32. Quyến rũ không có tội I - Quyển 4 - 7, 15-16, 24

[Diệp Thần, Lâm Thư x Bối Nhi]

Mặc kệ làm cái gì, Diệp Thần cũng vô cùng ưu nhã, ngón tay của anh thon dài, khớp xương rõ ràng. Một đôi tay đẹp như vậy vô cùng chính xác, nhanh chóng cởi bỏ nút thắt của dây lưng, chỉ kéo quần của mình xuống phía dưới một chút, phóng thích dương vật cực lớn đang chịu đựng muốn phát tiết của mình ra.

"Lại đây, quỳ xuống."

Chỉ ngắn ngủn bốn chữ, Bối Nhi đã hiểu rõ ý của Diệp Thần, ngoan ngoãn điều chỉnh tốt tư thế, mở cái miệng nhỏ của mình ra, thu hồi hàm răng, thật cẩn thận ngậm lấy quy đầu lớn ước chừng bằng một quả trứng gà, bàn tay nhỏ trắng nõn cầm thân gậy màu đỏ tím, một cái tay khác nâng túi trứng nặng trĩu, đưa chúng lại gần bên nhau ma sát, đôi mắt nhìn Diệp Thần trước mặt, tùy thời có thể quan sát được phản ứng của anh ta.

Khi người con gái đó cởi quần áo, dương vật của anh cũng đã cứng rắn, bây giờ nhìn thấy bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn của cô, lập tức ẩn ẩn trướng đau. Cảm giác được cô ngậm lấy thật sự quá tốt, cái miệng nhỏ ướt nóng đè ép, liếm mút quy đầu mẫn cảm, đầu lưỡi thường thường lướt qua lỗ nhỏ ở đỉnh quy đầu, nuốt xuống chất lỏng mới được tiết ra.

Bối Nhi vẫn luôn được nuông chièu, làn da toàn thân trắng như sữa, phần lưng trắng nõn và mông nhỏ hơi hơi lay động, bàn tay nhỏ cầm thân gậy vỗ về chơi đùa, hai màu sắc khác biệt quá lớn kích thích thị giác của người đàn ông, dưới tình huống thị giác và xúc giác đều bị kích thích, trong cổ họng anh phát ra tiếng thở dài thoải mái.

Một bàn tay của Diệp Thần dạo chơi trên lưng Bối Nhi, không phải mạnh mẽ vuốt ve mà giống như lông chim quét qua, vô cùng ngứa ngáy, Bối Nhi bị khiêu khích khiến thân thể mềm nhũn, tiểu huyệt cũng chảy đầy mật dịch, cô cố gắng nhấc đùi lên, len lén ma sát, không biết vì sao cô không muốn để Diệp Thần biết cô chỉ khẩu giao với anh cũng bị ướt.

Cho dù thân thể bủn rủn nhưng mà cô cũng không dám nhả ra, cố chịu đựng, tiếp tục khẩu giao với anh ta.

Một cái tay khác của Diệp Thần chế trụ phía sau đầu của cô, dùng sức áp đầu của cô vào dương vật của anh, ép buộc cô ăn càng nhiều, sảng khoái đến mức nheo đôi mắt lại.

"Chủ, chủ nhân... Ưm... Ăn không nổi... Ưm..."

Nhưng mà Bối Nhi lại rất khó chịu, Diệp Thần quá dùng sức, cái miệng nhỏ của cô đã bị nứt, quy đầu rất nhiều lần thiếu chút nữa đi vào cổ họng, cô liên tiếp phát ra tiếng buồn nôn, khóe mắt đều là nước mắt khó chịu nhưng rõ ràng Diệp Thần chỉ lo cảm nhận của mình, ngày cả liếc mắt cũng không liếc Bối Nhi một cái, thậm chí phần eo bắt đầu nhẹ nhàng va chạm.

Đến tận khi Bối Nhi cảm thấy bản thân sắp không có cách nào hô hấp mà chết đi, Diệp Thần cuối cùng cũng bắn, hơn nữa trực tiếp bắn vào chỗ sâu nhất trong cổ họng khiến cho Bối Nhi bị sặc, khuôn mặt nhỏ đỏ lên.

Chờ đến khi Bối Nhi trở lại bình thường, Diệp Thần đã điều chỉnh tốt tư thế cho cô, hai chân đặt trên vai, cắm dương vật đã cứng lại vào bên trong tiểu huyệt.

Ở trên giường ngoại trừ việc thích SM, Diệp Thần luôn làm bừa, làm bừa chính là vẫn duy trì một tư thế, từ đầu tới cuối luôn dùng sức đâm, đâm đến khi chính mình bắn ra là xong việc.

Thật rõ ràng lúc này Diệp Thần đang định làm bừa.

Đôi tay chống ngược ở trên giường, phần eo lơ lửng, cảm giác như vậy không tốt một chút nào, Bối Nhi không thể sử dụng sức lực, bởi vì không có cảm giác an toàn, từ đùi đến mũi chân đều cứng ngắc, thẳng tắp, tiểu huyệt cũng khẩn trương không ngừng co rút lại, Diệp Thần rút hoàn toàn dương vật ra chỉ giữ lại quy đầu ở trước tiểu huyệt, rồi lại đâm mạnh vào.

"Chủ nhân, a, chủ nhân...Nhẹ một chút... Tiểu huyệt... Đau quá...A..."

[...] Cũng may là chỉ bôi thuốc phần lưng, Bối Nhi có thể vùi mặt vào trong gối đầu mềm xốp, che lại khuôn mặt đang đỏ bừng, đè nén dục vọng muốn lớn tiếng rên rỉ.

"Quay người lại."

Giọng nói trầm thấp, từ tính của Lâm Thư mang theo sự ẩn nhẫn, ánh mắt càng ngày càng trầm xuống, ngay cả ngón tay cũng khẽ run rẩy.

Bối Nhi nghe lời xoay người, cô nhắm mắt lại, không dám nhìn thẳng Lâm Thư nên cũng bỏ lỡ, không phát hiện Lâm Thư đã bốc lên dục vọng.

"Xong rồi, mặc quần áo vào."

Lâm Thư cầm quần áo đưa cho Bối Nhi rồi lập tức xoay người, cố gắng áp chế dục vọng của chính mình, nhưng mà nghe thấy âm thanh mặc quần áo sột sột soạt soạt phía sau lưng, dục vọng không những không áp chế được ngược lại còn tăng thêm.

Quần áo khách sạn đưa tới là một cái váy ngủ màu trắng bình thường, nhưng mà mặc ở trên người Bối Nhi ngược lại tăng thêm vài phần yêu kiều nhu nhược, càng thêm chọc người trìu mến.

Giống như muốn chạy trốn khỏi những chuyện xấu hổ như vậy, Bối Nhi lấy cớ muốn đi vệ sinh, đi vào phòng tắm.

"Lâm...Lâm Thư, có một việc..."

Không bao lâu, Bối Nhi lại mở miệng gọi Lâm Thư, giọng nói rất nhỏ, Lâm Thư nghe thấy sự khó xử bên trong.

"Sao?"

Anh bước vào, cố gắng không nhìn vào Bối Nhi, cúi đầu lại thấy bàn tay nhỏ trắng nõn đang kéo tây trang sậm màu, trong nháy mắt Lâm Thư chợt hoảng thần, muốn đem đôi tay này để... ở trên người mình, không biết như vậy có thể càng thêm mê người hay không?

"Diệp Thần, ưm, anh ấy... Nhét... Ở bên trong... Quá sâu, tôi lấy không ra..."

Bối Nhi chảy mồ hôi đầy đầu, có mấy từ cô không thể nói ra được, chỉ là một câu giải thích ngắn ngủn cũng khiến cho cô cảm thấy vô cùng thẹn thùng, câu cuối cùng còn mang theo sự nức nở.

Lâm Thư vừa nghe đã hiểu rõ, đi vào phòng tắm.

Bối Nhi ngồi ở trên nắp bồn cầu, không biết làm sao, thấy Lâm Thư vào, vội vội vàng vàng quay đầu đi, áo ngủ mới mặc vào cũng đã nhăn nheo lộn xộn, lộ ra cái háng trắng tinh, bộ dáng giống như mới bị người chà đạp.

Lâm Thư cảm thấy Bối Nhi chính là người mà ông trời phái tới tra tấn anh, đêm nay dục vọng của anh tăng lên hạ xuống rất nhiều lần, không dễ dàng mới vừa bình ổn được, lập tức lại gặp loại chuyện này, trong mắt Lâm Thư mang theo vài phần nguy hiểm, có chút âm u nghĩ 'Bối Nhi vốn dĩ chính là Diệp Thần đưa cho anh, vì sao anh lại không quang minh chính đại muốn Bối Nhi'.

"Mở chân ra."

Đứng ở trước mặt Bối Nhi, từ góc độ này của anh có thể nhìn thấy rõ ràng bộ ngực của Bối Nhi dù không mặc nội y nhưng vẫn đứng thẳng như cũ, hít một hơi thật sâu, tự nói với chính mình không thể lại dọa cô gái này.

Bối Nhi cọ tới cọ lui, mở chân ra một chút, nhưng người đàn ông rất không vừa lòng Bối Nhi cứ kéo dài, trực tiếp mở hai chân cô ra theo hình chữ M, mũi chân để ở bên cạnh bồn cầu, tay cô đặt ở chỗ mắt cá chân.

"Tự mình giữ chặt, như vậy tôi mới có thể lấy đồ vật bên trong ra."

Bối Nhi nghe lời ôm lấy chân mình, sắc mặt của người đàn ông rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức Bối Nhi cảm thấy lúc nãy bản thân cô nghĩ đến những chuyện đó đều vũ nhục người đàn ông trước mắt này.

Chỉ có thể nói, cô bé này quá ngốc.

Tiểu huyệt của Bối Nhi sạch sẽ không hề có lông, môi âm hộ thật dày giống như cái bánh màn thầu, che chắn kín mít cảnh sắc bên trong, ngón tay anh nhẹ nhàng mở ra, lộ ra viên trân châu nhỏ bên trong và tiểu huyệt phía dưới.

Lâm Thư sát lại gần, hô hấp nhợt nhạt đánh vào chỗ mẫn cảm nhất, một ngón tay đi vào dò xét, tỉ mỉ sờ soạng vách ngăn rất chặt bên trong, không bao lâu tiểu huyệt mẫn cảm đã tiết ra mật dịch, làm ngón tay càng dễ dàng đi vào trong chỗ sâu nhất.

Không biết có phải ảo giác của cô không, thỉnh thoảng Bối Nhi cảm thấy ngón tay kia có chứa chút khiêu khích, khẽ trêu đùa tiểu huyệt của cô, nhưng mà sắc mặt của người đàn ông này luôn nghiêm túc trước sau như một, nhìn không ra một tia tình dục nào.

"Tìm được rồi nhưng mà một ngón tay lấy không ra, tôi cho thêm một ngón nữa vào được không?"

Trong mắt người đàn ông hiện lên một tia giảo hoạt, nhìn cô gái bị ngón tay của anh trêu đùa, mặt đỏ tai hồng, ánh mắt mê ly.

"A?"

Bối Nhi có chút khó xử, chẳng lẽ muốn cô nói được, anh tiến vào hai ngón tay đi.

"Được không?"

Ngón tay Lâm Thư ngừng động tác bên trong, một hai phải đợi Bối Nhi cho một câu trả lời.

"... Được... A..."

Mới nói một chữ được, người đàn ông đã gấp không chờ nổi mà xâm nhập hai ngón tay vào, Bối Nhi không kịp phòng bị, kêu lên một tiếng, người đàn ông nghe được tiếng rên uyển chuyển kia, phía dưới sưng đau, hận không thể lập tức muốn cô.

Lúc lấy được khiêu đản (một loại dụng cụ sắc tình) ra, toàn thân hai người đều đẫm mồ hôi, người đàn ông cầm trên tay cái khiêu đản đáng giận kia, bên trên đều là mật dịch của Bối Nhi.

"Nước của cô thật nhiều."

Người đàn ông không có ý tốt trêu đùa, duỗi tay cầm khiêu đản đến trước mặt Bối Nhi.

"Anh... Tôi..."

Đáng thương cho Bối Nhi đơn thuần căn bản theo không kịp suy nghĩ của người đàn ông này, cô còn tưởng rằng cứ như vậy kết thúc, lại không biết người đàn ông đã sớm nổi lên dục vọng với cô, không định buông tha cho cô.

"Cô đã được giải quyết, vậy thì giải quyết cho tôi đi!"

Người đàn ông đứng lên, phía dưới bụng rõ ràng đã dựng lên một cái lều trại nhỏ, cho dù cách quần cũng có thể cảm nhận được sự bùng nổ tình dục của người đàn ông này.

Lâm Thư cởi quần của mình ra, kéo quần lót xuống, dương vật gấp không chờ nổi nhảy ra, hướng về phía Bối Nhi, gật đầu thị uy.

"Ngoan, sờ nó."

Cô có chút trợn mắt há mồm, nhìn dương vật của anh, trong lòng anh có một ít tự hào, cầm tay của cô đặt lên nó, dương vật giật giật muốn cô trước tiên hãy giải tỏa dục vọng cho nó.

Vốn dĩ Bối Nhi vẫn luôn cho rằng dương vật của Diệp Thần đã rất lớn, cô đã từng xem qua AV, dương vật của Diệp Thần cũng không thua gì đàn ông Châu Âu, không nghĩ tới dương vật của Lâm Thư cũng hùng tráng như vậy.

Không giống với dương vật to lớn đậm màu của Diệp Thần, màu của Lâm Thư là hồng nhạt do không thường xuyên sử dụng, vừa thô lại thẳng, có mùi tanh nhàn nhạt, không tính khó ngửi, mâu thuẫn trong lòng Bối Nhi giảm bớt một chút.

Một bàn tay kéo bao da quy đầu bao trùm dương vật to lớn ra, lòng bàn tay non mềm ma sát vào lỗ nhỏ, một cái tay khác nắm lấy dương vật, di chuyển lên xuống, thỉnh thoảng còn trêu chọc, ép hai túi trứng lại.

"A... Ưm... Dùng sức một chút, bé yêu..."

Hơi thở của người đàn ông thô nặng, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ thoải mái, âm thanh trầm thấp khàn khàn tràn ngập từ tính nổ tung bên tai Bối Nhi, ánh mắt thâm thúy nhìn Bối Nhi.

Bối Nhi bị nhìn, cả người không được tự nhiên, người đàn ông này thật sự quá gợi cảm, gợi cảm đến mức cô khống chế không được muốn nhào lên.

Cô nghĩ nghĩ rồi cúi sát vào dương vật, vươn đầu lưỡi liếm liếm đỉnh lỗ nhỏ, liếm hết chất lỏng mới vừa chảy ra phía trên, để lại nước bọt của mình.

"A... Ưm... Tiểu phôi đản, định quyến rũ tôi sao?"

Ngăn lại cô gái đang muốn há miệng, khẩu giao cho mình, cong lưng, nhẹ nhàng hôn lên khóe miệng của cô gái:

"Chờ sau này cô khỏe lại sẽ có cơ hội, bây giờ để tôi thoải mái một chút, nghe lời."

[...] Trên cái giường lớn duy nhất trong phòng, cơ thể của cả hai trần trụi, quấn quýt với nhau như một đôi uyên ương đang giao cổ, ân ái triền miên.

Một bàn tay của Lâm Thư bắt lấy đôi tay của Bối Nhi đặt ở trên đỉnh đầu, anh vùi đầu ở trước ngực Bối Nhi, dùng đầu lưỡi vẽ từng vòng từng vòng xung quanh núm vú, một tay cầm một bên núm vú khác thường xuyên xoa nắn vân vê, trêu chọc Bối nhi liên tục thở gấp, cái miệng nhỏ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

"Lâm... Lâm Thư... A, nhẹ một chút... Cầu xin anh, cho em..."

Hai đùi Bối Nhi cũng tự cọ xát, tiểu huyệt không ngừng tiết ra dâm thủy, cô chỉ hy vọng Lâm Thư có thể nhanh chóng kết thúc sự tra tấn ngọt ngào này, sau đó mạnh mẽ lấp đầy, đâm xuyên qua cô.

"Cho em cái gì? Không nói rõ ràng, làm sao anh biết em muốn cái gì?"

Người đàn ông cười đến có chút xấu xa, vẫn không chút để ý trêu đùa núm vú sưng đỏ của cô như cũ.

Bị người đàn ông ở trên giường ép buộc nói ra những lời mắc cỡ không phải một hai lần, cô cũng dần dần hiểu được cái gì gọi là tình thú ở trên giường, cũng chậm rãi thả lỏng bản thân, loại chuyện này có lần đầu sẽ còn có lần thứ hai lần thứ ba, Bối Nhi cũng tuân theo dục vọng của chính mình:

"Em muốn anh sờ tiểu huyệt phía dưới... Thật ngứa..."

Bối Nhi mở hai chân của mình ra, dùng ngón tay trắng nõn mượt tách cửa huyệt, lộ ra huyệt thịt hồng nhạt bên trong đang không ngừng mấp máy, như là muốn anh yêu thương một phen thật tốt.

Lâm Thư gắt gao nhìn chằm chằm, bộ dáng người phụ nữ trung thực với dục vọng như vậy thật sự quá mức dâm mĩ lại vô cùng mê người, anh có chút gian nan nuốt nước miếng, ức chế xúc động muốn xoa nát tiểu huyệt của cô, cúi người liếm phía trên tiểu huyệt, đầu lưỡi cuốn lấy tiểu trân châu, chơi đùa tiểu trân châu đáng thương khiến nó sưng to cứng rắn.

Hơi thở nóng rực khiến tiểu huyệt không ngừng rung động, tần suất huyệt thịt bên trong mấp máy càng nhanh, người đàn ông cắm vào một ngón tay, cảm nhận được mị thịt bị mở ra đang gắt gao quấn lấy ngón tay, sau đó dùng sức ở bên trong quấy phá, lại không ngừng chơi đùa huyệt thịt, đầu lưỡi và ngón tay mang đến khoái cảm, kích thích mà Bối Nhi không ngừng rên rỉ ra tiếng, trong miệng liên tục kêu dâm.

"A... Thật thoải mái... Liếm thật giỏi a... A..."

Thật sự là quá mức kích thích, Bối Nhi cầm lấy ngón tay của Lâm Thư, muốn anh liếm càng sâu, đâm vào càng sâu, tự bản thân cũng không ngừng nâng mông lên đón ý nói hùa, một giác tê tê dại dại từ cột sống tiến thẳng về phía trước, xâm nhập vào đại não của Bối Nhi, trong nháy mắt cô chỉ cảm thấy khắp nơi đều là một màu trắng xoá, cảm giác mất khống chế càng ngày càng nghiêm trọng.

"Dừng lại... Lâm Thư, dừng lại... Em muốn tiết... Muốn tiết... A..."

Ngay thời điểm mấu chốt này, làm sao người đàn ông có thể dừng lại được, ngược lại càng thêm ra sức liếm láp, ngón tay đâm vào càng sâu. huyệt thịt của Bối Nhi nhanh chóng co rút lại rồi lập tức thả lỏng, một dòng dâm thủy phun ra tung toé khiến khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông và khăn trải giường ướt nhẹp.

Bối Nhi thật vất vả mới hồi phục lại tinh thần đã thấy trên mặt anh tất cả đều là dâm thủy của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vội vàng tìm khăn giấy, nâng cánh tay mềm như bông lên lau mặt cho anh, ai ngờ anh căn bản không cảm kích, ngược lại ngậm ngón tay tự đưa đến cửa vào trong miệng, liếm láp vô cùng sắc tình, cả ngón tay đều là nước miếng của anh.

"Thoải mái sao?"

"Thoải mái... Nhưng mà không đủ... Em muốn dương vật lớn tiến vào..."

Thân thể sau cao trào chẳng những không được thỏa mãn, ngược lại còn kêu gào muốn càng nhiều hơn, muốn dương vật lớn của anh hung hăng cắm vào, lấp đầy cô, xuyên qua cô.

Người con gái mình yêu nói muốn mình, những lời này còn có uy lực hơn so xuân dược khiến Lâm Thư vô cùng kích động, anh cũng không hề chậm chạp, phóng xuất ra dương vật đã sớm cứng rắn, sưng to đau đớn của mình, đỡ thân gậy trực tiếp đâm vào đến tận cùng.

Thân thể tiếp xúc khăng khít, vô cùng thân mật khiến hai người đồng thời phát ra một tiếng than thoải mãn, Lâm Thư rất quan tâm đến cảm nhận của Bối Nhi, rút ra đâm vào không sâu đến khi Bối Nhi thích ứng hoàn toàn mới bắt đầu dùng sức va chạm, huyệt thịt không ngừng bị đè ép khép lại, lại bị đè ép khép lại, mỗi khi dương vật rút ra sẽ không ngừng vươn lên để giữ lại, Lâm Thư bị cảnh tượng dâm mĩ này kích thích, nhanh chóng đâm vào rút ra khiến dâm thủy bắn ra khắp nơi, làm ướt cái bụng bằng phẳng và lông phía dưới của anh.

"A... Thật nhanh... A... Ưm... Thật thoải mái..."

Bối Nhi bị anh đâm đến mức không có cách nào tự hỏi. Cái miệng nhỏ nhắn căn bản không thể khép được, không ngừng phun ra những từ ngữ dâm mĩ phóng đãng, tiếng kêu quyến rũ một tiếng so với một tiếng càng cao hơn, vừa vui thích lại vừa thống khổ, cảm giác quen thuộc lần thứ hai đánh úp lại, cô lại sắp đạt cao trào.

Lúc này người đàn ông lại dừng lại.

"Ưm... Mau động... Thật ngứa, a..."

Cao trào sắp đến lại bị người cứng rắn cắt đứt, cảm giác thật sự không dễ chịu, cô không nhịn được cố gắng chuyển động thân thể thúc giục anh.

"Nói, nói em chỉ cần anh làm em, tiểu huyệt lẳng lơ chỉ có thể bị dương vật của anh làm!"

Lâm Thư bức bách người con gái này nói những lời cảm thấy thẹn như vậy, trong mắt anh có chút bất an và không tự tin, chỉ những lúc đối mặt với Bối Nhi anh mới có thể như vậy, ai yêu trước thì người đó thua, anh đã thua rối tinh rối mù.

Bối Nhi biết anh bất an chuyện gì, cô cũng không thể đáp lại cảm tình cảu anh, trong mắt cô có chút áy náy, làm xong nhiệm vụ cô sẽ lập tức phải rời đi, làm sao cô có thể đáp lại tình cảm của anh được, cô không muốn lừa gạt người đàn ông yêu thương cô như thế.

"Em chỉ cho anh làm, tiểu huyệt lẳng lơ phía dưới cũng chỉ cho anh làm, dương vật lớn của em!"

Nói xong lập tức ngăn miệng anh lại, cái lưỡi nhỏ thơm tho không an phận đi vào trong miệng của anh, nếu không thể đáp ứng tình cảm vậy dùng thân thể để báo đáp đi.

Trong phòng một lần nữa bốc cháy lên ngọn lửa tình dục, bị đâm vào rút ra thật mạnh vài cái, cuối cùng Bối Nhi không nhịn được lại đạt cao trào, tất cả dâm thủy nóng hầm hập phun lên quy đầu, rốt cuộc người đàn ông nhịn không được nữa bắn ra, tinh dịch nóng bỏng trang tràn đầy trong tử cung của cô.

Lâm Thư rời khỏi thân thể Bối Nhi, đã không có dương vật ngăn trở, tinh dịch chen lấn chảy ra, tiểu huyệt, trên đùi toàn là dâm thủy, dương vật của Lâm Thư lại một lần ngẩng lên, nhưng mà anh rất bình tĩnh bế Bối Nhi lên đi rửa sạch thân thể.

Dù sao, đêm vẫn còn rất dài không phải sao?

"A... Ưm... Lâm Thư, đã nói chỉ một lần!"

"Anh chỉ giúp em rửa sạch một chút thôi!"

"A... Anh, cái tên xấu xa này... Ưm... Không cần hồi nào... A..."

"Muốn? Đã nói chỉ làm một lần!"

"Vô nghĩa, nhanh chóng tiến vào, em muốn!"

"Được, vậy em đừng hối hận..."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro