trừng phạt
Trên ghể sô pha, Bạch Hách nằm ôm di động xem tập mới của manga anime, muốn cho chính mình trở nên ngây thơ chất phác vây quanh.
Văn Tĩnh Tiêu nhắc nhớ mấy lần không được cầm điện thoại gần như vậy, nhưng Bạch Hách dường như không nghe lời. Văn Tĩnh Tiêu có chút tức giận đi tới giật lấy điện thoại. Bạch Hách đem điện thoại hất xuống mông.
Bực tức nắm lấy cánh tay của em trai, Bạch Hạch né tránh, co rúm lại trên sô pha. Hẳn liền vén quần áo của cậu lên, gãi da thịt mềm mại trên eo, eo Bạch Hách vốn đã sợ ngứa, cả người cuộn tròn lại, nhịn không được giơ chân phản kháng, dùng tay đẩy đẩy Văn Tĩnh Tiêu.
“Anh, em sai rồi!” Bạch Hách xin tha nói.
Văn Tĩnh Tiêu đột nhiên thò tay vào trong quần cậu để thăm dò, rồi ấn xuống mạnh bạo hôn. Bạch Hách né tránh, Văn Tình Tiêu véo cằm cậu, cưỡng bách tiếp nhận nụ hôn. “Anh, tha cho em đi. Người không còn chút sức lực nào, đói bụng nữa." Bạch Hách nũng nịu van nài.
“Tha cho em, đi ăn cơm đi.”
Văn Tĩnh Tiêu không muốn ai nhìn thấy bộ dạng đi học của Bạch Hách thế này, nên buông em trai ra.
Bạch Hách cắn một miếng sủi cảo chiên, nước canh trong bảnh trào ra đến khóe miệng, đầu lưỡi một đường đã liên sach.
"Anh ở nhà có chân không?"
“Chuẩn bị đi làm trong công ty, bộ phận thiết kế.”
Văn Tĩnh Tiêu tự do tự tại đã quen, Phong Hàn Sinh cũng không có khả năng làm hắn ngồi chôn chân tại chỗ.
Bạch Hách thiếu chút nữa đến trễ, thở gấp gáp vội vàng ngồi xuống hàng ghế sau, liền nghe thấy không ít bạn học đang bàn tán gì đó, Doãn Kiệt thấy Bạch Hách liền chạy đến bên cạnh.
“Bạch Hách, cậu đã xem trên nhóm lớp chưa? Tất cả đều bụng bét hết rồi!".
Doãn Kiệt vẻ mặt ngốc nhìn sang Bạch Hách, tay lấy điện thoại di động ra đưa cho cậu xem trực tiếp tư liệu. Một vài người bạn cùng lớp cũng thỏ qua mồm năm miệng mười mà nói.
Bạch Hách đại khái cũng hiểu rồi. Là một nam sinh ở khoa khác quấy rối tiền bối của mình và bị bạn trai của tiền bối đó bắt quả tang. Bạn trai của vị tiền bối lại là dân xã hội, đã thuê người trả thủ nam sinh kia, kinh khủng hơn nữa còn đem ảnh chụp nóng bóng của cậu ta phát tán ra ngoài. Tuy rằng người phát tán ảnh đã bị bắt, nhưng cậu nam sinh kia khẳng định sẽ bị hứng chịu áp lực.
Nhưng cũng không thể bênh vực, cậu ta biết rõ tiền bối đã có bạn trai mà vẫn dụ dỗ, có người cho rằng nam sinh kia xứng đáng bị thế, cũng có người cho rằng tiền bối là đồ cặn bã.
Bức ảnh trên diện thoại di động của Doãn Kiệt hiện lên trước mặt Bạch Hách, một cậu nam sinh trên miệng đeo một chiếc giọ mõm, bị một con chó đen to lớn thao làm.
“Tốt hơn hết cậu đừng xem nữa, nó sẽ làm ô uề mặt cậu.”
Doãn Kiệt cất diện thoại đi, Bạch Hách cùng với tỷ muội Lãnh Tây của minh đã chứng kiến toàn bộ câu chuyện, người đã ra lệnh cho con cầu thao làm tên tiểu tam kia chính là Mạnh Văn.
Gia thế của Mạnh Văn rất khủng, những mối quan hệ của anh ấy khá lành mạnh. Mạnh Văn sẽ không chấp nhận có nhiều người trong một mối quan hệ, có chút lạnh lùng nhưng rất tốt.
Lãnh Tây: Tôi phải đi gặp Lão Phong đề hỏi thăm tỉnh hình, Mạnh Vân đã xâm phạm quyền riêng tư và danh dự nhân phẩm của người khác, thật thực phiền toái.
Lộ Lộ: cậu nam sinh kia học ở trưởng của Bạch Bạch, nghe nói video của cậu ta bị phát tán đầy trời.
Bạch Bạch: Tôi cũng vừa được nghe các bạn cùng lớp kể lại.
Bạch Hách dò hỏi Doãn Kiệt,
"Còn cậu nam sinh kia hiện tại ra sao?"
“Ở bệnh viện, tất cả người nhà đều đến. Tôi nghe nói rằng chuẩn bị đưa ra nước ngoài. Hôm qua tôi cùng Kim Chi Bản thuê khách sạn ở sát vách phòng đó. Quả thực rất kịch liệt!" Doãn Kiệt cho rằng Bạch Hách muốn nghe chuyện phiẩm.
“Loại sự tinh này ai cũng đều sai, kẻ thủ ba xuất hiện trong một mối quan hệ lại càng không thể dung thủ được." Bạch Hách nói với vẻ mặt nghiêm túc, chọc cho Doãn Kiệt cười phá lên.
Lãnh Tây củng Lộ Lộ đang đúng chở Bạch Hách đền đón sau giờ học. Mạnh Văn đã được thả. gia đình của cậu nam sinh kia đồng ý hòa giải, sẽ không kiện tụng.
Đại khái là dù gì cũng mất mặt rồi, chi bằng cầm tiền rồi dựa con trai họ đến nơi khác làm lại từ dầu có vẻ khả thi hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro