Q1: Chương 5: Tên ngốc điển hình
Edit: Jimixiao
Vệ Thiên Bá không thể ngờ Lệ Hàn Phong không do dự đã đồng ý gặp gã khi biết người gã mang đến là Sở Liệt.
Vừa mới mang Sở Liệt vào phòng, Vệ Thiên Bá đã bị Jason là thuộc hạ của Lệ Hàn Phong đuổi ra ngoài, Vệ Thiên Bá vẻ mặt quẫn bách rời khỏi phòng, trong lòng âm thầm ân hận, sớm biết thế đã hưởng thụ Sở Liệt trước khi mang đến cho Lệ Hàn Phong.
Nhưng gã cho rằng Lệ Hàn Phong khi đã chơi chán Sở Liệt rồi, gã vẫn còn cơ hội nắm trong tay Sở Liệt, nghĩ vậy Vệ Thiên Bá lập tức lộ ra vẻ mặt đắc ý. Gã nhất định phải có được Sở Liệt.
Mặc dù lần này bị Lệ Hàn Phong đuổi ra khỏi phòng, nhưng Lệ Hàn Phong có vẻ rất hài lòng với người đàn ông mà Vệ Thiên Bá mang tới. Điều này ít nhất có thể làm cho Lệ Hàn Phong nhớ tới gã! Vệ Thiên Bá tự mình an ủi.
Trong phòng VIP............
Lệ Hàn Phong nhìn Sở Liệt bị trói như con tôm, không nhịn được cười.
Sở Liệt vẻ mặt quẫn bách , nghe thấy lời chế giễu của Lệ Hàn Phong, dù anh rất tức giận, nhưng không thể phát ra tiếng với một đống vải trong miệng. Lúc chiều còn cùng Lệ Hàn Phong bắt tay nói chuyện ngang hàng, giây phút này liền trở thành con tôm trước mặt Lệ Hàn Phong!
Nếu mình mà nhìn những đối thủ trên thương trường trước kia như anh lúc này, nhất định sẽ không thể tưởng tượng nổi mở to hai mắt, và sau giây tiếp theo sẽ cười đến chết!
Lệ Hàn Phong rót một ly vang đỏ, ung dung ngồi ở trên sô pha, nhẹ nhàng lắc lắc ly rượu trong tay, híp mắt nhìn từ trên xuống dưới Sở Liệt. Hắn ngoài ý muốn phát hiện ra Sở Liệt đẹp trai hơn bất kỳ người tình nào trước đây của hắn, dáng vẻ không chịu khuất phục, ánh mắt như dã thú khiến bản thân hắn thật sự bị mê hoặc.
Cái loại ánh mắt một lần nữa như đang nhìn con mồi, Sở Liệt cảm thấy khó chịu.
Sở Liệt biết rất rõ Lệ Hàn Phong khó đối phó hơn Vệ Thiên Bá rất nhiều.
Tuy nhiên, điều mà Sở Liệt không ngờ là Lệ Hàn Phong thực sự ra lệnh cho Jason cởi trói cho mình. Sau khi Sở Liệt được nới lỏng dây trói, Sở Liệt nghĩ không biết nên đi luôn hay là cảm ơn Lệ Hàn Phong.
"Cậu muốn làm thế nào để cảm ơn tôi đây?" Lệ Hàn Phong chăm chú nhìn Sở Liệt.
Sở Liệt sau khi cởi dây trói, ngồi trên sô pha đối diện với Lệ Hàn Phong, bắt đầu cử động đôi vai cứng ngắc của mình do bị trói.
Chỉ cần là cơ thể tự do, Sở Liệt sẽ không để ý đến Lệ Hàn Phong chút nào. Từ khi còn nhỏ anh đã thích đánh nhau, kỹ năng đánh nhau được truyền dạy bởi những cao thủ hàng đầu thế giới. Có lẽ vì quá mê đánh nhau mà Sở Liệt là một thanh niên bạo lực trong mắt Diệp Văn Sâm và những người khác.
Khi nghĩ đến bàn tay của một tên lưu manh bẩn thỉu có thể đã hủy hoại anh, Sở Liệt không thể ngồi yên.
Sở Liệt muốn giải quyết sự sỉ nhục của mình với Vệ Thiên Bá theo cách của riêng mình.
"Tôi không nghĩ là tôi nên cảm ơn anh!" Khi nghĩ Lệ Hàn Phong đã nhìn thấy mình khổ sở như vậy, Sở Liệt quyết định đánh chết cũng không nói lời cảm ơn. Dù sao mấy ngày nữa thủ tục rời khỏi hộ khẩu Vu gia sẽ hoàn thành, giữa Sở Liệt và hắn chẳng có cái gì liên quan.
"Ồ? Thật sao?" Biểu tình trong mắt Lệ Hàn Phong đối với Sở Liệt dần trở nên nguy hiểm, e rằng Sở Liệt là người duy nhất có thể nói chuyện với hắn như thế này!
"Sở Liệt, đừng quên rằng Vu Chính Hùng nợ tôi nhưng ông ấy muốn con trai mình trả nợ. Cậu và Vu Thắng Lôi sẽ phải làm việc tại Nguyên Soái cho đến khi trả hết nợ." Lệ Hàn Phong cười lạnh nói.
"Trước hết, tôi cần phải đính chính một chút. Vu Chính Hùng không phải cha ruột của tôi. Tôi họ Sở, Khoáng Dã cùng Nguyên Soái có khúc mắc gì, anh cứ đi tìm Vu Thắng Lôi." .. ờ... anh ta với tôi chẳng có quan hệ gì. " Sở Liệt không khách khí tự rót cho mình một ly rượu, nhàn nhạt nói.
Sở Liệt nghĩ đến cuộc sống vui vẻ với A Phi sau này, anh sẽ không phải bận tâm về những khoản nợ không liên quan đến mình! Nghĩ đến đây, Sở Liệt đột nhiên nghĩ mình ra ngoài lâu như vậy, A Phi chắc hẳn đang lo lắng cho mình.
Đương nhiên, Lệ Hàn Phong biết những gì Sở Liệt nói, sau khi cuộc họp buổi chiều kết thúc, Jason đã đưa thông tin về Sở Liệt cho Lệ Hàn Phong.
Sở Liệt, năm nay 22 tuổi, được nhận nuôi bởi người anh kết nghĩa với cha mình là Vu Chính Hùng khi cha mẹ anh bất ngờ qua đời khi mới 5 tuổi. Mười ba tuổi, anh hoàn thành tất cả các khóa học từ tiểu học đến đại học, và bước vào Khoáng Dã năm mười bốn tuổi. Năm mười lăm tuổi, anh bắt đầu viết kế hoạch cho Khoáng Dã, và tất cả những bản kế hoạch mà anh viết đều được Khoáng Dã chấp nhận, sự nhạy bén trong kinh doanh khiến mọi người trong Khoáng Dã không khỏi thán phục.
Theo trợ lý của Sở Liệt tiết lộ, 80% kết quả lợi nhuận của Khoáng Dã đều là công lao của Sở Liệt, nhưng những công lao này Vu Chính Hùng đều giao cho con trai của ông ta, Vu Thắng Lôi.
Thế giới bên ngoài ngưỡng mộ sự lợi hại của Vu Thắng Lôi, nhưng chỉ một số ít nhân viên cấp cao trong Khoáng Dã biết đó là công sức của một mình Sở Liệt.
Nhưng có lẽ vì vậy, những kẻ thù của Khoáng Dã đều đem thù hận của mình nhắm vào Vu Thắng Lôi còn những kẻ thù trên thương trường của Sở Liệt rất là ít. Chỉ là thái độ kiêu ngạo, tự cao tự đại của Sở Liệt khiến nhiều người nghiến răng nghiến lợi ...
Nghĩ đến đây, Lệ Hàn Phong đối với con sói trước mặt càng trở nên hứng thú.
"Chỉ cần họ của cậu bây giờ vẫn là họ Vu, cậu vẫn phải gánh món nợ của Vu Chính Hùng"
"Thật sự là xin lỗi!" Sở Liệt vẻ mặt đắc ý, "Hai ngày nữa sẽ cấp thẻ ID mới của tôi..." Sở Liệt lập tức ngậm miệng, thầm mắng chính mình. Chết tiệt, sao mình lại đem chuyện này nói ra, rõ ràng mọi thứ đều được thực hiện trong âm thầm! Không ai biết ngoại trừ Cố Phi.
Khi Sở Liệt thầm mắng chính mình, Lệ Hàn Phong đã đi tới trước mặt anh, một tay đặt ở trên đầu Sở Liệt, khuôn mặt chậm rãi tiến đến gần Sở Liệt.
Nhìn vẻ mặt yêu nghiệt này, Sở Liệt nhất thời ngẩn ra, quên mất không đẩy Lệ Hàn Phong ra. Sở Liệt không biết động tác của hai người nhìn từ phía bên cạnh vào sẽ có bao nhiêu ái muội.
"Cậu không có người đứng sau. Ngay cả người như Vệ Thiên Bá cũng có thể dễ dàng làm nhục cậu. Cậu nghĩ lòng tự tin của cậu có thể tồn tại được bao lâu? Nợ nần mà Vu Chính Hùng gây ra hiện tại con trai ông ta sẽ phải gánh chịu. Cậu nghĩ kẻ thù của Vu Chính Hùng sẽ bỏ qua cho cậu sao? Vệ Thiên Bá sẽ để cho cậu đi? "Lệ Hàn Phong cố ý nói những lời này vì rất muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Sở Liệt.
Sở Liệt chớp mắt, không sợ hãi nói: "Chuyện này có liên quan gì đến anh?"
Lệ Hàn Phong tới gần Sở Liệt thêm một chút, Sở Liệt nhìn khuôn mặt sắp tiến sát lại mình, trong lòng bắt đầu có chút không bình tĩnh, vì thế Sở Liệt nắm chặt tay, chuẩn bị cho Lệ Hàn Phong một quả đấm.
"Sở Liệt, dù cậu có tin hay không nhưng hiện tại tôi có thể thượng cậu!" Trên môi nở nụ cười tà ác, tay Lệ Hàn Phong nhéo cằm Sở Liệt, trên cao nhìn xuống thưởng thức Sở Liệt.
Gần như giọng nói của Lệ Hàn Phong vừa dứt, nắm đấm của Sở Liệt không chút lưu tình tấn công vào mặt Lệ Hàn Phong.
Điều mà Sở Liệt không ngờ là Lệ Hàn Phong lại rất dễ dàng có thể đỡ được cú đấm của anh. Ngược lại, Sở Liệt cũng bị bàn tay của Lệ Hàn Phong đè lên đỉnh đầu.
Jason ở bên cạnh thấy ông chủ của mình thật sự có thể khống chế được Sở Liệt nên tự giác rời khỏi phòng, canh giữ ở cửa, bởi vì Jason căn bản không chút lo lắng về thân thủ của Lệ Hàn Phong.
"Anh rốt cuộc muốn thế nào?" Sở Liệt đột nhiên ngừng kháng cự, ngẩng mặt nhìn Lệ Hàn Phong.
Lệ Hàn Phong không quá tin tưởng Sở Liệt sẽ đột nhiên trở nên ngoan ngoãn như vậy. Nhưng nó cũng giúp hắn thoát khỏi rất nhiều rắc rối. Vì vậy bàn tay đang nắm chặt Sở Liệt dần dần buông lỏng.
"Làm người của tôi thì thế nào?"
"Được!"
Không ngờ Sở Liệt trả lời sảng khoái như vậy, Lệ Hàn Phong vô thức nheo mắt lại, nói tiếp: "Là người có thể làm ấm giường."
Mặc dù trong lòng đã chào hỏi đủ tám đời tổ tông của Lệ Hàn Phong, nhưng Sở Liệt lại cười nói: "Được!", Sau đó lại ngấm ngầm tập trung khí lực lên đầu Lệ Hàn Phong.
Lệ Hàn Phong cảm thấy mình hẳn là say rồi, nếu không làm sao lại bị nụ cười vô hại của tên ngốc Sở Liệt này mê hoặc. Hắn thậm chí còn không ý thức được môi mình đang từng bước tiến gần đến Sở Liệt.
Sở Liệt thề rằng đây là lần đầu tiên anh dùng sức mạnh như vậy để đánh người khác vào đầu từ lúc lớn lên. Cú đánh này không chỉ tập hợp sức mạnh của toàn thân, mà còn tập hợp tất cả sự tức giận tích tụ trong đêm nay.
Phải làm ấm giường cho Lệ Hàn Phong, thì anh tình nguyện làm vịt (*).
(*) Trai bao
Lệ Hàn Phong không ngờ Sở Liệt lại liều mạng đập vào đầu hắn, hơn nữa còn dùng hết sức như vậy! Vì vậy, Lệ Hàn Phong không kịp đề phòng phải chịu một cú đánh này.
Lệ Hàn Phong buông Sở Liệt ra, lùi lại, đau đớn xoa xoa trán.
Ngẩng đầu nhìn Sở Liệt, không nói nên lời khi thấy Sở Liệt lăn lộn trên sô pha che mặt, gào lên như heo.
"Trời ơi! Đau quá! Đau chết tôi..."
Lệ Hàn Phong, "......" Tên này dường như đánh vào mặt mình thay vì đầu của mình!
Nghĩ đến một đập dữ dội vừa rồi, Lệ Hàn Phong cảm thấy mặt của Sở Liệt lúc này hẳn rất đau đớn. Về cơ bản, có thể nói các đường nét trên khuôn mặt bị lệch sang một bên.
Đây có lẽ là một tên ngốc tự làm tự chịu điển hình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro