Chương 6

Ván cờ bắt đầu

Lời tuyên bố của Tiểu Soái vang vọng trong căn phòng rộng lớn, không một chút run sợ. Trì Sính nhìn cậu, ánh mắt không còn vẻ châm chọc hay khinh miệt, mà thay vào đó là sự tò mò. Hắn đã gặp vô số người, từ những kẻ cúi đầu van xin đến những kẻ ngạo mạn rồi khuất phục. Nhưng một người như Tiểu Soái thì chưa bao giờ. Cậu giống như một tảng băng trôi giữa đại dương, lạnh lùng và kiên định.

"Thú vị," Trì Sính nói, giọng nói đầy thích thú. Hắn đứng dậy, bước đến gần Tiểu Soái. Hắn nhìn thẳng vào mắt cậu, ánh mắt đầy thăm dò. Hắn không nói gì, chỉ nhìn. Sự im lặng đó nặng nề hơn bất cứ lời nói nào.

Tiểu Soái không hề nao núng. Cậu cũng nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt đầy thách thức. Cậu biết, đây là một ván cờ. Hắn Trì Sính là một cao thủ cờ, và cậu là một quân cờ nhỏ bé. Nhưng quân cờ này sẽ không bao giờ để hắn điều khiển.

Cuộc đối đầu im lặng kéo dài. Trì Sính không nói gì, chỉ quan sát. Hắn muốn tìm ra điểm yếu của cậu, muốn biết điều gì đã khiến một người như cậu lại có thể cứng rắn đến vậy. Hắn biết, lòng tốt của cậu chính là điểm yếu đó.
Nhưng hắn không biết, chính lòng tốt đó đã biến thành một ngọn lửa, thiêu rụi sự sợ hãi trong lòng cậu.

Cuối cùng, Trì Sính cười. Một nụ cười bí hiểm, khó hiểu. "Được rồi, tôi sẽ cho cậu chơi. Cứ thử xem, bác sĩ Tiểu Soái. Liệu sự kiên cường của cậu có thể tồn tại được bao lâu trong thế giới của tôi?"

Sự thật bị chôn vùi

Tiểu Soái bắt đầu kế hoạch của mình. Cậu không chống đối một cách công khai, bởi cậu biết điều đó là vô nghĩa. Thay vào đó, cậu bắt đầu một cuộc chiến thầm lặng, từ từ xâm nhập vào thế giới của Trì Sính.

Mỗi ngày, Tiểu Soái đều dành thời gian quan sát Trì Sính. Cậu không chỉ chăm sóc sức khỏe cho hắn mà còn âm thầm thu thập thông tin. Hắn có những cơn ác mộng tái diễn, những tiếng gầm gừ vô nghĩa trong giấc ngủ. Điều này cho thấy Trì Sính không chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng mà còn là một người đàn ông có quá khứ đầy tổn thương.

Một đêm, Tiểu Soái nghe thấy tiếng la hét trong phòng Trì Sính. Cậu chạy đến, thấy hắn đang vật lộn trong cơn ác mộng. Hắn liên tục gọi tên một người phụ nữ. Tiểu Soái cố gắng đánh thức hắn, nhưng hắn vùng vẫy một cách tuyệt vọng. Cuối cùng, cậu phải dùng một liều thuốc an thần nhẹ để hắn chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau, Trì Sính tỉnh dậy, vẻ mặt lạnh lùng và đầy sát khí. "Cậu đã thấy gì?"

"Không có gì," Tiểu Soái nói, giọng nói đầy lạnh lùng. "Tôi chỉ làm đúng trách nhiệm của một bác sĩ. Anh có vẻ không ổn. Tôi có thể giúp anh tìm một bác sĩ tâm lý."

Trì Sính bật cười, một nụ cười đầy châm biếm. "Tôi không cần. Cậu chỉ cần làm tốt công việc của mình là được."

Tiểu Soái gật đầu, nhưng trong lòng cậu, một ý nghĩ lóe lên. Bí mật của Trì Sính, có lẽ, không phải là ở quá khứ của hắn, mà là ở những cơn ác mộng tái diễn. Hắn đang cố gắng chôn vùi một sự thật nào đó. Và sự thật đó, có thể, là chìa khóa để cậu thoát khỏi nơi này.

Mảnh ghép ký ức

Tiểu Soái không hành động vội vàng. Cậu biết, Trì Sính là một con quỷ thông minh và xảo quyệt. Bất kỳ động thái vội vàng nào cũng có thể khiến cậu bị vứt bỏ như một món đồ chơi cũ. Thay vào đó, cậu quyết định sử dụng chính công việc của mình để tiếp cận hắn, không chỉ là về thể chất mà còn là tâm lý.

"Trì tổng, tôi cần hồ sơ bệnh án của anh." Tiểu Soái nói, giọng nói đầy chuyên nghiệp. "Để tiện theo dõi tình trạng sức khỏe của anh, đặc biệt là những cơn ác mộng tái diễn."
Trì Sính nhìn cậu, ánh mắt đầy thăm dò. "Không cần."

"Anh không muốn biết tại sao mình lại có những cơn ác mộng đó sao?" Tiểu Soái hỏi, giọng nói đầy khiêu khích. "Nó không phải là một sự trùng hợp. Có một nguyên nhân nào đó, và nếu anh muốn biết, tôi có thể giúp anh tìm ra nó."

Trì Sính im lặng. Hắn biết, cậu ta đang cố gắng dùng lòng hiếu kỳ của hắn để tiếp cận bí mật của hắn. Hắn cười nhếch mép. "Nếu cậu có thể làm được, tôi sẽ cho cậu thứ cậu muốn."

"Được." Tiểu Soái nói, ánh mắt đầy tự tin.

Sau đó, Tiểu Soái bắt đầu một cuộc điều tra thầm lặng. Cậu không chỉ tìm hiểu về những cơn ác mộng của hắn mà còn về quá khứ của hắn. Cậu tìm kiếm thông tin về vụ tai nạn xe hơi, về những người phụ nữ mà hắn từng quen, về những mối quan hệ gia đình phức tạp của hắn. Cậu bắt đầu ghép những mảnh ghép rời rạc lại với nhau, và một bức tranh dần hiện ra, u ám và đầy bi kịch.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro