Chương 19

Warning: ooc, ABO, sinh tử văn, có xuất hiện chi tiết 18+, vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc. Mọi chi tiết, bối cảnh và nội dung là trí tưởng tượng của tác giả, chỉ là fanfic vui lòng không đặt vào thực tại.

Bản dịch đã có sự cho phép từ tác giả, vui lòng không copy, re-up hay chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào khi chưa có sự cho phép. Bản dịch chính xác đến 95%, vì có sự sửa đổi cho phù hợp với ngôn ngữ Việt Nam.

______________










Khi NuNew tỉnh dậy, bên cạnh cậu không thấy Zee nữa. Cậu vội vàng ngồi dậy và xuống giường đi tìm Zee. Khi bước ra khỏi phòng bệnh, cậu thấy Zee đang nói chuyện với bác sĩ trong hành lang.

Zee nghe thấy tiếng cửa mở thì quay đầu lại nhìn. NuNew tóc tai rối bù, trên người vì ngủ không yên mà cổ áo sơ mi mỏng đã mở rộng.

NuNew nhìn Zee nói chuyện với bác sĩ xong rồi đi về phía mình. Trong khi đi, Zee cởi áo khoác của mình ra, cuối cùng quàng chiếc áo khoác quanh người NuNew, rồi đẩy cậu vào trong phòng bệnh.

NuNew từ đầu đến cuối đều cảm thấy mơ màng, không phản ứng gì trước hàng loạt hành động của Zee. Chỉ khi Zee xoa xoa đầu tóc rối bù của cậu, cậu mới tỉnh táo lại.

“Luke…”

Zee biết NuNew đang lo lắng cho con, anh đặt hai tay lên vai NuNew và đẩy cậu đến bên giường để ngồi xuống, “Cậu nhóc vẫn còn đang ngủ, chắc là hôm qua đã chơi đùa quá lâu.”

“Vừa rồi…?”

NuNew định hỏi Zee vừa rồi anh đã nói gì với bác sĩ. “Anh đã đi hỏi bác sĩ về bệnh của con. Nu không cần lo lắng, bác sĩ nói pheromone của anh có thể điều trị bệnh của con.”

“Ở đầu giường có quần áo cho em, em đi rửa mặt rồi ra xem Luke.”

NuNew gật đầu, cầm quần áo đi vào nhà tắm. Đến cửa, cậu dừng lại, im lặng vài giây rồi mới nói: “Cảm ơn…”

Zee biết rằng hiện tại NuNew vẫn chưa biết phải giao tiếp với mình như thế nào, mối quan hệ giữa họ quá ngượng ngập. Nhưng những gì hiện tại đã khiến anh hài lòng, không cần vội vàng, cứ từ từ.

NuNew ngồi bên giường của Luke, đưa tay vuốt ve gương mặt của nhóc con. Khuôn mặt của Luke hơi nhợt nhạt khiến NuNew cảm thấy xót xa, “Bảo bối, chúng ta sẽ sớm ổn thôi.”

Nhìn hai cha con ở trước mặt, Zee cảm thấy không gì có thể sánh bằng hai người mà anh yêu thương nhất đang ở bên cạnh mình. Zee nhớ lại nội dung đã nói chuyện với bác sĩ trong hành lang.

“Thưa anh Zee, tình trạng của đứa trẻ khá đặc biệt, để điều trị, cần phải lấy pheromone của anh. Tuy nhiên, quá trình này sẽ rất đau đớn, chúng tôi cần phải chọc thủng tuyến thể của anh để lấy máu từ trong tuyến thể.”

“Chỉ cần có thể chữa khỏi cho con tôi, những điều này không quan trọng.” Zee không do dự mà đồng ý với phương pháp điều trị của bác sĩ.

“Tuyến thể là bộ phận yếu ớt nhất của chúng ta. Chưa nói đến quá trình lấy máu đau đớn như thế nào, chỉ riêng việc chọc thủng tuyến thể đã khó chịu đến mức không thể chịu đựng nổi. Hơn nữa, sau khi làm như vậy, chu kỳ của anh sẽ bị rối loạn, kỳ mẫn cảm sẽ không ổn định, bất cứ lúc nào cũng có thể đột ngột xuất hiện, mọi thứ đều không rõ ràng. Nếu may mắn, sau khi điều trị có thể hồi phục bình thường, nhưng nếu không may…”

Bác sĩ chủ trị không nói tiếp, Zee biết rằng phương pháp điều trị này sẽ gây hại rất lớn cho bản thân, nhưng làm sao anh có thể đứng nhìn con trai mình chịu đựng đau đớn? Anh, một người cha, chưa hoàn thành trách nhiệm của mình. Có cơ hội điều trị cho con, làm sao anh có thể bỏ qua?

Khi Zee thấy NuNew đi ra, anh cố ý hạ thấp giọng nói với bác sĩ: “Ông sắp xếp thời gian là được, tôi có thể linh hoạt, xin ông tạm thời đừng nói cho người nhà bên đó biết, tôi sợ cậu ấy lo lắng.”

“P’Zee? P’Zee?”

NuNew gọi vài lần, Zee mới tỉnh táo lại. “Chắc anh bận rộn lắm, em sẽ chăm sóc Luke ở đây, anh cứ đi làm đi.”

“Anh đã bảo Aof hoãn tất cả các lịch trình khi đến đây. Bây giờ lịch trình quan trọng nhất của anh là ở bên cạnh em và chăm sóc cho con của chúng ta.”

NuNew đi qua ngồi bên cạnh Zee, “Anh có muốn biết thêm về Luke không?” Lời nói của NuNew khiến Zee hơi bất ngờ, có vẻ như NuNew đang dần chấp nhận anh.

“Được.”

“Sau khi Luke sinh ra, cơ thể nhóc con rất yếu, phải ở trong lồng ấp vài ngày. Khi em nhìn thấy cậu bé nhỏ bé nằm trong tay mình, em đã cảm thấy cuộc sống thật kỳ diệu. Em nghĩ rằng mình đã nhận được món quà tuyệt vời nhất.”

NuNew mỉm cười hồi tưởng lại hình ảnh của Luke trong thời kỳ sơ sinh. Nhóc con bé nhỏ này đã mang lại cho cậu vô số ấm áp, Zee cũng nghĩ rằng câu chuyện sẽ phát triển theo hướng tốt đẹp, nhưng lời nói tiếp theo của NuNew lại khiến trái tim anh thắt lại.

“Em lúc đó chỉ biết ôm chặt lấy con, hoàn toàn không có phản ứng nào với những hành động của con. Bác sĩ nói đó là trầm cảm sau sinh. Có lẽ chính vì nhóc con này mà em đã có đủ dũng khí để chống chọi. Con mang lại cho em trách nhiệm và những lo lắng cho tương lai. Thời gian đó, em thật sự rất u ám, em sợ mình sẽ làm tổn thương Luke…”

Những lời nói mà NuNew thốt ra trong nụ cười càng khiến Zee thêm đau lòng. Anh ôm chặt NuNew vào lòng, “Đừng nói nữa… Đừng nói nữa…”

Zee không muốn NuNew nhớ lại những ký ức không vui vẻ đó.

“Không sao đâu, anh xem, bây giờ em không phải rất ổn hay sao?”

NuNew vỗ về lưng Zee để an ủi anh.

“Bây giờ có Hia luôn bên cạnh em, Luke cũng là con của anh, anh sẽ chăm sóc tốt cho em và con. Hia bây giờ sẽ không để em phải buồn nữa.”

“Cảm ơn em đã bước vào thế giới của anh, cảm ơn em đã cho anh món quà tuyệt vời nhất, cảm ơn sự xuất hiện của em…”

Zee ôm chặt NuNew trong vòng tay, cảm tạ trời đất đã cho họ cơ hội tái ngộ, lần này họ sẽ không bỏ lỡ nhau nữa.

“Nu bây giờ chỉ cần giữ tâm trạng thoải mái, mọi thứ đều có anh ở đây, Luke chắc chắn sẽ hồi phục.” Zee mang lại cho NuNew cảm giác an toàn lớn nhất, như thể chỉ cần có Zee bên cạnh, mọi khó khăn đều có thể giải quyết.

NuNew lắng nghe lời Zee và tự nhiên thư giãn. Cậu tin rằng chỉ cần có Hia bên cạnh, cậu sẽ không phải lo lắng về bất cứ điều gì.

Khi Luke tỉnh dậy, NuNew dẫn Zee cùng đi xem cậu bé. Đây là lần đầu tiên sau sáu năm, hai ba con chính thức gặp mặt. Zee nhìn cậu bé đứng trước mặt, trái tim anh không khỏi mềm lại, giọng nói cũng trở nên dịu dàng, sợ làm cậu bé sợ hãi.

“Chào chú ạ!”

Luke, cậu bé hiểu chuyện, chào Zee. Mặc dù không gọi là ba, nhưng Zee vẫn rất vui vẻ đáp lại: “Chào Luke, chú đến xem xem liệu Luke có phải là người dũng cảm nhất không!”

“Đương nhiên rồi! Luke là người dũng cảm nhất! Luke có thể bảo vệ papa!”

NuNew hạnh phúc vuốt nhẹ mặt Luke.

“Luke thật tuyệt, một đứa trẻ ngoan ngoãn chắc chắn sẽ vượt qua mọi khó khăn! Tin chú đi, con nhất định sẽ khỏe lại thôi.”

“Luke không sợ, Luke tin rằng mình sẽ khỏe lại!”

NuNew nhìn thấy sự tương tác ấm áp và đáng yêu giữa hai ba con, cậu cảm thấy trái tim mình tràn đầy hạnh phúc, đó chính là hạnh phúc mà cậu mong muốn.





TBC……

Cherry x Cà Chua.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro