Chap 30:

Thiên Tỉ sau khi lên lớp 11 việc học càng thêm bận rộn, cậu và Lưu Chí Hoành cũng đã biết nhau được 3 năm, hai người tuy không thân thiết đến cái trình độ hiểu nhau không cần nói giống như Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải, nhưng thường xuyên liên lạc, quan hệ cũng không xa lạ gì, mà hai người cũng tương đối ít nổi tiếng, chuyện bọn họ quen thân cũng không có bao nhiêu người biết.

Thiên Tỉ ý thức được tình cảm của mình lúc trước, từng ngây thơ cho rằng hai người bọn họ sẽ luôn luôn tiếp tục như vậy, sẽ làm bạn bè cả đời, mãi cho đến kỳ thi toàn quốc một tháng trước.

Ngày đó chỉ là một ngày thứ sáu rất bình thường, Thiên Tỉ đang ở trước bàn học làm bài tập, đang oán trách bài tập cuối tuần quá nhiều không muốn làm nữa, đột nhiên điện thoại kêu lên báo có tin nhắn mới.

"Thiên Tỉ... Anh cảm thấy con trai với con trai có thể yêu nhau không."

Nhìn tin nhắn của Lưu Chí Hoành đột nhiên gửi tới, Thiên Tỉ dừng làm bài, sửng sốt nhìn di động thật lâu, không biết nên trả lời thế nào.

Cậu suy nghĩ cả buổi cũng không nghĩ được gì cả, ngược lại nhìn vào mấy công thức toán học chi chít trong lòng lại không thể khống chế mà cảm thấy phiền não, dứt khoát buông bút, nghĩ tới bài tập còn lại để ngày mai tiếp tục làm. Thu dọn xong sách vở, nằm lên giường, Thiên Tỉ mới nhìn di động, bắt đầu nhắn tin lại.

"Ách... Đã xảy ra chuyện gì sao? Tại sao hỏi như vậy?"

Bên kia trả lời rất nhanh, chắc là đang nằm trên giường chơi di động a, người kia nhất định cũng chưa làm xong bài tập.

Nghĩ vậy, Thiên Tỉ liền bật cười.

"Cũng không có chuyện gì, không liên quan tới em, chính là Vương Nguyên nhi cùng Vương Tuấn Khải a, hai người kia gần đây không đúng lắm, thật giống như đang cãi nhau, lại có thể không ai để ý ai hết."

Thấy tin nhắn của Lưu Chí Hoành, Thiên Tỉ nhíu mày.

"A? Thật hiếm lạ, các cậu ấy lại có thể cãi nhau."

"Đúng vậy, em lúc ấy cũng không thể tin được!"

"Ừm, thật khó tin, nhưng mà cái đó với việc em nói có quan hệ gì?"

"Chính là các anh ấy cãi nhau a, em liền muốn biết nguyên nhân để khuyên bảo các anh ấy một chút a, nhưng mà hỏi cả buổi cũng không ai biết, đáng lẽ đều nói không biết coi như xong đi, nhưng anh đoán xem em nghe được cái gì?"

"Gì?"

"Em nghe bạn học của các anh ấy nói các anh ấy cãi nhau là vì Vương Nguyên nhi thích Vương Tuấn Khải a, anh nói này là thật hay giả a, em gần đây quả thực sắp điên rồi."

Vương Nguyên thích Vương Tuấn Khải?

Thiên Tỉ nhìn chữ trên màn hình, những lời này từ người khác nói làm cho đầu cậu trong nháy mắt có chút trống rỗng, có chút cảm thấy không biết làm sao để nói rõ ràng. Kỳ thực... là bởi vì sớm đã phát hiện giữa hai người có gì đó không bình thường a.

Từ lúc cậu bắt đầu quen biết hai người kia, cũng đã cảm thấy hai người bọn họ lúc đó không chỉ đơn thuần là bạn bè như vậy, lúc đầu cũng không nghĩ quá nhiều, cậu biết rõ hai người quen biết nhiều năm quan hệ thân thiết, cho nên chỉ coi cái cảm giác kỳ quái không bình thường kia là cảm giác đặc biệt giữa những người bạn lâu năm, dù sao cậu cũng chưa từng có kinh nghiệm trong chuyện này.

Nhưng theo thời gian trôi qua, thời gian ba người ở cùng một chỗ với nhau cũng ngày càng nhiều, sự hiểu biết về hai người kia cũng dần sâu hơn, với đầu óc của một người từ bé đến lớn đều được khen là thông minh, Thiên Tỉ dường như đã biết được chuyện gì đó vượt ngoài sức tưởng tượng.

Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải có thời gian một cái liền chơi đùa với nhau. Hai người rất giống nhau. Vương Nguyên rất thích cười, thích làm bộ đáng yêu thích làm nũng, cung Bọ Cạp một khi đã phúc hắc thì rất dọa người. Vương Tuấn Khải rất biết chăm sóc người khác, đối với người khác vừa tốt vừa dịu dàng, cười lên còn lộ răng khểnh, chỉ là tính thích sạch sẽ của cung Xử Nữ quá nghiêm trọng. Đều là tính cách tranh cường háo thắng. Cũng không sợ khó khăn, dũng cảm tiến lên.

Đây là cảm giác của Thiên Tỉ về bọn họ lúc mới quen, quan hệ của hai người thoạt nhìn rất bình thường. Mà hiện tại, cảm giác này đã bị chính cậu hoàn toàn phủ định. Cũng không phải nói cảm giác của cậu có gì sai, chỉ là cậu phát hiện cậu đã bỏ sót rất nhiều chi tiết quan trọng, đã bỏ sót rất nhiều lời giải thích về quan hệ không bình thường của bọn họ.

Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải có thời gian liền chơi chung một chỗ không sai, nhưng chơi đùa đến mức nào đi nữa cũng không thể ôm ôm ấp ấp, xoa đầu nhéo mặt được.

Hai người rất giống nhau không sai, thế nhưng giống nhau từ diện mạo tới tính cách, từ sở thích tới thói quen, tựa như không hề có một điểm bất đồng.

Vương Nguyên thật sự thích cười, thích làm bộ đáng yêu thích làm nũng, cung Bọ Cạp một khi đã phúc hắc thì rất dọa người không sai, nhưng cho tới giờ chỉ là đối với một mình Vương Tuấn Khải mới đặc biệt như vậy, làm bộ đáng yêu làm nũng không thiếu cái nào, nhưng cái sự phúc hắc kia ngay lập tức trở thành e sợ.

Vương Tuấn Khải rất biết chăm sóc người khác, đối với người khác vừa tốt vừa dịu dàng, cười lên còn lộ răng khểnh, chỉ là tính thích sạch sẽ của cung Xử Nữ quá nghiêm trọng không sai, chỉ là 'người khác' kia đa số thời gian đều là đại từ chỉ định đặc biệt cho Vương Nguyên, thích sạch sẽ cũng là vừa gặp phải Vương Nguyên liền vô điều kiện hết bệnh, không hề có tác dụng phụ.

Đều là tính cách tranh cường háo thắng không sai, nhưng mà đối với bọn họ mà nói, chỉ cần cùng đối phương tranh cường, so hiếu thắng với đối phương là đủ rồi, cuộc cạnh tranh này vĩnh viễn chỉ có hai người.

Cũng không sợ khó khăn, dũng cảm tiến lên không sai, nhưng mà điều kiện tiên quyết chính là khi hai người kề vai sát cánh, ở bên nhau sẽ không sợ bóng tối, bất kể đường đi có khó khăn đến cỡ nào.

Những chi tiết như vậy còn rất nhiều, có thể nói tràn ngập trong cuộc sống mỗi ngày của bọn họ.

Giữa hai người bọn họ tồn tại một thứ ràng buộc không ai có thể chen vào, điều đó giúp bọn họ yên tâm thoải mái lừa gạt chính mình cùng đối phương, thời đại bây giờ tuy nói là rất thoáng nhưng thật ra trước giờ vẫn không chấp nhận người trong thế giới thứ 3.

Suy đi nghĩ lại đột nhiên nghĩ đến mình.

Vương Nguyên thích Vương Tuấn Khải, vậy mình thì sao?

Bị suy nghĩ đột nhiên chuyển hướng của chính mình dọa sợ, Thiên Tỉ có chút hỗn loạn, chuyện đó có quan hệ gì đến mình a.

Có quan hệ gì...

Không có quan hệ... sao?

Trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh mùa hè năm ấy, người thiếu niên kia nở nụ cười, tự giới thiệu với mình, dưới ánh mặt trời, đẹp đến không thể tưởng nổi.

Lại nhớ tới lần đầu tiên nhìn thấy người kia, hình như trái tim mình đã đập đến không thể khống chế.

Liền không khỏi nhớ đến phần lời của mình hát trong MV lúc ấy, đây là đang... ám chỉ cái gì chứ?

Trái tim rung động này đang chìm trong tiết xuân hay là đầu mùa hạ.

Trái tim rung động.

Đầu mùa hạ.

"Ừ, có lẽ vậy."

Có chút do dự gửi tin nhắn qua, Thiên Tỉ chẳng biết tại sao bản thân lại có hơi chờ mong hồi đáp của người kia.

"Có lẽ? Ý của anh là chuyện kia có thể?"

Xem ra thái độ của Lưu Chí Hoành là đang ôm nghi vấn đối với câu trả lời của mình, ngữ khí có chút mạnh mẽ. Thiên Tỉ bất chấp tất cả, đem suy nghĩ của mình nói cho cậu ta biết.

"Ừ, có thể a, anh cảm thấy có lẽ Vương Nguyên thích Vương Tuấn Khải mà Vương Tuấn Khải trùng hợp là con trai thôi, giống như anh thích em với việc em có phải là con trai hay không cũng chẳng liên quan a."

Thiên Tỉ nói có chút thẳng thắn, trong lòng cũng có hơi lo lắng không yên. Qua rất lâu, Lưu Chí Hoành mới nhắn tin lại, chỉ là câu nói kia đã hung hăng đánh vào trong lòng Thiên Tỉ.

"Dịch Dương Thiên Tỉ! Anh không sao đấy chứ! Anh có biết anh đang nói cái gì không? Các anh ấy là bạn bè của anh, sao anh có thể nói như vậy!"

Trầm mặc một hồi, Thiên Tỉ tự giễu chính mình mà nhếch khóe miệng. Cũng đúng, các cậu ấy là bạn bè của mình a, cậu sao có thể không hề có căn cứ mà phỏng đoán người ta như thế, vẫn là chủ đề nhạy cảm như vậy.

"Xin lỗi."

Nhắn lại một câu, sau đó Thiên Tỉ nhìn chằm chằm màn hình điện thoại không có tin nhắn đến, đôi mắt ánh lên sự chua xót, ấn tắt máy, vùi đầu vào trong gối, sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, cậu có chút mờ mịt rồi.

Mình... Đang đau lòng sao?

Ừm, là đau lòng.

Mình đau lòng là vì Lưu Chí Hoành sao?

Ừm, là vì Lưu Chí Hoành.

Mình sẽ bởi vì Lưu Chí Hoành mà đau lòng, đây là thích em ấy sao?

...

...

...

Vấn đề này sau khi xuất hiện khiến cậu rơi vào trầm mặc, nhưng cuối cùng cậu cũng nghe được đáp án từ đáy lòng.

Ừ, đúng.

Mình thích em ấy.

Dịch Dương Thiên Tỉ, thích Lưu Chí Hoành.

– Hết chương 30 –

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: