Don't Get Me Wrong, I Never Exactly Liked You - 1
Bản gốc: swimminginthesky - ao3 : https://archiveofourown.org/works/46468135/chapters/117001858
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Kể từ khi Seowon bước vào phòng thu và khi em làm quen với mọi người, trong đó có một người mà em sợ phải gặp hàng ngày trong vài tháng tới. Người đàn ông đó tên là Kim Jiwoong. Mọi người đều ngưỡng mộ người đàn ông đó và sẵn sàng bán quả thận của mình chỉ để có năm phút nói chuyện riêng với anh ta. Anh ấy có toàn bộ phân đoạn trong một tập về việc anh ấy gợi cảm như thế nào và mọi người muốn nhìn thấy những gì bên dưới chiếc áo vest của anh ấy. Quan trọng là anh ấy suýt nữa đã bị Jongwoo hôn! Mọi người trên Boys Planet đều biết rằng Jongwoo đã yêu Jiwoong và điều đó khiến Seowon sôi máu.
"Bạn có ý kiến gì về thực tập sinh Kim Jiwoong?" - Một trong những người phỏng vấn đã hỏi Seowon sau màn trình diễn của Bài kiểm tra xếp lớp lần một.
"Anh ấy... chắc chắn là một chàng trai thú vị... Anh ấy rất quyến rũ." - Seowon cố gắng chọn lọc từ ngữ của mình một cách tế nhị nhất có thể để không khiến người hâm mộ và các thực tập sinh khác khó chịu.
Khi chương trình diễn ra, Seowon đã cố gắng hết sức để tránh né Kim Jiwoong - người đàn ông cực kỳ nổi tiếng. Tuy nhiên, một ngày nào đó em có thể đã lọt vào mắt xanh của Jiwoong. Em có thể nhận thấy Jiwoong luôn cười trước mấy trò đùa vô tri mà em hay làm. Trên thực tế, sau màn trình diễn Back Door của K-Group, Jiwoong đã vào hậu trường và nháy mắt với Seowon, điều này khiến em thực sự cảm thấy rùng mình.
Trong lần loại trừ đầu tiên, tất cả các thực tập sinh đều trang điểm xong và mặc bộ vest màu xám có pha chút xanh hoặc hồng tùy thuộc vào nhóm. Seowon vừa thắt cà vạt xanh xong, chuẩn bị một cách hoàn hảo để bước vào phòng thu, tự tin lên sân khấu. Tuy nhiên, có một người đã ngăn em lại, đó là Jiwoong.
"Seowon, em thắt cà vạt không đúng cách."
Seowon nhảy dựng lên khi nghe giọng nói quen thuộc gọi tên mình.
"Ồ~" - Là tất cả những gì mà em có thể thốt ra được. Lưỡi em đột nhiên trở nên khô khốc và cảm giác như thể em đang nuốt phải đá khi buộc mình phải nói thêm câu nữa - "Chắc là không sao đâu..."
"Anh có thể thắt lại nó một cách chính xác?" - Jiwoong hỏi.
Trái tim Seowon chùng xuống. Em muốn nói từ chối, nhưng có một cái gì đó khiến em chẳng thể nói được. Có lẽ em chỉ muốn được chú ý hoặc có thể em muốn cho Jiwoong thấy rằng em đã trở thành một người trưởng thành hơn kể từ lần cuối họ gặp nhau.
"Vâng, được thôi." - Seowon mạo hiểm nói ra với giọng cực kỳ mỉa mai và thô lỗ, nhưng em không nghĩ Jiwoong sẽ để ý.
Hai phút tiếp theo chính là cực hạn đối với Seowon. Jiwoong dẫn em đến một tấm gương soi toàn thân. Ngực Jiwoong áp vào lưng Seowon. Em có thể cảm thấy chân họ chạm vào nhau. Jiwoong đặt chân mình vào giữa hai chân Seowon. Anh đặt một tay lên vai Seowon để giữ thăng bằng rồi bắt đầu cởi cà vạt. Seowon nổi da gà mỗi khi Jiwoong chuyển động cánh tay. Lần thử đầu tiên thất bại và Jiwoong phải cố gắng thắt lại lần nữa.
"Anh rất xin lỗi... " - Jiwoong nói với một tiếng cười thì thầm thoát ra khỏi miệng.
"Không sao đâu." - Seowon vội vàng nói như thể điều đó sẽ khiến quá trình này kết thúc sớm hơn.
Seowon cứ nhìn chằm chằm vào những ngón tay của Jiwoong khi anh nghịch chiếc cà vạt màu xanh da trời. Em quyết định nhìn vào gương để xem Jiwoong có tiến triển gì thêm không. Thật không may, Jiwoong đã bị phân tâm khỏi nhiệm vụ của mình khi đột nhiên nhìn vào gương và thấy Seowon đang nhìn chằm chằm vào mình. Jiwoong nhếch mép trước sự việc và điều đó khiến Seowon càng khó chịu hơn. Seowon ước gì Jiwoong nhìn nhận những gì đã xảy ra trong quá khứ một cách nghiêm túc hơn thay vì giả vờ như tất cả những điều đó chưa từng xảy ra. Seowon chỉ muốn nói chuyện với anh.
"Đã hoàn thành!" - Jiwoong tuyên bố dứt khoát. Anh đập lòng bàn tay xuống vai Seowon và vỗ vài lần trước khi bước đi ra chỗ khác.
--------------------------------------------------------------------------------------------
"Anh thề là khuôn mặt của anh ấy như đang hét lên 'Tôi giỏi hơn em Seowon và tôi sẽ ra mắt trong vòng cuối cùng, còn em thì không!'. Woonggi, anh ấy tràn ngập lòng tự ái và căm thù đối với anh." - Seowon đang phàn nàn với Woonggi trong phòng ký túc.
"Và với nhiệm vụ tiếp theo của chúng ta sắp diễn ra, anh đảm bảo với em rằng anh ấy sẽ cố gắng phá hoại anh."
"Nhưng anh nói tất cả những gì anh ấy làm là thắt cà vạt cho anh... "
"Nhưng không phải chuyện đó! Đó là về những thông điệp cao siêu mà anh ấy gửi cho anh qua hào quang và đôi mắt của anh ấy... Đôi mắt được coi là vũ khí ở một số quốc gia, anh cá là vậy."
Woonggi khúc khích thành tiếng và úp mặt vào gối khi nghe em nói.
"Anh đang làm ra vẻ như là anh ấy phải lòng anh, vậy thôi! Và tại sao anh lại bị ám ảnh bởi anh ấy đến như vậy?" - Woongi hỏi. - "Ý em là, mọi người đều nghĩ anh ấy cực kỳ hấp dẫn, nhưng anh lại đang làm ra vẻ như anh suýt bị tống vào tù vì điều đó vậy."
"Anh không nghĩ Jiwoong hấp dẫn!" - Seowon hét lên, khiến hai người ở ký túc xá bên cạnh thò đầu vào.
"Đừng tự dối lòng nữa Seowon. Chắc anh chỉ đang ghen tị thôi." - Jongwoo cười khúc khích và Woonggi phải kiềm chế Seowon để em không lao vào đánh Jongwoo.
"Ý em là, Jongwoo có lý. Matthew và em đang bịa ra thuyết âm mưu về việc làm thế nào mà một người nào đó có thể trông lộng lẫy như vậy và cả hai đi đến kết luận rằng khi anh ấy còn trẻ, anh ấy đã vô tình uống phải một loại thuốc biến anh ấy thành một loại á thần thống trị thế giới của sự gợi cảm. Một ngày nọ, em tình cờ nghe được một số thực tập sinh trong ký túc xá của họ nói về số tiền họ sẽ trả để được quan hệ tình dục với Jiwoong. Số tiền nhiều nhất mà tôi nghe được là 14.000.000 won." - Haruto lảm nhảm trong vài phút về những tưởng tượng bất diệt của cậu ấy với thần tượng của mình - Jiwoong.
Mọi người trừng mắt nhìn cậu cho đến khi cuối cùng Haruto cũng nhận ra những ánh mắt đang hướng về mình. - "Nhưng... nghiêm túc đấy, tại sao anh lại ghét Jiwoong?" - Haruto cố gắng thay đổi chủ đề.
"Thật sự không có gì hết, đừng lo lắng." - Seowon lầm bầm.
"Ồ, vậy thì bọn này sẽ lo lắng về điều đó, em yêu." - Jongwoo phản đối. - "Chỉ cần nói cho bọn này biết, may ra chuyện này sẽ được bỏ qua... trừ khi nó... cực kỳ kinh khủng."
Seowon rên rỉ và ném cơ thể mình xuống giường, suýt chút nữa đã va phải Woonggi. - "Được rồi! Nói thì nói! Chúng tôi học cùng trường!"
Toàn bộ căn phòng đóng băng. Seowon có thể nhìn thấy họ sốc thế nào qua mắt mọi người.
"Cái gì?!" - Mọi người đồng thời kêu lên. Ngay cả những người gần đó không thực sự chú ý cũng đã đến hóng hớt.
"Đó không phải là một vấn đề lớn! Chỉ là cả hai đã gặp một số vấn đề trong quá khứ. Và nhớ là không ai trong số mấy người được đề cập điều này với Jiwoong."
"Chắc chắn rồi!"
Seowon rên rỉ với sự thất vọng về bản thân vì đã tiết lộ tin tức mà em ước không ai trong chương trình biết được. Bây giờ có mười người đã biết bí mật này và em biết rằng những tin đồn sẽ lan rộng, em không thể tin tưởng bất cứ ai trong phòng về việc giữ bí mật.
-------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng hôm sau, trong khi tất cả các thực tập sinh đang thưởng thức bữa sáng, thì có một bàn đặc biệt không thể ăn được. Đó là bàn của Seowon và Woonggi, mọi người ngồi đó đang tra hỏi Seowon về những gì đã xảy ra trong quá khứ. Tất nhiên là Seowon đã từ chối cung cấp thêm bất kỳ câu trả lời nào vì em biết tin đồn sẽ lan nhanh như một đám cháy.
Có một người mà Seowon để cần mắt tới, đó là Jongwoo. Jongwoo đang ngồi cạnh Jiwoong và thì thầm vào tai anh điều gì đó.
Jongwoo dường như đã nhận thấy Seowon lườm anh và anh phải cố gắng không cười vào tai Jiwoong. Seowon chưa bao giờ cảm thấy tức giận trước đây, nhưng lần này sẽ là trải nghiệm gần nhất mà mình có được.
"À- này Seowon..." - Jay vừa nói vừa vẫy tay trước mặt Seowon để thu hút sự chú ý của em.
"Yah, cái gì?" - Seowon gắt lại.
"Chỉ là, tại sao anh lại nhìn chằm chằm vào Jongwoo như vậy? Tận hai mươi phút rồi?" - Keita tò mò hỏi - "Ý em là... em đã thấy cách anh để mắt đến anh ấy trong sân khấu Back Door... Đừng nói là anh đã phải lòng Jongwoo rồi nhé?!"
"Em đang nói về cái gì vậy?"
"Ugh, đừng bận tâm."
Seowon quay sang Woonggi - "Hãy nhìn hai người đó. Anh cá là họ đang nói về mình luôn. Trong số những người đã nghe được chuyện anh đây học cùng trường với Kim Jiwoong, anh đây muốn Jongwoo là người cuối cùng nghe được chuyện này." - Seowon nói luyên thuyên với sự chán ghét nhấn chìm trong đôi mắt - "Ý anh là, em cũng đã thấy cách mà cậu ấy nhìn chằm chằm vào Jiwoong kể từ khi anh ấy bước vào phòng thu vào ngày đầu tiên. Và, giống như... omg! Anh không thể tiếp nhận nổi điều này!" - Seowon vùi đầu vào tay, mặt và tai em bắt đầu ửng hồng và nó nhanh chóng lan xuống cổ.
Woonggi cảm thấy bối rối và quay lại để xem Seowon đã bối rối vì điều gì.
"Chuyện gì đã xảy ra thế?" - Woonggi thì thầm.
"Woonggi, em cần phải cứu anh. Anh không thể tiếp nhận nổi điều này nữa." - Seowon nắm chặt lấy cánh tay Woonggi và ngước nhìn cậu nhóc với một giọt nước mắt lấp lánh trên mắt.
"Anh nói như vậy làm em tò mò chết mất! Chuyện gì đã xảy ra thế?! Em muốn biết!"
"Được rồi, nhưng hãy chuẩn bị tinh thần vì đây là một trong những điều tồi tệ nhất từng xảy ra với anh!" - Woonggi giữ cố gắng để giữ im lặng hết sức có thể để Seowon chia sẻ câu chuyện nhanh hơn.
"Chuyện là... Ôi! Anh thậm chí còn chẳng thể nói ra được! (T ^ T)"
"Nếu anh không nói cho em biết ngay bây giờ, em sẽ đứng trên chiếc bàn này và tuyên bố với tất cả mọi người rằng anh và Jiwoong học cùng một trường." - Woonggi đe dọa, dù cậu sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy.
"Không! Được rồi! Khi anh đang nhìn Jongwoo thì thầm với Jiwoong... Jongwoo đã nói điều gì đó và điều đó khiến Jiwoong ngửa đầu cười và sau đó anh ấy có vẻ tò mò và có lẽ đã đặt câu hỏi cho Jongwoo, và sau khi Jongwoo nói điều tiếp theo... Jiwoong đã quay đầu lại giao tiếp bằng mắt với anh và cho tôi một nụ cười nhếch mép đầy đe dọa! Đôi mắt anh ấy như muốn nói lên tất cả. Ánh mắt đó như muốn nói với anh rằng 'Tôi không thể tin được là em lại bị ám ảnh bởi tôi đến mức em nói với mọi người rằng chúng ta học cùng trường.' ... "
"Chà Seowon..." - Woonggi thở dài - "Đó là điều ảo tưởng nhất mà anh đã nói trong toàn bộ chương trình này nhưng cũng có thể là anh đã đúng."
"Anh không muốn đúng!" - Seowon càu nhàu.
"Đây là lần đầu tiên em nghe thấy anh nói như vậy..."
"Ugh! Anh đi đây!" - Seowon đập tay xuống bàn và lững thững đi về kí túc. Em cảm thấy tồi tệ vì đã bỏ đi đột ngột và đã phàn nàn trong suốt bữa sáng của mọi người, nhưng em cực kỳ tệ trong việc phải xử lý trạng thái căng thẳng của mình. Có vẻ như tất cả những gì Jiwoong đang làm chỉ khiến Seowon thêm căng thẳng và em phải nhanh chóng tìm ra cách giải quyết vấn đề. Tuy nhiên, để làm được điều này không dễ như lúc nói chút nào.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
.
.
.
.
.
.
Mình là kiểu người thích đi đọc cmt lắm nên cứ có thông báo là bay vào check liền mà tiếc là bộ này có vẻ hơi flop:')
OTP của mình thật sự rất khó tìm fic luôn ấy😭. Tìm được fic của Woongwon mà còn khó hơn cả việc lấy điểm cao trong môn lý=)))
fic Woongwon? swibji anhda~ (T ^ T)
anh bé với tạo hình này xinh yêu quá đi, mãi simp 😇👌
🫶🩵
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro