Chương 29
Warning: ooc, ABO, sinh tử văn, có xuất hiện chi tiết 18+, vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc. Mọi chi tiết, bối cảnh và nội dung là trí tưởng tượng của tác giả, chỉ là fanfic vui lòng không đặt vào thực tại.
Bản dịch đã có sự cho phép từ tác giả, vui lòng không copy, re-up hay chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào khi chưa có sự cho phép. Bản dịch chính xác đến 95%, vì có sự sửa đổi cho phù hợp với ngôn ngữ Việt Nam.
______________
Sau khi cơ thể NuNew hồi phục gần như hoàn toàn, cậu đã xuất viện và về nhà nghỉ ngơi. Zee đã mua rất nhiều đồ dùng cho trẻ sơ sinh, còn đặc biệt cải tạo một căn phòng thành phòng trẻ em, với những món đồ trang trí màu hồng để nuông chiều cô con gái nhỏ như một nàng công chúa.
NuNew đã giao trọng trách quyết định tên cho con gái cho Zee. Zee đã suy nghĩ rất nhiều ngày để đặt tên cho con gái, cuối cùng quyết định gọi là Dana. Anh hy vọng công chúa nhỏ của mình sẽ khỏe mạnh, vui vẻ, thanh lịch và xinh đẹp, và mãi mãi hạnh phúc.
Có hai trợ thủ đắc lực, việc chăm sóc con cái của NuNew trở nên dễ dàng hơn nhiều. Một người thì mê con gái, một người thì mê em gái, họ gần như luôn luôn quấn quýt bên Dana, khiến NuNew có cảm giác mình bị lãng quên.
Nhưng NuNew không thật sự cảm thấy mình không được coi trọng. Cậu biết mình đang được yêu thương, và cũng rất yêu con gái.
Dana rất ngoan, không cảm thấy khó chịu thì sẽ không khóc. Mỗi khi nhìn thấy ba người họ, cô bé đều cười tươi vui vẻ, còn vẫy tay và chân nhỏ biểu thị sự phấn khích.
Cô bé vừa sinh ra đã có khuôn mặt nhăn nhúm, không thể nhìn ra được các nét trên khuôn mặt, nhưng sau vài tuần, khuôn mặt cô bé đã trở nên mềm mại hơn. Đôi mắt cô bé long lanh, mang sự dịu dàng của Zee và sự đáng yêu hoạt bát của NuNew. Đôi lông mày và đôi mắt của cô bé rất giống NuNew, với gò má phúng phính và đôi môi mềm mại, toàn thân mềm mại và đáng yêu, như thể là phiên bản thu nhỏ dễ thương của NuNew.
Dana lớn lên trong một môi trường tràn đầy tình yêu thương, hàng ngày đều có anh trai ở bên chơi đùa, làm cô bé cười và bảo vệ bé. Ba và papa của bé rất yêu thương nhau, và cũng vô cùng yêu thương bé và anh trai.
Buổi tối, sau khi dỗ dành cô con gái nhỏ ngủ xong, NuNew mới đi rửa mặt rồi trèo lên giường. Zee nhìn NuNew lên giường xong liền tắt máy tính và ôm NuNew vào lòng.
Zee hôn lên cổ NuNew, hỏi: “Nu có phải cảm thấy Hia và con trai không yêu em nữa không?”
Zee luôn chú ý đến tâm trạng của NuNew, vì anh sợ NuNew sẽ cảm thấy mình không được coi trọng.
NuNew từ từ quay mặt lại và nằm đối diện với Zee trên giường, trả lời: “Hử? Không đâu, chỉ là hơi ghen một chút thôi, chỉ một chút xíu thôi. Nhưng nhìn Dana được bao quanh bởi tình yêu, em cảm thấy rất hạnh phúc rồi.”
“Có em bên cạnh, anh cũng rất hạnh phúc. Cảm ơn Nu đã xuất hiện trong thế giới của anh, cảm ơn Nu đã sinh ra kết quả cho tình yêu của chúng ta. Vất vả cho vợ của Hia rồi~”
Lời nói của Zee khiến NuNew đỏ mặt, cậu chôn mặt vào ngực Zee, nói: “Ôi, Hia thật là ngọt ngào quá~”
“Với vợ thì không được ngọt ngào sao?” Zee cố tình ghé sát vào tai NuNew, gọi mấy lần: “Vợ yêu~ Vợ yêu~ Vợ yêu~”
“Được rồi được rồi, Nu biết rồi~”
Zee với vẻ mặt tội nghiệp hỏi: “Hửm… Nu có phải không yêu Hia nữa không? Từ trước đến giờ chưa từng gọi Hia là chồng~”
NuNew chôn mặt vào ngực Zee, do dự một chút rồi nhỏ giọng gọi: “Chồng~”
Zee nghe thấy nhưng cố tình giả vờ như không nghe thấy, muốn NuNew gọi thêm vài lần nữa.
“Nu nói gì? Âm thanh quá nhỏ, Hia không nghe rõ.”
Mặt NuNew đã đỏ bừng, cậu biết Zee cố tình trêu chọc mình, nên dùng tay nhẹ nhàng véo hông Zee: “Hia cố tình~”
Zee ban đầu nghĩ rằng NuNew biết mình đang trêu chọc nên sẽ không gọi nữa, nhưng không ngờ rằng NuNew lại bất ngờ hôn anh một cái: “Chồng~”
Giọng gọi ngọt ngào ấy làm Zee cảm thấy toàn thân tê dại, như thể có dòng điện chạy qua người. Cuối cùng, anh kéo NuNew vào trong lòng, hôn anh vài cái mới chịu buông ra.
Vì đã nghỉ ngơi quá lâu, công ty đang thúc giục gấp, Zee buộc phải dành vài ngày để hoàn thành công việc. Trước khi đi, anh chơi với Dana một chút, rồi quấn quít bên NuNew, hôn cậu vài cái mới thỏa mãn.
Zee còn đặc biệt có một cuộc trò chuyện giữa những người đàn ông với Luke: “Luke, ba sẽ bận rộn công việc trong vài ngày tới, không thể chăm sóc papa và em gái suốt được, nhiệm vụ chăm sóc họ sẽ hoàn toàn giao cho con, có chuyện gì nhất định phải báo cho ba biết.”
Luke trong tình huống khẩn cấp này cảm thấy như mình đang gánh vác một trọng trách lớn lao. Cậu vỗ ngực tự tin trả lời Zee: “Ba yên tâm, Luke đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ, nhất định sẽ chăm sóc tốt cho papa và em gái!”
Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của con trai, Zee cảm thấy rất an lòng, không hổ danh là con trai của anh. Sau đó, anh giơ tay nắm chặt ra: “Chúng ta đã hứa rồi nhé.”
Luke nhìn nắm đấm của bố, rồi cũng làm theo, hai bàn tay lớn nhỏ đụng vào nhau trong không trung: “Được!”
Ngày Zee rời đi, NuNew đứng ở cửa nhìn chiếc xe rời đi, cho đến khi không còn thấy bóng dáng của xe nữa mới quay trở lại phòng. NuNew bên cạnh nhìn Luke đang dỗ dành Dana chơi, một lúc sau ngẩng đầu lên xem thời gian, chỉ mới trôi qua một giờ.
NuNew bên cạnh cảm thấy vô cùng không có việc gì làm, trong lòng nghĩ: “Thời gian sao mà trôi chậm vậy? Hia chỉ mới rời đi một giờ mà mình đã nhớ anh ấy quá rồi… cũng không nói khi nào về…”
NuNew cả ngày hôm đó đều uể oải, nhìn vào bản thiết kế trước mặt mà đầu óc lại trống rỗng, Hia đã mang trái tim của cậu đi mất.
Luke nhận thấy tâm trạng của papa nên âm thầm gửi tin nhắn cho ba, chỉ có ba mới có thể khiến papa vui lên.
Đến tối, NuNew đã dỗ dành Dana và Luke ngủ xong, anh cũng định đi ngủ sớm. Nhưng khi nằm trên giường, anh trở mình mãi mà không thể chợp mắt được chút nào.
Trước đây, Zee luôn ôm anh ngủ, giờ nằm bên cạnh lại không có người ấy, NuNew bất giác cảm thấy không quen. Thì ra Zee đã trở nên quan trọng với cậu đến như vậy.
Khi NuNew đang buồn bã thì điện thoại bỗng đổ chuông, cậu vội vàng kiểm tra, là Hia! Là cuộc gọi từ Hia! NuNew nhanh chóng bắt máy.
“Nu có nhớ Hia không?” Giọng nói quen thuộc khiến NuNew kích động đến nỗi quên mất phải trả lời.
Zee không chờ được câu trả lời đã gọi anh thêm một lần nữa: “Nu? Sao vậy? Có chuyện gì thì nói với Hia đi.”
Giọng điệu nhẹ nhàng của Zee khiến NuNew không kìm được nước mắt rơi xuống. NuNew định âm thầm lau nước mắt đi, nhưng vẫn bị Zee phát hiện ra điều gì đó khác thường.
“Nu nhớ Hia.”
Zee trong lòng ngập tràn hạnh phúc, anh nhẹ nhàng đáp: “Anh cũng nhớ em, Nu. Em phải chăm sóc bản thân thật tốt, khi anh về, chúng ta sẽ cùng nhau chăm sóc Dana và Luke.”
Trong những ngày này, Zee vì công việc mà bận rộn không ngừng, nhưng việc gọi điện cho NuNew mỗi tối đã trở thành điều anh mong đợi nhất. Mỗi lần nghe thấy giọng nói của NuNew, anh đều cảm thấy vô cùng yên lòng, như mọi mệt mỏi đều tan biến.
“Em sẽ làm vậy, Hia,” NuNew ở đầu dây bên kia nhẹ nhàng nói, trong giọng nói có chút dựa dẫm, “Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân và các con.”
“Và em sẽ cố gắng để Dana và Luke cảm thấy em cũng rất quan trọng.” cậu tiếp tục nói, mặc dù trong giọng điệu có chút đùa giỡn, nhưng Zee có thể cảm nhận được sự nghiêm túc của NuNew.
“Đương nhiên, em là người quan trọng nhất đối với bọn trẻ, anh tin em,” Zee nói, trong lòng tràn đầy ấm áp, “Hơn nữa, bất kể anh có ở bên hay không, em luôn đặc biệt nhất.”
Hai người tiếp tục trò chuyện, nói về những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống, những điều thú vị của bọn trẻ, cho đến khi NuNew bắt đầu ngáp, Zee mới nhẹ nhàng nói: “Thời gian không còn sớm nữa, Nu, hãy nghỉ ngơi sớm nhé, ngày mai còn phải chăm sóc hai nhóc.”
“Vâng, Hia, chúc anh ngủ ngon.” NuNew mỉm cười, trong lòng cảm thấy tràn đầy hạnh phúc và mong đợi, mong chờ ngày Zee trở về.
“Nu đợi một chút, Hia sắp về rồi.”
Cúp máy xong, NuNew liền rơi vào giấc ngủ. Trong cơn mơ màng, cậu cảm thấy có người ôm mình vào lòng, cái ôm ấm áp đến lạ thường, mùi hương quen thuộc. Phải chăng Hia đã trở về? NuNew muốn mở mắt ra để xem, nhưng cơn buồn ngủ đã chiến thắng, cậu không thể nào mở mắt dù có cố gắng thế nào.
Cậu cảm nhận được người đó hôn lên môi mình, cái hôn nhẹ nhàng và dịu dàng đến mức tận cùng. NuNew vô thức gọi một tiếng: “Hia…………”
Người đó dừng lại một chút rồi an ủi cậu: “Hia ở đây, Nu cứ yên tâm mà ngủ nhé……” Đây là đêm NuNew ngủ ngon nhất kể từ khi Zee rời đi.
Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, NuNew muốn duỗi người nhưng lại phát hiện mình bị hai cánh tay khóa chặt. Cậu quay đầu lại và thấy Hia đang nằm bên cạnh mình, người mà cậu luôn nhớ nhung và thao thức từng đêm đã trở về.
Zee nhận ra động tác của NuNew, tiến lại gần và hôn nhẹ lên má cậu: “Nu chào buổi sáng~”
NuNew ngẩn ra, không phản ứng gì, cậu suýt nghĩ rằng đây chỉ là một giấc mơ, nhưng thực tế đã chứng minh không phải, Hia thật sự đã trở về!
NuNew ôm chặt Zee, hai người dính sát vào nhau. Zee xoa đầu NuNew, để cậu thoải mái nhõng nhẽo trong vòng tay mình.
Thực ra, Zee đã hoàn thành gần hết công việc. Ban đầu, anh định để lại một số việc cho hôm nay, nhưng tối qua NuNew nói rằng cậu nhớ anh, nên Zee đã thức khuya để hoàn thành công việc và vội vã trở về, vẫn ôm NuNew để ngủ cho thoải mái.
“Được rồi, được rồi, Hia còn phải ngủ bù, Nu có muốn ngủ cùng không?”
NuNew lắc đầu: “Em đi xem các con trước, anh cứ ngủ đi.”
Khi NuNew chăm sóc cho các con xong và trở lại phòng, Zee đã ngủ say. NuNew đặt hai tay chồng lên nhau trên giường, đặt cằm lên cánh tay, cứ như vậy mà nhìn Zee, hạnh phúc của cậu nằm ngay bên cạnh.
TBC…
Cherry x Cà Chua.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro