Chap 28:
Chiều hôm sau, ánh nắng dịu nhẹ, máy bay bay từ Bắc Kinh tới Trùng Khánh đáp xuống sân bay Trùng Khánh.
Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên đã chờ ở sân bay từ sớm, nhưng chuyến bay khởi hành muộn hơn nên thời điểm máy bay hạ cánh trễ hơn so với dự kiến 40 phút. Hai người chăm chú nhìn vào đoàn người đang đi ra, vất vả lắm mới có thể tìm thấy thân thể gầy ốm của Thiên Tỉ.
Đột nhiên Vương Nguyên thấy được cái túi to Thiên Tỉ mang theo, hưng phấn mà liên tục vẫy tay.
"Tiểu Thiên Thiên! Ở đây ở đây!"
"Thiên tổng."
Thiên Tỉ mới từ cửa đi ra đã thấy bóng dáng Vương Tuấn Khải đứng ở nơi đó, bên cạnh là Vương Nguyên đang nhảy lên nhảy xuống, nhìn thấy bóng dáng quen thuộc mà mình vẫn luôn mong nhớ, làm cho cậu bất giác nở một nụ cười dịu dàng.
"Các cậu đợi lâu rồi phải không, chuyến bay tự dưng khởi hành muộn, thật ngại quá."
Thiên Tỉ chạy tới bên cạnh hai người, thấy được nụ cười vui vẻ của bọn họ, lần này bởi vì đến tập luyện, không phải tham gia hoạt động, cho nên lịch trình cũng không công khai, không xảy ra tình huống bọn họ bị vây ở sân bay ngay cả nước cũng chảy không lọt như lúc trước, bọn họ hiếm khi được đứng ở sân bay trò chuyện.
"Không sao mà, cũng không phải đợi lâu lắm đâu, Tiểu Thiên Thiên, đồ ăn của tớ có mang theo không ⊙▽⊙?"
Vương Nguyên rất hào phóng tỏ vẻ mình không để tâm tới chuyện đó, sau đó ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào cái túi to trong tay Thiên Tỉ, nước miếng sắp chảy ra luôn rồi, Vương Tuấn Khải bên cạnh vô cùng im lặng liếc Vương Nguyên, cốc đầu cậu một cái.
"Thiên tổng vừa tới, cậu không thể không đề cập tới vấn đề ăn uống sao, cũng không thèm nói gì chào đón người ta nữa."
Thiên Tỉ nhún nhún vai bày tỏ mình thật ra đã liệu đến tình huống này, đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Thò tay vào túi lấy ra một cái túi vải đưa cho Vương Nguyên, Vương Nguyên mở ra liền thấy đầy một túi kẹo nougat, vui đến mức không còn thấy hai mắt đâu nữa, ra sức lôi kéo Thiên Tỉ nói anh em tốt, Thiên Tỉ bị lay có chút chịu không nổi, gạt tay Vương Nguyên ra lấy lại bình tĩnh, nhìn hai người nói: "Chúng ta đi được chưa? Nếu không một lúc nữa bị nhận ra ở đây thì phiền phức lắm, lát nữa các cậu tính đưa tớ đi đâu chơi vậy?"
"A... Đúng rồi..." Vương Nguyên ôm lấy túi vải thật giống như mới nhớ tới chuyện gì đó, vỗ đầu một cái hét lớn một tiếng, nhìn Vương Tuấn Khải phía sau, sau đó mới nghiêng đầu lại nói: "Tiểu Thiên Thiên a, chúng ta lát nữa phải tới công ty trước a."
"Ách... Đúng đó, Chủ Hiệt Quân nói sau khi cậu tới thì chúng ta phải tới công ty tìm anh ấy trước." Vương Tuấn Khải cũng gật đầu, truyền đạt lại ý của Chủ Hiệt Quân.
"Lại có chuyện gì đây, thật là gấp gáp, một ngày cũng không thể nghỉ ngơi, haiz... Đi thôi, vậy thì tới công ty." Thiên Tỉ vừa nghe phải tới công ty nháy mắt sắc mặt lộ vẻ đau khổ, vừa tới Trùng Khánh còn chưa được nghi ngơi đã phải làm việc sao, thật là vất vả mà, im lặng cầu nguyện cho chính mình, Thiên Tỉ đi theo Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải ra khỏi sân bay.
Ba người ngồi xe đến được cửa công ty đã sắp tới 6 giờ chiều, khí trời nóng bức đã đỡ hơn một chút nhưng vẫn làm cho Thiên Tỉ đổ mồ hôi đầm đìa, áo cũng ướt một mảng to.
Lên tầng đem hành lý của Thiên Tỉ để vào trong phòng nghỉ, ba người cùng nhau đi tới phòng làm việc tìm Chủ Hiệt Quân.
"Aiya Thiên Tỉ em tới rồi à, đi đường vất vả rồi." Chủ Hiệt Quân thấy Thiên Tỉ trên mặt xuất hiện nụ cười làm cho ba đứa trẻ có chút bất an, cảm thấy có kế hoạch gì đó không tốt a.
"A, không mệt đâu ạ, trên máy bay ngủ một giấc rồi ạ." Thiên Tỉ vẫn khách sáo như cũ, dịu dịu dàng dàng, Chủ Hiệt Quân cũng biết ý không vòng vo nữa, trực tiếp vào thẳng vấn đề chính.
"Lần này trực tiếp gọi mấy đứa tới cũng không phải chuyện gì khác, chủ yếu chính là nói cho mấy đứa biết lịch trình một tháng này cùng việc sắp xếp lần tập luyện này." Nghe thấy có liên quan tới lịch trình một tháng, ba người đều trở nên chăm chú.
"Trong một tháng này mấy đứa sẽ rất bận rộn, phải phát hành một bài hát mới, nhưng mà sẽ không quay MV, chỉ ghi âm trong phòng thu thôi, hơn nữa phải tăng cường tập nhảy, luyện thanh nhạc, mỗi tuần tăng thêm bốn buổi tập, Vương Tuấn Khải cùng Vương Nguyên một buổi thanh nhạc, ba buổi vũ đạo, Thiên Tỉ hai buổi vũ đạo hai buổi thanh nhạc, mỗi tuần nghỉ một ngày, mấy đứa tự điều chỉnh thời gian học tập cùng luyện tập thật tốt, đừng vì tập luyện mà để việc học sa sút, còn phải ra ngoài một buổi, có thể mất khoảng một tuần, không phải chụp ngoại cảnh mà là chụp kiểu khép kin, giống với đợt huấn luyện đặc biệt nghỉ hè những năm trước ấy."
Ba người gật gật đầu, nghiêm túc lắng nghe Chủ Hiệt Quân nói, Vương Tuấn Khải mở điện thoại ghi chép lại, nhìn lịch trình đầy ắp có chút đau đầu cau mày, mùa hè này lại không thể nghỉ ngơi thoải mái rồi.
"Còn nữa —— một điểm quan trọng nhất!" Một câu nói của Chủ Hiệt Quân thu hút lại sự chú ý của ba đứa trẻ. "Ba đứa sắp lên lớp 12, bởi vì việc học sẽ rất bận rộn, hoạt động cùng luyện tập sẽ giảm bớt còn một tháng một lần, cũng sẽ không tham gia thu hình chương trình nữa, việc này sẽ giao cho mấy đứa khác trong Gia Tộc, cho nên cuối kỳ nghỉ hè phải quay đồng thời chương trình mang tính chất tạm biệt, mấy đứa kể từ giờ bắt đầu suy nghĩ đi nhé."
"A, thật là có chút luyến tiếc." Vương Nguyên bĩu môi, nhớ năm đó cậu thật vất vả mới ngồi được vào vị trí lão đại của chương trình, hiện tại lại phải dâng hai tay cho người ta rồi.
"Hết cách a, ai bảo chúng ta phải thi đại học." Thiên Tỉ thở dài một hơi, vì kỳ nghỉ hè đầy bận rộn cùng một năm khổ sở sắp tới của mình mà xúc động.
Ba người từ phòng làm việc đi ra, cùng nhau bàn bạc, trước tiên phải đưa Thiên Tỉ tới khách sạn công ty đặt sẵn, rồi đi ăn cơm, vừa nói vừa đi tới phòng nghỉ, đi ngang qua phòng luyện thanh, Vương Tuấn Khải đột nhiên nghe thấy bên trong có người đang hát, Vương Nguyên kéo hai người lặng lẽ nhìn lén vào sau cánh cửa mở hờ, chỉ thấy bên trong có người đang hát 'Hương lúa', đã đến đoạn cuối rồi.
"Hờ ——" Vừa kết thúc bài hát, Lưu Chí Hoành thở hắt ra một hơi, cảm thấy cũng không tệ, ngày mai thu âm hẳn là không thành vấn đề, kết quả vừa quay người lại, đã nhìn thấy mấy người đứng bên cửa, dọa cậu ta giật mình.
"Nhị Văn không tệ nha! Hát rất hay!" Mới nhìn rõ người đứng phía trước là Vương Tuấn Khải liền nghe thấy tiếng của Vương Nguyên từ phía sau Vương Tuấn Khải truyền đến, tiếp theo là một giọng nói mà cậu không hề nghĩ đến xuất hiện.
"Ừm, hát rất tốt, hay hơn tớ nhiều."
"..."
"..."
"Thiên Tỉ!???"
"Chào, lâu rồi không gặp."
Nhìn thấy hai lúm đồng tiền đáng yêu trên mặt Thiên Tỉ, Lưu Chí Hoành lâm vào trạng thái tắt máy.
– Hết chương 28 –
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro