Tác phẩm: Ảnh hậu thành song《影后成双》Tác giả: Huyền Tiên 《玄笺》Thể loại: Tình hữu độc chung, giới giải trí, cận thủy lâu đài, ngọt văn.Độ dài: 348 chương + 74 phiên ngoạiCP: Đức nghệ song hinh ngạo kiều lão cán bộ ảnh hậu X Tuyến tiểu hoa "Nữ thần rating".Câu chuyện về mối tình thầm thương trộm nhớ và giấc mơ trở thành sự thật, HE.Nhân vật chính: Lục Ẩm Băng, Hạ Dĩ Đồng.Vai phụ: Tần Mộ, Tần Hàn Lâm, Lai Ảnh, Tiểu Tây, Phương Hồi, Lương Thư Yểu, Sầm Khê.Một câu giới thiệu: Chị có thích em không?Lập ý: Em với chị xứng đôi vừa lứa.Translator + Editor: Lạt Nhách (chương 1-185); Jaki (chương 186-?).…
LƯU Ý: Không được dùng những từ ngữ thô tục quá khích để chửi nhân vật trong truyện nhé, các bạn nên viết tắt hoặc để dấu (*). Hãy là người có văn hóa khi đọc truyện bởi một lần chửi nhân vật là ta đã mắng cả tác giả. Truyện này đọc vô cùng cẩu huyết, chỉ phù hợp với những bạn tinh thần thép, sẵn sàng chịu đựng mọi tình huống truyện bao gồm chuỗi các sự kiện gây ức chế từ tập đầu tới tập cuối. Đề nghị cân nhắc kĩ trước khi xemAuthor: Cáp Khiếm Huynh (哈欠兄)Tên gốc: Ác ma đích lao lung (恶魔的牢笼)Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, tàn bạo thị huyết bá đạo thâm tình công X ôn nhu mỹ hảo tri tính thụ, ngược thân ngược tâm, HENguồn: Tieba Nguồn: jian 1112.wordpress.comĐộ dài: 6 quyển. Quyển 1: 67 chươngQuyển 2: 53 chươngQuyển 3: 80 chươngQuyển 4: 41 chươngQuyển 5: 19 chươngQuyển 6: 67 chương7 Phiên ngoại (Phiên ngoại 7 có 22 phần)Tranlator: QTEditor: Kwon JianDo đã đến giới hạn 200 chương nên mình đăng nốt ở phần mới nhé!😂😂…
Tên gốc: 快穿:男神,有点燃!Tên hán việt: Khoái xuyên: Nam thần, hữu điểm nhiên!Tên truyện: Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên!Tác giả: Mặc LinhThể loại: Ngôn tình, cổ đại, hiện đại, xuyên nhanh, hệ thống, tình cảm, khoa học viễn tưởng, hài hước, HE,...Edit by Hạ Lan Tâm NhiênẢnh bìa: Design by Điềm Doãn#Do not re-up#Văn án:Sơ Tranh vô duyên vô cớ bị phán định tử vong, sau khi chết, phiền não duy nhất chính là - tiêu tiền.Từ khi bị ràng buộc với cái hệ thống này, cô eo không đau, chân không mỏi, đến cả thở gấp cũng không cần nữa, mỗi ngày đều phải tiêu tiền trong sợ hãi.Hệ thống: Tiểu tỷ tỷ, không nên tùy tiện mở hình thức vô địch! (▼皿▼#)Hệ thống: Chúng ta định ra cái mục tiêu nhỏ, trước tiêu hết một trăm triệu!Sơ Tranh: Phá sản cái gì, còn nữa, tên nam nhân không thể hiểu thấu này là thế nào? Đừng ngăn ta! Ta muốn đi chinh phục thế giới!Nam chính nào đó: ( nhanh chóng đổi tên ) Ta họ Thế tên Giới.# tiểu tỷ tỷ, có tiền thật sự có thể muốn làm gì thì làm, tìm hiểu một chút đi #…
Tên : Gả cho bệnh kiều, ta sống đời cá mặnTác giả: Ô Hợp Chi YếnThể loại: 1 vs 1, Ngọt sủng, Cổ đại, tranh bá, ngôn tình, HE.Tổng số chương : 139 Tình trạng edit: HoànBìa: Ivisayhii_🍄🍄🍄🍄(Bệnh kiều: Người ôm chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại tinh thần, hành vi cực đoan)------Ngày thứ 365 mà Triệu Hi Hằng bị nghịch tặc Vệ Lễ đoạt hôn, cầm tù.Đến đêm, Vệ Lễ ôm chặt lấy nàng trong lòng ngực, hôn nàng đến má đỏ mặt đổ mồ hôi, thanh âm khàn khàn trầm thấp: "A Đam, trước khi ta chết, nhất định phải giết nàng chôn cùng."Mắt thấy triều đình binh loạn nguy cấp, Vệ Lễ đại thế đã mất, khả năng ngày mai phải phơi thây nơi cửa thành. Triệu Hi Hằng trầm mặc nhìn về hướng phía trước, trong mắt dần dần dày đặc sát ý, ý thức được cái kiếp cá mặn này nàng không sống nổi nữa rồi.Vỗ vỗ cái bụng vẫn chưa nhô cao : "Nhãi con, chúng ta không còn được chơi đùa với a gia của con nữa rồi."Kết quả khi bò qua bờ tường, vô ý té vỡ đầu, khi tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy Vệ Lễ mắt đỏ ngầu, không đợi nàng nói chuyện, hắn run rẩy vươn tay, xoa xoa trán nàng, ngữ khí thật cẩn thận: "A Đam, đừng đi, ta không bao giờ dọa nàng nữa......"Triệu Hi Hằng nghẹn lời.Thật cũng không cần, ngươi cũng đâu doạ được ta......Nam chủ điên điên bệnh kiều ngây thơ vs nữ chủ cá mặn, giả heo ăn thịt hổ.(Nam chủ thuần phản diện, nữ chủ hay mắng người, ai không thích đừng nhảy hố nha!)…
Jeon Jungkook là một kiến trúc sư sống ở con đường phía tây thành phố. Park Jimin là một họa sĩ vừa chuyển đến nhà đối diện. đây là câu chuyện 10 năm của hai người./bản chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả/…
•Tác giả: Quyết Tuyệt.•Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Tình cảm, Xuyên không, Trọng sinh, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Ngọt sủng, Song khiết, HE.•Số chương: 137 chương chính văn.•Edit + Beta: team Hoàng Vân Điện.•Bìa: Huệ Hoàng hậu.•Tình trạng: đang thong thả edit.•Văn án:Mười tám năm trước, Trưởng Công chúa Vinh Dương gả thấp vào phủ Quốc công, sinh ra một nữ nhi ngốc nghếch.Năm năm trước, tiền Thái tử bị ngựa giẫm, từ đây trở thành phế nhân, không thể đi lại.Nay, tiểu thư ngây ngây dại dại của phủ Quốc công bị tứ hôn cho tiền Thái tử - hiện tại là Đoan Vương, toàn kinh thành ai nấy đều chê cười.Trọng sinh đến, Đoan Vương liền tiếp thánh chỉ, mặt mày vui vẻ đi xử lý hôn sự.Cho dù là một kẻ tàn phế thì đời này hắn cũng tuyệt đối sẽ không may áo cưới cho kẻ khác. Mà thê tử của hắn, đời trước nàng không rời không bỏ hắn, đời này hắn sẽ tặng nàng cả một đời vinh hoa.Dẫu cho, nàng chỉ là người ngốc.---------------------❇Lịch đăng: 2 - 4 - 6 lúc 20h Chính văn chính là.....Nam chủ trùng sinh sủng nữ chủ....không những vậy nữ chủ lại xuyên không đến, bởi vì đã từng sinh hoạt trong môi trường phi ~~~ thường đặc thù nên bị "Ngốc" a~~~...Hai đời đều là nàng O(≧▽≦)O[ Truyện được edit và đăng tại: wattpad.com/-Hoangvandien- ][Đang tuyển editor cùng làm bộ này]…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…