Chương 5

Bạn cố gắng ngẫm lại cuộc hôn nhân của mình để xem nó đã sai ở chỗ nào. Trước khi kết hôn, bạn đã ở bên Shouto được hai năm. Vào ngày kỷ niệm ba năm, anh đã đưa bạn về dinh thự, nơi mà bạn, bạn bè và gia đình đã rất ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh Shouto cầu hôn bạn. Vì đã yêu quá say đắm nên tất nhiên, bạn đã nói đồng ý.

Shouto là người đàn ông hoàn hảo và anh đã trao cho bạn tình yêu mà chỉ tồn tại trong những quyển sách và những bộ phim. Anh ta cưng chiều bạn với những món quà hay bất cứ món đồ mà chỉ có mơ thì bạn mới có được. Đương nhiên, bạn toàn tâm toàn ý hết với anh. Đáp ứng trước mọi ý thích của Shouto.

Vì vậy, khi Todoroki muốn bạn nghỉ việc, dù với tư cách là người đứng đầu hoạt động trong công ty hỗ trợ anh hùng nổi tiếng nhất quốc gia, bạn đã đồng ý ngay lập tức. Suy cho cùng thì anh nói rằng đó là vì sự an toàn của bạn, rằng anh ta sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi đi làm mà vẫn biết bạn ở nhà an toàn.

Khi Todoroki muốn bạn khoác lên những bộ trang phục quý phái, được tô điểm bằng những món trang sức có thể mua cả ô tô hoặc nhà chỉ để tham dự một buổi dạ tiệc, bạn vâng lời mặc dù không quan tâm đến sự giàu có chớp nhoáng.

Và khi anh ta nói muốn có con, mặc dù bạn cảm thấy dường như cả hai vẫn còn quá trẻ và chưa sẵn sàng cho trách nhiệm đó, nhưng bạn đã rất hạnh phúc vì biết cả hai sẽ làm điều đó cùng nhau.

Bởi vì bạn muốn cho Shouto cả thế giới như anh ta đã cho bạn. Bởi vì bạn đã hết lòng tin tưởng vào cuộc hôn nhân này. Bởi vì bạn đã tin khi anh nói rằng anh chỉ muốn có bạn suốt cuộc đời.

Và năm đầu tiên, mọi thứ đều rất tốt đẹp.

Shouto là một người cha tuyệt vời. Anh ta thích những việc như nuôi dạy con cái, việc hầu hết mọi người đều ghét. Anh thoải mái với tiếng khóc giữa đêm khuya của Yukio mà không hề phàn nàn, không mệt mỏi khi thay tã cho con và cực kỳ kiên nhẫn khi con trai bị sốt co giật. Shouto cũng là kiểu người cha sẽ khóc và xin lỗi con mỗi khi đến kỳ tiêm chủng. Đôi khi bạn sẽ bắt gặp anh mỉm cười với dáng ngủ của Yukio và nhận ra rằng bản thân thật may mắn khi lấy được người đàn ông này làm chồng.

Nếu ai đó nói với bạn rằng một năm sau người chồng này sẽ lạnh nhạt và lừa dối bạn, bạn chắc chắn sẽ đấm vào mặt họ.

Vậy chuyện gì đã xảy ra? Chỗ nào đã sai? Bạn tự hỏi khi nhìn chằm chằm vào một gia đình hạnh phúc đang cho hươu cao cổ ăn. Trái tim bạn đau nhói khi nghĩ rằng Yukio sẽ không còn được như vậy nữa.

"Mẹ ơi, chúng ta ăn kem có được không ạ?" Con trai kéo tay bạn và chỉ vào sạp bán. Bạn thoát khỏi trạng thái thơ thẩn rồi mỉm cười với thằng bé. "Chắc chắn rồi con yêu."

Chỉ trong tích tắc khi bạn rút ví từ trong túi ra để trả tiền cho cây kem thì ngay khi quay lại, con trai bạn đã không còn ở bên cạnh nữa. Đầu bạn quay cuồng nhưng rồi một luồng cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập khi bạn nhìn thấy thằng bé chỉ cách vài bước chân, đang nói chuyện với một người lạ đang cúi xuống trước mặt nó.

"Yukio!" Bạn thở hổn hển ôm con trai vào lòng. "Xin con đừng có chạy biến đi như thế." Thằng bé có vẻ bị sốc trước sự hoảng loạn của bạn và đã nhanh chóng chạm vào má bạn rồi nở một nụ cười trấn an. "Xin lỗi mẹ. Con chỉ muốn nói lời chào với bác thôi."

Biểu hiện của bạn vừa pha trộn giữa sự ngạc nhiên và bối rối. Ai đó chạm vào bạn và khiến bạn quay lại, một người đàn ông lù lù lướt qua bạn, khiến bạn phải nghển cổ.

"Chào T/b." Anh ấy chào, giọng trầm và khàn nhưng đôi mắt ấm áp với niềm vui khi được gặp bạn. Miệng há hốc, bạn hầu như không nhận ra người đàn ông đó.

"Dabi?" Bạn thốt lên, đôi mắt mở to khi nhìn anh trong sự hoài nghi. Đã khá lâu rồi bạn đã không gặp bác cả của Yukio. Mái tóc của anh ấy đã trở lại màu bạch kim và khuôn mặt của anh... cổ, cánh tay và bàn tay. Nó trông... rất lành lặn. Những vết sẹo đã biến mất, những chiếc ghim từng giữ da lại với nhau đã không còn đâm vào anh ta nữa. Mặc dù anh cả vẫn đeo một chiếc khuyên ở một bên tai.

"Giờ thì anh là Touya rồi." Anh cười khúc khích. "Anh đang cố gắng trở lại như ngày xưa và những thứ tương tự thế." Sau đó, anh ấy đi về phía bạn, dùng ngón trỏ và ngón giữa để ngăn bạn không thốt lời nào. "Anh biết," anh đảo mắt, "Đến cả anh còn không nhận ra chính mình khi nhìn vào gương mà. Đó là lý do tại sao người bác này đã rất cmn ngạc nhiên khi nhóc con lại phát hiện ra bác nó." Anh lại cười khi xoa rối tóc con trai bạn và thằng bé thì đang lèm bèm vì bác nó đã chửi thề.

Lông mày bạn nhíu lại nhưng rồi một nụ cười đã xuất hiện trên môi. Anh cả trông thực sự khoẻ mạnh. "Trông anh rất tuyệt, nhưng làm thế nào-?" Bạn lắc đầu khó tin còn Touya thì liếm môi khi nhún vai. "Chuyện dài lắm. Hai mẹ con đi ăn bác Touya chứ? Bác có thể kể cho em dâu nghe về câu chuyện thay đổi cuộc đời bác chỉ với một bát soba lạnh." Sau đó, anh quay sang con trai bạn, lông mày nhướng lên vì biết rằng đó là một trong những món ăn yêu thích của thằng bé. Một sở thích có từ cha nó.

Yukio bắt đầu reo hò và nhảy tung tăng trong vòng tay của bạn và trời ơi, thằng quỷ này đã lớn nhanh đến mức bạn hầu như không thể bế nó. Touya nhận ra điều này và anh ấy đã lấy Yukio từ bạn và cõng nó lên vai. Yukio tất nhiên là khoái hết nước chấm. "Mẹ ơi! Nhìn con này, cao lắm luôn!" Thằng bé cười khúc khích, đưa tay về phía bạn để bạn nắm lấy, bạn vui vẻ đáp lại "Đúng rồi ha! Tuyệt cú mèo luôn!" khi ba đi bộ trở lại bãi đậu xe.

Đối với những người qua đường, ba người họ nhìn giống như bức tranh của một gia đình hạnh phúc khi đi sở thú.

---

"Endeav- Bố," anh tự sửa lại bằng một nụ cười tự mãn và một cái lắc đầu nhẹ, "Ông ấy đã cho anh gặp cô bé của trường UA, Eri. Con gái nuôi của Eraserhead. Đó là một đứa trẻ ngoan." Touya uống một ngụm nước rồi tiếp tục giải thích, "Con bé đó đã sử dụng quirk để làm cơ thể anh trở lại như trước. Nó thật sự đau chết đi được." Bạn nở một nụ cười khi anh cả liếc nhìn Yukio, người đang bận với cuốn sách tô màu được người phục vụ đưa cho khi tất cả các bạn đang chờ món ăn lên.

"Cảm giác như bên trong bị xé toạc và nối lại với nhau hết lần này đến lần khác. Trong quá trình này, anh đã bất tỉnh mấy lần. Và khi nó kết thúc." Anh kéo tay áo sơ mi để cho bạn xem cẳng tay và bàn tay "Những vết sẹo đã biến mất."

"Nhưng khi anh sử dụng quirk thì sao? Có đau không?" Bạn rất tò mò. Có một vẻ nghiêm túc thoáng qua mắt Touya trước khi anh mỉm cười và nói. "Anh không sử dụng quirk nhiều nữa. Nó không thực sự cần thiết trong công việc mới đâu." Anh nháy mắt. "Nhưng anh em nhà anh vốn có khả năng chống chọi với nhiệt độ cao mà. Vì vậy, ngay cả khi dùng thì nó không đau đâu." Sau đó, anh đảo mắt đi khi lẩm bẩm, "Trước đây lý do duy nhất khiến anh trở nên như vậy là vì anh đã không tự lượng sức mình. Bị lạm dụng thì đúng hơn."

Bạn đã biết điều này. Từ những gì Shouto đã kể với bạn và từ những gì anh Touya đã làm từ nhiều năm trước để trả thù ba chồng. Nhưng bạn vẫn ngạc nhiên về cách họ vượt qua tất cả những điều đó.

Touya thấy nét buồn thoáng qua trong mắt bạn và anh đã nhanh chóng nở một nụ cười chữa cháy. "Nhưng mà hiện tại anh nhìn ổn mà đúng không? Hay em thích xì tai lần cuối em gặp anh?" Anh ấy nhướng mày tinh nghịch hỏi khiến bạn cười lên một chút.

"Hồi xưa anh xấu tệ nhưng em thích xì tai này hơn." Bạn nói với giọng trêu chọc y chang anh lúc nãy nhưng chứa đầy sự chân thành. Lần cuối cùng bạn nhìn thấy anh cả là kỳ nghỉ Giáng sinh hơn một năm trước do Fuyumi đã sắp xếp. Khi đó Dabi mới ra tù. Anh ấy nhìn xa cách nhưng vẫn đang cố giải quyết mối quan hệ với các thành viên trong gia đình. Tuy nhiên, với bạn, với cháu gái và cháu trai của anh ấy, anh luôn đối đãi dịu dàng.

"Trông anh cả vui vẻ hơn đó." Bạn vô tình nói to nhưng Touya gật đầu trầm ngâm, một nụ cười nhẹ trên môi khi anh nói, "Đúng đó em dâu à."

Đúng thật vậy. Touya nghĩ. Cuối cùng thì cũng có thể trút bỏ mọi thù hận khi bố mẹ đang cố gắng bù đắp cho tất cả những điều tồi tệ mà họ đã để xảy ra với anh khi còn nhỏ và anh ấy đã có một cơ hội khác bằng cách sống một cuộc đời đúng đắn với tư cách là Touya đồng thời chấn chỉnh lại thế giới anh hùng bằng cách làm việc với bố và một vài anh hùng giờ đây cũng nhận ra lỗ hổng giới anh hùng đó.

"Con nhớ mấy cái vòng trên mặt của bác lắm ạ. Bây giờ bác nhìn, ờ... bình thường quá." Yukio bất ngờ lên tiếng khiến bạn và Touya nhìn thằng bé trước khi phá lên cười.

Tiếng cười của Touya là thứ khiến trái tim bạn cảm thấy ấm áp. Nó khiến bạn nghĩ rằng nếu anh cả có thể vui vẻ trở lại, sau tất cả những gì anh ấy đã trải qua, thì có lẽ bạn cũng sẽ có hy vọng.

"Bác cũng nhớ mấy cái vòng đó lắm anh bạn." Anh xoa đầu đứa trẻ. "Mẹ của nhóc cũng đã nói mấy thứ đó làm bác nhìn như dân bụi đời á."

"Bụi đời là gì vậy ạ?" Đứa trẻ hỏi làm cho mẹ và bác nó nhìn nhau chằm chằm như kiểu không nên để cho một đứa trẻ đang trưởng thành học theo mấy thứ xấu xa của người lớn.

---

Khi Touya đưa bạn và Yukio trở lại xe, anh nhận thấy đã có sự thay đổi thái độ của bạn kể từ lần cuối cả hai gặp nhau. Đứa em dâu này đột nhiên thơ thẩn mỗi khi đi ngang qua một gia đình hạnh phúc, bạn nán lại một chút chỉ để nhìn người ta chằm chằm và khuôn mặt thì trở nên ủ rũ. Anh cũng nhận thấy chiếc nhẫn cưới và nhẫn đính hôn từng ngụ ở bàn tay trái của bạn đã biến mất. Chỉ với hai điểm này thì không cần đến thiên tài cũng đã đoán ra vấn đề. Tuy nhiên, Touya biết tốt hơn là không nên hỏi, nếu em dâu muốn chia sẻ với anh về điều đó thì em ấy sẽ làm thôi. Nên thay vào đó, anh giữ cuộc trò chuyện này nhẹ nhàng và cố gắng hết sức để khiến bạn cười tới bến.

"Thật vui khi được gặp Touya hôm nay ạ." Bạn quay sang anh cả sau khi đặt Yukio vào ghế ô tô rồi ôm trọn lấy anh khi anh ấy ngập ngừng dang vòng tay. "Yukio đã rất vui nhờ có bác cả đó ạ." Touya phát lên một tiếng cười khúc khi anh liếc nhìn đứa cháu bé bỏng giờ đang ngủ say vì đã thấm mệt sau khi được cho đi dạo, chơi đùa, ngắm cảnh và rồi ăn uống. "Rốt cuộc thì anh cũng là một ông bác vui tính mà." Anh ấy tự cao tự đại phán nhưng bạn đã nhanh chóng trả đũa bằng cách bào chữa hộ cho người anh chồng thứ. "Cả anh và anh Natsuo đều vui tính hết."

"Hồi đầu anh muốn nướng cha nội sếp mới lắm. Chả bắt anh đi ra ngoài giám sát thực địa cái sở thú chết tiệt này." Cách Touya nói khiến bạn phải khịt mũi trước cách anh nói từ 'ông chủ' một cách chế giễu như thế "Nhưng được gặp em và nhóc con kia thì cũng không hẳn quá tệ."

"Nè anh đừng có nướng ai nữa nha." Bạn nói kèm theo cái nhìn nghiêm khắc nhưng điều này chỉ khiến Touya bật cười. "Không hứa trước đâu." Anh vừa nói vừa cúi xuống hôn lên má bạn.

"Hẹn gặp anh vào ngày sinh nhật của Yukio nhé?" Bạn hỏi một cách mong đợi. Touya nhăn mặt, "Eh anh sẽ phải kiểm tra lịch đã. Em biết đó do hiện tại anh đã có một công việc thực sự rồi á." Rồi khi biểu hiện của bạn nhăn nhó, anh lại bật cười khúc khích. "Trêu em thôi, tất nhiên anh sẽ tham dự. Anh cũng là thành viên của gia đình này mà, phải không?"

"Chuẩn không cần chỉnh luôn ạ." Bạn nói rồi đánh vào cánh tay anh cả một cách tinh nghịch. Và câu trả lời đã khiến Touya mỉm cười. Bỗng nhiên anh nhớ lại người lạ mặt mà em trai anh đã đưa về nhà. Người đã không sợ hãi khi ngồi cạnh anh trong khi mọi người ai cũng dè dặt. Cô gái đã dỗ dành những đứa bé của Fuyumi khi chúng chơi với người chú trông có vẻ thô kệch, mình mẩy đầy những vết sẹo do chấn thương nhiều năm. Người con gái đã khiến gia đình Todoroki có lại cảm giác như gia đình một lần nữa.

"Anh biết mà" Touya nói, ánh mắt dịu lại khi xoa đầu bạn. Bạn mỉm cười khi anh mở cửa xe cho bạn, nghĩ rằng hôm nay bạn đã cười rất nhiều hơn so với năm ngoái. Và tất cả là nhờ anh ấy.

"Cảm ơn lần nữa nha anh Touya." Bạn thì thầm trước khi anh cả nhẹ nhàng đóng cửa lại, bạn nhìn anh vẫy tay tạm biệt khi bạn lái xe ra khỏi đó.

---

Shouto đang cảm thấy rất khó chịu khi vừa trố mắt nhìn vào những bức ảnh của đám paparazzi ngu ngốc đã chụp vợ mình. Anh ta thậm chí còn không nhận ra người đàn ông trong bức ảnh là anh trai Touya của mình. Theo lí lẽ của bản thân, anh cả trông hoàn toàn khác và vì đã lâu rồi Shouto không gặp anh ấy. Và nếu phải thú nhận sự thật với cảm xúc của bản thân, việc nhìn thấy bạn ôm hôn, mặc dù chỉ là xã giao thì cũng khiến anh nóng mặt.

Shouto không thể giải thích tại sao khi nhìn thấy bạn cười vui vẻ với người khác lại khiến anh vô cùng tức giận. Chỉ vài phút trước, chính anh còn hung máu truy lùng người đàn ông mà bạn đã vô sỉ cùng đi chơi với con trai giữa thiên hạ. Việc đó khiến anh nhận ra rằng khả năng bạn ở bên một người khác trong tương lai khiến anh bực tức.

Đầu ngẩng lên rồi trút hơi thở nặng nề, anh đã biết rồi.

Anh đang ghen.

Tay Shouto luồn qua tóc vì phẫn nộ. Vì cái quái gì mà anh lại đi ghen vậy? Không phải chính anh là người lừa dối trước sao? Chẳng phải anh đã chắc chắn rằng bản thân không còn yêu bạn nữa nên mới muốn ly hôn sao?

Anh bừng tỉnh lại khi điện thoại bắt đầu đổ chuông trên tay. "Má nó chứ." Anh càu nhàu khi bấm vào nút trả lời. "Không phải bây giờ." Anh mở lời ngay trước khi cô ta có thể mở miệng. Momo ngừng ngay ở đầu dây bên kia, chớp mắt. "Anh thấy rồi?"

"Đúng. Điện thoại anh sắp phát nổ vì nó đây." Shouto nghiến chặt hàm.

"Không thể tin là y/n lại dám làm vậy. Có phải cô ta đang cố quay lại với anh không?" Momo bực tức hỏi. "Và cả mang Yukio theo? Cô ta không nghĩ về- "

"Yaoyorozu, dừng lại." Anh thở hồng hộc khi cô tiếp tục liến thoắng. "Đây là lý do tại sao cô ta trì hoãn việc ly hôn. T/b muốn quay lại với anh! Em đã cảnh báo anh rồi đúng không? T/b là một con điếm quỷ quyệt đầy mưu mô-"

"Anh nói là thôi đi." Shouto rít lên. "Anh đã kết hôn với T/b được gần 5 năm rồi. Ngừng biến cô ấy thành thứ tệ hại đi."

"Shou, anh cần phải tin em-" cô ta lại bắt đầu nhưng cái biệt danh đó đã làm anh nổi giận. Chỉ có bạn gọi anh như vậy. Sự kiên nhẫn không còn nữa, Shouto thở mạnh rồi nói, "Yaoyorozu giờ anh không thể nói chuyện với em. Khi nào có thể anh sẽ gặp em sau." Không đợi câu trả lời từ cô bồ, anh ta kết thúc cuộc gọi, để lại Momo không nói nên lời ở đầu dây bên kia, tay cô ta siết chặt điện thoại.

---

Một ngày tốt lành giờ đã bị hủy hoại.

Khi vừa đóng sầm cửa lại sau lưng, bạn vội vàng lau đi giọt nước mắt tủi hờn đang chực trào trên mắt. Shouto đang nghĩ cái quái gì vậy? Nghĩ bạn sẽ đi làm cái việc tầm thường và tào lao như thế?? Hắn ta thật sự coi thường bạn như vậy sao?

Nếu lúc trước bạn hoài nghi về mọi thứ, thì tối nay cộng với cách tên chồng bội bạc đó cư xử đã khiến bạn quyết định. Bạn lấy hồ sơ ly dị ra và bắt đầu đọc qua chúng, lấy ra một tờ giấy trắng rồi ghi lại những sửa đổi trong tờ kháng cáo mà bạn muốn trình bày trong lần gặp luật sư tiếp theo.

Nước mắt làm nhòe những tập hồ sơ trước mắt khi bạn chấp nhận sự thật rằng người đàn ông bạn yêu thực sự đã không còn nữa. Bạn muốn ít dính dáng với anh ta nhiều nhất có thể. Bỏ luôn tất cả tài sản trước hôn nhân không phải của mình. Nếu anh ta vẫn bắt bạn giữ, bạn sẽ yêu cầu luật sư nhượng lại dưới tên con trai thay vì tên của bạn.

Chẳng còn cái khỉ gì có thể khiến bạn lưu luyến cái dinh thự này. Mái ấm của bạn đã từng chứa đầy những kỷ niệm vui vẻ nhưng Shouto đã làm ô uế bằng cách đem một người phụ nữ khác về đây.

Bạn cũng đã viết trong đơn rằng anh ta cũng nên bị điều tra vì các vấn đề liên quan đến việc kiểm soát cơn giận. Bạn không thể để anh ta như thế rồi lại gần con trai của bạn. Khi nãy anh ta túm chặt rồi dằn mạnh tay bạn và đây nó vẫn còn đau nhói. Cầu trời phật đừng để một ngày nào đó anh ta dám làm tổn thương Yukio như thế. Bạn sẽ dùng tay không giết chết anh ta nếu dám làm vậy.

Một tiếng gõ nhẹ vào cửa đã khiến bạn nhìn lên. Nghĩ rằng có lẽ là Ken-san đang muốn vài hỏi thăm bạn lẩm bẩm, "Cửa không khóa ạ."

Khi cánh cửa mở ra, đó là Shouto.

Bạn thoát ra một tiếng thở dài ngập tràn bực tức. "Cái gì nữa? Còn muốn gán thêm tội gì cho tôi nữa đây?" Bạn cáu hẳn lên. Lưng dựa vào ghế nhìn thẳng vào mắt anh ta rằng bạn đã sẵn sàng cho cuộc chiến tiếp theo. Và bạn để ý thấy vẻ mặt của chồng mình hoàn toàn khác so với khi nãy. Anh ta đứng đó với vẻ tội nghiệp chồng chất, bất động ngay tại cửa.

Khi sự im lặng kéo dài mang theo sự bực tức của bạn cũng tăng lên. "Anh thật sự muốn cái quái gì đây?" Bạn hét lên, khoé mắt lại cay cay. Bạn thấy anh ta nuốt khan trước khi bước vào phòng, đóng cửa lại sau lưng.

"Chúng ta có thể nói chuyện không?" Anh hỏi với đôi mắt hiện lên sự cầu khẩn. Nhưng bạn cười khẩy và lắc đầu. "Không, đi ra ngoài." Lén lút lau đi giọt lệ đọng trên mắt khi bạn đóng tập hồ sơ trên bàn làm việc.

"Ừm... Anh biết rồi." Bạn nghe thấy anh ta lẩm bẩm nhưng lông mày của bạn nhíu lại khi nhìn thấy anh ta phản chiếu qua màn hình, liên tục đến gần bạn dù trước đó bạn đã đuổi đi. Bạn lườm Shouto khi anh ta quỳ xuống bên cạnh, bàn tay chai sạn đó lại chạm vào cánh tay bạn. Bạn định lẩn tránh thì bắt đầu cảm thấy anh ta sử dụng quirk, đó là sự mát mẻ tỏa ra từ làn da của Shouto đến làn da bạn.

"Nói xong anh sẽ đi mà." Anh nói nhưng không nhìn vào mắt bạn. "A-Anh không cố ý làm tổn thương em như vậy đâu. Hay nói những điều khủng khiếp như thế... Anh chỉ... Anh đã nghĩ-" Anh ta thở dài, tự ngăn bản thân tiếp tục ngụy biện rồi thừa nhận, "Anh sai rồi."

Bạn nhìn qua chỗ khác trước khi trái tim này lại trở nên yếu mềm. Dù ở trong vòng tay này thật sự thoải mái nhưng bạn rút tay ra khỏi anh ta và lắc đầu một cách cự tuyệt. "Chả sao cả." Bạn nói. "Để tôi yên đi."

Shouto nhìn bạn đắm đuối. Anh muốn bạn trở lại như lúc trước. Người phụ nữ sẵn sàng tha thứ tất cả, người luôn bỏ qua mọi lỗi lầm của anh, người đã luôn yêu thương anh vô bờ bến.

Bây giờ tất cả những gì bạn đối với anh chỉ là những cái nhìn lạnh lùng và những lời oán giận. Và anh thậm chí không thể đổ lỗi cho bạn vì bản thân anh biết quá rõ rằng tất cả là lỗi của mình.

"T/b," anh thì thầm, từ từ nắm lấy tay bạn lần nữa. Cũng giống như buổi sáng hôm đó bạn cầu xin anh hãy suy nghĩ lại việc kết thúc cuộc hôn nhân của cả hai.

Shouto muốn xin lỗi để cho bạn biết rằng anh hối hận như thế nào vì đã đối xử không ra gì với bạn khi nãy. Giây phút này đúng là địa ngục với anh. Shouto ích kỷ muốn cầu xin người vợ cũ của mình quay trở lại nhưng ánh mắt trống rỗng của bạn khi nhìn anh đã cho anh biết rằng đó chỉ là mong ước viễn vông.

Bởi vì giờ đây, Shouto nhận ra, anh thực sự đã mất bạn.

Rằng T/b của anh giờ đây đã không còn nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro