Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh

Mỗi buổi sáng, tôi bước vào lớp học với một cảm giác đặc biệt mà không ai có thể hiểu được. Không phải vì tôi nổi bật, mà là vì cái tên Hwang In-Yeop luôn khiến không khí xung quanh tôi trở nên dày đặc và nặng nề. Đối với tất cả mọi người, anh ta là hình mẫu của sự lạnh lùng, kiêu ngạo và khó gần. Một người mà ai cũng tránh, chẳng ai muốn đối đầu. Nhưng tôi, Kang Hae Won, lại không giống họ.

Tôi không sợ anh ta. Cũng không phải vì tôi tự tin hay mạnh mẽ gì hơn ai, mà là vì tôi không hiểu sao mình lại cảm thấy bị cuốn hút bởi cái kiểu lạnh lùng ấy. Hwang In-Yeop luôn có cách nói chuyện như thể anh ta là người duy nhất quan trọng trong thế giới này, còn tất cả những người xung quanh chỉ là những bóng mờ vô hình. Và tôi, tôi chính là một trong số ít người dám đối diện với anh ta và không chịu khuất phục.

Mỗi lần tôi nhìn thấy anh ta, cảm giác trong lòng tôi lại xáo trộn, như thể anh ta có thể làm tôi phát điên chỉ với một ánh nhìn. Anh ta không bao giờ nói gì trực tiếp, nhưng ánh mắt sắc lạnh của anh ta có thể khiến tôi cảm thấy như mình bị xâm chiếm, bị xét nét từ trên xuống dưới. Không hề có một chút gì thân thiện hay đáng để tôi tôn trọng.

Và hôm nay cũng vậy. Tôi vào lớp, không nhìn vào anh ta, chỉ cố gắng tập trung vào công việc của mình. Nhưng rồi, một giọng nói lạnh lẽo, đầy châm chọc vang lên:

"Cậu lại đang làm gì thế?"

Tôi quay lại, và đôi mắt của anh ta đang nhìn tôi, như một con thú săn mồi đang quan sát con mồi của mình. Tôi chỉ mỉm cười một cách thờ ơ, không muốn để mình bị xâm phạm thêm.

"Đang học," tôi đáp ngắn gọn.

Anh ta cười khẩy, một nụ cười chứa đầy sự khinh miệt. "Học? Cậu tính làm một học sinh ngoan à?"

Đúng là anh ta luôn có cách làm tôi phát điên. Tôi không đáp lại, chỉ nhìn anh ta chằm chằm, cảm thấy hơi bực bội vì sự vô lý của câu nói đó. Nhưng rồi, tôi nhận ra một điều: tôi không thể cứ để anh ta coi thường tôi mãi như vậy.

Trong lòng tôi bỗng dâng lên một quyết tâm mạnh mẽ. Tôi sẽ khiến Hwang In-Yeop phải lòng tôi trước.

Tôi không biết vì sao tôi lại nghĩ vậy, nhưng có một cảm giác như thể đây là một trò chơi, và tôi muốn là người chiến thắng. Anh ta có thể lạnh lùng, có thể luôn tỏ ra không quan tâm, nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc. Tôi sẽ khiến anh ta phải chú ý đến tôi theo cách mà anh ta chưa từng nghĩ tới.

Cuộc chiến này bắt đầu, và lần này tôi sẽ không lùi bước

Lần đầu tui viết truyện, có lẽ chưa hay lắm. Mấy fen thấy chỗ nào kì thì góp ý cho tui biết nha. Đừng ngại miễn là đừng toxic là được. Chúc mấy fen được truyện vui vẻ <3

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro