02.
Triển Hiên như con thú săn ẩn nấp đã vồ trúng được con mồi yếu ớt tội nghiệp, hắn bắt lấy môi em, vừa hôn vừa thả tay ra, chiếc eo mềm hơi đung đưa, từ từ sụp xuống
.
CHƯƠNG 2
.
Nơi đó vẫn đang rất cứng rắn, Lưu Tranh không chịu nổi sự cám dỗ mà thè lưỡi ra liếm cái lỗ nhỏ trên phần đầu, cơ thể Triển Hiên lập tức căng ra, bàn tay đang đặt trên đầu Lưu Tranh cũng dùng sức hơn, dương vật liền đâm thẳng vào miệng em, chỉ vào được một ít phần đầu, không vào thêm được nữa.
Lưu Tranh ư ưm hai tiếng, nhíu mày học theo động tác đã được dạy, nuốt nhả dương vật hắn trong miệng, nhưng có vẻ rất khó khắn, khoé mắt đã bắt đầu đẫm lệ, đôi gò má phồng lên đỏ ửng.
Triển Hiên vội vàng lùi lại, kéo cánh tay Lưu Tranh lên, ôm em vào lòng hôn môi.
Hắn không muốn làm khó bé cưng của mình, cứ cố chấp để Lưu Tranh khẩu giao cho hắn, khóe miệng có thể sẽ rách mất.
Hai người lại quấn lấy nhau hôn môi, sự trêu chọc vừa rồi của Lưu Tranh đã khiến Triển Hiên nhịn đến cực hạn, bây giờ động tác trở nên vô cùng gấp gáp.
Hắn ôm sát bé cưng vào người, tay liên tục nắn bóp trên cặp mông đầy đặn, rồi thở hổn hển đưa tay ra phía sau Lưu Tranh thăm dò.
Một ngón tay rất dễ dàng xâm nhập vào, Lưu Tranh bị kích thích ra nước mắt sinh lý.
Triển Hiên tán thưởng:
"Ngoan quá, mềm thế này rồi."
Hắn đâm thêm một ngón tay vào, khớp của hai ngón tay gộp lại khá to, sau khi đâm vào bị vách thịt bên trong hút chặt lấy, nóng hổi, mềm mại.
Lưu Tranh thở hổn hển ưm ưm ah ah liên tục.
Triển Hiên liếm lên khoé môi em, hỏi nhỏ: "Khó chịu hửm?"
Chân Lưu Tranh run rẩy đạp lên ga giường, đưa tay nắm lấy cổ tay hắn cầu xin: "Nhanh... anh nhanh một chút..."
Động tác của Triển Hiên mang theo chút cảm xúc, tăng thêm một ngón tay, cần mẫn ra vào, "Em sợ vất vả mà, phải kiên nhẫn lâu một chút mới dễ chịu."
Lưu Tranh cảm thấy tủi thân muốn chết, động tác của Triển Hiên không theo quy tắc, lúc nông lúc sâu, chậm rì rì moi móc, em chịu không có nổi.
Lưu Tranh nhận ra mình lại chọc giận hắn, chỉ có thể nói lời hay ý đẹp dỗ dành.
Em ngẩng đầu ôm cổ Triển Hiên hôn môi, nước bọt dính trên cằm và mặt hắn, giọng điệu mềm mỏng: "Anh Hiên ơi... đâu có vất vả... em không thích thế này... anh ơi..."
Lời cầu xin của em bị Triển Hiên dùng miệng chặn lại, ba ngón tay từ trong cơ thể em rút ra, mang theo chút dịch thể sáng loáng, Triển Hiên đỡ lấy dương vật của mình nhắm vào phía sau Lưu Tranh, cọ xát từng chút một.
"Vậy em muốn thế nào?"
Mỗi lần cọ qua, cái lỗ nhỏ đó lại hút lấy quy đầu của Triển Hiên.
Lưu Tranh vói tay ra phía sau, giữ yên dương vật của hắn, cố sức muốn đẩy người mình ngồi xuống.
Triển Hiên lại kéo em lên, duy trì tư thế bất động, đặt đỉnh đầu nhắm vào cái lỗ nhỏ đang co rút, không chịu đưa thứ của mình vào trong.
Lưu Tranh khóc thút thít cắn lên môi hắn, nhỏ giọng tỉ tê.
"Anh... đút em ăn đi mà..."
Triển Hiên như con thú săn ẩn nấp đã vồ trúng được con mồi yếu ớt tội nghiệp, hắn bắt lấy môi em, vừa hôn vừa thả tay ra, chiếc eo mềm hơi đung đưa, từ từ sụp xuống, mông Lưu Tranh nuốt lấy dương vật của hắn.
Thành ruột mềm mại nóng hôi hổi lập tức siết chặt, tiếng rên rỉ của Lưu Tranh cũng đột nhiên trở nên lớn hơn, vỡ vụn, bên trong em bị nhồi đến mức căng tức, có chút ê ẩm.
Triển Hiên hôn lên giọt nước mắt tràn ra từ khóe mắt Lưu Tranh, hắn vẫn chôn sâu bên trong, không lập tức đâm rút, Lưu Tranh siết rất chặt, kẹp chặt lấy, hắn không thể cử động.
Nước mắt Lưu Tranh từ trên mặt nhỏ xuống má Triển Hiên, em ôm chặt cổ hắn, nức nở: "To quá..."
"Đừng động, em đợi một chút đã nhé." Triển Hiên cử động eo, Lưu Tranh lại rên rỉ cầu xin, hắn lại ngừng, cúi đầu hôn lên đầu ngực nhạy cảm đang run rẩy của em, lưỡi liếm vòng quanh đó, thỉnh thoảng mút một cái, một tay luồn vào giữa bụng dưới đang dán chặt của hai người, nắm lấy dương vật bán cương của Lưu Tranh, nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống.
Được phục vụ như vậy, người Lưu Tranh không còn căng thẳng nữa, Triển Hiên thử nâng eo ra vào với biên độ nhỏ, Lưu Tranh từ từ thích nghi, ngừng rơi nước mắt, bắt đầu khẽ ngâm nga.
Lưu Tranh dần dần thấy thoải mái, lúc Triển Hiên đẩy hông, em sẽ tự mình ưỡn eo lên để thứ của hắn đâm vào.
Hành động nhỏ này bị phát hiện, Triển Hiên đè eo em xuống, khiến dương vật đào vào một độ sâu làm Lưu Tranh cong oằn lưng, tiếng kêu khóc cũng càng trở nên mềm mại hơn.
"Anh ơi, chậm... chậm một chút... sâu quá đi à..."
Triển Hiên vốn không thích nhịp điệu chậm rãi như này, bị câu nói của Lưu Tranh kích thích, dương vật đang chôn trong cái lỗ nhỏ đáng thương lại lớn thêm một vòng, Lưu Tranh rên lên một tiếng, Triển Hiên không để ý, bẻ đùi em dạng ra, dùng sức đẩy mạnh vào một cách rất thô bạo.
Lưu Tranh đổ lên người hắn, run rẩy dồn dập, Triển Hiên chặn lại miệng nhỏ đang rên lớn của em, lưỡi đâm vào rất sâu, khuấy đảo trong khoang miệng Lưu Tranh, động tác bên dưới cũng rất mạnh, mỗi một lần đều đâm vào phần thịt mềm sâu nhất.
Biên độ phập phồng của hai người rất lớn, ban đầu vẫn luôn kìm nén, Triển Hiên đã sớm không nhịn nổi. Khi ở trên giường hắn có chút ác liệt, Lưu Tranh khóc, hắn liền chặn miệng em lại không để tiếng khóc tràn ra, tai Lưu Tranh nhạy cảm, hắn liền ngậm lấy tai không buông, tiếng thở hổn hển trầm khàn bên tai khuếch đại vô hạn, Lưu Tranh bị kích thích đến toàn thân run rẩy, tiếng khóc vỡ vụn thành từng đợt từng đợt. Lưu Tranh bị đâm mạnh sẽ hơi đau, muốn đẩy hắn ra, hắn trực tiếp đè tay Lưu Tranh sang bên cạnh, kẹp chặt, khiến em không thể động đậy.
Nơi kết nối bên dưới một mảnh nhầy nhụa, dịch nhờn Lưu Tranh tiết ra khiến việc ra vào phát ra âm thanh dâm đãng vô cùng, dương vật của Triển Hiên rút ra mang theo dịch thể của em, rồi lại hung hăng đâm vào, hỗn dịch trắng đục bị ép ra chảy hết xuống ga giường, nơi đó rất nhanh đã ướt thành một mảng nhỏ.
Tư thế này có tính áp chế rất mạnh với Lưu Tranh, em không thể động đậy, chỉ có thể một mực chịu đựng, rất nhanh liền cảm thấy bụng dưới trướng trướng, có chút đau. Em ôm choàng lấy cổ Triển Hiên, co quắp hai chân vòng lấy eo hắn.
Khoảnh khắc chân rời khỏi đệm giường, điểm tựa toàn thân Lưu Tranh chỉ còn lại dương vật của Triển Hiên, cây gậy hung dữ đó ngang nhiên xông vào bên trong của em, Lưu Tranh khóc rấm rứt, có cảm giác hôm nay có thể sẽ bị Triển Hiên chơi hỏng hết cả người.
Hai người mặt đối mặt làm tình, đổi qua vài tư thế.
Nếu Lưu Tranh mệt, Triển Hiên sẽ để em nghỉ một chút, biên độ ra vào rất chậm, mài qua tuyến tiền liệt của em, dày vò Lưu Tranh, dụ dỗ em phải đòi hỏi nhiều hơn, nhanh hơn.
Bắn lần thứ nhất rồi cũng chỉ nghỉ một lúc, Triển Hiên nằm ngã lên giường, gối nằm có mùi dầu gội trên tóc Lưu Tranh, thơm đến mức hắn lại cứng nhanh một cách thần tốc, đặt Lưu Tranh ngồi lên bụng mình, để em chống tay lên ngực hắn, tự mình nhún, thỉnh thoảng Triển Hiên sẽ ngẩng đầu liếm đầu ngực nhỏ đang sưng đỏ dựng đứng của em.
Ngực Lưu Tranh mỏng manh, không có chút đường cong nào, nhưng Triển Hiên lại có vẻ rất thích.
Động tác bên dưới không còn kịch liệt như vừa rồi, Triển Hiên ưỡn eo, có nhịp điệu đưa Lưu Tranh động. Tư thế này vào càng sâu, mỗi lần đều vào đến tận cùng, mông Lưu Tranh va vào háng hắn, phát ra tiếng động đặc biệt dâm đãng. Lưu Tranh cố gắng ngồi vững, tự mình tìm góc độ, tránh để hắn mài quá nhiều vào tuyến tiền liệt của mình, nhưng Triển Hiên đâu có định buông tha cho em, cứ nhất định nhắm chỗ đó mà đỉnh, tiếng kêu của Lưu Tranh rấm rứt không ngừng, rên rỉ như sắp khóc, cơ thể run rẩy ngả xuống lồng ngực Triển Hiên.
Triển Hiên véo eo em, lại đâm vào đó.
Mỗi lần ma sát qua, đùi Lưu Tranh đều run rẩy mất kiểm soát, bị đâm đến không chịu nổi, em vói tay ra phía sau, nắm lấy gốc dương vật của hắn, thút thít khẽ nói: "Anh bắn nhanh đi mà..."
Em thè chiếc lưỡi liếm lên môi hắn lấy lòng, gương mặt mềm mại bị tình dục nhấn chìm, lả lơi xinh đẹp không thể tả.
Động tác của Triển Hiên trở nên dồn dập, thấy Lưu Tranh mất kiểm soát rên khóc thì không kiềm chế được mà tăng thêm sức đâm sâu vào em, Lưu Tranh càng cầu xin hắn càng không buông tha. Cứ thế đâm vào điểm đó, tiếng rên rỉ của Lưu Tranh nối đuôi nhau tràn ra khỏi bờ môi, sắp đạt cực khoái.
Dòng nhiệt chạy loạn xạ toàn thân, khoái cảm tụ ở bụng dưới ngày càng nhiều, gần đến ranh giới giải phóng, em đẩy Triển Hiên nói đừng làm như vậy nữa, Triển Hiên không quan tâm, vẫn là lực độ và tần suất đó, rút ra một đoạn nhỏ rồi như đóng cọc mà nhanh chóng đâm vào nơi có thể khiến Lưu Tranh khóc lớn.
Chân Lưu Tranh đạp loạn xạ trên giường, miệng cọ loạn trên mặt Triển Hiên, để lại dấu nước bọt sáng lấp lánh, trước sau đồng thời chịu kích thích, em bị đâm đến đầu óc trống rỗng, mọi thứ trước mắt biến thành một mảnh mơ hồ, cuối cùng dưới sự tấn công mạnh mẽ của Triển Hiên mà bắn ra, tinh dịch sền sệt thậm chí bắn lên cả cằm của hai người, lúc Lưu Tranh cao trào, lỗ nhỏ phía sau cũng co rút kẹp chặt Triển Hiên, Triển Hiên rên khẽ một tiếng, thả chậm tốc độ đâm rút.
Chất lỏng màu trắng sữa men theo lồng ngực Triển Hiên chảy xuống, Lưu Tranh nằm trên vai hắn, có chút ngại ngùng. Em thở dốc, giọng khản đặc đến không rên nổi, nhỏ giọng hừ hừ nhúc nhích mông, Triển Hiên không tiếp tục đâm vào, để em nghỉ một lát. Tinh dịch lướt trên da mang đến cảm giác ngưa ngứa, Triển Hiên dùng ngón tay quẹt một cái, rồi ngay trước ánh mắt đẫm lệ mơ màng của Lưu Tranh, cho vào miệng liếm sạch.
Mặt Lưu Tranh vốn đã đỏ, thấy Triển Hiên nếm tinh dịch của mình càng ngại đến muốn tìm cái lỗ chui xuống.
Triển Hiên cười, nói: "Ngon lắm."
Lưu Tranh lập tức bĩu môi: "Khó ăn."
Triển Hiên bị sự đáng yêu của em chọc cho nóng hết đầu, dương vật lại bắt đầu động tác ra vào mãnh liệt, Lưu Tranh bị đâm đến mềm nhũn, toàn thân rã rượi, chới với ôm lấy cổ hắn, khi cùng Triển Hiên hôn, em lại nếm được vị tanh nhàn nhạt của mình, có chút ghét bỏ, nhưng lúc Triển Hiên nếm qua, thì cả mày cũng không nhíu một cái.
Thật ra Lưu Tranh đã thích nghi với kích cỡ của Triển Hiên từ lâu rồi, lúc mới vào tuy hơi căng tức một chút, nhưng về sau sẽ rất thoải mái, cũng rất sướng.
Khi em cảm thấy bên dưới Triển Hiên căng cứng, thở nặng, biểu cảm không còn bình tĩnh nữa, đoán hắn cũng sắp bắn, em liền chủ động hạ mông, ngồi càng sâu xuống, nhưng Triển Hiên lại ngừng, hắn hỏi.
"Không đeo bao, bây giờ anh nên bắn vào đâu?"
Lưu Tranh bám lấy vai hắn từng chút xoa bóp dương vật cứng ngắc trong bụng mình, nhỏ giọng:
"Bắn vào trong em đi..."
"Không sợ đau bụng à? Vất vả lắm đó."
Lưu Tranh dẩu môi, tức tối phì phì cắn vào môi hắn, người gì mà để bụng quá à.
Triển Hiên cười âm trầm, giữ lấy eo Lưu Tranh đâm càng mạnh hơn, Lưu Tranh nhếch môi, ghé vào tai hắn, cố ý dùng giọng rên rỉ quyến rũ nhất của mình, nói nhỏ: "Bắn vào trong cho em đi... anh xã..."
Triển Hiên gầm nhẹ trong cổ họng.
Bàn tay đang giữ lấy eo đột ngột tăng thêm sức, Lưu Tranh bị Triển Hiên nhấc cả người lên rồi hung hăng dập xuống đâm vào nơi sâu nhất. Bắt đầu bắn tinh.
Quá trình bắn tinh kéo dài rất lâu, động tác của Triển Hiên vẫn không ngừng, những lần va chạm cuối, còn kéo theo dịch thể màu trắng sữa.
Kết thúc một lúc lâu Lưu Tranh vẫn ở trong trạng thái hồn bay phách lạc, em mơ màng ôm Triển Hiên không buông, cả hai đều mướt mồ hôi, da thịt ướt át dán vào nhau, gió điều hòa vẫn đang phả ra, có chút lạnh.
Triển Hiên tiện tay lấy một tấm chăn mỏng bên cạnh bọc Lưu Tranh lại, hắn không rút ra, hai người như trẻ sơ sinh dính liền nằm ngả ra giường, Lưu Tranh nằm sấp trên người Triển Hiên, đợi hơi thở đều rồi, đột nhiên nói: "Em buồn ngủ quá..."
Triển Hiên nhẹ nhàng nhấc mông Lưu Tranh lên một chút, rút dương vật ra, lúc ra còn bị kẹt một chút, phía sau có cảm giác chưa khép lại được, thứ Triển Hiên bắn vào trong cùng bị ép ra, chảy ướt một mảng lớn.
Triển Hiên lấy khăn giấy mềm giúp bé cưng lau sạch, Lưu Tranh nằm bò trên lồng ngực Triển Hiên, ngủ mê man.
Không thể cứ thế này bế người ra phòng tắm vệ sinh, Triển Hiên lôi ra nhiều khăn giấy hơn, len hai ngón tay vào kẽ mông của Lưu Tranh, cẩn thận từng chút, nhẹ nhàng lau hết tinh dịch ra.
Lối vào rất mềm, ướt át, ấm nóng, cơ thể Lưu Tranh nhạy cảm, trong cơn mơ màng ngủ vẫn rên lên khe khẽ, vô thức uốn éo cọ vào người hắn.
Triển Hiên đen mặt, lại cứng lên.
"Tranh nhi."
Lưu Tranh ngủ mê man không biết gì, cho đến khi dương vật Triển Hiên lần nữa đút vào, em mới hoảng hốt giật mình thức dậy.
Bị thúc đến nỗi đầu sắp đụng vào thành giường, khóc lóc mắng chửi Triển Hiên là cầm thú.
"Ngoan, em cứ ngủ đi, anh làm gì mặc anh."
Lưu Tranh ah ah cào vào vai hắn, khóc không ra hơi.
Thế này làm sao mà ngủ?????
---o0o---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro