Bến xe - Thương Thái Vi
- " Em, em ... em có thể cho tôi " ngắm " em không ?"
" Tôi thật sự hy vọng... lúc này... mắt tôi có thể bừng sáng, cho dù chỉ một phút. Một phút thôi cũng được, tôi nguyện dùng cả sinh mạng của mình để đánh đổi."
-Liễu Địch, thứ tôi có thể cho em trong cuộc đời này chỉ có danh dự trong sạch và một tương lai tươi đẹp mà thôi. Thế nhưng nếu chúng ta có kiếp sau, nếu kiếp sau tôi có đôi mắt sáng, tôi sẽ ở bến xe này...đợi em.
-Tôi ra đời vì sự ra đời.
Tôi chết đi vì sự tử vong.
Tôi chết đi vì sự ra đời.
-Con sẽ không yêu bất kì người đàn ông nào. Sinh mệnh và linh hồn của con đã hoà nhập cùng thầy Chương, sao con có thể dung nạp người khác.
___ Chương Ngọc ___
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro