Chap 9-02
Mọi người ơi, cảm ơn tất cả đã vote và comment cho fic dịch của mình nhé. Hãy tiếp tục ủng hộ và trò chuyện cùng tui nha đó là động lực lớn nhất để mình tiếp tục cố gắng. Vì đang trong thời gian học quân sự nên để các bạn đợi chap lâu, xin lỗi nhiều ạ. Nào mọi người đọc chap vui vẻ nha. Great weekend☺️☺️☺️
******
Tôi quyết định đi lòng vòng, đi đến nơi nào xa khỏi những điều mà tôi mong được bên cạnh không lâu trước đó.
Tôi đi hướng ngược lại với chỗ tôi thật sự rất muốn đến. Trong khi bước đi về căn nhà ở ngoại ô, tôi nghĩ rằng việc này sẽ tốt hơn cho tôi. Ý tôi là, rời khỏi Konoha trong một thời gian là điều tuyệt vời để làm ngay bây giờ.
Tôi cười, chỉ nghĩ đến sự ấm áp, những hạt nhỏ, là cát bên dưới bàn chân, bờ biển. Tôi thở dài, sao chuyện này lại xảy ra?Tôi không chắc sau này tôi còn thời gian rãnh rỗi thế này.Mặc dù đã tách khỏi tộc Hyuga, họ vẫn muốn cựu công chúa Hyuga làm những gì cô ấy có nghĨa vụ phải làm.
Họ đã nổi giận, khi biết rằng tôi gặp vài rắc rối lúc trước trong tháng đó (chap 5) nên không tham gia nhiệm vụ. Do đó, họ đã đề nghị Tsunade giao cho tôi nhiều nhiệm vụ nhất có thể, và việc đó xảy ra.
Tôi đi ngang qua nhà của Kiba khoảng 5 phút trước, nghĩa là hơn mười phút nữa mới đến trước cửa nhà tôi. Đi trên con đường đầy bùn, nhỏ hẹp, tôi bắt đầu suy nghĩ.
Sasuke không ngủ với cô gái mỏng manh đó. Ok, tốt thôi, nhưng còn tất cả những cô gái kia thì sao? Ý tôi là. Tôi có thể bỏ qua việc đó.Thật lạ, tôi cảm thấy thật...tuyệt khi biết Sasuke thích tôi, tôi chỉ, không bao giờ thực sự chấp nhận nó. Tôi luôn nghĩ rằng nó là mơ tưởng của tôi thôi. Khoan đã, tôi vừa nói 'mơ tưởng' sao?- Tại sao cậu ấy lại đi cùng những cô gái bouncy-boob 24?(tạm dịch những cô gái ngực nở số 24 trong chap 2) Hoặc đưa Sakura vào toà nhà rồi nói lời độc ác với tôi khi đó? ĐỂ KHIẾN TÔI GHEN!
Vâng, tôi biết, Sasuke đã bày tỏ cảm xúc của cậu ấy với tôi, nhưng nó lại thể hiện bằng cái cách, bệnh, bệnh hoạn!
Sasuke, Sasuke, Sasuke,... tsk,... tsk,... tsk.
Nếu đó là cách mà một mối quan hệ hình thành, tôi không muốn thuộc ở trong đấy. Điều này rõ ràng khiến người ta phải phát điên. Và có quá nhiều thứ cần giải quyết.Tôi cảm thấy cơn đau đầu trở nên tồi tệ hơn. Dừng bước, dựa vào hàng rào màu trắng, chắn hai bên đường, tôi nhắm mắt lại, hít thật sâu vào không khí ấm áp của buổi xế chiều.
Whoa, một ý tưởng tệ hại. Hiện giờ, tôi thấy đầu tôi cứ lơ lửng. Cố gắng mở đôi mắt để trông thấy mọi thứ, nhưng tôi chỉ thấy nó đang xoay vòng. Không ngạc nhiên lắm. Sự thật là tôi nghĩ tôi đã thấy Sasuke (lần nữa, trời đất! Tôi tự nhủ). Cơn đau đầu đến một nửa bên đầu của tôi, làm tôi đau nhói. Vì điều đó mà tôi mất dần ý thức.
Không có gì cả...
Trống rỗng...
Những khoảng trống..
Trắng... rồi... Đen...
Và cậu ấy...
Đôi mắt tôi chớp chớp, rồi mở to, điều tôi nhận thấy đầu tiên đó là một căn phòng tối. Chờ đợi thêm chút nữa, cho đến khi tôi lấy lại đủ sức lực để ngồi dậy. Tôi biết rằng mình không đang ở nơi mà minh tưởng tượng.
Ngồi dậy, tôi bắt đầu khám phá bóng tối, dò xét căn phòng tối om này. Tôi cố gắng sử dụng Byakugan, nhưng bây giờ tôi còn không đủ khả năng để đứng dậy nữa là.Tôi cảm thấy thỏai mái lạ thường.Cảm giác này, thân quen lắm.Tôi đã ở trên một cái giường lớn được trải dra nhung, chiếc chăn khổng lồ được đắp lên hơn nửa thân thể tôi. Căn phòng này chắc chắn của một người đàn ông. Mùi hương của phái mạnh, đó là mùi xạ hương cùng với,... Um như là nước hoa của cây thông rừng, tất cả xoa dịu mang lại một cảm giác thoả mái dế chịu làm sao, nó dó thể xoa dịu được tâm hồn của người đang căng thẳng nhất-tôi.
Thay vì đi xung quanh khám phá như người bình thường sẽ làm, tôi nằm xuống, tận hưởng một cách vô tư sự dễ chịu này. Mặc dù, tôi phải công nhận đây là một phần thưởng bên trong nhà của ai đó, trên chiếc giường của họ, trong bóng tối. Nhưng tôi không để tâm.Nếu tôi chết ngay bây giờ, có lẽ tôi sẽ không cần quan tâm điều gì nữa, ít nhất nó cũng diễn ra trên chiếc giường tuyệt nhất thế giới.
Vấn đề duy nhất với cái giường, ..không được bằng phẳng. Tôi lăn sang phải, rồi di chuyển xuống một chút, cơ thể tôi dừng lại khi đâm phải cái gì đó. Ôi, đau. Tôi nghĩ là mình sẽ chết trên chiếc giường tuyệt nhất này.
Tôi nhìn vào khoảng không trong bóng tối, đưa bàn tay để cảm nhận nó. Đó là gò má. Trườn những ngón tay xuống phía chiếc cằm rắn chắc, và dừng lại ở đó, phía dưới đôi môi tuyệt đẹp. Tôi nhìn hình ảnh đó trong bóng tôi, đôi mắt đỏ hổ phách đang nhìn chằm chằm vào tôi."
"Em đã trốn suốt thời gian qua?" Sasuke nói.
Giọng nói chất chứa sự hỗn độn, tôi không đoán một cách chính xác là gì, nó bao gồm sự nghiêm trọng và cả thích thú nữa.
Tôi cố gắng rút tay lại nhưng cậu ấy đã bắt lấy, giữ chặt lại bằng cách, đan những ngón tay của cậu với tay của tôi.
"Là..m..làm ơn bật đèn sáng...?" Tôi hỏi.
Ugh, tôi đang hỏi. Ước gì chất giọng của mình lớn hơn, quyết đoán hơn một chút. Với vận may của mình, tôi nghi ngờ rằng nó sẽ không trở thành sự thật.
"Sao cơ? Em không muốn chơi đùa trong bóng tối?"
Tôi không trả lời câu hỏi đó.
"Tôi không ngủ với Sakura."
Cậu ấy bắt đầu chườn người sang tôi, cơ thể cậu giờ đây thật gần, gần với thân thể của tôi. Hmm, có phải cậu đang cố gắng trao cho tôi thứ gì đó kích thích tôi để làm *việc tiếp theo* không?
Tôi cảm thấy ý thức lạ lẫm của sự tự tin tràn đầy cơ thể, như là không khí, hít vào và thở ra.
"Và? Cậu nghĩ tôi quan tâm việc đó sao?"
Tôi không nhận ra sau những điều cậu vừa làm tôi lại nói như vậy, thật là trẻ con.Cậu ấy trao cho tôi một cái ôm xiết chặt bằng đôi tay rắn rỏi ấy,
"Em rời khỏi đây. Và em nghĩ điều đó nói lên rằng em không để tâm ư?" Cậu ấy nói một cách chắc nịt, nghe như cậu không hề vui lòng với câu trả lời của tôi vậy.Sự tự tin của tôi đã dập tắt, bị nắm thành mảnh vụn dưới từng từ ngữ phản ánh sự thật, đánh trúng tim đen tôi, cậu ấy đi guốc trong bụng tôi sao?
Sasuke đang rất nghiêm túc. Không có gì trong chất giọng của cậu mang ý mời gọi tôi chơi đùa. Đây không phải là lúc để giễu cợt. Tôi nuốt nước bọt, làm sạch cuống họng, để đầu mình nằm hẳn xuống chiếc gối mềm mại bên dưới. Chúng tôi vẫn ở đó, trong tình cảnh này, cuối cùng tôi quyết định lên tiếng. Tôi không chắc đây là điều đúng đắn để nói lúc này, nhưng lại là thời điểm thích hợp để nói về diều đó,
"Vì sao cậu ngủ với..những cô gái đó?"
Chúng tôi vẫn trong bóng tối, ánh mắt cậu ấy vẫn đỏ rực, vẫn không rời khỏi tôi.
"Không biết không phải câu trả lời."
Tôi làm rõ ràng hơn, để thể hiện tôi sẽ không chấp nhận câu trả lời trống rỗng hoặc không có lý do, hay ý nghĩa nào hết.Đó là một phần thưởng lớn nhất. Sau vài phút chờ đợi câu trả lời, cậu ấy cuối cùng cũng nói ra,
Anh không ngủ với những cô gái ấy." (Thay đổi xưng hô rồi ^^). Giọng của cậu ấy trầm xuống, hơi kéo dài, giống như sai sự thật vậy. Nhưng tôi không thể nói được gì nếu cậu ấy đã nói dối hay không.
"Hãy tin anh."
Cậu ấy nói, trấn an tôi, vì dường như cậu biết rõ tôi đang nghĩ gì.
"Chúng ta đang làm gì thế này? Em chuyển đi, để thoát khỏi nỗi ám ảnh này, về anh ngay cả khi em làm vậy, em vẫn không thể hoàn toàn cắt đứt được, và bây giờ bị kéo lại vòng tròn kỳ lạ này, chúng ta lại trở về như trước đây ." Tôi nói trong đau buồn.
"Em đang cố gắng nói về tình yêu đơn phương? Ý em là chúng ta sẽ không cân xứng khi vướng trong vòng tròn rối ren đó?"
"Phải, đó là những gì em đang cố gắng nói, là những gì chúng ta có."
Cuối cùng thì đó là những gì tôi có. "Em không thích nằm trong cái kết của một thứ như vậy. Và cái cách anh đang làm, em không muốn trở thành một người anh có thể sử dụng với ham muốn về xác thịt."
Tôi nói, rồi bật dậy khỏi giường, mắt đưa xung quanh tìm cánh cửa để thoát khỏi đây.
Tôi đã hi vọng cậu ấy sẽ ngăn tôi lại trước khi tôi đi, nhưng nó đã không xảy ra. Cậu chỉ ở đó, lặng thinh, nhìn tôi bước đi.
Tôi mở cửa phòng ngủ và lao ra ngoài, tiến đến lối thoát.Khi tôi loay hoay tìm phần nhô ra của cánh cửa, tôi mới nhận ra tôi đang trong căn hộ của Sasuke, ý tôi là ở đây... bên trong căn hộ.
Tôi nhìn lại về phía phòng ngủ để thấy thế nào, chí ít cũng nhìn tôi rời khỏi, nhưng cậu ấy đã không làm thế, nó khiến tôi khó chịu, điều này thêm vào lý thuyết của tôi về cậu ta, nó là một khoảng không lớn nhất thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro