía Jennie, bị câu hỏi làm cho giật mình.

Nghĩ rằng đó là rượu nói, cô chỉ coi đó như một trò đùa.

"Trừ khi em bám lấy tôi và nói tiếng Nhật khó hiểu, thì tôi không nghĩ vậy." Cô bật cười khi nhớ lại Sana đêm hôm đó.

"Hừ!" Jennie không hài lòng với câu trả lời đó.

Jisoo mỉm cười khi cô cảm thấy má của Jennie áp vào cổ mình.

• • • • • • •

"Nghiêm túc đấy, làm thế nào mà họ lẫn lộn được vậy? Hắn ít nhất cũng cao 6'3 và Jisoo của chúng ta CHỈ CAO 5'4." Bona hét lên.

Jeongyeon đã có một ý tưởng sáng suốt là chuyển đến khu vực ngoài trời của quán bar để tất cả các cô gái có thể ở cùng nhau.

"Này! Em bé của tớ cũng đủ cao rồi!" Soojoo đùa giỡn kéo Jisoo về phía mình.

Jennie nhăn mặt trước sự âu yếm đó.

"Đừng sờ nữa, Chuuuu!" Jennie rên rỉ khi kéo Jisoo về phía mình.

Jennie sẽ không buông Jisoo trong đêm. Tay nàng đan vào tay Jisoo và đầu nàng vĩnh viễn tựa vào vai cô.

Jisoo chỉ để nàng bám lấy mình, thấy rằng Jennie quá dễ thương để kéo ra. Cô đã hứa sẽ chịu đựng tất cả những trò hề của mình trong đêm nay.

"Chúng ta có nên viết tài sản của Jennie Kim lên trán của chị không, unnie?" Lisa nói đùa.

"Hoan nghênh nếu em làm vậy." Jennie lẩm bẩm ra ngoài. Các cô gái còn lại đều sửng sốt trong khi Jisoo chỉ cười trừ trước trò hề của Jennie.

"Chị đoán chúng ta không phải lo lắng về việc họ không hợp nhau nữa." Irene phá lên cười.

"Nếu em không biết chị, em sẽ nghĩ hai người đang hẹn hò đấy, unnie." Chaeyoung cũng cười theo.

"Hẹn hò? Em tưởng chị thích em mà Jisoo." Mina cười toe toét khiến Jennie bĩu môi.

"Không! Tôi không muốn để Hàn Quốc trở thành thuộc địa một lần nữa!"

Jennie nhảy lên đùi Jisoo, quấn chặt lấy cô gái đến mức cô gần như không thở được.

"Không ai trở thành thuộc địa cả, unnie. Nhưng ai đó chắc chắn đang bị ngạt thở." Joy phun ra.

Tất cả các cô gái đều cười khi Jisoo cố thuyết phục Jennie ngồi lại bên cạnh cô.

Jennie ngồi xuống và tiếp tục dựa đầu vào vai Jisoo. Nàng loay hoay với những ngón tay của Jisoo. Nàng thích cái cách mà bàn tay của họ vừa vặn với nhau dễ dàng như thế này.

Nàng thích được Jisoo chú ý đến mình. Cô gái thỉnh thoảng nhìn nàng để chắc chắn rằng nàng ổn trước khi quay lại cuộc trò chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro