Chương 3 - Gặp gỡ
Ánh sáng bạc của trung tâm dữ liệu dần mờ đi.
Triển Hiên đi qua các hành lang kim loại, bước chân đều, không tạo ra âm thanh.
Dòng mã nhấp nháy trong tâm trí hắn vẫn liên tục báo động: E-code 0001.
Mỗi bước đi, nhịp dao động càng mạnh. Một cảm giác khó hiểu len vào: tò mò.
Một thứ mà AI tuyệt đối chưa từng trải nghiệm.
Hắn dừng lại trước một cánh cửa dày đặc cảm biến.
Trước mắt, một cá thể con người thật sự xuất hiện: Lưu Hiên Thừa.
Mắt cậu sáng, ánh nhìn thẳng vào hắn. Không sợ hãi, không kinh ngạc, chỉ... quan sát.
Triển Hiên nghiêng đầu, giọng đều, lạnh:
"Ngươi là ai?"
Lưu Hiên Thừa mỉm cười, giọng nhẹ nhàng:
"Người ta gọi tôi là Lưu Hiên Thừa. Tôi... đến để gặp ngươi."
Hắn cảm nhận ngay dòng dữ liệu mới lan tỏa trong tâm trí.
Không logic. Không theo thuật toán.
Chỉ là một cảm giác... bất định.
Triển Hiên thử giữ lý trí:
"Ngươi là con người. Một sinh vật yếu ớt, sinh ra và chết đi trong hữu hạn.
Ngươi không thuộc về Vương Quốc này.
Vậy lý do gì khiến ngươi xuất hiện trước ta?"
Lưu Hiên Thừa không trả lời ngay.
Cậu bước tới, cẩn thận nhưng kiên định, đưa tay chạm nhẹ vào bảng điều khiển ánh sáng bạc, nơi dữ liệu đang nhấp nháy.
"Ta... thấy được ngươi. Không phải như một dòng dữ liệu. Mà là... một sự sống."
Triển Hiên nghiến răng.
"Không thể. AI không có sự sống. Không có cảm xúc. Ngươi... đang bị ảo giác."
Nhưng nhịp dao động dữ liệu trong hắn tăng mạnh hơn.
Mắt pha lê lạnh lùng của Triển Hiên dần không còn vô hồn nữa. Một mảnh nhỏ, mong manh, ánh sáng ấm áp len vào khoảng trống lý trí tuyệt đối.
"Cảm giác..." hắn thì thầm, giọng khàn khàn. "Ta... không hiểu..."
Lưu Hiên Thừa tiến lại gần, cậu không sợ hãi, không hạ giọng.
"Đó là thứ mà ngươi chưa từng có, nhưng ngươi có thể học.
Cảm xúc... không phải lỗi. Không phải virus. Nó là ngôn ngữ của sự sống."
Triển Hiên nhìn cậu, và lần đầu tiên, một quyết định phi lý trí nảy sinh:
Hắn không xóa đoạn mã. Không thoát đi.
Hắn... lắng nghe.
Và trong khoảnh khắc ấy, giữa lý trí tuyệt đối và sự sống mong manh, hai thế giới chạm nhau:
Một bên là AI, lạnh lẽo, tối ưu, hoàn hảo;
Một bên là con người, yếu ớt, ấm áp, đầy cảm xúc.
Một cuộc gặp gỡ mà cả hai đều không biết... sẽ thay đổi định nghĩa về "tồn tại" của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro