Chap 4: Accidents
Author: jensoopresident
Translator: JinviTr
"Em không hiểu chuyện gì đã xảy ra? Em đã không gặp chị ấy từ thứ hai tuần trước" Joy than vãn.
"Có lẽ em ấy mệt mỏi vì em luôn coi thường em ấy." Irene nói một cách trống rỗng, đã chán ngấy những lời than vãn của Joy.
"Joy phải nhìn xuống tất cả mọi người. Chị không thấy cậu ấy cao bao nhiêu sao?" Sana nói thêm khi cô ngáp.
"Đó...không phải...chị......ý nói...đồ ngốc", Irene nói giữa mỗi cú đánh mà chị dành cho Sana bằng cuốn sách giáo khoa vô dụng của mình.
"Oái! Sao hung hãn thế?", Sana càu nhàu khi được Tzuyu xoa xoa cánh tay.
"Hội sinh viên gần đây rất bận rộn với việc chuẩn bị cho Ngày lễ tình nhân..."
"...và Irene unnie vẫn còn giận vì Seulgi phớt lờ chị ấy," Chaeyoung nói với cô ấy.
"Jeongyeon cũng không nhắn tin cho tớ đàng hoàng." Nayeon cau mày khi cô ấy nhấn vào mục tin nhắn điện thoại của mình trong trường hợp cô ấy bỏ lỡ một tin nhắn nào đó.
"Ước gì em cũng gặp vấn đề tương tự. Em vẫn bắt gặp Lisa nhìn chằm chằm vào em trong lớp. Nhưng dạo gần đây em cũng không thấy cậu ấy đâu nữa.", Chaeyoung thở dài, dụi mắt.
"Mọi người có nghĩ Jisoo có liên quan đến việc này không?", Sana nói ra suy nghĩ.
Đôi tai của Jennie vểnh lên khi nhắc đến cô gái tóc đen. Nàng vẫn không thể tin những gì mà nàng đã nghe ngày hôm đó.
"Chị đã nói rằng chị thích những cô gái có nụ cười thật tươi khi chúng ta say!" Lisa hét lại.
"Và đôi má mềm mại! Ai lại không nghĩ đến Jennie?" Jeongyeon thêm vào.
Jisoo, quá mệt mỏi để tranh luận, chỉ đồng ý với họ khi tất cả thu dọn đồ đạc rời đi.
"Ừ, sao cũng được, em ấy cũng có nụ cười dễ thương và đôi má phúng phính. Bây giờ đừng nói về Jennie nữa và chọn người sẽ cho chị đi nhờ đi. Chị nhớ Dalgom rồi"
Jennie vẫn không chắc mình đã về nhà bằng cách nào vào đêm hôm đó.
Đã một tuần trôi qua và nàng vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Nàng đã chạy trở lại tòa nhà đúng lúc để nghe tất cả những điều đó. Cuối cùng nó cũng ập đến với nàng làm nàng thao thức trên giường và không thể ngủ được.
Jisoo thích mình.
Kim Jisoo nói rằng cậu ấy thích nụ cười và cặp má của mình.
"Hoặc có lẽ họ vừa mới từ bỏ?", Jennie gợi ý.
Nàng có phải đang thực sự bảo vệ Jisoo ngay bây giờ không?
"Họ quyết định từ bỏ cùng một lúc?" Irene đáp trả.
"Tại sao Jeong lại rời xa tớ? Em ấy là bạn gái của tớ mà..."
Nayeon dừng lại khi nhận ra vấn đề là gì.
"Xin lỗi mọi người, tớ sẽ gặp các cậu vào bữa trưa. TẠM BIỆT!"
Lẩm bẩm một mình, cô nàng nhanh chóng chạy đi tìm Jeongyeon.
"Tớ tưởng cậu không thích Wendy?" Jennie hỏi Joy sau khi Nayeon rời đi.
Nàng thậm chí sẽ không theo đuổi ai đó trong một tuần chứ đừng nói đến cả năm. Nàng thậm chí không biết làm thế nào Wendy đã làm điều đó.
"Tớ không! Tớ chỉ muốn chắc chắn rằng chị ấy vẫn ổn... các cậu biết đấy vì về cơ bản chị ấy đã dán mắt vào tớ mà", Joy tuyên bố.
Tất cả các cô gái đều biết cô ấy thích người Canada.
Họ có thể biết qua cách cô ấy nói về cô ấy 24/7, họ chỉ đang đợi Joy hiểu ra thôi.
Jennie định hỏi Irene về Seulgi thì thấy chị ngủ gật khi đang đứng.
Sana và Tzuyu quá bận nói chuyện với nhau nên không để ý.
Và Rosie, như thường lệ, đang bận kiểm tra túi của mình để tìm thứ gì đó để ăn.
Jennie quyết định trở thành một người bạn tốt và kéo Irene đến lớp của chị trước khi rời khỏi để đến lớp mình.
• • • • • • • •
Kéo chị đến đây thì dễ nhưng tìm được chỗ ngồi của chị mà không cần hỏi người khác thì quá khó. Jennie cứ nhìn xung quanh cho đến khi nàng phát hiện ra một khuôn mặt quen thuộc. Miya.
Jennie ném Baechu đang ngủ xuống chỗ trước mặt Miya và nở một nụ cười nhẹ với cô ấy.
Irene càu nhàu trước khi thoải mái ngủ trên bàn. Jennie lao ra khỏi lớp để kịp giờ học Lịch sử. Hy vọng không ai ngồi vào chỗ của nàng.
• • • • • • • •
Seulgi đã chịu đủ kế hoạch của Jisoo. Phớt lờ các cô gái cho đến khi họ đến tìm chúng ta? Làm thế nào chúng ta thậm chí sẽ biết kế hoạch đang hoạt động?
Đã một tuần không nói...nói lắp...trước mặt Irene.
Bước vào lớp, cô ấy nhận thấy một cục u lớn trên ghế của mình. Có phải Jisoo và Lisa đã đặt một cơ thể đẫm máu giả khác trên bàn của cô ấy không? Lại nữa sao?
Khi đến gần bàn của mình, cô ấy nhận ra rằng dường như chẳng có ai quan tâm.
Ồ, họ đã đi xa đến mức làm cho tất cả mọi người tham gia vào trò này.
Còn tuyệt hơn nhiều so với lần đầu tiên.
Đảo mắt, cô ấy bước đến đủ gần để đá nó mà không chạm vào nó.
Mình sẽ không rơi vào trò này một lần nữa!
Cô ấy cố gắng hết sức để đá một cái.
Ngay khi cô ấy nhấc chân lên định đá thật mạnh vào đầu, Miya lao ngay vào người cô ấy khiến Seulgi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh họ với Miya nằm trên người cô ấy.
"Chị nghĩ chị đang làm gì thế, unnie?!?" Đôi mắt của Miya như sắp lồi ra khỏi hốc mắt.
"Họ có phải trả tiền cho em để chăm sóc thứ đó không? Lần này có phải là bỏ tiền thuê giá đỡ không?"
Seulgi không ngờ rằng Miya sẽ tham gia vào trò đùa của Lisoo.
Nhưng một lần nữa, Jisoo có thể khiến bất cứ ai lắng nghe cô.
"Chị đang nói gì vậy? Đó là Irene trên bàn của chị!"
Họ thậm chí còn đặt cho nó một cái tên.
"Chị thích Samantha hơn, cô ấy trông giống Samantha." Cô ấy nhìn chằm chằm vào đầu cô gái.
Tại sao cái tên đó nghe quen quen vậy ta?
"Đồ ngốc! Ý em là Chủ tịch Hội đồng sinh viên, Irene!" Miya vừa nói vừa búng vào trán Seulgi.
IRENE? Giống như Irene CỦA MÌNH? Tại sao Irene lại ở trên bàn của mình?
Cuối cùng nó cũng ổn định trong đầu cô ấy.
"Chị đã định đá Irene CỦA CHỊ? Trời ơi!" Suýt đá vào đầu crush???
Ngay khi Miya định hỏi cô ấy về phần "của chị", cả hai đều quay lại khi nghe thấy giọng nói lạnh như băng.
"Các cậu đang làm gì vậy?"
Irene đang lườm cả hai người họ và nó càng trở nên dữ dội hơn khi chị hạ ánh mắt xuống khi Miya đang đặt tay lên Seulgi.
Seulgi và Miya đứng dậy và chạy về chỗ của họ như thể họ được ra lệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro