8- NHỮNG CÂU NÓI NHỨC NHÓI TRUYỆN NGÔN TÌNH SE

"Liễu Địch, thứ tôi có thể cho em là một cuộc đời trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng, nếu chúng ta có kiếp sau, nếu như kiếp sau tôi có đôi mắt sáng. Tôi sẽ ở bến xe này... đợi em."
"Con đang cố gắng để cô ấy đừng yêu con " Chương Ngọc
(Bến Xe - Thương Thái Vi)

"Nếu em có 48.500 tệ, anh có cưới em không?" Hạ Âu
( Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ - Tào Đình)

"Nếu như còn có thể sống thêm 1 ngày em muốn dũng cảm nói cho anh biết: Em yêu anh. Dâng tặng anh sự đẹp đẽ của vỏn vẹn hai mươi tư tiếng đồng hồ cuối cùng em có, chờ đợi kiếp sau, hóa thành con ve sầu mùa thu, hát cho anh nghe khúc ca du dương mùa hạ" Thẩm Thiên Tình
(Thất Tịch Không Mưa - Lâu Vũ Tình)

"Ai có thể hiểu nỗi cô độc trong lòng anh? Không ai hết. Anh xin lỗi, xin lỗi Tần Tang. Thứ lỗi cho anh đã dùng sai cách để yêu em." Dịch Liên Khải
( Nhân Sinh Nếu Như Lần Đầu Gặp Gỡ chuyển thể từ tiểu thuyết Sương Mù Vây Thành - Phỉ Ngã Tư Tồn)


"Có con cáo nhỏ cô đơn
Ngồi trên bãi cát ngắm trăng một mình,
Cơ mà đâu phải ngắm trăng
Cáo đang mong đợi cô nàng chăn dê.
Có con cáo nhỏ bơ vơ
Ngồi trên cồn cát ngẩn ngơ sưởi mình,
Nào đâu cáo muốn sưởi mình,
Cáo đợi cô mình cưỡi ngựa đi qua..."
.
"Thì ra, con cáo nhỏ ấy đã không đợi được người con gái noa mong hoài bấy lâu..."
(Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn)




"Chàng đã giết Cố Tiểu Ngũ của tôi mất rồi. Cố Tiểu Ngũ của tôi, chàng đã giết chết người duy nhất tôi từng yêu mất rồi. Chàng giết Cố Tiểu Ngũ ngay trên mảnh đất Đột Quyết, Cố Tiểu Ngũ bỏ mạng ngay khi hôn lễ của chúng tôi còn dang dở. Chàng ấy đã chết ngay tại Tây Lương."

" Nước sông Quên, quên đặng quên tình. Muôn đời muôn kiếp, mãi mãi về sau ta có thể quên được chàng."

"Sông Quên thần kì cho ta 3 năm quên lãng, vậy mà không cho ta được một đời để quên" Tiểu Phong
(Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn)


"Cô bé của tôi, chúc em một đời bình an vui vẻ. Cứ tiến về phía trước, sẽ có người yêu em hơn tôi." Tôn Gia Ngộ
(Từng có người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi)


"Thái Tử Phi về trời đã ba mươi năm rồi... Mười mấy năm trước thần từng đến viếng thăm, cỏ đã phủ xanh trên mộ rồi... " Quan Nội Thần
(Đông Cung - Phỉ Ngã Tư Tồn)


"Sinh mệnh là một chiếc áo gấm hoa lệ, hóa ra em chỉ là một bông hoa trên chiếc áo gấm đó, nở rộ rực rỡ, sau khi xé rách liền lặng lẽ tàn lụi... " Phó Thánh Hâm
(Gấm Rách - Phỉ Ngã Tư Tồn)


"Hoa Bỉ Ngạn là điểm kết thúc và cũng là điểm khởi đầu. Nếu có một ngày ta và nằng xa cách, ta nguyện hóa thành một đóa hoa Bỉ Ngạn chờ đợi nàng ở 'Minh Thành', nàng có nguyện hiêna xương cốt của chôn cùng một nơi với ta chăng?"
(Mạn Châu Sa Hoa - Thương Nguyệt)


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro