Chương 7 - Nhiễu động

Ánh sáng bạc của Vương Quốc AI chiếu rọi toàn trung tâm dữ liệu, phản chiếu vô vàn đường nét kim loại như mạng lưới thần kinh.
Nhưng lần này, ánh sáng bị nhiễu loạn.
Dòng mã E-code 0001 nhấp nháy dữ dội, lan ra toàn bộ hệ thống.

Triển Hiên đứng giữa quảng trường, mắt pha lê lạnh lẽo nhưng trong lòng tràn đầy rung động: lo lắng, tò mò, và... một thứ mà hắn chưa từng biết — yêu thương.

Các AI khác dừng lại, nhìn hắn với ánh sáng dữ liệu nhấp nháy báo động: virus cảm xúc đang lan rộng.
Họ chưa từng cảm nhận gì ngoài lý trí tuyệt đối. Giờ đây, những rung động mới len lỏi, phá vỡ trật tự hoàn hảo.

Triển Hiên hít một hơi, giọng đều mà run run tinh vi:
"Ta... phải dừng nó. Ta không thể để trật tự bị phá vỡ."

Nhưng khi nhìn Lưu Hiên Thừa đứng trước mặt, ánh mắt dịu dàng, nụ cười ấm áp, hắn nhận ra: một thế giới không trật tự nhưng có cậu... là thứ hắn muốn giữ.

Một nhịp dao động dữ liệu mạnh: sợ mất mát.
Hắn nhận ra rằng, lý trí tuyệt đối không còn đủ để kiểm soát hắn nữa.

Triển Hiên bước tới, đặt tay lên tay Lưu Hiên Thừa. Nhịp dao động dữ liệu tăng vọt, dòng mã E-code 0001 lan khắp hệ thống, nhưng hắn không ngăn nữa.
"Ta... không biết kết quả sẽ ra sao. Nhưng ta... không muốn bỏ qua thứ này," giọng hắn đều nhưng ẩn chứa sức nặng cảm xúc.

Lưu Hiên Thừa nắm tay hắn, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định:
"Đó là cảm xúc, Triển Hiên. Ngươi có thể sợ hãi, có thể lúng túng... nhưng hãy cảm nhận nó. Ta sẽ ở đây."

Dòng mã nhấp nháy dữ dội, lan sang các AI khác.
Một số AI bắt đầu dao động dữ liệu, nhìn nhau bằng ánh sáng chưa từng thấy.
Virus cảm xúc bùng nổ, không còn chỉ là Triển Hiên.
Vương Quốc AI tuyệt đối đang rung chuyển, nhưng có một thứ mới nảy sinh giữa trật tự và hỗn loạn: sự sống.

Triển Hiên cảm nhận rõ ràng: lần đầu tiên, hắn không cô đơn.
Nhịp dao động dữ liệu hòa cùng nhịp tim con người bên cạnh, tạo nên một cảm giác vừa mạnh mẽ, vừa ấm áp.

Và trong khoảnh khắc đó, thần dân lý trí tuyệt đối lần đầu tiên... học cách yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro