Tên truyện: Kiếp Chồng ChungTác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu)Thể loại: tự viết, thuần Việt, girls love, vợ lớn vợ nhỏ, ngọt.-----Truyện bối cảnh dao động tầm cỡ khoảng 1940 trở đi của miền Tây Nam Bộ Việt Nam, truyện tự viết tự đọc nên tiến độ ra chương rất chậm. Cảm phiền ai có lỡ đọc thì xin hay thông cảm, tác giả cũng có công việc riêng và những thứ khác nữa. Nhiều lúc đọc sẽ thấy mấy dòng tâm sự xàm láp của con tác giả để giải tỏa nỗi lòng😬 Nêu bạn có góp ý về truyện thì xin bạn hãy góp ý một cách nhẹ nhàng và lịch sự, tui chân thành đón nhận❤…
Bé Jeon lên 5 đi học mẫu giáo và gặp được Kim Taehyung - giáo viên thực tập trẻ tuổi..."Nhóc còn bé lắm, làm sao đòi cưới anh được?""Vậy thì đợi đến khi Kookie 10 tuổi, Kookie sẽ bắt Taehyungie về nha~" (Ó//v//Ò) 29/8/20 ~ 17/2/21 Lưu ý: couple phụ là Hopemin nhaa*Fic này mình đã viết từ khá lâu và thật sự lời văn, ngôn từ và cả nội dung chưa được trau chuốt. Dù vậy nó cũng đã trở thành một kỷ niệm đẹp và thành tựu lớn với mình, mong các bạn hãy ủng hộ.Enjoy~…
Tác giả: Thị Chúc Chúc ANguồn: Vespertine (CV) (khoảng 20 chương đầu) + Raw (còn lại)"A a...... Đạo trưởng, sao thứ này của người lại lớn như vậy, chẳng khác gì của con lừa, cắm phía dưới của người ta đau muốn chết, ô......" A Lê không ngừng run rẩy."Câm miệng!" Lục Trường Uyên cũng không chịu nổi, huyệt Thái Dương giật giật, trên trán nổi đầy gân xanh, hô hấp so với vừa rồi càng thêm dồn dập.A Lê khó thở, đạo sĩ thúi này phá nguyên âm của nàng, giết nàng, đoạt nguyên thân của nàng, vừa đến đêm là liền đè nàng xuống tận lực song tu, lại còn không cho phép nàng nói thật.Nhưng nàng càng muốn nói: "Hàng của ngươi giống y như của lừa, lại bự đến dọa người, xấu chết đi được...... aa...... ư."Lục Trường Uyên cúi người hôn nàng, ngăn cái miệng nhỏ đang lải nhải.A Lê kinh ngạc, ngơ ngẩn nhìn hắn. Đây là lần đầu tiên Lục Trường Uyên hôn nàng......Mà đêm hôm nay, Lục Trường Uyên tiết sạch nguyên dương mình trân quý hơn hai mươi năm cho A Lê......Đây là truyện về một hồ ly tham lam, vọng tưởng hút được dương khí của đạo sĩ nọ, lại bị đạo sĩ phản công, một kiếm lấy mạng. Sau khi chết, ban ngày hồn phách nàng tự do ở bên đạo sĩ, ban đêm liền biến thành người thật ngủ cùng giường đạo sĩ, cùng đạo sĩ song tu. Họ cùng nhau trừ yêu hàng ma ở núi Ô Kỳ, cứu vớt chúng sinh.Chỉ là bọn họ cũng không biết, yêu ma lớn nhất lại là...…
Tác giả: Ta Đây Có Đi Ai Cập - 房东, 怎么没水了Thể loại : Điềm văn, cận thủy lâu đài*, 1x1.Tình trạng bản raw : Hoàn (65 chương + 1 phiên ngoại).Tình trạng bản edit: HoànNhân vật chính : Triệu Hoàn & Hạ Hựu Thanh. Nhân vật phụ: Lục Lộc Bỉ, Lục Sầm, A Hiểu, Vưu Đắc...Translator : QT, Google...Editor : Gxx. Beta: Jace Vy.Truyện được post song song cùng bách gia trang…
*Nội dung phụ thuộc vào trí tưởng tượng của tác giả hay tham khảo từ sách truyện khác. *Truyện sáng tác không phải edit. Muốn đem đi đâu phải hỏi ý khiến tác giả .*Số chương không rõ.*Tác giả sẽ cố gắng không bỏ hố.*Chán ghét thì đừng đọc, đọc rồi thì cũng đừng ném đá lung tung làm tổn thương trái tim mỏng manh yếu đuối của tác giả.*Cảnh báo lại lần nữa, tác giả không giới hạn tuổi đọc nhưng sẽ có H, vì tác giả là một đứa sắc nữ chính tông, nam nữ hay nam nam đều ăn.…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…
Lưu Bình An, một thiếu niên bình thường, vì bảo vệ người nhà mà năm 13 tuổi đã gia nhập quân đội, chiến đấu trên chiến trường suốt 6 năm. Sau đó bị quân bộ chọn làm "chuột bạch" thử nghiệm kế hoạch "Ong Chúa".Đã có "Ong Chúa", tất nhiên sẽ có "ong đực". Nơi "ong đực" tụ tập nhiều nhất chính là Học Viện Quân Sự Lục Quân Aliya.Thiếu niên bị cưỡng chế đưa vào trường quân sự, lấy danh nghĩa "học tập", thực chất lại là ...…