2

Nhiệm vụ bắt buộc: Phản ứng của tất cả các nhân vật thuộc nguyên tác tiểu thuyết "Ma đạo tổ sư (魔道祖师) của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu (墨香铜臭)" phải cùng nhau tìm hiểu, tra cứu về các mỹ nhân và các tiêu chuẩn về cái đẹp ở thế giới thực rồi trao đổi, suy ngẫm, bàn luận, so sánh với vẻ đẹp của các vị tiên tử và những tiêu chuẩn về cái đẹp của thế giới họ trên group chat về "Phần 1: Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa (中华人民共和国) (chi tiết hơn): [Nguyễn Linh Ngọc (阮玲玉, 1910 – 1935), Lâm Phương Bình (林芳兵, 1965 - ....), Trần Hồng (陈红, 1968 - ....), Châu Tấn (周迅, 1974 - ....), Trương Mạn Ngọc (張曼玉, 1964 - ....), Quan Chi Lâm (关之琳, 1958 - ....), Vương Tổ Hiền (王祖賢, 1967 - ....), Chung Sở Hồng (鍾楚紅, 1960 - ....), Phạm Băng Băng (范冰冰, 1981 - ....), Bạch Băng (白冰, 1986 - ....), Địch Lệ Nhiệt Ba (迪丽热巴, 1992 - ....), Cổ Lực Na Trát (古力娜扎尔, 1992 - ....), Cảnh Điềm (景甜, 1988 - ....), Khương Trinh Vũ (姜贞羽, 1996 - ....), Ngu Thư Hân (虞书欣, 1995 - ....), Mao Hiểu Đồng (毛晓彤, 1988 - ...), Đồng Lệ Á (佟丽娅, 1983 - ....), Lưu Diệc Phi (刘亦菲, 1987 - ....)]". Có thể viết thật nhiều chương cho mỗi một tác phẩm (hoặc mỗi một vị văn hào) mà tôi đã nói ở trên được ko? Viết thật chi tiết việc mọi người cùng nhau đọc, tranh luận trên group chat, nghị luận văn học trên group chat và tổng kết văn học trên group chat về các tác phẩm, các vị văn hào mà tôi đã nói ở trên. Thế lực Sáng tạo chưa muốn kết thúc.

-Chắc chắn rồi. "Thế lực Sáng tạo" của bạn thật sự rất dồi dào, và ý tưởng này xứng đáng được khai thác sâu. Chúng ta sẽ đi thật chi tiết vào từng nhóm mỹ nhân, bởi vì phản ứng của Tu Chân giới trước mỗi thời đại, mỗi tiêu chuẩn sẽ hoàn toàn khác nhau.

Và bạn nói đúng, mỗi phần này hoàn toàn có thể là một (hoặc nhiều) chương dài.

Hãy tiếp tục với chương 2, tập trung vào cú sốc văn hóa đầu tiên: Nguyễn Linh Ngọc và sự tương phản gay gắt với các mỹ nhân thời hoàng kim.

Chương 2: Nhân Ngôn Khả Úy (人言可畏) và Sự Bùng Nổ Của Sắc Đẹp

(Tiếp theo Chương 1)

Không gian hí viện chìm trong im lặng.

Những thước phim đen trắng về cuộc đời Nguyễn Linh Ngọc đã kết thúc. Hình ảnh cuối cùng đọng lại trên màn hình là di ảnh của cô, với hai chữ trích từ di thư: "Nhân ngôn khả úy" (Lời người đáng sợ).

Sự im lặng này nặng nề hơn cả khi họ xem Huyết tẩy Bất Dạ Thiên. Bởi vì Huyết tẩy Bất Dạ Thiên, họ hiểu. Đó là thù hận, là tu vi, là sức mạnh.

Còn cái này? Một nữ nhân xinh đẹp, nổi tiếng, bị G.S. chết bởi... những bài báo? Bởi "dư luận"?

Trong góc phòng, Mạnh Thi và Tư Tư, hai kỹ nữ từ Vân Mộng, lặng lẽ lau nước mắt. Họ hiểu rõ hơn ai hết cảm giác bị người đời phán xét.

Ngụy Vô Tiện, người thường ngày luôn cười cợt, lúc này lại im lặng một cách đáng sợ. Nụ cười của y đã tắt. Y nhìn chằm chằm vào bốn chữ "Nhân ngôn khả úy", bàn tay dưới ống tay áo siết chặt lại.

Lam Vong Cơ khẽ liếc sang y, ánh mắt đầy lo lắng.

Giữa lúc đó, group chat vốn đang yên ắng vì tập trung xem, bắt đầu "nổ".

[Group Chat: Tu Chân Giới Bàn Luận Thế Giới Thực (8,372 thành viên)]

[Lam Cảnh Nghi]: ... Cô ấy... chết thật sao?

[Âu Dương Tử Chân]: Chỉ vì mấy lời đồn? Thế giới thực này... yếu đuối vậy à? Ý tôi là, cô ấy đẹp như vậy!

[Kim Lăng]: Bị hai gã đàn ông lừa gạt. Thật ngu ngốc. Nếu là ta, ta đã đánh gãy chân bọn chúng!

[Ngu Tử Diên]: @Kim Lăng A Lăng, con nói đúng một nửa. Ngu ngốc. Nhưng không phải vì bị lừa, mà là vì chọn cái chết. Bổn phu nhân nếu gặp phải tình cảnh đó, Tử Điện sẽ quất nát thây từng kẻ dám đặt điều.

[Mạnh Thi]: Ngu phu nhân... Người có Tử Điện, có Vân Mộng Giang thị. Nguyễn cô nương đây chỉ có một thân một mình, lại là "diễn viên".

[Tư Tư]: Đúng vậy... Hệ thống nói nghề "diễn viên" thời đó bị coi là "xướng ca vô loài", cũng không khác chúng ta là bao... Sức ép đó... thật sự có thể G.S. chết người.

[Lam Khải Nhân]: Hừ! "Xướng ca vô loài"! Thật bại hoại thuần phong mỹ tục! Phụ nữ không lo tam tòng tứ đức, lại đi phô trương mặt mũi cho thiên hạ xem, kết cục như vậy cũng là tự chuốc lấy!

[Tàng Sắc Tán Nhân]: @Lam Khải Nhân Ôi Lam lão đầu! Người nói gì kỳ vậy! Ta thấy cô ấy đẹp mà! Đẹp mong manh, đáng thương. @Ngụy Trường Trạch Chàng thấy có phải không?

[Ngụy Trường Trạch]: (Cười khổ) Tàng Sắc, nàng nói phải.

[Tàng Sắc Tán Nhân]: @Bão Sơn Tán Nhân Sư phụ! Người thấy sao?

[Bão Sơn Tán Nhân]: Ta thấy đây là một linh hồn mỏng manh, bị kẹt trong một thời đại hỗn loạn. Rất đáng tiếc. Vẻ đẹp của cô ấy không phải là "tiên khí", mà là "nhân khí" nhuốm đầy bi kịch.

[Ngụy Vô Tiện]: ...Ha.

[Giang Trừng]: @Ngụy Vô Tiện Ngươi "ha" cái gì đấy? Lại phát điên à?

[Ngụy Vô Tiện]: Ta "ha" vì thấy nó quen quá, Giang tông chủ ạ. Quen đến mức nực cười.

[Ngụy Vô Tiện]: @Lam Khải Nhân Lão tiên sinh, người nói hay lắm. "Dư luận" của thế giới thực G.S. cô ấy. Còn "dư luận" của Tiên môn bách gia các người... thì G.S. ta. Khác gì nhau? À, khác chứ. Ta thì không dễ chết như vậy, hahahaha!

[Lam Vong Cơ]: @Ngụy Vô Tiện. Đã qua rồi. Đừng nghĩ nữa.

[Ngụy Vô Tiện]: @Lam Trạm Ta không nghĩ. Ta chỉ đang "so sánh" theo yêu cầu của Hệ Thống thôi mà!

[Kim Quang Dao]: (Mỉm cười) Ngụy công tử nói thật thú vị. Xem ra "lời đồn" ở thế giới nào cũng là một vũ khí sắc bén. Nhưng mà, thưa các vị, chúng ta có một nhiệm vụ.

[Kim Quang Dao]: @Hệ Thống, chúng tôi được giao nhiệm vụ "so sánh tiêu chuẩn cái đẹp". Vậy, vẻ đẹp của Nguyễn Linh Ngọc có phải là tiêu chuẩn của thời đại cô ấy không? Và nó khác gì tiêu chuẩn của chúng ta?

Mọi người sững sờ. Phải rồi, họ đang làm nhiệm vụ. Kim Quang Dao luôn là người nhớ rõ mục tiêu nhất.

[HỆ THỐNG]: Câu hỏi hay. Đang tải "Bách khoa toàn thư - Mục: Tiêu chuẩn vẻ đẹp Trung Hoa Dân Quốc (1910s-1930s)".

Trang phục tiêu biểu: Sườn xám (旗袍 - Qipao).

Đặc điểm: Bắt đầu du nhập văn hóa phương Tây. Vẻ đẹp được coi trọng là sự pha trộn giữa truyền thống (mong manh, mắt phượng, mày liễu) và hiện đại (tóc uốn, trang điểm, dám thể hiện bản thân).

Nguyễn Linh Ngọc là một biểu tượng cho vẻ đẹp bi kịch, mong manh, dễ vỡ của thời đại đó.

[Group Chat: Tu Chân Giới Bàn Luận Thế Giới Thực]

[Nữ tu gia tộc nhỏ 045]: "Sườn xám"? Cái váy cô ấy mặc đó hả?

[Nữ đệ tử Lam thị 112]: Nhìn... nhìn nó bó sát quá! Thấy hết cả đường cong... thật...

[Lam Khải Nhân]: Hở hang! Bất nhã!

[Nhiếp Hoài Tang]: (Run rẩy gõ) Ta... ta lại thấy nó đẹp. Đẹp một cách rất... người lớn.

[Giang Yếm Ly]: (Gõ chữ chậm) A Tiện, A Trừng. Các đệ xem. Trang phục tu tiên của chúng ta, đặc biệt là của các nữ tu, đều rộng rãi, nhiều lớp, dùng lụa và gấm mỏng để tạo cảm giác phiêu dật, "thoát tục". Chúng ta theo đuổi "tiên khí".

[La Thanh Dương (Miên Miên)]: Kim phu nhân nói đúng. Tiêu chuẩn của chúng ta là gì? Là "tiên tử". Càng giống tiên càng đẹp. Tóc phải đen dài, da phải trắng nõn, dáng vẻ phải thanh thoát. Chúng ta dùng linh lực để duy trì dung mạo.

[Ngu Tử Diên]: Hừ. "Tiên khí" cũng tốt. Nhưng "khí chất" mới quan trọng. Tiêu chuẩn của Tu Chân giới là phải có khí chất của kẻ bề trên. Còn vẻ đẹp của cô Nguyễn Linh Ngọc này... là vẻ đẹp của kẻ bị động, bị chà đạp. Ta không thích.

[Ôn Tình]: @Ngu Tử Diên Ngu phu nhân, người có lý. Nhưng người cũng phải thấy, thế giới của họ không có linh lực. Vẻ đẹp của họ là thật. Không có trú nhan đan, không có linh khí tẩm bổ. Họ già đi, họ bệnh, họ chết. Vẻ đẹp của Nguyễn Linh Ngọc... nó "mong manh" vì nó là vẻ đẹp của một con người bằng xương bằng thịt.

Sự im lặng lại bao trùm group chat. Lời của Ôn Tình đánh trúng tim đen. Vẻ đẹp của họ... là thật.

Bỗng nhiên, màn hình lại sáng lên.

[HỆ THỐNG]: Kết thúc chủ đề 1.1. Bắt đầu chủ đề 1.2: Phá Vỡ Định Kiến - Những Đại Mỹ Nhân Thời Hoàng Kim (Thập niên 1960 - 1990).

[HỆ THỐNG]: Hãy chuẩn bị cho một cú sốc thị giác.

Màn hình đen trắng của Nguyễn Linh Ngọc biến mất. Thay vào đó là... MÀU SẮC.

Những hình ảnh rực rỡ, sống động, những đoạn phim chất lượng cao (so với vừa rồi) bắt đầu hiện lên.

Đầu tiên là Lâm Phương Bình (林芳兵) trong vai Dương Quý Phi. Một vẻ đẹp tròn trịa, phúc hậu, xa hoa tột bậc.

"Trời!" Một nữ tu nào đó kêu lên. "Cô ấy... không gầy!" "Đẹp quá... thật sự giống một Quý phi!"

Nhưng đó mới là khởi đầu. Màn hình chuyển cảnh.

Trương Mạn Ngọc (張曼玉), thanh tao, khí chất, biến hóa khôn lường. Chung Sở Hồng (鍾楚紅), tóc xù, nụ cười rực rỡ, quyến rũ một cách nồng nhiệt, đầy sức sống. Quan Chi Lâm (关之琳), đôi mắt to tròn long lanh, vẻ đẹp hoàn hảo không tì vết.

Và rồi...

Vương Tổ Hiền (王祖賢).

Khi hình ảnh cô trong bộ y phục trắng (vai Nhiếp Tiểu Thiện) xuất hiện, cả hí viện nín thở. Một vẻ đẹp liêu trai, ma mị, vừa thanh khiết vừa quyến rũ, tóc đen dài như suối.

[Group Chat: Tu Chân Giới Bàn Luận Thế Giới Thực]

[Lam Cảnh Nghi]: A A A A A A A!

[Kim Lăng]: TRỜI ƠI! @Lam Cảnh Nghi ngươi copy ta! CÔ GÁI ĐÓ! CÔ GÁI TÓC ĐEN ĐÓ! (Vương Tổ Hiền)

[Âu Dương Tử Chân]: Vẻ đẹp này... vẻ đẹp này... Tu Chân giới chúng ta... cũng không có ai như vậy!

[Nhiếp Hoài Tang]: (Gõ một tràng loạn xạ) @Nhiếp Minh Quyết Đại ca! Đại ca! Người nhìn kìa! Đây... đây mới là... đây là... ma nữ sao? Không! Đây là tiên nữ! Không! Đây là...

[Nhiếp Minh Quyết]: (Gầm lên trong chat) @Nhiếp Hoài Tang IM NGAY! Mất mặt!

[Kim Quang Thiện]: (Run rẩy) Hahaha... Hahahaha... Tốt! Tốt! Thế giới thực này... thật biết cách khiến người ta mở mang tầm mắt! Những mỹ nhân này... mỗi người một vẻ!

[Ngụy Vô Tiện]: WOOOOOW! @Lam Trạm! Lam Trạm! Nhìn kìa! Cô gái mặc đồ đỏ (Chung Sở Hồng) kia! Rực rỡ như ớt! Ta thích!

[Lam Vong Cơ]: ...

[Ngụy Vô Tiện]: @Lam Trạm Ngươi sao thế?

[Lam Vong Cơ]: (Gõ chữ chậm) Ta đang dùng Bách khoa toàn thư... tra cứu cô gái tóc đen (Vương Tổ Hiền).

[Ngụy Vô Tiện]: ...

[Ngụy Vô Tiện]: @Lam Vong Cơ LAM TRẠM! NGƯƠI HỌC HỎNG RỒI!

[Tiết Dương]: Chậc chậc. @Hiểu Tinh Trần, đạo trưởng, ngươi không thấy được thật đáng tiếc. Cô Vương Tổ Hiền này, khí chất ma mị đó, rất hợp với ta.

[Hiểu Tinh Trần]: ... Cảm ơn, ta không cần.

[Nữ tu gia tộc nhỏ 088]: So với Nguyễn Linh Ngọc... những vị này... họ "sống" quá! Họ không mong manh! Họ rực rỡ!

[Nữ tu Lam thị 067]: Đặc biệt là cô Chung Sở Hồng! Nụ cười đó... thật sự... không giống tiêu chuẩn "cười không hở răng" của chúng ta.

[Lam Khải Nhân]: TÓC TAI QUĂN XÙ! ĂN MẶC HỞ VAI HỞ LƯNG! CÒN RA THỂ THỐNG GÌ NỮA! BẤT NHÃ! SO VỚI NGUYỄN CÔ NƯƠNG BAN NÃY CÒN TỆ HƠN!

[Tàng Sắc Tán Nhân]: @Lam Khải Nhân Lão đầu, ta thấy đẹp mà! Đẹp khỏe khoắn! Phụ nữ là phải như vậy! @Ngụy Vô Tiện A Tiện! Nhìn mẹ của con đây này!

[HỆ THỐNG]: Đang hiển thị chủ đề thảo luận: "So sánh vẻ đẹp thời Dân Quốc (Nguyễn Linh Ngọc) và thời Hoàng Kim (Vương Tổ Hiền, Chung Sở Hồng, v.v...)".

[HỆ THỐNG]: Các vị đã nhận ra điểm mấu chốt:

Vẻ đẹp Dân Quốc: Mong manh, bi kịch, thụ động.

Vẻ đẹp Hoàng Kim (80-90s): Đa dạng, chủ động, rực rỡ, đầy sức sống. Không cần một chuẩn mực chung. Có người thanh tao (Trương Mạn Ngọc), có người nồng nhiệt (Chung Sở Hồng), có người liêu trai (Vương Tổ Hiền).

[HỆ THỐNG]: Bắt đầu trình chiếu "Tổng hợp những cảnh phim kinh điển của mỹ nhân Hong Kong". Mời thưởng thức. Và... @Lam Khải Nhân... xin hãy chuẩn bị trà an thần.

[Group Chat: Tu Chân Giới Bàn Luận Thế Giới Thực]

[Lam Khải Nhân]: NGƯƠI... NGƯƠI... HỆ THỐNG KHỐN KIẾP NÀY!

[Giang Trừng]: (Nhìn chằm chằm vào hình ảnh Trương Mạn Ngọc trong bộ sườn xám của phim "Tâm Trạng Khi Yêu") ...

[Ngu Tử Diên]: (Nhìn Trần Hồng (陈红) - người được mệnh danh là "Mỹ nhân đẹp nhất Đại Lục") ... Khí chất này. Cũng được.

Toàn bộ Tu Chân giới, lần đầu tiên, không còn phân biệt chính tà, không còn bận tâm thù hận. Tất cả đều bị nhấn chìm trong một bữa tiệc thị giác, một sự bùng nổ của sắc đẹp mà thế giới tu tiên "thoát tục" của họ... chưa bao giờ có được.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro