Đông cung

- Nàng theo ta về, ta sẽ không nhắc đến chuyện cũ nữa, mà sẽ đối với nàng tốt hơn. Bất kể nàng có còn nhớ nhung gã Cố Tiểu Ngũ kia hay không, chỉ cần nàng theo ta quay về, ta sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa

- Chỉ cần chàng hứa với ta một việc, ta sẽ cam tâm theo chàng về
Chuyện gì
Chàng bắt cho ta 100 con đom đóm

- Nước sông quên, đặng quên tình... sông Quên thần kì cho ta 3 năm quên lãng, thế mà không để cho ta một đời được quên

-Ta phải quên được chàng, Cố Tiểu Ngũ

- Là ta... Tiểu Phong ơi... ta là Cố Tiểu Ngũ...

- Muôn đời muôn kiếp, rồi mãi mãi về sau ta sẽ quên được chàng

- Dường như tôi đang trông thấy Cố Tiểu Ngũ, chàng phi ngựa chạy về phía này, tôi biết chàng chưa chết, chàng chỉ đi bắt 100 con đóm đóm cho tôi mà thôi

-
"Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, ngắm nhìn ánh trăng. Ô thì ra không phải nó đang ngắm trăng, mà đang đợi cô nương chăn cừu trở về... Có con cáo nhỏ ngồi trên cồn cát, ngồi trên cồn cát, sưởi nắng. Ô thì ra không phải nó đang sưởi nắng, mà đang đợi cô nương cưỡi ngựa đi qua..."

- Thì ra con cáo nhỏ ấy đã không đợi được người con gái nó mong hoài bấy lâu.

- Bệ hạ , Thái Tử Phi qua đời đã 30 năm trước rồi... mười mấy năm trước thần có đi viếng, cỏ đã xanh um phủ màu trên mộ...

- nếu như nàng dám manh động ta sẽ an táng cả Tây Lương theo nàng

- Cố Tiểu Ngũ là Cố Tiểu Ngũ , Cố Tiểu Ngũ tốt hơn chàng một ngàn lần một vạn lần

- chính chàng đã chia lìa đôi ta, chính chàng đã chia lìa ta và Cố Tiểu Ngũ

- nếu ngươi dám động vào thê tử của ta dù chỉ một chút Lý Thừa Ngân này thề sẽ băm vằm ngươi thành trăm mảnh khiến người chết không toàn thây

- tôi và chàng , giữa chúng ta là ân oán, là đôi bờ cách trở bởi biển máu hận thù

- Tiểu Phong, sau này ta sẽ chăm sóc, yêu thương nàng, nàng quên gã Cố tiểu Ngũ kia đi, được không?

- ta và nàng cùng quên

- Người vô tình vẽ hoa,vẽ lá. Tôi đa tình tưởng đấy là mùa xuân..

-Ước gì tôi có thể quên như chàng thì tốt biết mấy

- Có điều, chàng mãi mãi sẽ chẳng nhớ ra tôi đâu. Cũng may, thà rằng chàng mãi mãi đừng nhớ.

- Biết đâu sự quên quên lãng đối với chàng mà nói lại là sự trừng phạt nghiêm khắc hữu ích hơn cả, chàng vĩnh viễn không bao giờ hay, tôi từng yêu chàng đến mấy.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro