Chap 505: Nó hoạt động! (2)

"Không được phép làm thế."

Cale quay đầu lại.

Cậu có thể thấy vẻ mặt cứng đờ của Choi Han. Anh nhìn về phía Cale và bắt đầu nghiêm khắc nói.

"Tôi không biết cậu đang có suy nghĩ gì lúc này, nhưng cho dù đó có là gì, chúng đều không được phép."

"Hmm?"

"Hãy để tôi nói cho cậu biết một sự thật."

Keng.

Choi Han hơi rút kiếm ra khỏi bao kiếm.

"Cậu sẽ chết nếu bị đâm vào tim. Không được dùng máu đâu".

Cái nhìn hằn học của Choi Han khiến trái tim Cale vốn đã đập loạn xạ lại càng đập nhanh hơn.

Quên việc anh là tiền bối của cậu hay gì đó đi, ánh mắt đó thực sự rất đáng sợ.

Cực kỳ đáng sợ.

Đó là lý do tại sao cậu đã vô thức trả lời.

"Anh điên à? Tôi là người luôn mơ về cuộc sống lâu dài với tư cách là một kẻ lười biếng giàu có đấy! "

'Ah.'

Cậu thực sự đã chia sẻ những cảm xúc thật sự của mình.

"......"

Tuy nhiên, Choi Han chỉ lặng lẽ quan sát cậu mà không nói gì.

'... Tại sao anh ta có vẻ như đang nhìn mình với ánh mắt thương hại thế?'

Cale ngoảnh mặt đi vì cậu không thể bắt gặp ánh mắt của Choi Han nữa. Pendrick bắt đầu nói vào lúc đó.

"Dù sao thì, tôi đã gửi thông điệp của Cây thế giới -nim rồi đấy."

Cale nhìn Pendrick và nghĩ về Cây thế giới.

'Cô ấy có biết về Sinh lực Trái tim mà mình có không nhỉ?'

Cậu cảm thấy khó chịu sau khi nghĩ rằng Cây Thế giới có thể biết về tất cả các sức mạnh cổ đại của cậu.

'...Mình nghĩ cô ấy nói rằng tương lai của mình không thể nhìn thấy được.'

Có phải cô ấy đã nói dối khi nói rằng rất khó để nhìn thấy tương lai của những người có sức mạnh cổ đại không?

'Mình không nghĩ nó là như vậy.'

Cale đã có rất nhiều điều để suy nghĩ.

Vấn đề là đây không phải lúc để suy nghĩ kỹ mọi thứ.

"Grooooooooa-"

Có một pháp sư trên mặt đất đang co giật và rên rỉ vì đau đớn.

Baaaaaang!

Boom.

Boobooboooooooooom-!

Cậu cũng nghe thấy mọi thứ vỡ ra từ mọi hướng.

'Không phải tất cả bọn họ chỉ đang phá hủy mọi thứ mà không nghĩ đến việc phải làm sau đó sao?'

Mọi người có vẻ đang sử dụng tất cả sức mạnh của mình như thể không có ngày mai. Cậu cần phải dừng việc đó lại.

Họ cần phải giữ sức để thoát khỏi cung điện và gặp lại phe của Bud.

- ...Xin thứ lỗi.

Cây Thế giới giả thận trọng nói vào lúc đó. Họ có thể trò chuyện vì những cành cây vẫn đang giữ lấy Cale.

Cale nhìn về phía Cây Thế giới.

"Cale-nim."

Tuy nhiên, Choi Han đã gọi cậu khiến cậu phải ra hiệu cho Choi Han đợi một lúc. Tuy nhiên, cậu đã quay về phía Choi Han sau khi nghe những gì anh nói.

"Cái cây giả này đang bị Elisneh kiểm soát. Nó đang cố chống lại bây giờ, nhưng chỉ có thể duy trì trong khoảng 20 phút nữa thôi".

"...20 phút?"

"Ừm. Đó là lý do tại sao chúng tôi đã lên kế hoạch phá hủy mê cung trong thời gian đó, làm bị thương kẻ thù càng nhiều càng tốt và trốn thoát với cậu, Cale-nim. "

Cale bắt đầu cau mày.

Chỉ mới có 30 phút nếu cậu thêm thời gian cậu bất tỉnh vào. Đó là một khoảng thời gian ngắn.

"Tất cả các anh đã tấn công với toàn bộ sức mạnh vì không có nhiều thời gian?"

"Đúng vậy. Tôi nghĩ rằng trốn thoát là điều quan trọng nhất lúc này. Tôi cũng nghĩ rằng Elisneh sẽ khó có thể dựng ảo ảnh đúng cách nếu chúng tôi chạy lung tung  thế này ".

Choi Han đã đúng.

'Cái đó đúng, nhưng mà...'

"Choi Han. Anh không thể sử dụng tất cả sức lực của mình mà không giữ lại chút nào để phòng khi một tình huống khẩn cấp có thể xảy ra sau này. Hãy chắc chắn rằng không ai đi quá đà ".

"...Tôi hiểu."

Choi Han im lặng vài giây trước khi trả lời.

Tuy nhiên, Cale chuyển ánh nhìn của mình đi sau khi cảm thấy một cảm giác kỳ lạ và thấy Pendrick đang nhìn mình với một biểu cảm kỳ ​​lạ.

"Sao thế? Anh có điều gì muốn nói à?"

"K, không."

Pendrick lắc đầu nhưng vẫn nhìn Cale với vẻ hoài nghi.

Anh có thể thấy rõ Cale đang tái nhợt và có vết máu khô trên môi do sử dụng sức mạnh cổ đại của mình. Đó là lý do tại sao anh không thể tin những gì Cale đang nói.

'...Cậu ấy thực sự quan tâm đến bạn bè hơn là cơ thể của mình. Không có gì ngạc nhiên khi cậu ấy đã có thể vượt qua ảo ảnh. '

Pendrick hiểu Choi Han, người đang đứng đó với vẻ mặt cứng đờ đang cảm thấy thứ gì. Bất kỳ ai phục vụ một thủ lĩnh như vậy sẽ cảm thấy phiền lòng nhưng cũng tôn trọng người đó.

Cale mở miệng nói.

"Đầu tiên, hãy cho những người khác biết rằng tôi đã tỉnh dậy-"

-N, N, nhânnnnnn loạiiiii-!

'... Ha. Một cái gì đó luôn bật lên mỗi khi mình cố gắng làm điều gì đó. '

Cale bắt đầu cau mày khi nghĩ về con Rồng vô hình có lẽ đang lao về phía mình lúc này.

Boom!

Rồi cậu giật mình.

Một cái gì đó đã đập vào cái cây.

Cậu chắc chắn đó là Raon.

"... Raon. Nhóc ổn không thế?"

- Nhân loại! Ngươi tỉnh rồi?

Tuy nhiên, Raon dường như không nghe thấy câu hỏi của Cale.

- Ta thấy nhẹ nhõm hẳn đấy! Nhân loại, ta đang phá hủy mê cung ngay bây giờ! Ta sẽ biến những bức tường mê cung thành cát bụi!

... Vốn từ vựng của con Rồng sáu tuổi ngày càng tăng, nhưng dường như nó đang tăng lên theo một hướng nguy hiểm.

- Nhân loại yếu đuối, ngươi ngồi yên đi. Chúng ta sẽ lo liệu tất cả mọi thứ! Này cây đen, không cho hắn ta ra ngoài! Nhân loại sẽ ngất xỉu nếu ngươi để hắn ra ngoài đấy!

Siếtt.

Cái cây đen bao bọc lấy Cale chặt hơn một chút.

Cale không thể không thở dài.

"Haaaaa."

- À đúng rồi! Chúng ta nhận được cuộc gọi từ thái tử đấy!

"...Hả?" 

Một thiết bị liên lạc đột nhiên xuất hiện trên không trung và hướng tới tay của Choi Han.

Thiết bị liên lạc màu đỏ ngay lập tức được kết nối.

- Tại sao em mất nhiều thời gian để trả lời th-! ... Dongsaeng. Em bị bắt lại ở đâu đó à?

Alberu, người đã trả lời cuộc gọi với vẻ mặt khẩn trương có vẻ bối rối.

"Không có gì nhiều đâu. Làm sao vậy? "

- Chậc chậc.

Alberu tặc lưỡi nhẹ.

Sự xuất hiện của Cale thật khủng khiếp so với 'không có gì nhiều'. Nó thậm chí còn khiến anh phải suy nghĩ xem anh có cần tìm một loại thuốc tốt nào đó cho Cale không.

Tuy nhiên, lúc này Alberu không có thời gian để nghĩ về những điều đó.

- Chúng tôi nhận được thông tin rằng một số cá nhân khả nghi đã tiến vào khu vực tây bắc.

Ánh mắt Cale ngay lập tức thay đổi. Cơ thể cậu tự nhiên cúi sát vào thiết bị liên lạc video.

White Star cần phải đến khu vực phía tây bắc của Vương quốc Roan, điểm tiềm năng thứ ba cho sức mạnh cổ đại thuộc tính đất.

White Star có thể công khai xâm lược Vương quốc Roan, nhưng Cale đã nghĩ rằng nhiều khả năng hắn ta sẽ lén lút cho thuộc hạ của mình xâm nhập vào khu vực phía tây bắc của Vương quốc Roan.

Đó là lý do tại sao Alberu đã cử người đi khắp vùng tây bắc của Vương quốc Roan để tìm kiếm những người khả nghi.

- Bọn chúng có vẻ là thuộc hạ của White Star như chúng ta đã đoán.

"Tôi hiểu. Trong trường hợp đó-"

- Đó là lý do tại sao anh đang bận. Anh sẽ gửi thông tin quan trọng qua tin nhắn.

"Vâng?"

- Anh đang bận. Cho đến sau này. Hãy tự chăm sóc bản thân đi.

Cạch.

Cuộc gọi kết thúc.

Cale im lặng một lúc.

Ooooooooong-

Cậu lại nghe thấy của thiết bị liên lạc hình ảnh đã tắt đi lần nữa. Nó xảy ra khi Cale chuẩn bị quay lại chỗ thiết bị liên lạc và nghĩ đó là tin nhắn của Alberu.

"...Làm sao-! Làm sao ngươi lại! "

Cậu có thể nghe thấy tiếng hét thất thanh của Elisneh.

Elisneh, người đã bị sốc sau khi thấy Cale tỉnh lại đang cùng các thuật sư tiến về phía cậu. Ánh mắt Cale hướng về phía họ.

"Thiếu gia tỉnh rồi! Chặn chúng lại! "

"Tư lệnh-nim đã tỉnh! Hãy tăng tốc độ hơn nữa và tập trung vào việc thoát khỏi đây! "

Tasha và Jeet nghĩ về tình trạng của Cale và ra lệnh cho cấp dưới của họ.

Elisneh vẫn nhìn Cale với vẻ mặt kinh ngạc. Cô ta dường như còn sốc hơn cả khi Choi Han thoát ra khỏi ảo ảnh của mình.

"N, n, ngài ấy nói đó là một ảo ảnh có thể khiến một người đối mặt với nỗi sợ hãi lớn nhất của họ-!"

'Đó không hẳn là một nỗi sợ hãi.'

Cale khịt mũi. Cậu không nhìn thấy ánh mắt hằn học của Choi Han hay đôi mắt lấp lánh vô hình của Raon vì cậu đang nhìn Elisneh.

"Ugh!"

Cậu chợt nghe thấy một tiếng kêu bị kìm lại.

Cale kinh ngạc nhìn về hướng phát ra tiếng rên rỉ. Cậu thấy ai đó đang bay đi ở một khoảng cách xa.

Boom!

Thuật sư đeo kính rơi xuống đất và lăn ra. Trông anh ta mềm nhũn như thể sắp ngất đi và người đã đá anh ta rút kiếm ra.

"Còn ba."

Choi Han vừa nói vừa tiến về phía Elisneh cùng các thuật sư. Anh nói thêm một điều ngay khi anh di chuyển.

"Hãy nghỉ ngơi một chút."

Tất nhiên, anh đã ném thiết bị liên lạc hình ảnh cho Cale.

Shhh.

Cành cây đen tạo một khoảng trống để bắt lấy thiết bị liên lạc và đưa cho Cale.

"Ho."

Cale bất ngờ khi nhìn những gì đã xảy ra. Rồi cậu mang một biểu cảm kỳ ​​lạ trên khuôn mặt.

'... Có vẻ như họ sẽ có thể tự mình xử lý hầu hết những tên khốn này ngay cả khi không có mình.'

Cậu nghĩ rằng mọi thứ có thể trở nên dễ dàng hơn một chút ngay khi nhìn xuống thiết bị liên lạc hình ảnh. Cậu cần kiểm tra tin nhắn của thái tử.

Rồi cậu trở nên lo lắng.

Beeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeep-

Tiếng chuông báo động chói tai vang lên bên tai và khiến khuôn mặt Cale đơ ra.

"... Đúng như mình đã nghĩ."

Cậu cắn chặt môi mình một lúc sau khi nhìn thấy người đang gọi.

Cậu đã biết trước được điều đó. Đó là lý do tại sao cậu kết nối cuộc gọi ngay lập tức.

Cậu có một linh cảm đáng ngại về ánh sáng màu đỏ thậm chí còn sáng hơn ánh đèn màu đỏ từ Alberu trước đó này.

- Nhân loại, ta sẽ kết nối nó ngay lập tức!

Cale gật đầu và nhìn về phía màn hình với vẻ lo lắng.

Đó phải là trường hợp khẩn cấp nếu người này đang gọi tới.

- Cale-nim.

Gương mặt lạnh tanh và cứng đờ của Clopeh Sekka xuất hiện trên màn hình.

- Chúng tôi tìm thấy Vua sư tử Dorph trong khu rừng gần Hồ tuyệt vọng.

Đôi mắt Cale chìm xuống sau khi nghe thấy điều cậu đã đoán trước được nhưng không muốn xảy ra đang xảy ra.

"Cale-nim, chúng tôi đã tìm thấy Vua sư tử Dorph trong khu rừng gần Hồ tuyệt vọng."

Clopeh Sekka gửi tin nhắn đó khi anh nhìn xuống.

"Thủ lĩnh-nim."

"Im lặng."

Anh bảo cấp dưới của mình im lặng. Ánh mắt lạnh lùng của anh đang nhìn vào một điểm trên mặt đất.

'Đúng như Cale-nim đã dự đoán.'

Cale và thái tử Alberu đã liên lạc với Clopeh vài ngày trước để nói về việc khẩn cấp hợp tác.

Không phải với Vương quốc Paerun mà là với Clopeh.

<Chúng tôi tin rằng có nhiều khả năng thuộc hạ của White Star sẽ xâm nhập vào Hồ Tuyệt vọng, một trong Năm Khu vực Cấm. Chúng tôi đang yêu cầu sự hợp tác của anh trong tình huống đó. >

Clopeh nhớ lại nội dung của giao dịch đó.

- Đúng như tôi đoán.

Giọng của Cale có vẻ lạnh và trầm.

Cale đã lo lắng về điều gì đó trong khi lên kế hoạch cho chuyến đi đến chỗ Cây Thế giới giả.

'Các Elf đã thử và thất bại một lần.'

Là do tử mana.

Cale đã nghĩ về nỗ lực này qua góc nhìn của White Star thay vì các Elf.

Hắn sẽ nghĩ rằng các Elf sẽ cố gắng đến để phá hủy Cây Thế giới giả lần nữa.

'Hắn có lẽ cũng đoán trước được rằng mình sẽ tham gia.'

Cale có mối liên hệ với các Elf sau khi cứu Làng Elf trên dãy núi Mười ngón tay trong quá khứ.

Phe của White Star chắc chắn đã đoán trước rằng các Elf sẽ nhờ tới sự giúp đỡ của Cale và họ sẽ đến với số lượng lớn.

Đó là lý tại sao khi họ nghĩ về việc Cale và các Elf đến lục địa phía Đông ...

'Chúng cũng có thể đã đoán trước được rằng lục địa phương Tây sẽ trở nên trống rỗng.'

Nếu Cale là White Star, cậu sẽ cố gắng bảo vệ Cây Thế giới giả trong khi cố gắng phá hủy Cây Thế giới thật cùng lúc.

Nghi ngờ đó đã đúng.

-  Nhớ kế hoạch của chúng ta chứ?

Clopeh trả lời ngắn gọn 'vâng, Cale-nim'.

Anh đã tự nhiên đồng ý tham gia.

Đúng là hợp đồng đã thảo luận về lợi ích cho Clopeh, nhưng ...

'... Quan trọng nhất, việc này đang tham gia vào con đường của một huyền thoại.'

"Keke."

Khóe miệng Clopeh từ từ nhếch lên.

Một cảm xúc dữ dội không thể chịu đựng được tràn ngập trong anh.

Cale đã gửi cho anh một tin nhắn riêng cùng với hợp đồng.

<Tôi đã bảo một vài wyvern đi theo anh trong một khoảng thời gian nhất định. >

Tất nhiên, Choi Han mới thực sự là người điều khiển các wyverns.

<Các wyvern sẽ làm theo lệnh của anh. Anh có thể sử dụng wyvern tùy ý trong phạm vi yêu cầu của chúng tôi trong thời gian đó. >

Clopeh liếm môi.

'Mình sẽ có thể sắp xếp phía bắc một chút sau khi giải quyết tình huống này.'

Đôi mắt anh sáng lấp lánh.

Ai đó khác là anh hùng và huyền thoại, nhưng anh không nên ít nhất trở thành người thống trị phương bắc sao?

Anh mở miệng nói.

"Chúng ta sẽ đi xuống."

Có hàng chục wyverns. Các hiệp sĩ trên số wyvern đó nhanh chóng đi xuống vị trí mà Clopeh đã chỉ.

Clopeh cũng đi xuống khu rừng.

Anh nghe thấy giọng nói của Cale ngay lúc đó.

- Chiến thắng. Nếu không thắng được, hãy cầm cự. Cầm cự càng lâu càng tốt là phần quan trọng nhất.

"Vâng, Cale-nim."

'Tôi phải giúp viết lên một trang trong huyền thoại của ngài.'

Clopeh quay về một hướng.

Anh nhìn thấy Vua sư tử Dorph, người trông giống như Cale đã mô tả đang nhanh chóng di chuyển về phía Hồ tuyệt vọng cùng tộc Sư tử.

"Mm!"

Anh có thể thấy Dorph bị sốc khi nhìn thấy Clopeh đang đi xuống.

Anh mang một nụ cười méo mó trên khuôn mặt.

"Ugh! Có vẻ như ngươi đã tìm thấy bọn ta rồi. "

Clopeh ngay lập tức ra lệnh cho các hiệp sĩ.

"Chuẩn bị đi!"

Các hiệp sĩ siết chặt tay hơn. Cánh tay và vai của họ vung ra với những ngọn giáo thép dài trên tay.

"Ném!"

Những ngọn giáo dài bay về phía khu rừng khi Clopeh ra lệnh.

"Đồ khốn nạn!"

Dorph đã nhận ra Clopeh ngay lập tức. Một kết giới đen được tạo ra từ bàn tay hắn ta.

Những con Sư tử còn lại lấy khiên ra hoặc nấp sau những tán cây để né những mũi giáo.

Baaaaaang!

Boom- boom! Bang! Baaaaang!

Kết giới đen của Dorph và những ngọn thương dài của các hiệp sĩ đã va vào nhau và gây ra vài tiếng động lớn.

"Ugh!"

Dorph cau mày sau khi chặn những ngọn giáo dài rồi trừng mắt nhìn người đang đi xuống phía khu rừng.

"... Clopeh Sekka."

"Ồ. Ngươi biết ta là ai?"

Clopeh nở nụ cười hiệp sĩ trông thánh thiện của mình.

Dorph trông thư thái trở lại khi anh khịt mũi về phía Clopeh.

"Ha! Clopeh Sekka! Ngươi thậm chí có biết thứ gì đang ở đây không thế? Thứ khốn nạn.- "

"Đó không phải việc của ta."

"...Hả?"

Clopeh không biết có gì trong Hồ tuyệt vọng.

Tuy nhiên...

"Ta chỉ đang giúp đỡ trong con đường của một huyền thoại. Ta không quan tâm đến bất cứ thứ gì khác ".

"... Cái kiểu gì thế, tên khốn điên rồ này-"

Dorph hét lên với vẻ mặt kinh ngạc.

"Ngươi được coi là Hiệp sĩ Hộ mệnh của Phương Bắc nhưng ngươi lại làm theo bất cứ thứ gì Cale Henituse ra lệnh?"

Nụ cười biến mất trên khuôn mặt Clopeh ngay lúc đó.

Clopeh bắt đầu nói với vẻ mặt nghiêm khắc, một giọng nói bình tĩnh nhưng chắc chắn cất lên.

"Ngươi ngu quá."

"...Gì?"

"Cần có lý do gì để ngươi giúp đỡ trong quá trình một huyền thoại và một anh hùng được tạo ra à?"

Khóe môi Clopeh lại nhếch lên và mắt anh bắt đầu lấp lánh.

Trước khi Dorph có thể nghĩ rằng anh mang ánh mắt của một kẻ mất trí ...

Xào xạc. Xào xạc.

Khi hắn nghe thấy tiếng lá ...

Baaaaaang!

Vài cái cây bị chẻ đôi khi một cây roi bật ra giữa chúng.

Vút-

Cây roi ngay lập tức tóm lấy một trong những con Sư tử đang trốn sau một cái cây để tránh những ngọn giáo dài.

Baaaaang!

"Ugh!"

Con Sư Tử rên rỉ sau khi họ nghe thấy tiếng động.

Hồ tuyệt vọng và cây thế giới.

Clopeh Sekka là tấm lưới an toàn đầu tiên của Cale để bảo vệ nơi này.

Tấm lưới an toàn thứ hai cũng đã xuất hiện.

Dorph bắt đầu nói.

"... Cá voi đã ra khỏi mặt nước rồi."

Kẻ cai trị Đại dương, Witira đã xuất hiện sau một trong những cái cây bị chẻ đôi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro