Trích Dẫn - Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - Cố Mạn
- Trích Dẫn - Yêu Em Từ Cái Nhìn Đầu Tiên - Cố Mạn
-" Nại Hà rất điềm tĩnh đánh một hàng chữ: " Ừ, tam tẩu của các cậu trước kia đã lỡ cưới người không tốt, mọi người đừng kì thị cô ấy..."
-"Chỉ cần cô ấy nguyện ở bên tôi thì tôi sẽ không để ý những điều đó..."
-" [Thế giới] [Đạp Cám Heo]: Nhất Tiếu huynh thu mua Lông Vũ Hàn Băng cũng để làm vũ khí mới à?
[Thế giới] [Nhất Tiếu Nại Hà]: Không có hứng.
[Thế giới] [Đạp Cám Heo]: (vẻ mặt nghi hoặc) Vậy huynh thu mua làm gì?
[Thế giới] [Nhất Tiếu Nại Hà]: Cho phu nhân nhà ta ném chơi thôi..."
-" Lặng lẽ bay một đoạn đường, Nại Hà bỗng mở miệng:
- Muội rút khỏi bang rồi...?
Vi Vi không ngờ anh lại hỏi câu này, hơi ngẩn ra một lúc rồi trả lời:
-Huynh nhìn thấy rồi hả, ừ, rút lui rồi.
Nại Hà nói:
- Cũng được, sau này ở bên huynh..."
-" Nếu em hồng hạnh vượt tường thật, anh thực sự không quan tâm
- Không quan tâm... Nhiều nhất là, em vượt tường một phân, anh dời tường một phân, em vượt một tấc, anh dời một trượng..."
-" Mô-za-a nói: -
Cậu cũng phải chừa đường lui cho mình chứ, nếu lỡ cậu thua một trận, ví dụ nhà cậu bị cúp điện hoặc đường truyền bị ngắt, chẳng lẽ video clip cứ để mặc hắn lo à ?
Nhất Tiếu Nại Hà trả lời qua quýt:
- Thua thì thua chứ, tớ thua rồi thì còn có phu nhân.."
-" Mô-za-a cố ý nói:
- Lão tam có vấn đề, tại sao không chịu mặc trang phục tình nhân với tam tẩu chứ, hay là...
Nại Hà đáp:
- Bọn này vợ chồng lâu năm, cần gì mấy thứ đồ khoa trương đó..."
-" Vi Vi nhặt hai cọng cỏ lên phất vào người anh:
- Tóm lại anh muốn thế nào?
Tiêu Nại khẽ hừ một tiếng:
- Hối lộ anh?
- Vậy lát nữa em mời anh ăn khuya nhé?
Tiêu Nại từ chối vẻ rất chính nhân quân tử:
- Thật ngại quá, ngoài sắc đẹp của phu nhân, anh không chấp nhận bất kỳ khoản hối lộ nào khác..."
-" Anh thật sự là lần đầu... ừm... yêu đương?
- Ừ. Giọng Tiêu Nài có vẻ lười nhác.
- Vậy thì anh cũng thành thục quá rồi
- Thấy em là không cần thầy cũng học nên. Tiêu Nại khẽ cắn vành tai cô
- Còn nữa, trong đầu anh đã luyện tập nhiều lần rồi..."
-" Khi nào em mới cho anh tốt nghiệp?
- Hử? Cô hỏi lại với vẻ thắc mắc - Anh tốt nghiệp gì cơ?
Anh đáp:
- Chẳng phải anh đã học hai năm khoa tự động kiềm chế đấy thôi..."
-" Hì hì, thực ra anh yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên chứ gì.
Vi Vi châm chọc:
- Bây giờ em nhận ra, thực ra anh là một con sói háo sắc.
Tiêu Nại nhướn mày.
- Anh có ý kiến gì à?
- Không, có điều anh thấy mức độ chưa đủ.
- Ít ra thì anh là một con sói háu đói trong đám háo sắc ấy
- Anh không thấy trơ trẽn mà còn thấy vinh quang lắm hả?
- Thân là một con sói háo sắc không ăn tạp mà chỉ chuyên một con mồi thì, không đói lại càng trơ trẽn hơn..."
-" Chúng ta vẫn chưa đến mức tắm hồ uyên ương mà
- Thì ra Vi Vi thích mãnh liệt hơn à...? "
-" 'Ăn cơm mềm' cũng nhiều rồi, dần dần cũng quen thôi.
-Những người không có phu nhân bảo vệ như các cậu không hiểu được đâu..."
-" Vi Vi ngày từng ngày chìm đắm trong Mộng Du 2, cơ hồ quên cả ăn uống, có lần Tiêu Nại đến gần bên cô cũng chẳng chú ý, thế là Tiêu Nại bị người trong phòng test game trêu chọc:
- Tiêu ca, thua chính game của mình cảm giác thế nào?
Tiêu Nại cảm thấy rất bức bối, hơn nữa còn bức xúc đến mấy ngày liền. Ai mà chịu nổi bạn gái xa cách lâu ngày lúc nào cũng lảm nhảm nói đến game bên tai chứ, trong sự bất lực, Tiêu Nại dứt khoát cấm đoán:
- Sau này ra khỏi công ty không được nhắc đến từ game này nữa.
- Đó là game của anh mà..."
-" Anh ta nói rất hào hứng, Tiêu Nại lại chẳng có kiên nhẫn nhìn từng chữ, có điều cũng chẳng ngăn cản lại, lúc xử lý công việc thỉnh thoảng cũng liếc mắt nhìn một cái, thậm chí lúc Chân Thủy Vô Hương hỏi Lô Vĩ Vi Vi cứ mãi không nói gì, có phải là đã rớt mạng rồi không, anh còn động đậy bước chân một lúc.
Chân Thủy Vô Hương nhận được sự động viên từ bước chân ấy của Lô Vĩ Vi Vi, càng thêm kể lể à ơi chuyện xưa tích cũ. Cuối cùng, vào lúc Chân Thủy Vô Hương không còn tìm ra lời nào để nói nữa, Tiêu Nại mới di chuyển chuột, thong thả đánh ra mấy chữ trong khung chat.
- Tôi là Nhất Tiếu Nại Hà..."
-" Anh đang nghĩ, nếu như sớm biết có ngày hôm nay, anh nhất định sẽ yêu em từ cái nhìn đầu tiên...
- Cho nên, dù tương lai trò game này đóng cửa, thì thế giới này cũng mãi mãi còn một nơi – có lẽ là trong time em, cũng có lẽ là trong tim anh, áo trắng và bóng hồng sẽ mãi mãi bên nhau
Cùng nhau ngắm cảnh ráng chiều trên đỉnh núi, nhưng tình yêu mãi mãi không bao giờ tắt nắng..."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro