CHƯƠNG 8 - NGOẠI TRUYỆN

TÁC GIẢ: NOVASTYRS

DỊCH GIẢ: PANDOREA_LEE


Bạn sẽ làm gì nếu gặp lại bạn thân nhứt lần nữa?

☆☆☆

Ngày 3 tháng 7 năm 1992

Elizabeth Carter đặt bước chân cuối cùng ra khỏi khuôn viên trường để đánh dấu năm học đã kết thúc. Nó hít một hơi thiệc sâu trong không khí đầy trong lành và tự do này rồi đi tới công viên gần đấy.

Công viên mà nó đã chơi đùa cùng Harry Potter.

Ngồi một mình trên xích đu mà buồn vui lẫn lộn. Vui vẻ bởi vì nó gợi lại cho con bé khoảnh khắc ngọt ngào mà nó cùng chia sẻ với Harry, ngay trên chính chiếc xích đu này. Nó còn nhớ cách mà thằng bé đẩy nó lên thật cao. Nó thề rằng đó đã thấy được đỉnh Tháp Big Ben từ đây. Buồn vì bạn ấy chẳng còn ở đây để chơi với nó nữa.

Elizabeth tự mình đu đưa chầm chậm, vừa chiêm ngưỡng khung cảnh của những ngôi nhà gần đấy, vừa tưởng tượng rằng một trong số chúng sẽ là nhà của nó trong tương lai. Và con bé tưởng tượng về nhiều điều nữa.

Nó tưởng tượng ra khung cảnh một ngôi nhà ấm cúng cùng một người đàn ông cao lớn đeo cái kính tròn và anh ta có một vết sẹo. Anh ấy sẽ vòng tay ôm eo nó khi nó đang làm bữa sáng cho mấy đứa con của họ.

Elizabeth chỉ vừa tròn mười hai tuổi, và con bé nghĩ đến những thứ vượt xa lứa tuổi của mình. Nhiều thứ sẽ chẳng xảy ra trong nhiều năm tới.

Elizabeth tiếp tục đung đưa chiếc xích đu, chìm đắm trong mớ suy nghĩ vớ vẩn cho đến khi nó nhận thấy ai đó vỗ vào vai nó. Con bé quay lại và thở phào, nỗi niềm đã dồn nén cả mấy tháng trời cuối cùng cũng được thả phanh.

Elizabeth ngó vô cặp mắt màu xanh ngọc của đứa bạn mà nó tưởng đã mất tích. Harry Potter.

"Chào nghen Eliza"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro