Mắc kẹt

Mùi cà phê bao trùm cả căn hộ vào buổi sáng thứ bảy. Hermione không phải đi làm vào hôm nay nên cô quyết định có một ngày lười biếng. Tuy nhiên, Luna đã rời đi hôm trước để thực hiện một chuyến đi dài một tuần, nghiên cứu Nargles trong môi trường sống bản địa của chúng. Hermione có căn hộ cho riêng mình và cô lên kế hoạch tận hưởng nó. Cô ngồi trên chiếc ghế dài vừa đọc sách vừa uống cà phê.

Hermione tận hưởng thời gian nghỉ làm. Điều đó có nghĩa là cô có thể ôm một cuốn sách hay và tắm nước nóng vào giữa ngày.

Đúng 11:43 Hermione nghe thấy tiếng ai đó gõ cửa trước. Bực mình, cô đặt cuốn sách xuống và bước ra cửa. Đó là Draco Malfoy.

Hermione bật cười khi thấy anh mặc quần bơi màu đỏ và áo ba lỗ màu trắng. Tay chân trắng nõn nà lộ rõ ra, Hermione phải cắn lưỡi để nhịn cười.

"Cậu vừa xong ca trực của nhân viên cứu hộ à?" Hermione trêu chọc.

"Ha ha." Draco nói một cách khô khan, "Tôi ở đây để sử dụng ban công của cô."

"Ban công của tôi?"

"Ừ. Hãy nhớ lại vài tuần trước, khi chúng ta đã thỏa thuận rằng tôi có thể sử dụng ban công của cô và cô có thể sử dụng bồn tắm của tôi." Draco thông báo.

"Ồ đúng rồi." Hermione mở rộng cửa cho anh vào. Draco bước vào trong căn hộ với một dàn âm thanh, "Tại sao cậu lại mang theo dàn âm thanh?"

"Để khiến cô đặt câu hỏi."

Hermione đảo mắt.

Người phụ nữ trẻ nhìn Draco hướng ra ngoài phía ban công của mình và bắt đầu cởi bỏ áo của anh.

"Đến xem buổi biểu diễn à?" Draco hét lên qua tấm kính khi anh ném chiếc áo ba lỗ của mình vào một trong những chiếc ghế.

Hermione quay người lại và ngồi xuống chiếc ghế dài. Cô phải công nhận rằng anh có một bộ ngực đẹp. Cô cầm cuốn sách của mình lên và bắt đầu đọc lại, một lúc sau cô nghe thấy tiếng nhạc lớn phát ra từ ban công. Hermione ngồi dậy trên chiếc ghế dài và nhìn qua cửa kính ngăn cách cô và Draco. Anh đang nằm trên một chiếc trường kỷ ở bên ngoài, anh thậm chí còn đang cầm một chiếc gương phản xạ nhuộm da.

Hermione từ từ đặt cuốn sách của mình xuống và nhìn chằm chằm vào những gì cô đang nhìn thấy. Draco Malfoy đang nhuộm da và cô phải chứng kiến ​​điều đó, đây là cơ hội chỉ có một lần trong đời. Cô gái tóc nâu nhặt cây đũa phép của mình, "Máy ảnh Accio."

Chỉ một lúc sau, chiếc máy ảnh của Hermione bay vào tay cô. Cô đứng dậy khỏi chiếc ghế dài và mở hé cửa ban công. Cô thò máy ảnh của mình qua vết nứt và chụp một bức ảnh. Khi đèn flash vụt tắt, Draco đột nhiên ngồi dậy.

"Chụp ảnh cơ thể tuyệt đẹp của tôi, tôi hiểu rồi." Draco nói khi ngả người xuống cái trường kỷ.

"Không. Tôi chỉ muốn ghi nhớ điều này ... nhìn thấy cậu rám nắng là cơ hội chỉ có một lần trong đời."

"Tại sao cô không tham gia cùng tôi?" Draco hỏi,vỗ vào chiếc ghế ở bên cạnh.

"Không cám ơn." Hermione trả lời. Một bài hát mới xuất hiện trên hệ thống âm thanh muggle của Draco, "The Outfield, hả? Chúng nổi tiếng vào những năm 80, Malfoy,bây giờ là 2001 rồi nếu cậu muốn nghe nhạc muggle,cậu phải nghe nhạc muggle bây giờ."

Draco giả một cái nhìn khó chịu, "Tôi tình cờ lại yêu âm nhạc của thập niên 80 và âm nhạc muggle nói chung."

Hermione nhướng mày, "Chắc rồi. Tôi quay vào trong và đọc sách của mình đây. Tắt nhạc đi."

"Luôn luôn đọc," Draco lẩm bẩm.

"Tôi nghe thấy đấy",Hermione nói khi cô cố gắng mở cửa ban công, nó đã bị khóa.

"Cái gì?" Cô tự hỏi chính mình. Sau đó, cô nhớ ra đã đặt những tấm bùa xung quanh căn hộ của mình để không ai có thể vào trừ khi họ có chìa khóa và trên hết, cô đã để đũa phép ở bên trong. "Chết tiệt."

"Oooooo, cô đã chửi bậy. Cô sẽ ảnh hưởng xấu đến tôi." Draco trêu chọc.

Hermione nhìn Draco, "Cậu có mang theo đũa phép không?"

"Không, tôi đã để nó lại căn hộ của mình. Sao cô lại hỏi vậy?"

Hermione cắn môi, "Tôi đã đặt một lá bùa trong căn hộ của mình để không ai có thể vào mà không có chìa khóa. Tôi có thể mở khóa bằng đũa phép nhưng tôi đã để nó ở bên trong."

"Cô đang nói với tôi rằng chúng ta sẽ mắc kẹt ở đây sao." Draco hỏi khi anh hạ kính râm xuống.

"Ừ."

"Ồ, Tuyệt vời. Tôi đoán chúng ta phải đợi Lovegood quay lại."

"Em ấy đi du lịch rồi, đến thứ sáu tuần sau mới về."

"Lại một điều tuyệt vời nữa." Draco nhận xét, anh tháo kính râm xuống,
"Cô định để chúng ta thế nào đây?"

"Tốt hơn hết là cậu nên bắt đầu suy nghĩ đi, tôi không phải là người duy nhất bị mắc kẹt ở đây."

Draco đứng dậy khỏi ghế dài và nhìn quanh ban công để tìm cách trốn thoát, "Lần này cô thực sự đã làm được rồi, Granger."

"Im đi," Hermione cáu kỉnh, "Tôi có một ý tưởng nhưng, cậu sẽ không thích nó."

"Nó là gì?"

"Chúng ta có thể leo lên cửa sổ." Hermione đề xuất.

Draco nhìn Hermione như thể cô bị điên, "Cô muốn tôi trèo lên cửa sổ sao? Thật là điên rồ! Tôi biết cô là một Gryffindor nhưng cô không nghĩ như vậy là hơi quá sao?"

"Malfoy ... Cậu muốn ở đây với tôi cho đến thứ sáu hay leo đến bên kia tòa nhà này?" Hermione hỏi, có phần khó chịu.

"Vậy chúng ta sẽ chia tỷ lệ bên nào? Còn bên trái thì sao, căn hộ của tôi có bốn cửa sổ. Pansy sẽ về nhà ngay bây giờ, cổ có thể cho chúng ta vào."

Hermione bước qua bên trái ban công, "Tôi đoán tôi sẽ đi trước."

"Không, không, không, không." Draco ngắt lời khi anh đẩy cô ra, "Tôi sẽ làm. Nếu tôi không làm, cô sẽ không bao giờ để tôi xuống được phía dưới." Draco véo mũi và giả giọng Hermione, "Malfoy sợ độ cao, Malfoy cái này, Malfoy cái kia .. Ừ, tôi sẽ không để cho chuyện đó xảy ra."

"Nếu việc này có nhiều ý nghĩa với cậu thì cậu có thể có nó."

Draco vung đôi chân dài của mình qua lan can, anh giữ chặt lan can đến mức các khớp ngón tay bắt đầu trắng bệch, "Ôi Merlin."

Draco cẩn thận bước lên gờ cửa sổ đầu tiên. Anh thở gấp và mắt thì mở to. Hermione theo sát phía sau anh.

"Bất cứ chuyện gì cũng đừng nhìn xuống." Hermione nói.

Draco bắt đầu toát mồ hôi hột, khi cậu nhìn xuống và thấy những chiếc xe đang chạy qua bên dưới mình, "Một người có thể chết bằng mọi cách, tại sao tôi phải như thế này?"

"Malfoy ..." Draco bắt đầu thở phì phò, "Mọi chuyện sẽ ổn thôi, cứ tiếp tục đi."

Draco di chuyển đến cửa sổ thứ hai và áp trán vào tấm kính, "Tôi sẽ nhảy xuống."

"Không, cậu sẽ ko nhảy." Hermione nói nhanh, "Tiếp tục đi, chúng ta chỉ còn hai cái nữa thôi."

Draco di chuyển đến cái thứ ba và thứ tư trong một vài chuyển động nhanh chóng. Chàng trai tóc vàng đập cửa sổ căn hộ của mình cho đến khi Pansy Parkinson bối rối mở nó ra. Draco bò vào căn hộ của mình và nằm xuống sàn.

"Draco, cái quái gì vậy?" Pansy hỏi khi, Hermione trèo lên cửa sổ phía sau anh, "Chuyện gì vậy?"

Hermione phủi bụi bẩn trên quần và hành động như thể chẳng có gì.

"Bọn Gryffindor ngu ngốc với lòng dũng cảm khốn nạn của chúng." Draco nguyền rủa, ngồi dậy.

"Tốt hơn là ai đó nên nói cho tôi biết tất cả chuyện này là sao. Hai người vừa leo lên mặt bên của tòa nhà đấy? Hai người có bị điên không?" Pansy hỏi, cô chống hai tay lên hông và nhìn chằm chằm vào họ.

"Chúng tôi đã ở trên ban công của cô ấy và nó bị khóa." Draco nói khi đứng dậy.

Pansy nheo mắt nhìn Draco, "Draco áo của cậu đâu?"

"Trên ban công của Granger."

"Tất nhiên rồi, 'trên ban công." Pansy vừa nói vừa bước đi, cô biết có điều gì đó đang xảy ra giữa hai người họ. Cô đã nói với Blaise về điều đó, và anh ấy cũng nghĩ như vậy.

Khi Pansy rời khỏi phòng, Draco vào phòng lấy đũa phép, Hermione đi theo anh. Cô ngay lập tức chú ý đến những bức tường xanh của Slytherin, Draco điển hình, cô nghĩ vậy. Điều khiến cô ngạc nhiên là bức ảnh chụp gia đình anh đang được đặt trên tủ quần áo. Đó là một bức ảnh cảm động của Narcissa Malfoy, Lucious Malfoy, và tất nhiên là cả Draco Malfoy. Tất cả họ dường như đang mỉm cười trong bức ảnh.

"Được rồi, tôi đã tìm thấy đũa phép của mình, bây giờ chúng ta có thể quay lại căn hộ của cô để tôi lấy lại áo và dàn âm thanh chưa?." Draco quay lại và đối mặt với cô từ phía bên kia của căn phòng, "Cô không thể cứ nhìn chằm chằm vào cái đó mãi ." Anh vừa nói vừa ra hiệu về phía mình.

Hermione đảo mắt và rời khỏi phòng, "Đi thôi."

Hai người họ đứng trước căn hộ của Hermione, "Đưa đũa phép cho tôi."

Draco đặt đũa phép của mình vào tay Hermione, cô sử dụng một số phép thuật cao cấp để hạ gục lá bùa. Cuối cùng cô mở được khóa cửa.Draco đi lấy áo và dàn âm thanh nổi. Hermione vào bếp lấy nước cho mình. khi cô quay lại, cô thấy thần hộ mệnh của Harry.

Thần hộ mệnh nói bằng giọng của Harry, "Alice muốn hai chúng ta đến Azkaban và tra hỏi Goyle. Mình sẽ gặp bồ ở đó sau ba mươi phút nữa."

"Cô không được đi," Draco nói từ ban công.

"Cậu đang nói về cái gì vậy?"

Draco lặp lại lời của chính mình, "Cô không được đi. Goyle quá nguy hiểm."

"Malfoy, đó là công việc của tôi." Hermione vừa nói vừa lấy nước đưa lên môi.

"Điều đó không quan trọng. Hắn ta có khả năng sẽ làm những điều tồi tệ, hắn thật sự đã làm rất nhiều chuyện tồi tệ." Draco nghĩ đến mẹ của anh, hắn đã làm tổn thương đến bà ấy.

"Tôi sẽ đi Malfoy, kết thúc thảo luận." Draco nhìn vào mắt Hermione, "Vậy thì tôi cũng đi."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro