Yêu là yêu (5)
TIỂU YÊU - TẤT CẢ NHỮNG LẦN TÔI HÁT ĐỀU LÀ VÌ NGƯỜI ĐÓ!
Thật ra nhiều người bảo trong truyện, Tiểu Yêu cũng không bao giờ nói hẳn chữ “yêu” ra, nhưng sau các bạn cũng để ý cả truyện này, chữ “yêu” hẳn ra kiểu “em yêu anh, ta yêu chàng, ta yêu nàng, huynh yêu muội…” không có đâu. Đó là kiểu đặc thù của tuyến truyện cổ trang - huyền huyễn. Người ta sẽ thường mượn gió mượn trăng, mượn hoa lá túi thơm, mượn ca hát, mượn thơ bày tỏ lòng mình.
💢 Note: Phân tích theo nguyên tác truyện - bản dịch Cẩm Phong/ Có spoil mạch truyện!
Bài hát xuyên suốt của truyện Tiểu Yêu hát nội dung như sau (nếu các bạn hỏi trên phim nó là đoạn nào, chính là bài “Gặp gỡ rồi tương tư”:
“𝑪𝒉𝒂̀𝒏𝒈 𝒍𝒂̀ 𝒈𝒊𝒐́ 𝒕𝒉𝒐𝒂̉𝒏𝒈 𝒎𝒂̣̆𝒕 𝒉𝒐̂̀,
𝑻𝒉𝒊𝒆̂́𝒑 𝒍𝒂̀ 𝒔𝒆𝒏 𝒏𝒐̛̉ 𝒃𝒆̂𝒏 𝒃𝒐̛̀, 𝒈𝒊𝒐́ 𝒍𝒂𝒚
𝑮𝒂̣̆𝒑 𝒏𝒉𝒂𝒖 𝒕𝒖𝒚 𝒄𝒉𝒊̉ 𝒕𝒉𝒐𝒂́𝒏𝒈 𝒎𝒂̂𝒚
𝑵𝒉𝒖̛𝒏𝒈 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒎𝒆̂́𝒏 𝒌𝒊𝒆̂́𝒑 𝒏𝒂̀𝒚 đ𝒂̃ 𝒕𝒓𝒂𝒐
𝑪𝒉𝒂̀𝒏𝒈 𝒍𝒂̀ 𝒎𝒂̂𝒚 𝒕𝒓𝒂̆́𝒏𝒈 𝒕𝒓𝒆̂𝒏 𝒄𝒂𝒐
𝑻𝒉𝒊𝒆̂́𝒑 𝒍𝒂̀ 𝒕𝒓𝒂̆𝒏𝒈 𝒕𝒐̉ 𝒏𝒆́𝒑 𝒗𝒂̀𝒐 𝒎𝒂̂𝒚 𝒌𝒊𝒂
𝒀𝒆̂𝒖 𝒏𝒉𝒂𝒖 𝒕𝒉𝒆̂̀ 𝒄𝒉𝒂̆̉𝒏𝒈 𝒙𝒂 𝒍𝒊̀𝒂
𝑺𝒂̆́𝒕 𝒔𝒐𝒏 𝒈𝒂̆́𝒏 𝒃𝒐́, 𝒔𝒆̉ 𝒄𝒉𝒊𝒂 𝒏𝒈𝒐̣𝒕 𝒃𝒖̀𝒊
𝑪𝒉𝒂̀𝒏𝒈 𝒍𝒂̀ 𝒄𝒂̂𝒚 𝒍𝒐̛́𝒏 𝒏𝒈𝒂̂́𝒕 𝒕𝒓𝒐̛̀𝒊
𝑫𝒂̂𝒚 𝒍𝒆𝒐 𝒍𝒂̀ 𝒕𝒉𝒊𝒆̂́𝒑, 𝒕𝒓𝒐̣𝒏 đ𝒐̛̀𝒊 𝒒𝒖𝒂̂́𝒏 𝒒𝒖𝒂𝒏𝒉
𝑺𝒂́𝒏𝒉 đ𝒐̂𝒊 𝒏𝒉𝒖̛ 𝒍𝒂́ 𝒗𝒐̛́𝒊 𝒄𝒂̀𝒏𝒉
𝑻𝒖̛̣𝒂 𝒏𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒖̛ 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒎𝒐̂𝒊 𝒓𝒂̆𝒏𝒈 𝒄𝒂̣̂𝒏 𝒌𝒆̂̀
𝑵𝒉𝒂̂𝒏 𝒈𝒊𝒂𝒏 𝒗𝒖𝒊 𝒍𝒂̆́𝒎, 𝒃𝒖𝒐̂̀𝒏 𝒈𝒉𝒆̂
Đ𝒐̛̀𝒊 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒕𝒂𝒏 𝒉𝒐̛̣𝒑, 𝒄𝒉𝒐̂́𝒏 𝒗𝒆̂̀ 𝒏𝒐̛𝒊 đ𝒂̂𝒖?
𝑵𝒈𝒖𝒚𝒆̣̂𝒏 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒂̀𝒏𝒈 𝒎𝒂̃𝒊 𝒃𝒆̂𝒏 𝒏𝒉𝒂𝒖
𝑲𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒓𝒐̛̀𝒊 𝒙𝒂, 𝒎𝒂̃𝒊 𝒃𝒆̂𝒏 𝒏𝒉𝒂𝒖, 𝒌𝒉𝒐̂𝒏𝒈 𝒓𝒐̛̀𝒊…”
Bài hát này được xuất hiện những lần như sau - còn về nội dung bài hát thì mặt chữ, quá dễ hiểu là sự quấn quýt lứa đôi, tình cảm trai gái, bên nhau không rời, bla bla dù đời người tan hợp như nào nguyện mãi bên nhau - Thật ra chi tiết hát bày tỏ tình yêu này còn gợi nhớ đến bộ “Từng thề ước”, đến ngày lễ Khiêu hoa của tộc Cửu Lê, khi mà thiếu nữ cất tiếng hát để tìm kiếm ý trung nhân. Vô tình Tiểu Yêu rất giống cha mẹ nàng nhiều hơn nàng tưởng, A Hành cũng đã từng cất lên những câu hát riêng để bày tỏ nỗi lòng với Xi Vưu rất nhiều lần:
☑️ 𝑳𝒂̂̀𝒏 1: 𝑲𝒉𝒊 𝑻𝒊𝒆̂̉𝒖 𝒀𝒆̂𝒖 𝒉𝒂́𝒕 𝒅𝒖̣ 𝒈𝒐̣𝒊 𝑷𝒉𝒊̉ 𝑷𝒉𝒊̉.
Cô đã bộc lộ tâm trạng trái tim thiếu nữ qua bài hát tình ca này, sống trong lốt đàn ông đã quá lâu nhưng bản thân cô cũng vẫn có những tâm tư ẩn kín của người thiếu nữ. Chính sau Tương Liễu cũng dựa vào đó mà bảo không phải phụ nữ mà hát gọi dụ được Phỉ Phỉ hay sao.
☑️ 𝑳𝒂̂̀𝒏 2: 𝑶̛̉ 𝒑𝒉𝒖̉ 𝑪𝒉𝒖́𝒄 𝑫𝒖𝒏𝒈, 𝒃𝒂̀𝒚 𝒕𝒐̉ 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒄𝒂̉𝒎 𝒗𝒐̛́𝒊 𝑪𝒂̉𝒏𝒉.
Lúc đó bối cảnh có Tiểu Yêu - Cảnh - Hình Duyệt - Phong Long đang ngồi 1 bàn. Hinh Duyệt sau khi nói với Tiểu Yêu là Ý Ánh chả yêu gì Cảnh đâu, khinh ra mặt. Tiểu Yêu đã uống rượu, Cảnh hỏi cô uống vì vui hay buồn, Tiểu Yêu nói cả 2. Vui vì Ý Ánh đối xử tệ với Cảnh, buồn vì Ý Ánh không màng đến Cảnh (Tiểu Yêu không bao giờ nghĩ một người như Cảnh phụ nữ không iu được các pà ạ, pà ấy tưởng ai cũng như pà ấy nhìn ông Cảnh, xong nghe tin ông Cảnh bị nhỏ Ánh ghét là bả vừa vui vừa buồn, nết y như chị em mình cả thôi, không khó hiểu).
Sau đó “Tiểu Yêu lặng lẽ nắm tay Cảnh, ánh mắt nàng long lanh như sao sáng trên trời, rạng rỡ hơn cả quầng sáng sau lưng nàng”. Hai ông bà lén nắm tay nhau bả còn vừa nói “vừa hạnh phúc nhưng tim đập hoảng loạn,.. nhìn trộm Hinh Duyệt vừa giả như không có gì xảy ra.” Cái này là vì hẹn hò lén lút, giả vờ, ông Cảnh đang có hôn sự bên người, yêu lén nắm tay giấu diếm tự vui. Khổ mẻ Hinh Duyệt vs Phong Long làm bóng đèn siêu sáng siêu bự.
Ông Cảnh lúc sau mặt đỏ như gấc, bà Hinh Duyệt vs ông Phong Long bảo chắc anh Cảnh say rượu, chèn ơi tía má ơi nó nắm tay nhau cười hú hí thôi. Xong bà Yêu bình thường vậy nhưng tự nhiên bả bảo xin cầm mic hát tặng một bài. Và bả hát bài trên kia đó “Chàng là gió thoảng….”. Vừa hát còn vừa múa, riêng cái câu cuối “Nguyện cùng chàng mãi bên nhau…” được miêu tả “vấn vít như tơ vương, tình ý nồng nàn, đằm thắm, thấm vào hồn người nghe.”
Bài hát này được hát trong bối cảnh này đã liên hệ rất nhiều về sau, sau sẽ liên kết. Nhưng đây chính là bài hát riêng bày tỏ tình cảm của Tiểu Yêu dành cho Cảnh, kiểu như “người ta không thương chàng thì em thương”.
Người hát có lòng, người nghe nhận ra, có mỗi 2 bóng đèn anh em Hinh Duyệt Phong Long vẫn còn tưởng hát vui.
☑️ 𝑪𝒂̉𝒏𝒉 3: 𝑩𝒂̀𝒊 𝒉𝒂́𝒕 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒚𝒆̂𝒖, 𝑪𝒂̉𝒏𝒉 “𝒔𝒐̂́𝒏𝒈 𝒍𝒂̣𝒊”.
Dùng từ “sống lại” ở đây là trên mặt nghĩa “tinh thần”. Sau khi bị tra tấn bởi Hầu một thời gian rất dài, Cảnh từ một công tử cầm kỳ thi họa đã không còn thiết đánh đàn, mà thực chất đó là do tay bị tật, đánh đàn cũng khó hơn xưa nữa. Cảnh đã thoái chí nản lòng rất nhiều.
Bối cảnh lúc đó chính là khi 2 người học đàn riêng, lúc này không có Hinh Duyệt hay Phong Long. Cảnh sau gần 20 năm bỏ chơi đàn và chàng đã nói “giờ tiếng đàn thật kì quặc, chúng nhắc nhở cơ thể chàng đã trải qua biến cố gì.” Có nghĩa đánh đàn đồng nghĩa với xé rách vết thương trong lòng Cảnh. Nhưng Tiểu Yêu đã khích lệ Cảnh chơi lại đàn, sau đó Tiểu Yêu ngượng ngùng, khích lệ “Chàng hãy chơi bản nhạc mà tối hôm đó em hát cho chàng nghe, chàng còn nhớ không?.” Đó là bản nhạc ở cảnh 2 ý, Cảnh biết và nhớ như in bài đó nên nhờ có sự bày tỏ của Tiểu Yêu, Cảnh lúc này “không phải để đệm cho tiếng hát mà đáp lời nàng”.
Ông Cảnh lại đánh lại y bản đó, lần này ông Cảnh đổi ngôi “Nàng là gió thổi bên hồ…”
Bà Yêu nghe xong cuộn mình trong vòng tay ông Cảnh, xong nói “Em thích tiếng đàn của chàng”. Ở trước có nói bả là “lắng nghe tiếng lòng của Cảnh”. Mấy thị nữ Tĩnh Dạ Hồ Á khi nghe thấy tiếng đàn của Cảnh thì sốc keo (đoạn này trong truyện dài lắm, trang 98 tập 2 sách nha, ở chương Bên chàng năm tháng bình yên). Bài hát và tình cảm trong bài hát này cũng là 1 ẩn ý cho việc cứu rỗi tâm hồn của Cảnh, Cảnh “sống lại”, nguyên văn “Chàng hạnh phúc, vì giờ đây đã có một người hạnh phúc khi nghe tiếng đàn của chàng.”
☑️ 𝗖𝗮̉𝗻𝗵 𝟰: 𝗕𝗮̀𝗶 𝗵𝗮́𝘁 𝘁𝗶̀𝗻𝗵 𝘆𝗲̂𝘂 - 𝘁𝗶̀𝗻𝗵 𝗰𝗮̉𝗺 𝗯𝗶̣ 𝗽𝗵𝗮́𝘁 𝗵𝗶𝗲̣̂𝗻.
Bối cảnh lúc này có Phong Long, Hinh Duyệt, Cảnh, Tiểu Yêu, Chuyên Húc cùng ngồi với mấy người nữa trong tiệc. Lúc này Tiểu Yêu và Phong Long đang có hôn ước, Cảnh lúc này đã rất buồn, lần đàu tiên thất thố và quát lớn gọi mang đàn đến đây. Sau đó ông Cảnh đánh lại y cái bài chít tiệt kia “Chàng là gió thổi bên hồ…” Phong cách ăn vạ đúng kiểu ngày nay, đến đám cưới cô dâu xong bảo tao và em nó yêu nhau bla bla,... Mọi người đều bảo Cảnh say, cả Chuyên Húc cũng không biết vì Chuyên Húc CHƯA TỪNG NGHE. “Tiểu Yêu, Phong Long và Hinh Duyệt mặt đều biến sắc.”
Đơn giản lúc này Cảnh đã mượn đàn để bày tỏ tình cảm từ xưa, tiếng đàn da diết dặt dìu. Tiểu Yêu biến sắc là vì thấy Cảnh thất thố và vì ở trong hoàn cảnh này, còn Phong Long và Hinh Duyệt lúc này mới tỉnh ngộ hóa ra mình làm bóng đèn bấy lâu nay. Theo góp ý nữa là vì lúc này Phong Long và Tiểu Yêu đã sắp lấy nhau mà Cảnh vẫn còn nặng tình như thế, điều này cũng khiến Hinh Duyệt mặt biến sắc.
Phong Long điên quá cầm kiếm chém đứt đàn là vì thế. Chỉ có 4 người trong cuộc biết, còn lại đều là ngu ngơ gà mái tơ, tưởng chơi đàn vì anh Cảnh thích.
☑️ 𝑪𝒂̉𝒏𝒉 5: 𝑩𝒂̀𝒊 𝒉𝒂́𝒕 𝒕𝒊̀𝒏𝒉 𝒚𝒆̂𝒖 - 𝒍𝒂̂́𝒚 𝒍𝒂̀𝒎 đ𝒊𝒆̂̉𝒎 𝒚𝒆̂́𝒖 𝒄𝒉𝒊́ 𝒎𝒂̣𝒏𝒈
Khi Cảnh đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng, mất tích, tin sống thì ít mà tin ch.ết thì nhiều, mọi người đều tin Cảnh tẻo, mỗi Yêu nghĩ chàng còn sống thì nhận được một tin nhắn viết lên loại khăn mà Cảnh viết gửi tới cho cô kèm theo ngọc truyền tiếng, tiếng này là của Cảnh.
Bài thơ viết trên đó là bài hát tình yêu - coi như tín vật của riêng 2 người. Chính vì thế mà Tiểu Yêu đã nghĩ dù có đúng hay sai thì đó cũng phải đi tìm. Sau đó bị mắc bẫy, chính Hinh Duyệt là người muốn hại ch.ết Tiểu Yêu vì biết người trong lòng Chuyên Húc yêu là Tiểu Yêu. Nhưng… chính Hinh Duyệt cũng là người biết tầm quan trọng của Cảnh trong lòng Tiểu Yêu nên mới dụ như thế. Ngoài ra chỉ Hinh Duyệt và Phong Long là người biết ẩn ý của bài hát này là lời trao đi đáp lại, coi như bí mật riêng giữa Cảnh và Tiểu Yêu. Cũng vì thế mà sau này Tiểu Yêu đã bảo chỉ có thể là Hinh Duyệt và Phong Long hại.
☑️ 𝑳𝒂̂̀𝒏 6: 𝑯𝒂́𝒕 𝒄𝒉𝒐 𝑻𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝑳𝒊𝒆̂̃𝒖 𝒗𝒂̀ 𝑻𝒂𝒊 𝑻𝒓𝒂́𝒊 𝒏𝒈𝒉𝒆
Khi đó ở trên thuyền, Cảnh vẫn chưa rõ sống chết. Tương Liễu và tai Trái (thị vệ, cùng là nô lệ đấu sĩ được cứu ra) ngồi trên thuyền chung với Tiểu Yêu. Tiểu Yêu đã nói với Liễu và Tai Trái về Cảnh, hôn lễ của mình. mấy ngày trước lễ cưới. Sau đó khi quá nhớ Cảnh, cô đã đứng hướng ra biển cả hát bài ca tình yêu này - “Chàng là gió thổi…”, sau đó nói rằng nếu không tìm thấy thi thể chàng, thì hình ảnh chàng cưỡi bạch hạc nói với tôi ngày này về sau…nguyện mãi không xa rời mãi khắc sâu trong tâm trí tôi. Cứ cho là tôi yếu đuối, tôi xuẩn ngốc,...nhưng tôi luôn có cảm giác rằng ngày rằm tháng sau chàng sẽ quay về.”
Tai Trái là người thô kệch, hình như là yêu quái hoặc đại loại như thế, nhưng bản thân chính Tai Trái còn nhìn nhận rõ như ban ngày tình cảm Tiểu Yêu dành cho Cảnh, mãi về sau khi gặp Cảnh (đã sống bt), Tai Trái còn bảo may mà người này vẫn còn sống. Và việc bối cảnh hát cho Tương Liễu nghe, cho Tai Trái nghe cũng đã thể hiện tình cảm của Tiểu Yêu rồi.
☑️ 𝑳𝒂̂̀𝒏 7: 𝑯𝒂́𝒕 𝒓𝒖 𝑪𝒉𝒖𝒚𝒆̂𝒏 𝑯𝒖́𝒄
Thật ra tác giả khá chia đều, bài ca này được Tiểu Yêu hát cho các người đàn ông liên quan đến đời cô: Phong Long, Tương Liễu, Chuyên Húc, Cảnh. Nhưng bối cảnh hát đều chỉ hát vì Cảnh. Với Chuyên Húc, đó là khi rất lâu lúc Cảnh bị mất tích, Chuyên Húc đến thăm Tiểu Yêu, Tiểu Yêu lại hát cho Chuyên Húc nghe, vốn dĩ là những bài xưa Tiểu Yêu hay hát các bài mà mẹ với bác (mẹ Chuyên Húc) hát để vỗ về Chuyên Húc ngủ, sau đó là khi Chuyên Húc cai nghiện. Nhưng lần này, vì đã quá nhớ Cảnh và nỗi niềm không yên, lời hát hát của Tiểu Yêu hát ru đã thành bài hát “Chàng là cây lớn…”
Nguyên tác ”Nơi khóe mắt nàng, từng giọt lệ chầm chậm rơi.”
⏩ Ngoài ra nếu các bạn còn hỏi Tiểu Yêu hát những lần nào nữa, thì chính xác còn hát 2 lần nữa, đều là vì chú cáo Cảnh.
💠 Lần còn trong lốt Văn Tiểu Lục đàn ông, đến nhà Cảnh xong mở cửa ra nhìn thấy Cảnh đang giữa vườn hoa (nếu cái này các bạn hỏi là ở đâu, trên phim đã có, cảnh Cảnh cắt tỉa dàn hoa tử đằng đó). Thì theo nguyên tác khi nhìn cảnh đó, Tiểu Yêu lúc này vẫn còn đang là đàn ông nha mà đã đi hát tình ca sến súa, bả hát:
“𝑳𝒐̣ 𝒗𝒂̀𝒏𝒈 𝒆𝒎 𝒓𝒐́𝒕 𝒓𝒖̛𝒐̛̣𝒖 𝒗𝒂̀𝒐
𝑼𝒐̂́𝒏𝒈 𝒔𝒂𝒚 𝒄𝒉𝒐 𝒌𝒉𝒐̉𝒊 𝒅𝒂̣𝒕 𝒅𝒂̀𝒐 𝒏𝒉𝒐̛́ 𝒕𝒓𝒐̂𝒏𝒈
𝑪𝒉𝒆́𝒏 𝒔𝒖̛̀𝒏𝒈 𝒕𝒖̛̣ 𝒓𝒐́𝒕 𝒗𝒐̛𝒊 đ𝒂̂̀𝒚
𝑲𝒉𝒐̉𝒊 đ𝒂𝒖 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒎𝒂̃𝒊, 𝒖𝒐̂́𝒏𝒈 𝒔𝒂𝒚, 𝒔𝒂𝒚 𝒗𝒖̀𝒊..”
Bài này thật ra có ý nghĩa cả, nó thể hiện sự nữ tính bản năng của Tiểu Yêu lúc đó trong thân xác đàn ông, cái này không giấu diếm nhé, nhưng cũng đã gợi ở những câu cuối hé lộ ẩn ý là muốn mượn rượu để quên đi những đau thương quá khứ, để khỏi “dạt dào nhớ trông”. Bài hát nào cũng ẩn ý cả không tự nhiên người ta quăng vô đâu. Mà lúc đó gần như là bản năng con gái, sự gửi gắm trong vô thức.
💠 Còn lần khác là khi biết tin Tiểu Yêu bị hại, khả năng “chết”, Cảnh không buồn thiết sống nữa và nằm hôn mê sâu, đại loại hiểu như “người thực vật” đi. Tiểu Yêu sau này tỉnh dậy trước và đi chăm sóc Cảnh, ngày ngày dùng miệng bón thuốc, vâng, các bạn đọc không nhầm, là dùng miệng bón thuốc ạ vì bón bằng thìa ông Cảnh không uống, bả nhớ giai đoạn hôn nhau này kia nên…
Ông này cũng hôn mê lâu, xong một hôm bả đang gội đầu cho ông Cảnh (ông này còn hôn mê) thì bả hát:
“𝑷𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝑵𝒂𝒎 𝒈𝒊𝒐́ 𝒎𝒂́𝒕 𝒅𝒂̣𝒕 𝒅𝒂̀𝒐
𝑵𝒐̂̃𝒊 𝒏𝒊𝒆̂̀𝒎 𝒕𝒉𝒖̛𝒐̛𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒐̛́ 𝒌𝒉𝒊 𝒏𝒂̀𝒐 𝒏𝒈𝒖𝒐̂𝒊 𝒏𝒈𝒐𝒂𝒊…”
Đoạn này thể hiện nỗi niềm của Tiểu Yêu với Cảnh, trong suốt thời gian chăm sóc Cảnh, hằng ngày luôn nhắn vào tai bảo Cảnh mau tỉnh lại. Ông Cảnh đúng lúc này tỉnh lại nha mấy ní, gớm đời má ơi bình thường không hát không tỉnh, hát cái tỉnh lại liền.
—--
Vậy nên có thể thấy, cả cuộc đời cầm mic hát các bài ca tình yêu của Tiểu Yêu đều là chú cáo nhỏ tộc Đồ Sơn - Cảnh. Là bài ca tình yêu mà ngay cả Hinh Duyệt còn biết đem ra lợi dụng, là tiếng lòng thầm kín rất đỗi con gái, là sự bày tỏ da diết và quyến luyến với chàng trai từ khi cô còn là Văn Tiểu Lục. Có rất nhiều bạn bảo truyện Tiểu Yêu chẳng bao giờ nói hẳn chữ “yêu”, nó là cổ trang - huyền huyễn các ní ơi. Người ta mang màu sắc văn hóa, mang nét riêng vào truyện chứ người ra viết rành rành hết rồi. Ngoài ra còn thêm 1 chi tiết cho các bạn kẻo quên: Nếu các bạn hay xem phim có biết ngày xưa cô gái hay tặng cho lang quân, cho người mình thương là TÚI HƯƠNG, cái này chắc các bạn không lạ nhỉ ha, túi hương đó thường là các mùi hương mà cô đó thích, hay muốn gợi nhớ đến mình:
🌻 Hồi làm Văn Tiểu Lục, lúc ông Cảnh về tộc Đồ Sơn được thị nữ giặt quần áo mùi khác, bả khó chịu ra mặt. Sau đó gặp bà mới kêu không thích mùi này, sau tặng túi hương mùi khác. Pà ơi pà là lốt đàn ông đó đi tặng túi hương. Sau đó bà tặng túi hương bên trong là mùi “thảo mộc” cộp mác 100% Văn Tiểu Lục chuyên hái lá thuốc. Hôm sau gặp ông này xài túi hương có mùi thảo mộc bả ưng bà mới hì hì đó chứ không dỗi bà cố nội. Đây chẳng qua là phản ứng con gái tự nhiên thôi, đọc qua sẽ hiểu.
🌻 Tiếp sang quyển 3, sau khi chia tay nối lại, gương vỡ lại lành, bả này không giỏi gì ngoài chế thuốc độc nha, còn nữ công gia chánh tịt nhưng cũng bon chen đi thêu túi thơm cho Cảnh. Bả thêu hình hoa mộc tê, nếu các bạn hỏi ý nghĩa hoa mộc tê là gì thì đây, nó vốn là cây quế ý mà: 𝑀𝑢̀𝑖 ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑐𝑢̉𝑎 𝑚𝑜̣̂𝑐 𝑡𝑒̂ 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑑𝑒̂̃ 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑟𝑎 𝑏𝑜̛̉𝑖 𝑐ℎ𝑢́𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑜̛𝑚 𝑣𝑎̀ 𝑙𝑎𝑛 𝑟𝑎̂́𝑡 𝑥𝑎 𝑛𝑒̂𝑛 𝑙𝑜𝑎̀𝑖 ℎ𝑜𝑎 𝑛𝑎̀𝑦 đ𝑎̣𝑖 𝑑𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑐ℎ𝑜 𝑛ℎ𝑢̛̃𝑛𝑔 đ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑘ℎ𝑜̂𝑛𝑔 𝑡ℎ𝑒̂̉ 𝑐ℎ𝑒 𝑔𝑖𝑎̂́𝑢, 𝑛𝑔𝑜𝑎̀𝑖 𝑟𝑎 𝑣𝑖̀ 𝑚𝑢̀𝑖 ℎ𝑢̛𝑜̛𝑛𝑔 𝑠𝑎̂𝑢 đ𝑎̣̂𝑚 𝑘ℎ𝑜́ 𝑞𝑢𝑒̂𝑛 𝑐𝑢̃𝑛𝑔 𝑛ℎ𝑢̛ 𝑙𝑎̂̀𝑛 đ𝑎̂̀𝑢 𝑡𝑟𝑎̉𝑖 𝑞𝑢𝑎 𝑐𝑎̉𝑚 𝑔𝑖𝑎́𝑐 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 𝑦𝑒̂𝑢 𝑐𝑢̉𝑎 𝑚𝑜̂̃𝑖 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖.”
Ngoài ra đôi Cảnh - Yêu này liên quan đến 3 loại hoa: Tử đằng - Mộc tê và Dâm bụt. Trong đó hoa dâm bụt là liên quan tới thời gian hẹn hò đồi trẻ, ngoài ra còn là lúc bả hái lá mộc cận (dâm bụt) gội đầu cho ông Cảnh ý mà.
Vậy nên “nữ nhân tặng túi thơm cho lang quân” như các bộ truyện cổ trang, các bạn đã được chứng kiến đủ rồi nha. Ngoài ra cũng đã hiểu đâu là lời bày tỏ tình yêu nha. Không phải mồm cứ gào ầm chữ yêu đâu ạ.
___
Cre: Page Trên kệ sách có gì?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro