Thoát khỏi khống chế
Thẩm Tùng đi đến cửa phòng Công Tôn Ly, dáng đi rất kỳ lạ. Từ cửa hắc ra một bóng người, Công Tôn Ly mở cửa, nhìn thấy Thẩm Tùng trong trạng thái kỳ quái, liền nhìn vào ánh mắt hắn, phát hiện ra "trọng đồng" lại tái phát.
"Trọng đồng, đầu bếp ngươi làm sao vậy?"
Công Tôn Ly lùi lại một bước, trong khi Thẩm Tùng tiến tới, từng bước ép sát. Cho đến khi đến cạnh giường, không thể lùi được nữa, y ngã xuống giường, Thẩm Tùng xoay người trực tiếp đề lên người Công Tôn Ly, không thể nào thoát ra được.
"Đầu bếp, ngươi buông ra, buông ra."
Thẩm Tùng siết cổ Công Tôn Ly, ngón tay dần dần siết chặt, không khí trong cổ họng lập tức bị ép ra ngoài, vì không thể thở mà mặt đỏ bừng, đẩy qua đẩy lại mấy lần nhưng đều thất bại.
"Đầu bếp, ngươi... tỉnh lại.... ta không thể thở nổi nữa."
Cầm Nhi mở cửa, phát hiện Thẩm Tùng không có trong phòng, tìm kiếm khắp nơi, cuối cùng đến phòng của Công Tôn Ly, mở cửa phòng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Nàng chạy tới, ngay lập tức muốn đẩy Thẩm Tùng ra, nhưng sức mạnh của hắn quá lớn, không thể nào khiến hắn buông tay.
"Thẩm Tùng, ngươi buông Công Tôn Ly ra, ngươi tỉnh táo lại đi, được không? Mau buông ra."
Cuối cùng Thẩm Tùng buông tay, Công Tôn Ly hít được không khí trong lành, đại nạn không chết, ắt có phúc hậu. Sau khi đứng dậy, y hướng về phía Cầm Nhi, Cầm Nhi vội vàng ném một sợi dây lụa đỏ quấn quanh người Thẩm Tùng. "Nhanh đi tìm Hàn tiên sinh, nhanh lên!"
Công Tôn Ly lập tức đứng dậy, chạy đến nghĩa trang. Triển Miêu Nhi cũng xuất hiện, khống chế Thẩm Tùng đang bị trọng đồng khống chế.
"Sao ngươi lại đến đây? Có tin tức gì về vụ án à? Ta vừa định đến tìm Thẩm Tùng để nói chuyện, thấy tình huống hiện tại liền vội vàng đến đây."
"Công Tôn Ly đâu?"
"Ta đã bảo hắn đi tìm Hàn tiên sinh rồi."
Hàn tiên sinh và Công Tôn Ly đến nơi, Hàn tiên sinh dùng một chiếc thước đẩy lùi trọng đồng của Thẩm Tùng, mất đi sự khống chế của trọng đồng, Thẩm Tùng ngay lập tức ngã xuống đất. Công Tôn Ly vội vàng đỡ hắn, nhẹ nhàng đặt lên giường, đắp chăn cho hắn.
"Hàn tiên sinh, hiện tại hắn đang bị trọng đồng khống chế, không biết khi nào sẽ mất kiểm soát. Có cách nào chữa trị không?"
"Ta cũng không có cách nào giúp được, chỉ có thể phối thuốc để kìm hãm trọng đồng, nhưng không thể giải quyết được những tác dụng phụ mà trọng đồng gây ra cho hắn."
"Cảm ơn Hàn tiên sinh."
"Ta sẽ viết đơn thuốc, ngươi đến hiệu thuốc mua một ít về, sắc thuốc xong, cho hắn uống."
"Ừm, ta biết rồi." Công Tôn Ly nhìn Thẩm Tùng đang nằm trên giường.
Triển Miêu Nhi cầm theo đơn thuốc đi đến tiệm thuốc mua thuốc.
"Cầm Nhi, ngươi đi nghỉ đi, ngươi đã vất vả rồi."
"Ừm."
Công Tôn Ly ngồi bên giường, canh chừng Thẩm Tùng, mắt không rời khỏi hắn, hy vọng hắn sẽ sớm tỉnh lại.
"Ta thật sự rất sợ, sợ ngươi chết, ta phải làm sao đây? Mau tỉnh lại đi!"
"Ngươi suýt chút nữa đã giết ta, nhưng không phải lỗi của ngươi, ngươi chỉ là bị khống chế thôi, ta không trách ngươi, chỉ cần ngươi tỉnh lại là được."
Triển Miêu Nhi mua thuốc về, Công Tôn Ly tự tay sắc thuốc, Triển Miêu Nhi nhìn Thẩm Tùng, còn Công Tôn Ly đặt bát thuốc xuống, Thẩm Tùng từ từ mở mắt, Công Tôn Ly mừng rỡ, "Tốt quá, ngươi tỉnh rồi, mau uống thuốc đi!"
"Ừm, cảm ơn."
Một bát thuốc đã uống xong, trong miệng có chút vị đắng.
"Được rồi, nằm xuống nghỉ ngơi đi!"
"Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, ta sẽ đến phòng bên."
"Ừm." Công Tôn Ly mang bát thuốc đi, Thẩm Tùng với sự khống chế của trọng đồng ngày càng tồi tệ, không biết sau này sẽ ra sao.
________________
31/01/2025
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro