6. Chiến luyến Tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ 19-23

[Hàn Chiến x Hàn Tuyết]

Thời điểm Hàn Tuyết bước vào phòng tắm, bốn phía sương khói lượn lờ, hiển nhiên, nước ấm đã được chuẩn bị tốt từ lâu. Nàng giơ tay vẫy vẫy ra hiệu cung nữ đang chăm sóc đồ dùng tắm rửa lui xuống, đem bàn điểm tâm đặt cạnh bể, không quên cầm lên một khối, vừa ăn vừa thong thả chậm rãi cởi quần áo.

Lúc Hàn Chiến vừa mang quần áo cho Hàn Tuyết tắm rửa bước vào, thấy ngay một màn mãn nhãn mỹ nữ thanh tú thoát y, nhìn thân thể nàng uyển chuyển từ từ lộ ra sau từng lớp quần áo rơi xuống, dục vọng của hắn lại một lần nữa vươn cao. Đem quần áo Hàn Tuyết để sang bên cạnh, hắn bất động thanh sắc nhỏ giọng tự cởi xuống quần áo của chính mình. Hàn Tuyết thoát y chỉ còn độc dư lại một cái yếm, vẫn không quên tham ăn đi tới muốn thưởng thức điểm tâm thì bỗng nhiên từ phía sau bị ôm vào trong ngực. Một cánh tay tinh chuẩn cách lớp yếm bao lấy ngọc nhũ của nàng mà vuốt ve, một tay che lấp khuôn miệng tản mạn hơi thở mùi đàn hương của nàng làm nàng không khỏi kinh hô.

"A... Ô..."

Hàn Tuyết bị kinh sợ vừa định gọi lớn liền bị bụm miệng, cảm thụ thân thể nam nhân quen thuộc kề sát phía sau, nàng mất hứng liếc mắt, tức giận vỗ một cái lên bàn tay đang làm loạn trên ngực nàng.

Hàn Chiến khẽ cười buông tay bưng lấy miệng Hàn Tuyết, chuyển sang khẽ vuốt cánh môi, miệng dán lên vành tai khéo léo của nàng, trầm thấp cười nói:

"Ta đã nói ta đối với nàng không có sức chống cự, nàng không nên ở trước mặt ta cởi quần áo như vậy."

"Cái gì chứ... Ân..."

Hàn Tuyết vừa muốn mở miệng kháng nghị, bàn tay phủ trên môi liền xâm nhập miệng nàng. Nàng tức giận khép hai hàm răng lại, hung ác cắn ngón tay đang truy đuổi lưỡi nàng không tha một cái.

Hàn Chiến bị đau liền hít một hơi, vội rút ngón tay ra.

"Ác, đúng là mèo nhỏ răng dài mà."

Thật ác độc, xanh tím rách cả da.

"Ai bảo chàng không cho ta nói chuyện!"

Hàn Tuyết nhìn ngón tay có một dấu răng thật sâu do chính mình cắn thành, vụng trộm lè lưỡi một cái, có chút đau lòng, nhưng ngoài miệng vẫn không chịu thua, nàng xoay người chỉ chỉ vào lồng ngực Hàn Chiến dạy dỗ:

"Xem chàng còn dám đánh lén người ta nữa không..."

Hàn Chiến hai mắt sáng lên nhìn cặp ngọc nhũ dao động ngay trước mắt, khẽ thở dài:

"Nếu ngày ngày đều được thấy xuân quang như vậy, bị cắn chết ta cũng cam lòng."

Đôi tay nhanh nhẹn nắm lấy hai luồng tròn trịa, than thở vuốt ve.

"Sắc quỷ!"

Nhìn bộ dạng háo sắc của Hàn Chiến, Hàn Tuyết trong lòng tuy thẹn thùng nhưng cũng thấy thật ngọt ngào, tay nhỏ khẽ đấm lồng ngực hắn, cáu giận nói:

"Đi cả một ngày đường đều đã làm, còn chưa đủ sao?"

Hàn Chiến luyến tiếc buông hai bầu miên nhũ làm hắn yêu thích không thôi kia ra, một tay ôm lấy eo nhỏ của hàn Tuyết, một tay chuẩn xác bắt lấy tay ngọc đang muốn đấm hắn:

"Chết dưới bóng mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu..."

Chữ cuối cùng đã bị bao phủ hòa tan trong miệng hai người, Hàn Chiến nhu tình mật ý dây dưa lấy lưỡi non mềm, liếm mút truy đuổi, cho đến khi Hàn Tuyết ngây người kháng nghị, phát ra một tiếng hừ lạnh, mới chịu buông tha miệng nàng.

Hàn Tuyết chôn đầu nơi cổ Hàn Chiến cố sức thở, tay nhỏ khẽ nhéo bên hông Hàn Chiến, dùng lực vặn xoắn thịt mềm. Nam nhân này thể lực hơn người, nàng mảnh mai căn bản không phải đối thủ của hắn, mỗi lần sau khi làm xong, nàng đều mệt mỏi gần chết, thế mà hắn lại tựa như không có việc gì, tinh thần tỏa sáng.

Hàn Chiến từ chối cho ý kiến, chỉ nhíu mày, ôm Hàn Tuyết đi vào hồ tắm, hắn ngồi xuống tựa vào thành bể, đem Hàn Tuyết đặt trên đùi, hai tay không thành thực ở trên người nàng đông tây mân mê.

"Đem vật kia của chàng lấy ra, đừng chọc phá ta."

Nhiệt năng dưới mông gắng gượng làm Hàn Tuyết khó chịu dời đi mông ngọc, nhưng một bàn tay đánh úp về phía thân thể nàng làm Hàn Tuyết cả kinh nhảy lên, vừa tránh bàn tay làm loạn của Hàn Chiến, vừa giận dữ trừng mắt nhìn hắn.

"Ha ha ha, bảo bối, ta đây lại làm không được."

Hàn Chiến vui vẻ cười tươi một phen bắt lấy tay ngọc của Hàn Tuyết, xảo diệu lôi kéo khiến nàng lao vào vòng ôm ấp của hắn, bị chặt chẽ chế trụ trong ngực. Lồng ngực bền chắc dán chặt lấy lưng tuyết trắng của Hàn Tuyết mà cọ xát, tay trái vòng qua ngực trái của nàng, nắm lấy miên nhũ bên phải xoa nắn, cánh tay hơi dùng lực, đè ép nàng càng sát với chính mình, Hàn Tuyết liền bị khóa thật chặt trong ngực hắn. Tay phải luồn xuống dưới thăm dò vào giữa hai chân nàng, nhẹ nhàng vuốt ve trêu đùa.

"Nó tưởng niệm nàng, nàng nên an ủi nó một chút đi."

Hàn Tuyết một phen thở gấp suýt nói không ra hơi, thân thể bị Hàn Chiến vuốt ve phần dưới liền khẽ run, nam nhân này, giờ là lúc nào lại trở nên sắc tình, nói năng ngọt xớt như vậy? Người luôn trầm mặc lấy im lặng là vàng trước kia đã đi đâu mất rồi? Tay ngọc hung hăng chụp lấy bàn tay đang xoa nắn trước ngực mình, Hàn Tuyết vặn vẹo cố tránh bàn tay tà ác của hắn.

"Người ta không cần a, buông ta ra, chàng đại sắc lang..."

"Vậy chỉ một chút, có được hay không?"

Hàn Chiến thở gấp cầu hoan. Có chút không chờ nổi, gặm hôn cổ ngọc non mềm của Hàn Tuyết.

"Đừng á, mỗi lần đều làm người ta mệt muốn chết."

Hàn Tuyết không thuận giãy giụa, mỗi lần nàng đều mệt mỏi đến chỉ muốn ngủ, tối nay nàng vẫn còn việc phải xử lí, còn không chắc được ngủ nữa.

"Tuyết Nhi..."

Hàn Chiến thở gấp, xoay người Hàn Tuyết lại. cúi đầu ngậm chặt lấy một bên nụ hồng mai, dùng lực bú mút.

"A... Không cần... Ân..."

Trước ngực bị kích thích mãnh liệt khiến Hàn Tuyết kêu lên, nam nhân động dục, căn bản không coi trọng kháng nghị của nàng, ở hai bên ngọc nhũ mân mê liếm mút, lại dẫn theo lực đạo gia tăng biểu hiện khát cầu khẩn cấp của Hàn Chiến, cũng làm xuân tình trong nàng nảy nở.

"Không được... A... Buổi tối... còn có việc... Ân... phải làm..."

Hàn Tuyết cố nhịn không phát ra tiếng rên rỉ, muốn nam nhân thống khổ vùi đầu trước ngực nàng hiểu lấy đại nghĩa.

Hàn Chiến một tay vuốt ve bầu ngọc nhũ cao ngất, miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa bên kia mút mát, một tay thăm dò vào giữa hai chân Hàn Tuyết, ngón tay vội vàng thâm nhập cơ thể nàng.

"A..."

Hàn Tuyết không kìm hãm được động thân ngửa về phía sau, khoái cảm thân thể từng bước đánh lui lý trí nàng, không được, còn tiếp tục như vậy nữa, không bao lâu sau nàng nhất định sẽ buông vũ khí đầu hàng. Hàn Tuyết ngoan tâm hung ác, nhắm ngay giữa hai chân Hàn Chiến, chân ngọc khẽ đá lên, chuẩn xác đá vào đỉnh nam căn đầy nộ khí kia.

Hàn Chiến rên rỉ buông ra khống chế với Hàn Tuyết, che lấy bảo bối của chính mình bị Hàn Tuyết đụng vào, trong lòng thấy thực may mắn, may là nha đầu này còn biết khống chế lực đạo, nếu không sẽ khiến hắn tuyệt tự tuyệt tôn mất. Hắn cũng thấy vô cùng thất vọng, đến như vậy mà vẫn chưa dụ hoặc được nha đầu này, xem ra hôm nay không có chuyện tốt để làm rồi.

Hàn Tuyết nhìn Hàn Chiến che lấy chỗ kín không nói lời nào, cho là mình thật sự đã đá thương hắn rồi, nàng đau lòng xoa xoa cánh tay Hàn Chiến, yếu ớt hỏi:

"Xem chàng lần sau còn dám như vậy không, đã nói cho chàng là người ta không cần rồi mà."

Thấy Hàn Chiến không lên tiếng, Hàn Tuyết nóng nảy:

"Đau lắm sao? Để ta xem một chút."

Dứt lời, tay ngọc đẩy hai tay đang che chắn của Hàn Chiến, nhẹ nhàng sờ lên cây gậy thịt tráng kiện kia.

Hàn Chiến đôi mắt nửa khép ánh lên một tia sáng, khóe miệng cười giảo hoạt chợt lóe, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ trong miệng.

"Không đau! Không đau!"

Cho rằng Hàn Chiến rất đau, Hàn Tuyết liền nắm lấy côn thịt nhẹ nhàng xoa bóp, truyền tới bên tai là từng đợt thở gấp của Hàn Chiến. Hàn Tuyết có chút kinh ngạc nhìn côn thịt trong tay mình nảy lên, căng lớn thêm mấy phần.

Hung hăng nheo mắt lại, nhìn Hàn Chiến vẻ mặt tựa như thống khổ, cũng giống như hưởng thụ, hai tay Hàn Tuyết từ từ vòng chặt nam căn, trước sau triệt động, nàng dựa vào bên tai Hàn Chiến nũng nịu hỏi khẽ:

"Có thoải mái không?"

"Thoải mái... A..."

Hàn Chiến biểu tình say mê không tới hai giây lập tức bị thay thế bởi thống khổ.

"Mau buông ra..."

Hàn Chiến hấp một ngụm lãnh khí, bắt lấy cổ tay Hàn Tuyết khẽ kéo, không dám sử dụng lực, sợ lực đạo của mình sẽ làm nàng bị thương.

"Thật đáng thương a, ỉu xìu kìa."

Hàn Tuyết làm bộ nhẹ nhàng phủ lộng vuốt ve rồi lại nắm chặt kích thích khiến gậy thịt có điểm ủ rũ.

"Tuyết Nhi, nàng phế nó, sau này chúng ta sẽ không tính phúc rồi."

Hàn Chiến cười khổ kéo hai tay Hàn Tuyết vẫn cố ý kích thích nam căn của hắn ra, nhẹ nhàng vuốt ve bảo bối bị thương. Nha đầu này thật là, một chút thiệt thòi cũng không chịu, vậy mà hạ hủ hung ác, thiếu chút nữ bẻ gãy hắn.

"Hừ!"

Hừ nhẹ một tiếng, Hàn Tuyết đi tới bên kia hồ tắm, cầm lên một chiếc khăn lau người, liếc nhìn Hàn Chiến ánh mắt lang sói lóe sáng, hướng hắn làm một cái mặt quỷ.

Hàn Chiến sủng nịnh cười cười, cũng đến cạnh bể cầm khăn tắm lau, vẫn mang một thân đầy dục vọng nhìn Hàn Tuyết đã đứng dậy rời khỏi hổ tắm, bất đắc dĩ cười khổ lắc lắc đầu. Tình thế trong cung không rõ, Tuyết Nhi nhất định đã có kế hoạch, tối nay đừng mong nha đầu sẽ ngoan ngoãn ở yên một chỗ.

[...] Hàn Chiến cẩn thận lật hai mảnh ngói lưu ly, truyền ra thanh âm nữ nhân tinh tế phốc phốc rên rỉ. Hàn Tuyết vội nhìn xuống, nhìn thấy ngay hai người một khối trần truồng, mắt đẹp trừng lớn, nàng vội dùng hai tay bưng kín môi đỏ mọng, cực kì sợ mình sẽ kinh hãi mà kêu lên.

Vị trí của bọn họ vừa đúng có thể nhìn nghiêng long sàng, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên ngồi bên cạnh long sàng, một nữ tử với bộ ngực đầy đặn đang nửa nằm giữa hai chân hắn, đôi tay khép lấy hai luồng đầy đặn trêu đùa côn thịt Hoàng Phủ Hạo Thiên. Nữ tử cúi đầu đồng thời lại bởi vì có nửa người Hoàng Phủ Hạo Thiên che chắn nên không thấy rõ dung mạo. Nhưng có thể thấy rõ ràng vòng eo thon nhỏ cùng cặp mông trơn láng đung đưa của nàng.

Hoàng Phủ Hạo Thiên một tay chống đỡ long sàng, một tay đặt trên đỉnh đầu nữ tử, đợi động tác gắp cắn dừng lại, hắn liền nhấn đầu nữ tử kia từng chút từng chút phát ra tiếng hừ hừ rên rỉ.

[...] Phía dưới truyền đến thanh âm trầm thấp mà lạnh như băng của Hoàng Phủ Hạo Thiên:

"Mau..."

Nữ tử phập phồng động tác rõ ràng tăng tốc, nhưng Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên không hài lòng, bắt được đỉnh đầu nữ tử kia kéo lên, chính mình cũng tùy theo đứng dậy, hai tay chấn trụ đầu nữ tử, đẩy một cái, mang côn thịt nhét vào miệng nàng.

[...] Nàng trừng mắt nhìn, tiếp tục xem hai người đang vận động phía dưới, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên nhanh chóng luật động eo, ra sức đẩy vào miệng nữ tử. Ở vị trí của nàng xem không thấy tiểu Hoàng Phủ Hạo Thiên, nhưng nhìn nữ tử miệng căng đầy mở lớn, phát ra tiếng rên hừ hừ thống khổ, có thể thấy được nữ tử này đang vô cùng khó chịu. Nhưng hai tay nàng vẫn chụp lấy vuốt ve mông cùng bắp đùi Hoàng Phủ Hạo Thiên, thỉnh thoảng lại xoay tay âu yếm hai viên bi cầu dưới gậy thịt, kích thích Hoàng Phủ Hạo Thiên tốc độ va chạm càng nhanh hơn.

[...] Phía dưới, Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên đã đạt tới cao trào, hắn gầm nhẹ một tiếng, ấn chặt đầu nữ tử xuống dưới háng mình, eo dùng lực một cái, thân thể run rẩy, một tay đẩy nữ tử kia ra, dương vật lay động đem bạch dịch phun hết trên người nữ tử. Mà nữ tử kia ngã lăn trên đất, ho sặc sụa, khóe miệng còn dính nồng dịnh trắng đục vẫn đang chảy xuống.

[...] Tay nữ tử nhanh nhẹn phủ lấy nam căn, thấy nó nhanh chóng ngẩng đầu, liền nũng nịu khen:

"Thật cứng a, hoàng thượng người thật tuyệt, nóng như vậy, lớn như vậy."

[...] "Nô tỳ muốn nam căn của hoàng thượng, van người cho ta, tiến vào nơi này của ta đi."

Phía dưới truyền lên một giọng nói kiều mỵ dẫn dụ lực chú ý của Hàn Tuyết. Chỉ thấy nữ tử kia đã nằm ngửa trên mặt đất, hai chân rộng mở, một tay chống đỡ, một tay tự lần đến giữa hai chân mình, lấy hai ngón tay tách phiến thịt non mềm ở hai bên hoa huyệt nóng bỏng, nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên.

"Thật là vật nhỏ dâm đãng, đã ướt thành ra như vậy rồi."

Hoàng Phủ Hạo Thiên hai ngón tay khép lại khẽ vuốt miệng hoa huyệt kia, sau đó đột nhiên dùng lực, ngón tay chạm vào tiểu huyệt, nhanh chóng đút vào.

"A....."

Nữ tử kêu khẽ một tiếng, bắt đầu thả người rên rỉ, bên dưới còn vặn vẹo chuyển động eo phối hợp cùng ngón tay của Hoàng Phủ Hạo Thiên đang cắm vào.

"A... Dùng sức... Hoàng thượng... Nha ... Tiến vào ta... Ta không được..."

Hoàng Phủ Hạo Thiên lạnh lùng khẽ nhếch khóe miệng, hai tay đem bắp đùi nữ tử mở lớn thêm chút, nâng cặp mông trắng noãn tròn trịa lên, rốt cuộc hung hăng cắm xuống.

"A..."

Cô gái hét lên một tiếng, eo thon liền vặn vẹo khuấy động nam căn của Hoàng Phủ Hạo Thiên, một bên điên cuồng dâm đãng gọi:

"A... Thật tuyệt... A ... Thực cứng... Đi vào rồi... Nha... Thực thoải mái..."

Hắn không kịp chờ đợi dùng khinh công vọt vào nội thất, chỉ thấy Hàn Tuyết đang cởi áo váy, ngọc thể nửa che nửa hở, da thịt trắng noãn lộ vẻ nõn nà lại càng nổi bật trên nền áo đen. Hàn Chiến bụng dưới căng thẳng, bước nhanh xông lên trước đem Hàn Tuyết một phen ôm vào ngực.

Hàn Chiến vội vàng làm Hàn Tuyết sợ hết hồn, một nửa xiêm áo còn giắt trên tay, cởi không được, mặc không xong, nàng mặt thẹn đỏ bừng trách mắng:

"Sắc quỷ! Còn không mau buông ra."

"Không buông! Chúng ta trước đó đã nói qua rồi."

Hàn Chiến cúi đầu dán lên mặt nàng mà nói, hô hấp không yên, mãnh liệt phun trên cổ cùng ngực nàng, hại Hàn Tuyết hô hấp cũng rối loạn.

"Chàng...."

Hàn Tuyết gương mặt đỏ ửng cắn cắn môi, nhẹ giọng mềm mại nói:

"Người ta còn chưa có nói muốn đổi ý."

"Cho dù nàng có đổi ý, ta cũng không cho."

Hàn Chiến thở gấp hôn lên cổ Hàn Tuyết, động tác bất đồng so với sự săn sóc ôn nhu trong dĩ vãng, thay đổi thành nhiệt huyết nóng bỏng lại mang chút thô lỗ, mỗi một cái hôn mút đều dùng lực, trên cổ ngọc trắng trẻo non mềm của nàng lưu lại từng đóa hồng mai.

"Nha... Nhẹ... Nhẹ chút... A..."

Hàn Tuyết có điểm bị thô lỗ của hắn hù dọa, loại động tác này tuy có chút đau nhưng lại làm nàng dâng lên cảm giác hưng phấn, nhiệt độ cơ thể biến đổi, ngay cả dưới yếm, nhũ tiêm cũng đã dựng đứng lên.

Hàn Chiến gặm cắn một đường tới trước ngực nàng, thấy đỉnh nhũ nổi lên sau lớp yếm, khẽ cười:

"Tuyết Nhi cũng muốn rồi sao!"

"Chàng thật đáng ghét!"

Hàn Tuyết đỏ bừng cả mặt, nâng tay đẩy lồng ngực Hàn Chiến một cái. Hàn Chiến đáp lại trong nháy mắt, ngón tay xé rách dây yếm củanàng, một phen kéo xuống ném ra phía sau.

"Nha..."

Hàn Tuyết kêu khẽ một tiếng, vội vươn tay che chắn, lại bị Hàn Chiến nhanh hơn một bước bắt được, đem đôi tay nàng vòng ngược về sau. Hàn Tuyết xấu hổ uốn éo thân người, Hàn Chiến lực đạo như có như không làm nàng cảm thấy khó chịu, nhưng tư thế như vậy càng khiến bộ ngực thêm cao ngất, như mời mọc hắn thưởng thức, làm Hàn Tuyết toàn thân đều nhàn nhạt ửng hồng.

"Bảo bối, không cần hấp dẫn ta."

Hàn Chiến cọ nhẹ vào mặt nàng, hô hấp nóng rực phả trên mặt.

"Nếu không ta sợ sẽ không khống chế được mình."

Hắn khàn khàn dán lên môi Hàn Tuyết nói:

"Như vậy sẽ làm nàng bị thương đấy."

"Người ta mới không có... Ách!"

Hàn Chiến cuồng dã che lại miệng Hàn Tuyết, đầu lưỡi nhân cơ hội trượt vào miệng nàng, dây dưa chơi đùa lưỡi non mềm, một tay cầm lấy một bên tuyết lê vuốt ve xoa nắn.

Lực đạo trên ngực khiến nàng có chút đau, Hàn Tuyết kêu rên vặn vẹo thân thể muốn tránh, lại không cách nào thoát khỏi, ngược lại càng làm Hàn Chiến thêm toan tính làm bậy.

Hắn thôi khống chế hai tay Hàn Tuyết, một phen thoát đi quần áo nàng, hai tay dùng sức đem quần áo Hàn Tuyết xé rách.

"Ai nha.... Chàng sao có thể xé quần áo người ta chứ?"

Hàn Tuyết sợ hãi kêu lên vội lấy tay che chắn ba điểm trọng yếu, bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Chiến một cái.

Hàn Chiến một bên tự cởi quần áo củamình, một bên nhìn chằm chặp thân thể mỹ lệ của Hàn Tuyết.

"Là nàng hấp dẫn ta trước, ta nhẫn nhịn không được."

Hai ba cái liền cởi sạch quần áo chính mình, Hàn Chiến chặn ngang eo Hàn Tuyết mà ôm lấy, hai người cùng ngã xuống giường.

Hàn Chiến một ngụm lại một ngụm ngậm lấy đầu nhũ tiêm của Hàn Tuyết mà liếm gặm, trêu chọc, một tay bao lấy phía bên kia chơi đùa, một bàn tay khác vội vàng trượt vào giữa hai chân nàng vuốt ve mân mê tiểu huyệt non mềm không xương khiến hắn mất hồn.

Kích thích cuồng dã như vậy có chút làm Hàn Tuyết không chịu nổi, nàng vô thức lắc lắc đầu thở gấp:

"Nha... Chậm một chút... Ai..."

"Nha đầu khẩu thị tâm phi này, đã ướt thành như thế còn muốn chậm một chút sao?"

Hàn Chiến rút ngón tay đang thăm dò giữa hai chân nàng ra, chỉ thấy trên ngón tay dính một lớp chất lỏng óng ánh, Hàn Chiến giơ lên trước mũi ngửi nhẹ.

"Thơm quá..."

Thấy Hàn Chiến hành động phóng túng như vậy, Hàn Tuyết xấu hổ quay đầu đi, giữa hai chân ướt át làm nàng thẹn thùng muốn kẹp chặt, lại bị Hàn Chiến chen một chân ngăn cản.

"Đừng che, rất đẹp."

Hàn Chiến lấy hai chân chặn đùi trắng tuyết, từ trên người nàng bò dậy, cúi đầu nhìn cánh hoa phấn hồng đang dính đầy mật dịch.

Hai cánh hoa kia run rẩy lại tản mát một mùi thơm khêu gợi trước mắt Hàn Chiến, làm hắn đưa lưỡi liếm liếm bạc môi khô khốc.

"Không cần!"

Thấy động tác liếm môi của Hàn Chiến, Hàn Tuyết vội kinh hãi giãy giụa nghĩ muốn bò dậy, nhớ lại sau đêm đầu, Hàn Chiến đã từng liếm qua nơi đó, một loại cảm thụ đến cực hạn mất hồn làm nàng chỉ nghĩ cũng thấy toàn thân nhũn ra.

"Đừng đông, để ta nếm thử một chút."

Vừa nói, hắn vừa cúi người liếm láp phiến hoa phấn hồng kia.

"Đừng... A..."

Hạ thể bị Hàn Chiến áp chế, hoa tâm truyền đến kích thích mãnh liệt khiến thân mình Hàn Tuyết muốn giãy lên rồi lại ngã về trên giường.

"Ân..."

Đôi tay Hàn Chiến nâng bắp đùi Hàn Tuyết, chui đầu liếm cánh hoa phấn hồng, nhàn nhạt mùi thơm cùng ái dịch trong veo làm hắn muốn ngừng mà không được, đầu lưỡi thô ráp đẩy hai cánh hoa thẹn thùng sang bên, tiến sâu vào nhụy hoa.

"Nha... Ân..."

Cảm giác hoa huyệt tê dại làm Hàn Tuyết cả người cũng mềm nhũn, không kìm chế được càng mở rộng bắp đùi làm Hàn Chiến liếm mút càng sâu miệng hoa tâm mẫn cảm, có thể cảm thụ rõ ràng lưỡi Hàn Chiến tiến tiến xuất xuất liếm miết trêu chọc. Hàn Chiến một phen mãnh liệt hút, đổi lấy Hàn Tuyết cao giọng hét chói tai.

"A..."

Nhu tình hét một tiếng, Hàn Tuyết chợt che lấy môi đỏ mọng, chính mình không tin nổi bản thân lại có thể dâm đãng rên rỉ như vậy.

Thanh âm cao vút nổi lên giữa màn đêm tĩnh lặng, vừa trong trẻo lại có điểm quỷ dị làm Hàn Chiến cười nhẹ ra tiếng, càng thêm mãnh liệt liếm hút hoa huyệt.

"Ân... Ân... Ân..."

Từ chỗ kín truyền đến từng đợt kích thích bén nhọn khiến Hàn Tuyết đạt tới cao triều, nhất thời trong hoa huyệt, dịch mật giàn giụa, Hàn Chiến liếm mút càng thêm khoan khoái, truyền tới tai âm thanh liếm mút vang dội không dứt, Hàn Tuyết nhắm mắt bịt chặt lấy môi không dám mở miệng, rất sợ riếng rên rỉ của mình quá lớn, ngày mai, cả Phi Phượng các, thậm chí cả hoàng cung đều sẽ biết buổi tối nàng cùng Hàn Chiến đã làm chuyện tốt gì.

Hàn Chiến thỏa mãn chớp chớp mắt liếm khóe miệng, vẫn chưa thấy đủ dùng tay khẽ vuốt cánh hoa phấn hồng, Hàn Tuyết thân thể xụi lơ, mắt nhắm chặt lông mi run rẩy, Hàn Chiến thương yêu nhẹ phủ trên người nàng, nhẹ nhàng kéo lấy hai tay đang che kín môi mọng, lấy môi mình ma sát.

"Thích sao?"

Gương mặt Hàn Tuyết diễm hồng vẫn còn dư âm sau cao triều, nàng thở khẽ vươn tay ôm cổ Hàn Chiến, môi đỏ mọng hé mở, lưỡi thơm mềm liếm lấy khóe môi Hàn Chiến, chủ động dâng hiến môi mọng, nhiệt tình lấy hành động thực tế chứng minh cảm thụ của mình.

Hàn Chiến được nàng chủ động hôn có chút thụ sủng nhược kinh, nam căn gào thét trướng đau, hắn ôm lấy Hàn Tuyết nửa nghiêng người, một tay kéo cao bắp đùi tuyết trắng, đặt chính mình dựng đứng giữa đùi nàng, nam căn ở trên miệng huyệt đụng chạm qua lại, dính chút mật dịch liền dùng lực chen vào.

"Ân..."

Hàn Tuyết kêu rên một tiếng, hai tay chống trên lồng ngực Hàn Chiến khe khẽ đẩy.

Hàn Chiến hít sâu một hơi, miễn cưỡng dừng động tác, một tay nhẹ nhàng vuốt ve chỗ hai người kết hợp.

"Còn đau không?"

"Ừm!"

Hàn Tuyết đỡ lấy vai Hàn Chiến, thở sâu lấy hơi, tận tình tự thả lỏng thân thể đón nhận vật tráng kiện của hắn.

"Chàng... Ách... Vẫn quá lớn, đừng quá sức, sẽ đau."

"Như vậy sao, đã khá chút nào hơn chưa?"

Hàn Chiến vô cùng chậm rãi đưa eo lên trước, nam căn từ từ chậm chạp đi tới, mặc cho mồ hôi trên trán rỉ ra từng giọt từng giọt lớn dần.

Hàn Tuyết căn bản nói không ra lời, sau khi tốc độ chậm lại, nàng có thể cảm nhận rõ ràng được vật nóng kia đang gắng gượng chống đỡ trong hoa huyệt, từng chút chậm chạp trượt về phía trước, loại cử động này cũng dần dần lấp đầy cảm giác của nàng, làm nàng cắn chặt răng, ôm chặt lấy Hàn Chiến, rúc đầu mình vào cổ hắn.

Cảm giác dưới thân càng ngày càng mãnh trướng, Hàn Tuyết hô hấp cũng biến đổi, càng thêm dồn dập, nam căn trong huyệt cũng đã chạm nhẹ đến đình điểm, một chút đụng nhẹ nhàng kia lại tựa như cục đá rơi vào bể tình dục, khơi lên từng đợt gợn sóng, khoái cảm mất hồn làm cho hai người cùng than nhẹ ra tiếng.

Nam căn gát gao bị bao bọc bởi cảm giác vô cùng mất hồn, Hàn Chiến không dám luật động, mông căng thẳng, sợ tiếp xúc sẽ làm người yêu khó chịu, cũng phòng ngừa chính mình quá khích, nam căn trướng đau càng làm trán hắn mồ hôi đầm đìa, môi che lại hơi thở mùi đàn hương tỏa từ miệng Hàn Tuyết nhiệt tình hôn mút, một tay phủ lấy ngọc nhũ nắn bóp, hi vọng có thể hóa giải một chút dục vọng như muốn làm nổ tung nam căn.

Hàn Tuyết tiếp nhận nụ hôn kích thích của Hàn Chiến, một tay e sợ từ eo lưng chậm rãi trượt xuống, lướt qua mông bền chắc căng thẳng, mơn trớn cơ bụng rắn chắc.

Thân thể Hàn Chiến cứng nhắc run rẩy, hắn buôn tha môi Hàn Tuyết.

"Tiểu yêu tinh, nàng biết nàng đang làm cái gì không?"

Hắn gục đầu trên vai nàng thở gấp, hô hấp nóng rực toàn bộ đều phun trên ngực Hàn Tuyết, khiến nhũ tiêm nàng vốn đã mềm xuống lại một hồi tê dại nhanh chóng dựng đứng lên.

Hàn Tuyết hơi thở gấp gáp, tay nhỏ bé nghịch ngợm lần tới chỗ hai người giao hợp, nhẹ nhàng cầm một phần nam căn tráng kiện còn lại ở bên ngoài cơ thể.

"Người ta chỉ muốn xem cái kia của chàng dài ra sao thôi."

Mỗi lần đều chạm tới chỗ sâu nhất của nàng tê dại ma sát thật lâu mới có thểtiến vào toàn bộ nha.

"Ha ha..."

Hàn Chiến cười, khẽ liếm cổ ngọc trắng mịn, khiêu khích hỏi:

"Vậy có hài lòng với số đo của ta không?"

"Quá to, quá dài..."

Ngón tay ngọc ở chỗ gốc côn thịt chọc chọc khẽ trêu đùa.

"Nếu chàng có thể rụt ngắn lại chút nữa, ta sẽ càng cao hứng."

"Nha đầu này!"

Hàn Chiến ở trên vai nàng miệng khẽ cắn, dở khóc dở cười nói:

"Nàng có biết, số đo của ta bao nhiêu người cầu còn không được sao?"

Ngón tay đụng phải hai khối tròn tròn mặt dưới dương vật, Hàn Tuyết tò mò nắm lấy nhéo nhéo.

"Nha... Nhẹ một chút!"

Hàn Chiến tựa như thống khổ lại tựa như vui thích khẽ kêu một tiếng, eo hông bắt đầu không nhịn được nhẹ nhàng đung đưa.

"Còn đau không? Ta nhẫn nhịn không được."

Tay ngọc lại lần nữa nắn bóp hai viên cầu mềm mà nàng không cách nào dùng một tay nắm giữ hết, Hàn Tuyết rút tay về khoác lên eo hắn.

"Động đi, nhưng không thể quá sức a, ta sợ đau."

"Như vậy có đau không?"

Hàn Chiến tốc độ không nhanh không chậm, vật lớn thối lui toàn bộ xong lại tiếp tục đút vào, mỗi khi đụng nhẹ chỗ sâu của nàng liền không dùng sức nữa nhẹ nhàng rút ra, rồi lại tiến vào.

"Không biết... Ưm... Thoải mái..."

Hàn Tuyết không tự chủ nói, chủ động phối hợp cùng Hàn Chiến kéo ra đưa vào, nửa tựa trên người Hàn Chiến hô hấp không yên.

Cảm giác được thân thể Hàn Tuyết đang từ từ căng thẳng, hoa huyệt nhanh thít chặt, Hàn Chiến biết nàng sắp đạt tới cao trào, liền đổi sang tư thế mỗi người một bên, gia tăng tốc độ rút ra đẩy vào, co rút càng mạnh mẽ lại càng hung hăng đưa đẩy, cảm thấy hô hấp của Hàn Tuyết biến đổi bén nhọn, Hàn Chiến mãnh liệt rút ra rồi lại mãnh liệt tống vào, thuận lợi đem chính mình hoàn toàn vùi trong cơ thể nàng.

"A..."

Hàn Tuyết khàn khàn nhẹ a một tiếng, hoa huyệt hấp lấy côn thịt thật chặt, tiểu huyệt từng trận co rút như muốn đẩy ra lại như muốn hút lấy, đem vật nóng kia hòa nhập trong cơ thể mình.

"Đáng chết!"

Hàn Chiến cả người run lên, không thể chịu được gắp hấp nơi hoa huyệt, hắn buông vũ khí đầu hàng, nam căn run run nảy lên, đem toàn bộ mầm mống trắng đục phun vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Hàn Tuyết.

Ái dịch được tiết ra hết, Hàn Chiến rút nam căn đã mềm đi một nửa ra,ôm lấy Hàn Tuyết, làm cho nàng tựa vào trên người mình, ngón tay điểm lên trên huyệt vị phía sau lưng nàng.

"Nha... A..."

Phía sau truyền đến cảm giác tê dại nhanh như chớp khiến cho Hàn Tuyết khẽ ngâm nga, thân thể run rẩy, trong hoa huyệt nương theo khoái cảm co rút lại ép một lượng lớn dịch mật trào ra,trong không khí lập tức tràn đầy mùi tanh đặc trưng của nam tinh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro