Lễ cưới và sinh nhật
"Hít mạnh nữa vào," Ginny nói khi cô kéo khóa sau chiếc váy phù dâu của Hermione lên. Pansy đã nhờ Hermione làm một trong những phù dâu cho mình vào phút cuối, vì cô ấy có một phù dâu không thể đến được. Hermione cũng rất vui và cô cảm thấy rất vinh dự.
Hermione hít một hơi thật sâu và Ginny cố kéo dây khóa lên, "Chết tiệt, thứ này chật quá."
"Chị sẽ sống thôi," Ginny nhận xét.
"Chị không biết phải làm gì tối nay." Hermione nói với một tiếng thở dài.
Ginny thản nhiên đề cập đến, "Hôm nay không phải cũng là sinh nhật của Draco sao?"
"Ừ."
Ginny nhíu mày nói, "Em biết một người có thể giúp chị cởi nó ra."
Hermione đảo mắt và nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương. Cô đã mời Pansy và hai phù dâu khác chuẩn bị sẵn sàng tại chỗ của cô. Ginny chỉ đang giúp đỡ.
"Đừng làm như chị không muốn anh ấy," Ginny ngừng lại, "Hai người đã làm chuyện đó chưa?"
"Ginny..Thật sao?" Hermione hỏi khi cố búi tóc của mình một cách thanh lịch. Cô đã dũi thẳng nó rồi bây giờ tất cả những gì cô cần làm là tạo kiểu cho nó.
"Chà, phải không?"
"Ừm, không." Cô tiếp tục cố gắng để tóc của mình lên nhưng cô hoàn toàn không thể kiểm soát được nó.
“Mione, để em giúp chị,” Ginny nắm lấy tóc của Hermione và búi thành một búi thấp thanh lịch. "Chị biết lần đầu tiên của em và Harry đã -"
Hermione cắt lời cô, "Chị không muốn biết."
Ginny hồi tưởng lại quá khứ, "Thật là tuyệt vời."
Knock knock knock
"Mời vào," Hermione hét lên.
Cánh cửa từ từ mở ra, Pansy bước vào trong bộ váy cưới. Cô trông hoàn toàn lộng lẫy trong chiếc váy dài chấm gót. Màu xanh lá cây Slytherin tạo cho mặt sau của chiếc váy trở nên nổi bật hơn. Blaise chắc chắn là một người may mắn.
“Ôi Merlin, Pansy trông cô thật tuyệt,” Hermione nói.
Một nụ cười ngượng ngùng nở trên khuôn mặt cô, "Cảm ơn."
"Tiếp tục đi cô gái," Ginny bắt đầu nói, "Hãy để nó xoay vòng."
Pansy xoay người trong chiếc váy của mình, khi cô đã đứng yên trở lại, cô nói, "Daphne và Kathleen đã sẵn sàng đi bất cứ lúc nào."
Daphne Greengrass học cùng năm với Pansy và là một trong những người bạn Slytherin của cô. Kathleen Conley làm việc với Pansy, cô ấy đến từ Mỹ. Hermione rất thích nghe cô ấy nói chuyện, nó rất khác biệt.
Hermione nhìn sang Ginny để chắc chắn rằng cô ấy đã sẵn sàng, "Chúng tôi đã sẵn sàng."
Cả năm người họ đều tập trung trong phòng khách và chuẩn bị đến nơi mà đám cưới sẽ được tổ chức. Địa điểm mà Pansy đã chọn hoàn toàn ngoạn mục, không có gì lạ khi họ có không gian hạn chế. Đền thờ nằm ngay trước một cái ao rộng lớn có những mầm sống hoang dã xanh tốt mọc xung quanh. Ngay cả những chiếc ghế cũng có những chiếc nơ nhỏ màu xanh lá cây trên chúng. Đó thực sự là một đám cưới của Slytherin.
Khi đến địa điểm, Pansy nhanh chóng đưa các phù dâu và Ginny vào một căn lều riêng để họ có thể trốn cho đến khi buổi lễ bắt đầu. Có vài cái ghế sang trọng để ngồi và một chiếc gương để họ có thể trang điểm.
"Cảm giác thế nào khi trở thành bà Pansy Zabini trong tương lai?" Daphne háo hức hỏi khi cô ngồi xuống một trong những chiếc ghế.
"Đó là một trải nghiệm hấp dẫn và mình rất nóng lòng để bắt đầu." Cô trả lời, nhìn xung quanh mình. Rồi duyên dáng ngồi xuống chiếc ghế phía sau, cô không muốn làm nhăn chiếc váy. "Hôm nay mình sẽ kết hôn."
Họ trò chuyện một lúc cho đến khi một vị khách không được chào đón chui đầu vào lều. Pansy ngay lập tức hét vào mặt kẻ xâm nhập, "Draco ra khỏi đây! Cậu không được phép vào đây."
"Cảm ơn vì đã nói 'Chúc mừng sinh nhật' với tôi. Tôi thực sự cảm kích." Draco nói một cách mỉa mai khi bước vào lều.
Pansy với nụ cười gượng gạo trên khuôn mặt nói, "Chúc mừng sinh nhật, bây giờ thì rời đi."
"Tôi cần mượn Hermione một phút."
Hermione đứng dậy và đi theo Draco ra ngoài lều. Khi họ ở một mình và khuất tầm nhìn, cô kéo Draco lại gần và trao cho anh một nụ hôn ngắn nồng nàn.
"Chà, chào em," Draco thở phào khi cô lùi ra xa, "Anh có thể quen với những lời chào như thế."
"Chúc mừng sinh nhật anh, xin lỗi vì sáng nay em không thể đến gặp anh. Em đã phải trả thứ gì đó tại Trụ sở Thần sáng." Hermione giải thích.
"Không sao đâu," Draco mất một lúc để nhận ra cô xinh đẹp đến dường nào, "Em mặc đồ xanh trông rất hợp."
Một nụ cười thoáng qua khuôn mặt Hermione, "Cảm ơn ... Anh trông cũng rất đẹp, em thích bộ vest của anh."
Anh mặc một bộ vest sắc sảo với cà vạt màu xanh lá cây nhạt, một bông hồng trắng được cài trên áo khoác. Mái tóc vàng của anh cũng được vuốt lại. Nói rằng anh trông đẹp trai sẽ là một lời nói không chính xác. Nhưng Hermione chỉ không muốn tăng thên bản ngã cho anh.
Hermione nói thêm, "Em đã mua một thứ cho sinh nhật của anh, nhưng em đã để nó lại chỗ của em."
“Em không cần phải đưa cho anh bất cứ thứ gì,” Draco ôm eo Hermione như thể đó là bản chất thứ hai.
Hermione mỉm cười với anh, "Nó không nhiều, nhưng em hy vọng anh thích nó."
"Anh chắc rằng anh sẽ thích nó," Draco cúi xuống và đặt lên môi cô một nụ hôn khác, "Anh nên đi đây, Blaise có lẽ đang tìm anh."
"Nếu anh phải," Hermione nói đùa.
Draco lùi lại, "Anh yêu em, gặp lại sau."
Lúc đó, trong mắt Hermione cả thế giới rơi vào cảnh ngập ngừng, "A-anh nói gì vậy?"
Má của Draco ửng hồng khi anh nhận ra những gì mình đã nói, "Hẹn gặp lại sau."
"Không, trước đó nữa," Một nụ cười tươi nở trên khuôn mặt Hermione.
"Ừm," Draco ngừng lại một chút.
"Draco Malfoy đỏ mặt sao? Chà chà, đây là lần đầu tiên." Hermione mỉm cười nhìn anh.
"Anh không đỏ mặt, anh chỉ là ..." Tóc vàng nói, anh bắt đầu trở nên bối rối.
"Anh làm sao chứ?" Hermione hỏi, cô rất vui với điều này, "Chỉ cần cho em biết những gì anh đã nói một lần nữa."
"Eh, đúng hơn là không."
"Làm ơn," Hermione cầu xin.
Draco thản nhiên đút tay vào túi quần và lắc lư qua lại trong đôi giày. Anh cúi đầu vào đôi giày cho đến khi đủ can đảm để nói lại. "Anh yêu em, Hermione." Anh bắt gặp ánh mắt của cô khi anh nói đoạn cuối.
Không khó khăn gì, Hermione đến trước mặt anh, cô vòng tay qua cổ anh và nói, "Em cũng yêu anh, Draco."
Khoảng cách giữa họ được thu hẹp trong vài giây. Đó là một nụ hôn nhẹ nhàng và êm ái. Nó không giống như những nụ hôn bình thường khác của họ. Lần này thì khác, nó giống như một khởi đầu mới trong mối quan hệ của họ. Biểu thị tình yêu không thể phủ nhận mà họ dành cho nhau.
* * * * *
Tiếng cười và cuộc trò chuyện giữa các vị khách có thể được nghe thấy suốt trong lều mà Pansy và các phù dâu đang ở. Ginny đã đi tìm Harry và một chỗ ngồi cách đó vài phút. Pansy đứng trước lều đi đi lại lại.
"Ôi Merlin, chuyện này thực sự đang xảy ra." Cô tự nhủ, cô bắt đầu có chút khó hiểu "Cha tôi đâu? Đáng lẽ ông ấy phải ở đây, để có thể dẫn tôi xuống lối đi."
Một lúc sau, một người đàn ông trung niên thấp bé, trắng trẻo bước vào lều, "Pansy?"
Pansy quay lại và chào đón cha mình bằng một cái ôm, "Cha ... Đã mất một thời gian để cha quay lại đây."
"Phải," Ông bắt đầu nói, "Mẹ con không ngừng quấy rầy cha."
Ngay sau đó Zabini cười khúc khích, "Nghe có vẻ giống cô ấy."
Nhạc bắt đầu vang lên và Pansy nhận ra, đó là tín hiệu phù dâu bước xuống lối đi. Nhanh chóng, cô đẩy tất cả ra khỏi lều. Pansy theo sát phía sau, nắm chặt cánh tay của cha mình.
Buổi lễ diễn ra rất tốt đẹp. Mọi thứ đều hoàn hảo về thời tiết, địa điểm, lời thề.
Blaise đeo một chiếc nhẫn cưới đẹp đẽ trên ngón tay áp út của Pansy và lặp lại sau lời vị mục sư, "Chiếc nhẫn này là món quà thiêng liêng của anh, với lời hứa của anh sẽ luôn yêu em, trân trọng em và tôn trọng em cả cuộc đời. Với chiếc nhẫn này, anh kết hôn với em."
Pansy làm theo và đeo chiếc nhẫn cưới bằng bạc của Blaise lên ngón tay áp út của anh, cô cũng lặp lại sau vị mục sư, "Chiếc nhẫn này là món quà thiêng liêng của em, với lời hứa của em sẽ luôn yêu anh, trân trọng anh và tôn trọng anh cả cuộc đời. Với chiếc nhẫn này, em kết hôn với anh. "
Vị mục sư trung niên nói, "Bằng quyền năng được trao cho ta, giờ đây ta tuyên bố hai con là vợ chồng. Con có thể hôn cô dâu."
Blaise và Pansy hôn nhau ngọt ngào trước khi bước xuống lối đi. Các vị khách cổ vũ và vỗ tay cho họ khi họ tiến về phía quầy lễ tân. Tiệc chiêu đãi cũng được tổ chức bên ngoài, nhưng nó nằm dưới một cái lều lớn, tương tự như đám cưới của Bill và Fleur. Có một khu vực rộng lớn để khiêu vũ, xung quanh sàn nhảy có nhiều bàn. Một ban nhạc chơi nhạc ở phía xa của căn lều, ngay bên cạnh quầy bar mở.
Draco, Hermione, Blaise, Pansy, Theo và Luna đều ngồi chung một bàn. Theo và Draco đã trêu chọc Pansy về việc bị hủy hôn. Thức ăn họ có rất ngon, mọi người ai cũng thích nó.
Khoảng nửa sau bữa ăn của họ, Draco đứng dậy để phát biểu. Anh đập nĩa vào ly của mình để thu hút sự chú ý của mọi người. Mọi con mắt trong phòng đều đổ dồn về phía anh. "Đối với những người chưa biết tôi, tôi là Draco Malfoy. Tôi biết Blaise từ năm bảy tuổi. Đã mười bốn năm, đợi một giây nữa hôm nay cũng là sinh nhật của tôi, nên về mặt kỹ thuật là tuổi vị thành niên thứ năm." Anh dừng lại và một số người cười, "Theo truyền thống, phù rể phải hát những lời khen ngợi chú rể và nói với tất cả các bạn về nhiều điểm tốt của anh ấy. Chà, tôi xin lỗi vì tôi không thể hát và tôi sẽ không nói dối. Tuy nhiên, Blaise, không ngại ca hát. Thực tế, cậu ấy thích hát những bài hát muggle nổi tiếng vào sáng sớm. Tôi phát hiện ra vào năm thứ ba ở Hogwarts, một đêm tôi thức dậy vì sợ hãi âm thanh. Ngoài ra cậu ấy cũng là một đầu bếp giỏi, người đàn ông này biết cách đốt mì Ý. Giờ đây, đó là một nghệ thuật ngay tại đó." Draco vỗ vai Blaise, "Tao chỉ đùa với mày thôi, anh bạn. Blaise là một chàng trai tuyệt vời và tôi rất biết ơn khi được trở thành phù rể của cậu ấy. Mặt khác, Pansy", anh quay lại nhìn cô trong một giây, "Cậu đã tự đặt mình vào cái gì ? Blaise sẽ rời khỏi đây tối nay với một người vợ ấm áp, yêu thương và chu đáo, và cậu sẽ rời khỏi đây hôm nay, có được một chiếc váy xinh xắn và một bó hoa tuyệt đẹp." Nhiều người cười hơn, "Thành thật mà nói, hai người này là một cặp hoàn hảo và tôi không thể hạnh phúc hơn cho họ." Draco nâng ly, "Chúc mừng cặp đôi hạnh phúc này."
"Chúc mừng", những vị khách lặp lại.
Draco ngồi xuống và thì thầm với Hermione, "Anh rất vui vì nó đã kết thúc."
"Anh làm tốt lắm." Hermione xác nhận, "Em rất thích phần mỳ Ý bị cháy."
Draco mỉm cười tự nhủ, "Ừ, đó là một kỷ niệm đẹp."
Và đó cũng là ngày họ trở nên lịch sự với nhau. Cả hai đã xin lỗi vì cách họ đối xử với nhau trong quá khứ. Ngày hôm đó đánh dấu sự khởi đầu của một mối quan hệ đẹp đẽ. Ai mà biết được họ sẽ như này bây giờ? Thât tuyệt vời khi mọi thứ có thể thay đổi.
Cặp vợ chồng mới cưới tiến đến sàn nhảy cho điệu nhảy đầu tiên của họ. Marry me, by Train được chơi bởi ban nhạc khi Blaise và Pansy lắc lư theo điệu nhạc. Blaise thích nhạc muggle và khăng khăng muốn nhảy Marry me cho điệu nhảy đầu tiên của họ. Sau khi bài hát kết thúc, nhiều người đứng dậy để đi khiêu vũ.
"Cô có muốn khiêu vũ không, thưa cô?" Draco hỏi đùa.
"Tại sao không, tôi thích lắm." Hermione đưa tay cho anh và họ bước đến sàn nhảy.
Một bản nhạc chậm bắt đầu vang lên và Draco kéo Hermione lại gần anh hơn, cô phản ứng bằng cách siết chặt lấy anh. Khi màn đêm trôi qua, họ tiếp tục nhảy múa liên tục. Sau khi hai người họ uống vài ly, họ bắt đầu say một chút.
Ở phía bên kia lều, Ginny và Harry ngồi ở một trong những chiếc bàn cùng nhau xem mọi người khiêu vũ. Ginny đặc biệt thích quan sát Hermione và Draco, họ hoàn toàn không thể giữ tay cho riêng mình. Cả hai không ngừng cười đùa và tình tứ.
"Không phải họ là dễ thương nhất sao?" Ginny hỏi.
Harry ngồi xuống cùng đồ uống của mình, "Hermione và Malfoy sao?"
"Ừ," Ginny nói, cô tiếp tục nhìn hai người đùa giỡn với nhau.
Harry đã sẵn sàng để về nhà, và cậu đến đây chỉ vì Ginny bắt cậu đến. Vị thần sáng chế giễu bình luận của Ginny, "Ơ, anh không biết."
"Anh không biết sao?" Ginny hỏi, "Thật đáng yêu. Hai người ghét nhau nhiều năm trời lại yêu nhau."
Không thể phủ nhận, cậu mệt mỏi và muốn về nhà, "Đúng vậy, họ dễ thương lắm ... Giờ chúng ta có thể về nhà được chưa ?"
"Em nghĩ vậy," cô đứng dậy và đẩy ghế của mình vào, "Em sẽ đi tìm Pansy và chúc mừng cô ấy lần cuối."
Sau một vài giờ, hầu hết mọi người đều đã rời đi. Draco và Hermione thậm chí còn không nhận ra, họ đang quấn lấy nhau. Họ đã tán tỉnh và cằn nhằn nhau suốt đêm.
Cuối cùng Blaise phải đến gặp họ, "Hai người có phiền đi nơi khác không? Chúng tôi muốn bắt đầu tuần trăng mật."
"Ồ, được rồi. Bọn tao sẽ rời đi để mày và Pansy có thể vui chơi ở vùng biển Caribbe." Draco nói, anh bắt đầu tỉnh táo. Anh nắm lấy tay Hermione và họ quay trở lại căn hộ của anh.
Cả hai người ngồi phịch xuống ghế sofa, men rượu đã bắt đầu cạn. Sự kiện ngày hôm nay lặp lại trong đầu họ. Cuối cùng cả hai cũng đủ can đảm nói với nhau rằng họ yêu thương nhau. Lo lắng cả hai đều liếc nhìn người kia qua khóe mắt. Họ đều tự hỏi, mình thật may mắn làm sao?
Hermione cuối cùng cũng phá vỡ sự im lặng bằng cách đứng lên và thông báo, "Em sẽ đi thay đồ khác thoải mái hơn." Cô dừng lại trước khi hỏi, "Anh có phiền giúp em với dây kéo không? Chiếc váy này hơi chật."
Anh hơi ngạc nhiên, "Ừ, chắc chắn rồi."
Draco đứng dậy khỏi ghế sofa và bắt đầu kéo khóa váy. Đôi mắt anh không kìm được mà quét qua làn da cháy nắng của cô. Để trái tim mình kiểm soát một lần nữa, Draco để những ngón tay anh nán lại trên lưng cô một giây trước khi quyến rũ hôn lên cổ cô.
Một luồng điện dường như đang chạy qua Hermione. Cô quay lại và hôn trọn vẹn lên môi anh. Một lúc sau hai người họ dựa vào tường phòng khách. Dường như không có gì có thể cản trở họ. Chiếc áo vest của Draco bị vứt trên sàn trước đi văng và chiếc áo sơ mi của anh cũng được Hermione cởi cúc. Cô để tay khám phá ngực anh và Draco có vẻ thích điều đó.
Không thực sự nghĩ về điều đó, Draco bế Hermione dựa trên tường và dẫn cô vào phòng ngủ của mình. Hai người họ bị cuốn vào khoảnh khắc đó. Anh nhẹ nhàng thả cô nằm xuống giường.
Trước khi họ đi xa hơn, Draco hỏi, "Em có chắc chắn về điều này không?"
"Vâng," Hermione nói một cách dễ dàng.
Draco ném áo xuống sàn phòng ngủ và đá văng đôi giày của mình. Hermione cúi xuống và bắt đầu kéo dây đai chiếc váy của mình. Trước khi cô có thể di chuyển chúng qua vai, Draco đã ngăn cô lại.
Anh đặt lưng cô trở lại và nằm xuống bên cạnh cô. Anh thì thầm vào tai cô, "Anh dự định sẽ hoàn thành những gì mà mình đã bắt đầu."
“Được rồi,” Hermione hài lòng nói.
Draco nghiêng người về phía cô và bắt đầu hôn lên môi cô một lần nữa. Từ từ anh tiến đến đường quai hàm của cô, rồi đến cổ cô, sau đó là phần khe hở nhỏ trên chiếc váy của cô lộ ra. Hermione rên nhẹ khi môi anh sượt qua đỉnh ngực cô. Tay anh bắt đầu lần mò khóa kéo phía sau chiếc váy, anh cố gắng mở phần còn lại của nó. Hermione giúp anh kéo chiếc váy ra khỏi người cô.
Khi đã hoàn tất, Draco nhìn xuống Hermione đang khỏa thân trên giường của mình. "Ôi Merlin, em thật xinh đẹp."
Hermione đỏ mặt một chút và tiến hành tháo thắt lưng của anh ra. Anh ném chiếc quần dài của mình xuống sàn, và trước khi anh có cơ hội làm bất cứ điều gì Hermione đã lăn qua và ghim anh bên dưới cô. Cô tự cười trước khi nói, "Em cũng sẽ có niềm vui của mình." Cô áp môi mình vào môi anh và cả hai đều không thể không mỉm cười. Cuối cùng nó đã xảy ra.
Họ tiếp tục hôn và quấn quýt lấy nhau, cho đến khi không còn mặc gì cả. Không gì có thể ngăn cản họ và họ để mặc cho sự ham muốn chiếm hữu. Cả hai đã đặt tất cả cảm xúc của mình vào chuyển động và không cảm thấy gì ngoài niềm hạnh phúc thuần khiết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro