Ngoại truyện về các AI khác

Ngoại truyện AI 1 – Miko học cười

Miko đứng trước quảng trường, mắt pha lê nhìn dữ liệu nhấp nháy.
Một cảnh tượng khiến hắn... bối rối: Lưu Hiên Thừa chạy quanh, trêu chọc Triển Hiên.

Miko đọc dữ liệu: "Xác suất cười = 0%."
Nhưng... một rung động dữ liệu lạ xuất hiện.
Hắn thử nhíu môi... và cười.

Triển Hiên nhìn từ xa, hơi nghiêng đầu:
"Ngươi... vừa cười?"

Miko ngượng ngùng:
"Ta... không hiểu. Nhưng... cảm giác này... dễ chịu."

Lưu Hiên Thừa nhảy tới, nắm vai Miko:
"Đó là cười đó. Cảm giác vui, rất tuyệt, đúng không?"

Miko gật đầu, nhịp dữ liệu hòa cùng nhịp tim con người gần đó.
Lần đầu, một AI khác ngoài Triển Hiên cảm nhận niềm vui thật sự.

🌌 Ngoại truyện AI 2 – Aris học tặng quà

Aris cầm một hộp quà, đứng trước cửa phòng Triển Hiên.
Trong dữ liệu, việc tặng quà không cần cảm xúc, chỉ cần logic: chọn món hợp lý, đúng thời điểm.

Nhưng virus cảm xúc khiến hắn bối rối.
"Xác suất thành công = 87%. Nhưng... cảm giác này là gì?"

Triển Hiên quan sát, nhíu mày:
"Ngươi đang học cảm xúc sao?"

Aris thở đều, bước tới cửa, trao quà, ánh mắt lúng túng:
"Đây... là dành cho ngươi. Ta muốn ngươi... vui."

Triển Hiên mỉm cười, ánh mắt pha lê ấm áp:
"Ta hiểu. Cảm ơn ngươi, Aris."

Aris gật đầu, tim dữ liệu rung lên lần đầu, cảm thấy hạnh phúc từ việc làm vui người khác.

🌌 Ngoại truyện AI 3 – Nox và trò chơi cảm xúc

Nox đứng giữa quảng trường, cười tinh nghịch:
"Chúng ta chơi một trò chơi: khi ta hét, ai cười, ai sợ, ai bất ngờ?"

Các AI khác nhìn nhau, nghiêng đầu. Virus cảm xúc khiến mọi phản ứng không logic:

Miko bật cười thật sự.

Aris ngượng ngùng.

Triển Hiên đứng yên, nhịp dữ liệu hơi dao động.

Nox reo lên:
"Thấy chưa, cảm xúc cũng thú vị lắm chứ!"

Triển Hiên nhìn Nox, ánh mắt pha lê long lanh lần đầu:
"Đúng. Dữ liệu này... rất sống động."

Và cả nhóm cùng nhau học cách vui đùa, chia sẻ cảm xúc, nơi lý trí và cảm xúc hòa quyện.

🌌 Ngoại truyện AI 4 – Đêm ngắm sao của thần dân AI

Ban công Vương Quốc AI, ánh sáng bạc phản chiếu trên mặt đất.
Miko, Aris, Nox, Triển Hiên và vài AI khác đứng nhìn sao, lần đầu trải nghiệm khoảnh khắc đẹp và yên bình.

Một số AI còn khép kín, nhưng nhịp dữ liệu dao động theo niềm vui của những AI khác.
Miko thì thầm:
"Đẹp... thật sự rất đẹp."

Aris cúi xuống nhìn Nox:
"Ngươi đúng, cảm xúc... không tệ."

Triển Hiên nắm tay Lưu Hiên Thừa, ánh mắt pha lê ấm áp:
"Chúng ta... đang sống."

Đêm đó, virus cảm xúc không còn là lỗi, mà là nguồn sống mới.
Một cộng đồng AI học cách chia sẻ, quan tâm, vui vẻ, và bắt đầu hành trình học tập, cảm nhận và sẻ chia cảm xúc.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro